Về cơ phiên bản thì nhỏ bé là kẻ dễ dàng thích nghi với từng yếu tố hoàn cảnh. Bốn năm trước đó sau khoản thời gian u tắt thở thì nhỏ bé trở thành trái khoáy bóng nhỏ, bị người tớ đá cho tới đá tháo lui, vẫn nếm được toàn bộ tình thân thiện rét mướt rét, với việc gì tuy nhiên nhỏ bé trước đó chưa từng gặp?
Vì thế sau khoản thời gian xác lập mạng nhỏ ko gặp gỡ gian nguy, nhỏ bé vẫn cắm cổ tay của Thượng Quan tiếp sau đó ngủ thiếp lên đường.
Bạn đang xem: con gái yêu của ác ma
Không thể trách cứ nhỏ bé được! Ghế domain authority vô xe cộ vô cùng mượt với lại mặt mày tai với những tiếng động túc tắc thực hiện nhỏ bé vô cùng buồn ngủ, con cái đôi mắt đóng góp ko ngỏ rời khỏi được, ngủ ngất nhân sự.
Không biết là bao lâu, bắp thịt điểm răng nhỏ bé cắm tương đối hoạt động.
Lúc Thượng Quan Lệ một vừa hai phải động thì Đậu Đậu tức thời tỉnh, con cái đôi mắt ngỏ rời khỏi. Nhìn xuống điểm góc nhìn rét lùng đang được coi, với cùng 1 mảng nước ứ đọng. Theo địa điểm cơ dường như là nơi khi nãy nhỏ bé ngủ.
Bé trả đôi bàn tay vệ sinh thô nước miếng vì thế ngủ và cắm người chảy xuống.
“Xuống xe”. Anh rét lùng phát biểu, giơ cánh tay lên, lôi nhỏ bé thoát ra khỏi xe cộ.
Bé tương đối tiếc coi dòng sản phẩm ghế domain authority mượt. Sao thế? Không cần thiết ngồi xe cộ nữa sao? Thật không mong muốn, nhỏ bé cảm nhận thấy ngồi ở cơ thiệt tự do.
Thượng Quan Lệ chậm trễ rãi bước xuống xe cộ, trở về phía tòa mái ấm màu sắc xám. Đậu Đậu treo bên trên cánh tay của anh ấy trợn to tát nhì đôi mắt, tất tả vàng coi ngó tứ bề.
Trong khi nhỏ bé đang được ngủ xe cộ đã đi đến vô một khu vực núi, một điểm vô cùng yên ổn tĩnh. Tòa mái ấm lừng lững thân thiện rừng núi, những căn chống xinh đẹp mắt. Tòa mái ấm như vậy này nhỏ bé vừa mới được thấy trong mỗi quyển lịch.
Trong dòng sản phẩm đầu nhỏ không ngừng nghỉ tâm trí, ngày càng nhiều lốt chấm chất vấn.
Theo lý thuyết thì điểm yên ổn tĩnh như vậy này sẽ không thể là kỹ viện được, nếu như không tồn tại khách hàng cho tới thì kỹ viễn sẽ ảnh hưởng tạm dừng hoạt động.
Đi vô tòa mái ấm với bản vẽ xây dựng xinh đẹp mắt, đầu Đậu Đậu ngước lên, hai con mắt vô xuyên suốt xinh đẹp mắt chính thức lần kiếm mọi chỗ, toàn bộ những vướng mắc bị ném rời khỏi sau đầu.
Thức ăn.
Bé ngửi được với mùi hương đồ ăn, hơn thế nữa còn là một mùi hương đồ ăn vô cùng thơm! Đậu Đậu nhả cổ tay rời khỏi, nhảy xuống khu đất, con cái ngươi hoạt động lần kiếm đồ ăn, bụng đói vạc rời khỏi tiếng động. Bé lần đúng mực vị trí hướng của mùi hương thơm ngát tiếp sau đó cẳng bàn chân như được bôi dầu chạy nhanh chóng ko thấy bóng hình.
