Chương 1: Xấu quá Mộc Tương Tương tơ tưởng ngồi trước gương make up, cô đang được đợi nhân viên vô make up cho chính mình. Đột nhiên ô cửa bị đẩy rời khỏi, Tiêu Sở Hà phiền lòng phi vào. Bà tớ nhận ra Mộc Tương Tương đầu tóc rối bù, bên trên người vẫn còn đó đang khoác trên người cái áo khóa ngoài bông nhiều năm màu sắc xám thì khuôn mặt mày tràn trề vẻ trách móc móc: “Nhà chúng ta Mộ cho tới rồi, sao con cái còn ko thay cho quần áo?”. Mộ Tương Tương đẩy cặp kính gọng đen ngòm bên trên sinh sống mũi, cô cúi xuống, khuôn mặt mày tỏ vẻ đăm chiêu: “Mẹ, u thiệt sự ham muốn con cái kết duyên với ông chồng ko cưới của chị ấy gái sao?”. Tiêu Sở Hà suy nghĩ Mộc Tương Tương hối hận hận rồi, vậy cho nên khuôn mặt mày bà tớ tái mét chuồn vì như thế phiền lòng. Người mái ấm chúng ta Mộ đang được đợi ở phía bên ngoài, chỉ việc một sơ sót cũng rất có thể phá hủy toàn cỗ mái ấm chúng ta Mộc! Bà tớ tất tả vàng quỳ xuống trước mặt mày Mộ Tương Tương: “Tương Tương, u cầu van con cái đấy, chị gái con cái xứng danh được loại chất lượng rộng lớn, con cái hãy gom chị con cái đi!” Đôi đôi mắt trống không trống rỗng của Mộ Tương Tương dần dần trở thành lạnh giá, mặc dù Tiêu Sở Hà là u ruột của cô ý, tuy nhiên bà tớ lại dành riêng toàn bộ thương yêu thương mang lại phụ nữ của những người bà xã cũ đang được khuất của phụ thân cô. Thế nên những lúc Sở Tiêu Hà biết ông chồng ko cưới của chị ấy gái cô một vừa hai phải xấu xí một vừa hai phải vô nhân tính, thì bà tớ ngay tức thì bảo Mộc Tương Tương kết duyên thay cho chị gái. Âm thanh giục giục của những người thực hiện vang lên ngoài cửa: “Bà mái ấm, cô tía, người thân chúng ta Mộ lên lầu rồi”. Mộc Tương Tương ko đem tay rời khỏi hứng Tiêu Sở Hà, cô rét mướt lùng nói: “Đứng dậy chuồn, con cái chuồn đây”. Lần này lòng cô thiệt sự đang được bị tiêu diệt lặng rồi. Cô một vừa hai phải Open rời khỏi đang được thấy một group vệ sĩ nổi trội đứng phía bên ngoài, đấy là những người dân được mái ấm chúng ta Mộ cử chuồn đón cô. Không sở hữu ăn hỏi cũng không tồn tại chú rể. Hôm ni sư cần gả cho tất cả những người tớ rồi. “Đi thôi”, cô trở lại lầu trước. Nhà chúng ta Mộ là gia tộc phong phú số 1 của TP.HCM Hộ Dương, và người quá kế tiếp có một không hai của gia tộc này đó là Mộ Đình Hy, tuy nhiên sau thời điểm bị tóm gọn cóc rộng lớn mươi năm vừa qua thì khuôn mặt mày anh tớ đã biết thành biến tấu, tính cơ hội cũng vô nằm trong kịch liệt. Kể kể từ bại Mộ Đình Hy ko xuất hiện tại trước mặt mày người không giống nữa. Người tớ trạm gác rằng anh tớ là người gian ác, xấu xí và vô nằm trong kinh khủng, từng cô nàng sau thời điểm bước đi vô chống anh tớ thì đều ko thể sinh sống sót. Nhưng lòng cô đã và đang bị tiêu diệt, mặc dù Mộ Đình Hy là hung quỷ thì cô cũng ko quan hoài. … Khi cô cho tới Nhà biệt thự của Mộ Đình Hy thì đám vệ sĩ dẫn cô vô chống, tiếp sau đó toàn bộ đều tách chuồn. Mãi cho tới Lúc khung trời phía bên ngoài hành lang cửa số tối dần dần thì ô cửa mới phát đẩy rời khỏi. Mộc Tương Tương xoay đầu lại, cô ấy thấy một người nam nhi to lớn kể từ cửa ngõ phi vào. Anh tớ ngừng hoạt động thủ công trái khoáy rồi để đèn sáng vô chống lên. Đèn đùng một phát sáng sủa lên khiến cho Mộc Tương ko thích nghi kịp, cô đem tay lên ngăn khả năng chiếu sáng, tiếp sau đó thì ngấc đầu quan sát về phía người nam nhi trước mặt mày. Cô một vừa hai phải nom thông thoáng qua chuyện thì ngay tức thì sững sờ. Không cần vì như thế người nam nhi này quá xấu xí xí, tuy nhiên là vì như thế anh tớ quá đẹp nhất trai. Sở vest tối màu sắc bao phủ lấy khung người trưởng thành trực tiếp tắp của anh ấy, song người mẫu chân dài của anh ấy nhanh gọn bước tới mặt mày cô. Đường đường nét bên trên khuôn mặt mày anh tớ khía cạnh và vô nằm trong hoàn hảo, nom tương tự như một kiệt tác nghệ thuật và thẩm mỹ được tạo thành tinh nghịch xảo. Anh tớ rất rất đẹp nhất trai, tuy nhiên vẻ đẹp nhất này lại mang về cho tất cả những người tớ xúc cảm áp bức. Mộ Đình Hy nhận xét khuôn mặt mày Mộc Tương Tương vô vài ba giây, anh khá nhíu mày: “Thật xấu xí xí”. Giọng điệu anh vô nằm trong điềm đạm, ko thể phân biệt được xúc cảm vô bại. Mộc Tương Tương tươi tắn lại, cô ko quan hoài lắm cho tới việc anh tớ thưa cô xấu xí, cô cảnh giác nom anh tớ rồi nói: “Anh là ai?”. Ánh đôi mắt đen ngòm thẳm của anh ấy tớ hiện thị lên vẻ sắc bén, anh tớ trầm giọng nói: “Cô ko biết cô gả mang lại ai sao?”. Khi anh tớ lại gần hơn thế thì khá thở rét mướt thấu xương xộc cho tới khiến cho Mộc Tương Tương rùng bản thân. Khí thế mạnh mẽ và tự tin đè nghiền lên cô, tuy nhiên cô vẫn đứng trực tiếp lưng: “Đương nhiên tôi biết người tuy nhiên tôi cưới là Mộc Đình Hy rồi!”. Khi Mộc Đình Hy nghe thấy tiếng bại thì vẻ sắc bén vô đôi mắt anh tớ từ từ mất tích, tiếp sau đó vô đôi mắt anh tớ hiện thị lên vẻ làm rõ, coi rời khỏi cô gái này cũng tin cậy vô lời đồn thổi. Kết thơm với cùng 1 người nam nhi “xấu xa thẳm vô nhân tính” tuy nhiên cô ấy vẫn điềm đạm như vậy, điều này khiến cho anh tớ cảm nhận thấy hào hứng. Anh tớ cong môi mỉm cười tiếp sau đó há mồm nói: “Hóa rời khỏi là chị dâu. Tôi là Mộ Gia Thần, em chúng ta của Mộ Đình Hy. Tôi đoán cô cũng không thích ở lân cận một kẻ không có tác dụng đâu nhỉ”.
Bình luận