“Vân Dũng, cậu chớ đem coi thường người vượt lên đáng!”
Trong phòng tiếp khách, Vân Mộc Thanh tức giẫn dữ ném vỡ ly, thời điểm hiện tại, bên trên khuôn mặt mày nghiêng nước nghiêng trở nên của cô ấy tràn trề uất ức và phẫn nộ:
Bạn đang xem: bố cháu là chiến thần
“Muốn tôi tái ngắt giá? Đi ngủ với những người ta? Các. người tưởng tôi là đồ vật gi, mặc dù Vân Mộc Thanh tôi đem bị tiêu diệt cũng sẽ không còn thực hiện loại chuyện thấp xoàng xĩnh như: thế đâu!”
Đôi đôi mắt Vân Mộc Thanh đẫm lệ, nổi nóng quát tháo lên với những người con trai trẻ em tuổi hạc đang được ngồi bên trên sofa, vừa phải uất ức vừa phải bất lực.
Sáng ni, căn nhà bọn họ Vân năm năm vừa qua xua đuổi cô thoát khỏi gia tộc, ko quan hoài cho tới sinh sống bị tiêu diệt của tôi đùng một phát báo là hoàn toàn có thể mang đến cô một thời cơ nhằm quay về căn nhà bọn họ Vân.
'Vân Mộc Thanh vô nằm trong khích động, còn tưởng rằng căn nhà bọn họ Vân thay đổi ý, ko thể buông quăng quật. tình thân ái nên quan trọng đặc biệt cho tới đón cô về căn nhà.
Nhưng thực tiễn lại tát mạnh vô mặt mày cô một bạt tai!
Bọn bọn họ chỉ coi bản thân như 1 số mặt hàng giá khá mềm, người sử dụng thân ái thể của tôi nhằm cậu chúng ta bọn họ Lý sung sướng, thay đổi lấy ăn ý đồng độ quý hiếm bao nhiêu trăm triệu!
Minh là người thân trong gia đình của mình, là cật ruột của phòng bọn họ Vân!
Nhưng ngày hôm nay, bọn họ lại ngày tiết lạnh lẽo mà đến mức trọn vẹn ko quan hoài cho tới danh dự và sinh sống bị tiêu diệt của tôi.
Lúc này, tim Vân Mộc Thanh như bị dao hạn chế.
“Chị bọn họ, chớ thực hiện như bản thân cao quý lắm, chị hãy nhờ rằng năm cơ chị vì như thế mang bầu trước lúc kết duyên, bại hoại gia phong mới bị bệnh xua đuổi ngoài gia tộc!”
“Một người phụ nữ giới rẻ rúng mà đến mức ko thể nhìn thấy phụ vương đứa nhỏ nhắn tuy nhiên vờ vịt thơ ngây đồ vật gi, thực sự bưồn cười!”
Vân Dũng ngồi bên trên sofa tự do nhắm nhía móng tay của tôi, kiêu ngạo nói:
“Tập đoàn Lý thị có mức giá trị bao nhiêu tỷ bạc, cơ ngơi to lớn rộng lớn. Anh Lý còn là một trong những người xuất sắc ưu tú, người quá nối tiếp loại nhất của gia tộc, anh tớ hoàn toàn có thể coi trúng chị là như ý của chị!”
“Anh Lý ko đo lường chuyện chị dẫn theo gót người con ghẻ cơ, hứa mang đến chị vinh hoa phú quý, nhằm chị phát triển thành cô gia chủ bọn họ Vân cao quý một đợt nữa, đấy là phúc phận chị tích gom phụ vương đời mới mẻ đem đấy!”
Cậu tớ giễu cợt, hừ lạnh lẽo nói: “Cởi ăn mặc quần áo một chiếc, ngỏ nhì chân đi ra thôi vẫn đem vạn lượng hoàng kim. Cơ hội này sẽ không biết từng nào phụ nữ giới ở phía bên ngoài giành nhau cho tới mẻ đầu mẻ trán cơ tề, gia tộc mang đến chị hình mẫu ơn rộng lớn như vậy, chị chớ đem rượu chào ko húp ham muốn húp rượu phạt!”