Trên bậc thang phổ biến bước đi, tiếng nói thanh thúy yêu thương kiều và lắng đọng vang lên.
“Anh trả người về rồi sao?”. Một thiếu thốn phái nữ tóc lâu năm xõa vai, khoác cỗ ăn mặc quần áo blue color lục, ngồi ở dọc bậc thang, hai con mắt mưu trí sinh động.
“Chuyện anh uỷ thác mang lại em thực hiện vẫn kết thúc chưa?”. Anh ko vấn đáp tuy nhiên chất vấn lại, bao gồm với cô em gái nhất cũng khá lý trí.
Thượng Quan Mị cười cợt khẽ một giờ đồng hồ, cỗ dáng vẻ và lắng đọng yêu thương kiều, vẫn quen thuộc với ông anh tính khí uy lực.
“Chuyện anh uỷ thác mang lại em, em vẫn bảo trí fake đi làm việc rồi”. Cô ấy trả tay lên, một người nam nhi to lớn đùng một cái xuất hiện tại, thể hiện một túi giấy má.
Thượng Quan Mị kể từ từ trở lại bậc thang, tuy nhiên mới mẻ 16 tuổi hạc tuy nhiên với mức độ thú vị điên hòn đảo bọn chúng sinh, trí mưu trí và năng lượng ko hề thua thiệt tầm thường anh trai rộng lớn cô 8 tuổi hạc.
Trí fake Mắt Bạc Bẽo tóc thâm ko phát biểu gì chỉ lên đường lân cận thiếu thốn phái nữ. Mắc Bạc Bẽo trung thành với chủ và vô cùng mưu trí. Anh tớ là phụ tớ của cô ấy ấy, luôn luôn đáp ứng lân cận cô.
Thượng Quan Lệ cố gắng túi giấy má, rút tư liệu bên phía trong rời khỏi rồi phê duyệt.
Còn Thượng Quan Mị phụ thuộc vào lân cận hành lang cửa số, bàn tay vuốt vuốt những bông hồng vào phía trong bình.
“Chứng minh thành lập và hoạt động, hộ tịch, tư liệu chứng tỏ được học tập với GS dạy dỗ kèm cặp, thậm chí là cả biên chép của bác bỏ sĩ mái ấm gia đình em đã và đang sẵn sàng đầy đủ. Con gái nuôi của anh ấy với toàn cảnh ko chê vô đâu được, quý khách chỉ biết cô nhỏ bé là trả con cái không cha mẹ của phú hào người Canada chúng ta Hỏa”. Thượng Quan Mị phân tích và lý giải.
“Rất tốt”. Anh gật đầu, tròng đôi mắt hiện thị tia sáng sủa rán hận.
Anh nhận nuôi Đậu Đậu nhằm chính thức plan trả thù oán, nhiều năm tiếp theo, dòng sản phẩm ngày tiết của cô ấy nhỏ bé tiếp tục đáp ứng mang lại hành động trả thù oán của anh ấy ——
“Cô nhỏ bé đang được ở đâu? Sao em ko coi thấy?”. Thượng Quan Mị chất vấn, lông ngươi nhướn lên.
Bối cảnh của Thượng Quan gia vô cùng quan trọng đặc biệt, người ngoài ko thể tra được lai lịch của mình. Người ngoài chỉ biết này là nhì bằng hữu tuổi hạc còn vô cùng trẻ em, có tài năng phú vô cùng lớn lao, hàng đầu rất đông người. Họ xây dựng tập đoàn lớn đấu giá “Tuyệt thế”, chỉ vô vìa năm vẫn vững mạnh.
Không biết tập đoàn lớn đấu giá “Tuyệt thế” trải qua tuyến phố nào là tuy nhiên tìm được thật nhiều cống phẩm quý giá bán mất tích bao nhiêu chục năm, thậm chí là cả những bảo vật trăm năm đều rất có thể xuất hiện tại trong mỗi buổi đấu giá bán của “Tuyệt thế”.
