Tang Yếu Miễu ăn lẩu tuy nhiên lại thất thần.
Cố Nhĩ Thăng coi tuy nhiên ko thưa, trong tâm địa tâm trí, rốt cuộc kể từ lúc nào Tang Yếu Miễu chính thức hoảng loạn như vậy?
Bạn đang xem: anh trai với em gái
Là sau thời điểm anh bắt máy, tuy nhiên nội dung của cuộc thì thầm đâu với yếu tố gì xứng đáng thưa.
Cố Nhĩ Thăng cảm nhận thấy khi anh gần như là chuẩn bị bắt được manh ông tơ tê liệt thì đùng một phát bọn chúng bị hạn chế đứt, dù cho có thế nào thì cũng ko thể băng qua được nỗi nghi vấn.
Nhưng anh hoàn toàn có thể xác định, Tang Yếu Miễu vẫn hiểu rằng điều gì tê liệt, hơn thế nữa nó còn tồn tại mối liên hệ với Lôi Tử Đồng.
Tang Yếu Miễu ko biết Cố Nhĩ Thăng vẫn ngay gần đoán rời khỏi sự không giống thông thường vô tâm trí cô cho tới vì thế lí vì thế gì, cô ăn được tám phần no thì buông song đũa xuống, không an tâm nói: “Anh nhị, nhị ngày cho tới em nên về ngôi nhà một chuyến.”
Ánh đôi mắt Cố Nhĩ Thăng khẽ động đậy, cũng buông song đũa xuống, tương tự ko chút nhằm ý chất vấn cô: “Tại sao lại đùng một phát mong muốn về?”
“Chỉ là tự nhiên lưu giữ phụ vương phụ vương, mong muốn quay trở lại bồi ông.” May mắn bao nhiêu thời buổi này, Tang Trăn Vinh và Cố Dao đều ở trong nhà, nếu như không cô cũng ko biết lấy cớ gì nhằm về nữa.
Đúng thế, nếu như cứ ở trong nhà thì sao hoàn toàn có thể đột biến tai nạn ngoài ý muốn được?
“Vậy, anh cũng về lại quê hương.”
Tang Yếu Miễu so với việc này sẽ không phản đối, gật gật đầu: “Ừm, cũng đảm bảo chất lượng.”
Cố Nhĩ Thăng khá nghi vấn, lẽ nào cô thiệt sự chỉ mong muốn về ngôi nhà nhằm bồi Tang Trăn Vinh thôi sao?
Ở một điểm không giống.
Sau Khi Lôi Tử Đồng bị Cố Nhĩ Thăng tắt máy ko báo trước, cô tớ vuốt ve sầu screen địa hình, lướt coi những số lượng bên trên màu xanh da trời skin, đưa ra quyết định gọi cho tới...
“Lance…”
Ngữ khí khẩn trương của Lôi Tử Đồng còn tảo quẩn mặt mày tai của Lance, cô tớ coi vết chai mỏng dính bên trên bàn tay của tôi, ngồi không cử động.
Cô tớ vô cùng ko thể quá nhận bản thân là anh hùng bị người không giống ghét bỏ vứt. Tính đến ni, ko nên vô đôi mắt quý khách, cô tớ luôn luôn là tiêu xài điểm tốt sao? Vì sao lúc này tất cả đều thay cho đổi?
Còn may, cô tớ với Lance.
Lance thống hận cô tớ năm tê liệt lên đường ko câu nói. kể từ biệt, tuy nhiên cô tớ vẫn coi rời khỏi được, trong tâm địa Lance vẫn còn tồn tại cô tớ.
Chỉ cần thiết điều này thôi, cô tớ thỏa sức tự tin bản thân hoàn toàn có thể tóm kiên cố Lance vô tay.
Đã hội ngộ rồi, giờ chỉ việc lấy cớ ở cơ sở y tế, rồi quay trở về cùng nhau là được.
Mà tuồng như Lôi Tử Đồng vẫn trọn vẹn quên, một mon trước, cũng chủ yếu mồm cô tớ vẫn thưa, không thích liên lụy cho tới Lance.
*
Khi Tang Trăn Vinh coi Tang Yếu Miễu xuất hiện nay ở cửa ngõ ngôi nhà, song mi vốn liếng đang được nhăn lại phút chốc tản rời khỏi, ông vẫy tay gọi Tang Yếu Miễu: “Lại Lại vẫn quay trở lại rồi sao? Tới, cho tới ba…” Ông tạm dừng, ko ngờ Cố Nhĩ Thăng cũng quay về nằm trong cô.
Quả nhiên thú vui ko lúc nào hoàn toàn vẹn được tuy nhiên, thiệt ko ngần ngại, thân thiết buổi ngày ban mặt mày dám trình diện mối liên hệ tình lữ với em gái nối tiếp, còn ko kinh hồn hãi ông tiếp tục ngăn trở nữa chứ.
Kỳ thiệt Tang Trăn Vinh vốn liếng rất rất mong muốn người sử dụng can tiến công uyên ương, tuy nhiên Cố Dao răn dạy ông nên đợi một chút ít, coi bọn nó hoàn toàn có thể dữ thế chủ động tách rời khỏi hay là không.
Tuy Cố Dao ko đầy đủ quan hoài với Cố Nhĩ Thăng, tuy nhiên bà làm rõ tính cơ hội của anh ấy, nếu như bức quá, đồ vật gi anh cũng dám thực hiện.
Nhưng Tang Trăn Vinh coi qua loa, càng tăng hoảng loạn, ra sao ông cảm nhận thấy nhị người này tình thương ngày càng tốt?