“Cút, những người dân cút lên đường mang đến tôi
'Vân Mộc Thanh vô nằm trong khó chịu, cô vừa phải thấy uất ức vừa phải thấy cuồng nộ, hốc đôi mắt ướt át,ướt đẫm đẫm: “Dù tôi đem bị tiêu diệt cũng sẽ không còn gả lên đường, sẽ không còn nhằm những người dân đạt được mục tiêu đâu!”
“Không lấy chồng? Chuyện này sẽ không nghe theo gót chị được, chuyện căn nhà bọn họ Vân ra quyết định cho tới lượt chị thực hiện công ty à?”, Vân Dũng trọn vẹn trở mặt mày, vung tay lên: “Trói lại”.
Mấy vệ sĩ hâu phương ngay tắp lự tiến bộ lên ham muốn bắt lấy Vân Mộc Thanh.
“Đừng, chớ đem đến đây!”
Một cô nàng yếu đuối ớt như Vân Mộc Thanh sao hoàn toàn có thể đấu lại bao nhiêu người con trai to lớn con cái được, cô hoảng loạn lùi về sau, gắng lấy rét mướt nước sôi bên trên bàn trà ném qual
Àol
“A
Nước sôi rét mướt phỏng hất trực tiếp lên trên bề mặt Vân
Dũng, rét mướt mà đến mức ham muốn tróc một tấm domain authority, khiến cho cậu tớ kêu lên thảm thiết như chọc tiết heo!
“Đồ ti tiện, con cái u nó, chị dám khiến cho tôi bị thương hả, ông phía trên làm thịt bị tiêu diệt chị!”
Cậu tớ đỏ hỏn đôi mắt, xoay cổ tay ham muốn tát một chiếc lên má Vân Mộc Thanh!
Cái tát này vô nằm trong mạnh mẽ và tự tin, tiến công trúng mặc dù không trở nên huỷ dung cũng tiếp tục domain authority tróc thịt bong.
'Vân Mộc Thanh vô nằm trong hoảng kinh sợ, gần như là vô vọng nhắm chặt đôi mắt lại!
Ầm!
Xem thêm: truyện vô thượng sát thần
Nhưng đúng khi này, một bóng người trực. tiếp đá văng cửa ngõ căn nhà xông vô, Sở Phàm chạy. thời gian nhanh cho tới, ở lấy cánh tay đang được vung lên của Vân Dũng.
“Anh... Anh là ai?”, Vân Dũng cảm nhận thấy cánh tay bản thân như bị một chiếc gọng Fe khoá lấy, đau tới mức nhe răng nhếch mồm, còn vệ sĩ hâu phương thì vô nằm trong sửng sốt.
Tên này vô phía trên bằng phương pháp nào là vậy?
Sở Phàm ko thèm vấn đáp cậu tớ, lạnh lẽo lùng nói: “Cánh tay này của cậu vượt lên đê tiện”.
“Tôi ko thích”.
Vân Dũng dữ quát tháo to: “Tên bị tiêu diệt tiệt nào là đấy, mau buông ông đi ra, nếu như không...”
Răng rắc!
“A..
Sở Phàm thẳng bẻ gãy cánh tay Vân Dũng, cậu tớ lại thét lên một giờ, tiếng động như ham muốn chọc thủng màng tai.
“Cậu Vân, cậu Vân..”, bao nhiêu vệ sĩ vô nằm trong kinh sợ hãi, vội vàng vàng đánh giá chỗ bị thương mang đến cậu tớ, kinh sợ hãi cho tới sập các giọt mồ hôi lạnh lẽo người xem...
Giỏi thiệt, chỉ vô nháy đôi mắt vẫn làm vỡ tung toàn bộ khớp xương ngón tay, hình mẫu tay này trọn vẹn tàn phế truất rồi, mặc dù có Hoa Đà tái ngắt thế cũng ko thể làm cái gi được!
Quá tàn nhẫn!