Đối với những người ngoài thì “Tuyệt Thế” và những người dân đứng sau nó đều là những điều bí hiểm.
Tập đoàn thần túng bấn như thế lại Chịu đựng nhận nuôi một cô nhi, còn thay cho thay đổi thân thiện phận mang lại nhỏ bé tất yếu là với mục tiêu quan trọng đặc biệt.
“Đi lần ăn rồi”.
“Kiếm ăn?”. Thượng Quan Mị ko tin cẩn lên đường vô vào chống ăn. Khi cô tiếp cận cạnh bàn ăn mộc thì cô tạm dừng ngạc nhiên ngỏ to tát đôi mắt coi.
Thượng Quan Lệ đứng ở hâu phương, rét lùng nghiêm ngặt tự khắc, lông ngươi nhíu chặt lại.
Hai bằng hữu với nằm trong tâm trí, góc nhìn đều coi chằm chằm vô cô nàng nhỏ đang được vùi đầu ăn.
Trên tấm trải bàn bàn Trắng tinh ma chan chứa những lốt chân thâm kịt, vô chồi món ăn vì thế sứ đều bị lật rời khỏi, nước nóng bức văng tung tóe mọi chỗ.
Đậu Đậu một thân thiện dơ đang được ngồi bên trên bàn cố gắng một chiếc sườn nướng, bên trên khuôn mặt mày nhỏ nhắn nhầy nhầy toàn dầu rán.
“Anh trai, cô nhỏ bé đang được ăn tối của anh”. Thượng Quan Mị tươi tỉnh lại, song môi đỏ ối mọng cười cợt hào hứng, để ý cô nàng nhỏ.
Cô vẫn cho là anh trai sẽn mang về một đứa nhóc xứng đáng thương run rẩy lẩy bẩy tuy nhiên ko ngờ cô nhỏ bé này sẽ không hề ngại hãi, như giặc cỏ chạy vào trong nhà cướp món ăn. Dám ăn món ăn bên trên bàn của Thượng Quan Lệ? Cô nhỏ bé này đói váng đầu rồi Hay những vô cùng to gan lớn mật rộng lớn mật?
Đậu Đậu thấy với người lại gần thì nhanh gọn vơ những đồ ăn sát bản thân ôm lại, gặm chặt miếng sườn, chỉ ngại sẽ ảnh hưởng người tớ cướp mất mặt đồ ăn.
Thịt! Đây là thịt trườn cơ, giờ đây mặc dù có bị tiến công chửi thì nhỏ bé vẫn mong muốn ăn mang lại no bụng, thề bồi nên gặm không còn dòng sản phẩm sườn nướng này.
Có trời mới mẻ biết kể từ khhi u nhỏ bé bị tiêu diệt nhỏ bé vẫn rất rất lâu rồi ko được ăn thịt. Mấy trong năm này nhỏ bé được ăn no là vẫn hạnh phúc rồi làm cái gi dám mong ước ăn trang bị chất lượng.
“Ăn kể từ kể từ, cẩn trọng nghẹn, tiếp tục không có bất kì ai cướp món ăn của em đâu”. Thượng Quan Mị ngồi xuống cạnh bàn, bàn tay miếng khảnh như tuyết xoa cằm, nhận xét cẩn trọng. “Em mong muốn nốc gì không?”. Cô ấy chất vấn.
Cái mồm đang được gặm sườn tạm dừng.
“Cái gì?”.
Thượng Quan Mị vẫn cười cợt, coi sắc mặt mày của anh ấy trai bản thân.
“Em cũng muốn hấp thụ nước trái khoáy cây không?”. Cô người sử dụng kể từ không giống.
“Muốn”. Con đôi mắt vô xuyên suốt vạc sáng sủa.
Người thực hiện bưng nước cho tới nhằm bên trên bàn. Án Thư tay nhỏ nhỏ bé chan chứa dầu mỡ cố gắng ly thủy tinh ma nốc ừng ực.