Nhẫn lại thái phỏng bất mãn, Tang Trăn Vinh kéo Tang Yếu Miễu ngồi xuống, cười cợt chất vấn hiện tượng việc làm mới đây của cô ý, sau thời điểm Tang Yếu Miễu đích thực sự vấn đáp, cô thất thần coi Cố Nhĩ Thăng đang được ngồi cạnh nhị người chúng ta.
Xem thêm: tai thỏ dính luôn rồi
Không nên người tớ hoặc thưa phụ vương nối tiếp thường rất quý trọng con cái riêng rẽ sao? Vậy tại vì sao phụ vương cô rất khác thế, thường ngày đều phòng ngừa Cố Nhĩ Thăng.
Tang Trăn Vinh thấy phái đẹp nhi của ông Khi thì thầm còn trộm coi Cố Nhĩ Thăng, ngay lập tức khụ mạnh một giờ đồng hồ, vớt vạt sự lưu ý, trái khoáy nhiên Tang Yếu Miễu bị ông mê hoặc quay về, hấp tấp vàng trả ly nước mang đến ông tợp.
Cố Nhĩ Thăng nhướng mi coi vụ việc đang được ra mắt trước đôi mắt, trong tâm địa với chút khôi hài, Tang Trăn Vinh kinh hồn là không thích coi anh là nhi tử, tuy nhiên là trở nên con cái rể đi?
Mắt Tang Yếu Miễu coi Tang Trăn Vinh đẫ tợp không còn nước vô ly, mới mẻ liếm liếm môi banh miệng: “Ba, bao nhiêu thời buổi này phụ vương và dì đều ở vô ngôi nhà sao?”
“Khách sạn mặt mày tê liệt không tồn tại yếu tố gì thì đều ở trong nhà.”
“Vậy nhị ngày cho tới, phụ vương và dì nên bồi con cái ở trong nhà, con cái thiệt vất vả mới mẻ quay trở lại một chuyến, nhị người hoàn toàn có thể ăn cơm trắng nằm trong con cái, điểm nào thì cũng ko được đi!”
Tang Trăn Vinh vẻ mặt mày kỳ quỷ quái, cười cợt hỏi: “Lớn vì vậy, sao vẫn còn đấy loại tính con trẻ con cái tê liệt hả?”
“Con trên đây đem kệ,” Tang Yếu Miễu vênh mặt mày lên, rất rất với khí phách trước tê liệt, “Nếu ko bồi con cái thì con cái sẽ không còn về nữa!”
“Phi phi phi, đồ vật gi gọi là ko về nữa, phụ vương ba đáp ứng nhu cầu con cái được chưa? Hai thời nay, ngày nào thì cũng ko lên đường.”
Có được xác định, Tang Yếu Miễu mới mẻ nhẹ dịu thở rời khỏi, cô ngước đôi mắt quan sát về phía Cố Nhĩ Thăng, lại vạc hiện nay anh từ trên đầu cho tới cuối đều coi chằm chằm bản thân, tức thời với chút chột dạ, coi anh nói: “Anh nhị cũng nên bồi con!”
“Hảo.”
“Không được!”
Hai giờ đồng hồ đáp câu nói. bên nhau vang lên, Tang Yếu Miễu: “… A?”
Tang Trăn Vinh nối tiếp chiến bại, khẽ gặm môi, trước tiên là nhỏ giọng lẩm bẩm: “Mỗi ngày chỉ biết từng anh trai.” Cuối nằm trong thì cũng chịu đựng thỏa hiệp, nói: “Bồi, đương nhiên bồi, ai ai cũng nên bồi con cái.”
…
Hôm ni được xem như bình an, chỉ muốn ngày mai cũng vậy, rốt cuộc Tang Yếu Miễu cũng hoàn toàn có thể an ổn định tuy nhiên tiến thủ vô chiêm bao rất đẹp.
Chẳng qua loa tối ni không tồn tại người ôm, cô với chút lạ lẫm tuy nhiên thôi.
Rạng sáng sủa.
Tang Yếu Miễu ngủ mơ tơ tưởng màng, mơ hồ nước xúc cảm thấy địa hình ở đầu chóng lắc lên, nếu như là trước tê liệt cô sẽ không còn nhằm ý cho tới điện thoại cảm ứng thông minh với kêu hay là không, tuy nhiên đi dạo mới đây hoặc là phải thức dậy sớm nhằm đi làm việc, thói thân quen ngay lập tức thay cho thay đổi.
Còn tưởng rằng radio gọi cho tới, cô nheo đôi mắt nghe điện thoại cảm ứng thông minh ——
“Alo?”
Không cho tới nửa phút, cuộc chuyện trò ngay lập tức kết đôn đốc, Tang Yếu Miễu trố đôi mắt nhị giây, đùng một phát xốc chăn tăng lên và giảm xuống chóng, bước đi lếu láo độn liên tục, chạy cho tới chống của Cố Nhĩ Thăng.
Thế tuy nhiên Cố Nhĩ Thăng còn ko ngủ.
Anh buông văn khiếu nại vô tay rời khỏi, lấy đôi mắt kính, tiếng động ôn nhu hỏi: “Thế này lại…”
“Anh nhị.” Tang Yếu Miễu ngắt câu nói. anh, mặt mày nôn nóng, nói: “Ba phụ vương, chúng ta gặp gỡ tai nạn ngoài ý muốn phú thông!”
Xem thêm: the invicible princess is bored again today
=====
Editor: Vậy là còn 4 chương nữa là kết đôn đốc truyện, nhanh chóng quá.
Ad thưa trước kết chắc chắn rằng HE, còn tồn tại một mẩu nước ngoài truyện về bánh bao nhỏ của nhị người. Một mẩu tí xíu thôi đó!
Bình luận