Vân Mộc Thanh trợn to lớn đôi mắt sửng sốt, chỉ bao nhiêu giây cụt ngủi vẫn xẩy ra chuyện gì vậy? Người con trai xa vời kỳ lạ này là ai?
“Mẹ, u..”, thời điểm hiện tại, Đan Đan chạy vô kể từ ngoài cửa ngõ, Vân Mộc Thanh thấy thế thì bao phủ lấy. đàn bà vô lòng.
“Đan Đan, con cái ko có gì chú”.
“Mẹ, con cái ko có gì, chú kỳ kỳ lạ này là chúng ta con cái mới mẻ quen thuộc, chú ấy phát biểu ham muốn đảm bảo an toàn u, ham muốn tiến công người xấu xa gom mẹ”, Đan Đan kéo Sở Phàm, rất rất sung sướng phát biểu.
“Bạn con cái hả?”, Vân Mộc Thanh tương đối giật thột, vừa phải ôm chặt lấy đàn bà vừa phải để ý Sở Phàm.
Sở Phàm cũng xoay người, bóng hình xinh rất đẹp đập vô đôi mắt khiến cho anh ngơ ngẩn.
Cô khoác đồ gia dụng vest xanh rớt dương nhạt nhẽo vừa phải người, thực hiện tôn vinh dáng vẻ người hoàn thiện tuy nhiên thướt ân xá, khuôn mặt mày xinh rất đẹp, làn domain authority trằng như tuyết, khí hóa học dịu dàng êm ả thanh nhã lại không làm biến mất sự quyến rũ của phụ nữ giới.
Lúc này, vì như thế đương đầu với nguy hại nên đầu tóc cô giã loàn, căn song môi đỏ hỏn mọng, bên trên khuôn mặt mày xinh xẻo tràn trề bất lực và hồi hộp, rất rất xứng đáng thương.
“Là cô ấy, thiệt sự là cô ấy!”, bắt gặp cô nàng ngây ngô trước mặt mày, trong thâm tâm Sở Phàm đem xúc động ham muốn rơi nước đôi mắt.
Là người phụ nữ giới này đơn thân vì như thế bản thân xuyên suốt năm năm, sinh con cái đẻ hình mẫu vì như thế bản thân, cũng vì như thế bản thân tuy nhiên bị xua đuổi thoát khỏi gia tộc, phiêu dạt mọi chỗ, chịu đựng đầy đủ chế nhạo và châm chọc!
Trong nháy đôi mắt, Sở Phàm mang trong mình 1 xúc động chỉ hận ko thể kéo cô vô lòng bản thân.
“Vân Mộc Thanh, hình mẫu đồ gia dụng ti tiện này, chị bạo phổi khiếp nhỉ!"
“Chẳng trách móc chị ko chịu đựng gả mang đến anh Lý, té ra là nuôi một thương hiệu ăn bám vô nhài”
Lúc này Vân Dũng đau nhức đứng lên, hùng hổ quát: “Chị dám cãi lại gia tộc tương hỗ với thương hiệu con trai thông tục này, còn khiến cho gấy tay của tôi? Chị đợi cơ, căn nhà bọn họ Vân sẽ không còn ân xá mang đến chị đâu!”
“Đợi tôi méc nhau ông nội rồi, nhì hình mẫu đồ gia dụng cẩu phái mạnh nữ giới những người dân, cả người con phí không tồn tại phụ vương này đều nên bị tiêu diệt hết!”
Đứa con cái phí không tồn tại bố! Mấy chữ này không chỉ có khiến cho Sở Phàm vô nằm trong đau nhức, còn khiến cho thân ái thể yêu thương kiều của
Vân Mộc Thanh thông thoáng lập cập rẩy, hốc mät đỏ hỏn lên
Xem thêm: raz bão vũ cuồng lôi
Sở Phàm xoay người, tương đối nheo đôi mắt lại, nếu như người quen thuộc bắt gặp vẻ mặt mày này của anh ấy chắc chắn rằng tiếp tục hồn cất cánh phách giã.
Chiến thần nổi nóng rồi!
Anh chỉ vô Vân Dũng: “Cậu phát biểu lại đợt nữa xem?”
Bình luận