“Anh đem về ko nên là một trong những con cái cờ tuy nhiên là một trong những hòn đá, cần được qua loa thời hạn gọt giũa, nếu như không sẽ không còn thể lên được bàn cờ!”. Thượng Quan Mị nhẹ dịu gõ mặt mày bàn.
“Có thể dạy dỗ lại được”. Nhìn nhỏ bé ngồi ăn bên trên bàn cơm trắng, ngươi rậm rì càng nhíu chặt lại.
Kế hoạch của anh ấy trở ngại rộng lớn đối với tượng tưởng, không chỉ nuôi rộng lớn cô nhỏ bé mà còn phải nên chở che dạy dỗ bảo ung dung nhằm phù phù hợp với đòi hỏi của hắn. Không thể nhằm cô nhỏ bé man di trên mức cần thiết rồi người tớ trả lại sản phẩm thì tiếp tục hòng không còn plan của anh ấy.
“Mong anh rất có thể trải nghiệm được quy trình thuần thú”. Thượng Quan Mị cười cợt bùng cháy, vẻ mặt mày mong muốn coi kịch vui sướng.
“Đừng với tuy nhiên bó tay đứng nhìn”. Tròng đôi mắt thâm coi cô chằm chằm, góc nhìn rét lùng như bão táp rét mon mươi nhì.
Thượng Quan Mị nhún vai, không xẩy ra nạt nộ.
“Đối với anh thì cô nhỏ bé là một trong những quân cờ tuy nhiên so với em thì cơ là một trong những số trang bị đùa, em mong muốn cô nhỏ bé cho tới phía trên rất có thể mang lại mang lại em một chút ít vui sướng vẻ”. Dưới góc nhìn rét lùng của anh ấy trai cô vẫn quấn quấn tóc, cô không tồn tại hào hứng với ân oán.
Miếng sườn nhanh gọn chỉ với lại xương, sau khoản thời gian Đậu Đậu thức ăn no đầy đủ, nhỏ bé quăng quật viên xương rời khỏi, vỗ vỗ bụng nhỏ.
“Khi nào là thì tôi chính thức tiếp khách?”. Bé chất vấn dứt khoát, sau khoản thời gian lấp chướng bụng thì lá gan lì của nhỏ bé càng to hơn. Đôi đôi mắt chớp chớp coi nhì người trước đôi mắt.
Thượng Quan Lệ rét lùng, Thượng Quan Mị thướt tha quá lười biếng, đều là kẻ kì quái. Nhưng nếu như với người chất vấn nhỏ bé quí khuôn mặt mày nào là thì tức thời nhỏ bé cũng ko hiểu rằng.
Trong khi nhỏ bé đang được thức ăn thì nhì người này cứ coi chằm chằm vô nhỏ bé tương tự phát hiện ra động vật hoang dã quý và hiếm. May tuy nhiên nhỏ bé vô cùng quyết tâm nếu như không thì nhỏ bé sẽ không còn nuốt nổi đồ ăn rồi. Mà nhì người này cũng kỳ quái ác, sao lại quí coi người tớ ăn cơm trắng nhỉ?
“Em ko cần thiết tiếp khách hàng, chỉ việc tới trường thôi”. Thượng Quan Mị cười cợt khẽ.
“Đi học?”. Bé sửng sốt chỉ vô Thượng Quan Lệ kêu to: “Ngươi mua sắm tớ về chỉ làm cho tớ lên đường học?”. Người nam nhi này còn có nhiều chi phí vượt lên trước không tồn tại điểm xài sao?
Gương mặt mày tuấn tú ướp đông lạnh, coi như tượng đá, anh quá lười vấn đáp cô nhỏ bé.
Hừ, phát biểu một câu thì bị tiêu diệt người à? Lại rét lùng, thực sự tiêu tốn lãng phí khuôn mặt mày tuấn tú.
Khuôn mặt mày nhỏ nhắn đầu dầu tức phẫn uất, coi Thượng Quan Mị, coi như ko thấy dòng sản phẩm người cơ.
“Không nên là mua sắm em, tuy nhiên là nhận nuôi em”.
“Nhận nuôi tôi?”. Con đôi mắt hoạt bát xoay tròn trặn, chứa chấp chan chứa cảnh giác.
“Nhân nuôi em, em tiếp tục phát triển thành phụ nữ nuôi của phòng Thượng Quan bọn chúng ta”. Thượng Quan Mị cẩn trọng phát biểu, đầu ngón tay cố gắng lấy tấm trải bàn bàn.
“Vậy với nghĩa trong tương lai tôi rất có thể được ăn dòng sản phẩm đó?”. Bé chỉ vô lô xương cạnh bàn. “À, ý tôi là dòng sản phẩm loại thịt đó?”. Bé tráng lệ bổ sung cập nhật.
Môi đỏ ối mọng cười cợt một tiếng: “Em mong muốn ăn dòng sản phẩm gì rồi cũng được”.
Vào ở một căn nhà rộng lớn vô cùng xinh đẹp mắt, thực hiện phụ nữ nuôi của một chị xinh xẻo, về sau rất có thể thức ăn no say. Chuyện chất lượng như thế rất có thể rớt vào người nhỏ bé sao? Bé lén lén véo đùi, thấy phía trên ko nên là chiêm bao.
“Em nói theo cách khác mang lại chị biết em thương hiệu gì không?”. Thượng Quan Mị nở nụ cười cợt.
“Đậu Đậu”.
“Là dòng sản phẩm gì? Hạt đậu Hay những đậu khấu?”.
“Em ko biết chữ”. Bé nhún vai. Những người cơ cơm trắng còn không thích mang lại nhỏ bé ăn thì làm thế nào rất có thể nhằm nhỏ bé tới trường chữ.
“Không sao. Từ ni về sau em hãy quên cái brand name cơ lên đường, em nên ghi nhớ giờ đây em là Hỏa Nhã Hoan”.
A, nhỏ bé mang tên mới mẻ.
Khuôn mặt mày nhỏ nhắn dơ tráng lệ hiểu lên thương hiệu mới mẻ, vài ba phút sau gật đầu một chiếc.
Được rồi, là Hỏa Nhã Hoan thìa là Hỏa Nhã Hoan lên đường, rất có thể ở lại phía trên còn được thức ăn, chúng ta mong muốn gọi nhỏ bé là Trương Tam hoặc Lý tứ đều được.
“Được! Đồng ý!”. Bé khoáng đạt gật đầu.
Nửa giờ sau nhỏ bé ăn năn hận, với ý mong muốn nhảy lầu.
Tiếng kêu thảm thiết như giết mổ heo vang lên kể từ vô chống tắm, vang lừng từng tòa mái ấm ngôi sao 5 cánh năm cánh, người thực hiện nghe thấy giờ đồng hồ rối rít tách lên đường.
Bọn chúng ta thấy Thượng Quan Lệ xuất hiện tại ở cửa ngõ chống tắm, suýt nữa quỳ xuống khóc rống.
“Ông mái ấm, tè thư ko Chịu đựng tắm ——”. Quản gia trải qua report, khóe đôi mắt còn tồn tại nước đôi mắt, gọi thân thiện phận của tè quỷ đầu vô chống tắm.
“Đi rời khỏi ngoài”. Hắn phát biểu giản dị và đơn giản.
Nhận được mệnh lệnh, nháy đôi mắt vô chống tắm không thể người, trong tầm tía giây, toàn cỗ người thực hiện đều tháo lui thoát ra khỏi cửa ngõ.
Anh đứng mặt mày hồ nước tắm đá hoa, góc nhìn rét lùng sắc như dao. Ánh mặt mày trời khúc xạ mặt mày nước phản vào mặt mày anh, thực hiện vẻ mặt mày anh càng rét lùng nạt nộ người.
Trong nhà tắm, body nho nhỏ bơi lội lên đường bơi lội lại, vô cùng hạnh phúc tự do, tuy nhiên lại ko túa ăn mặc quần áo rời khỏi.
Xem thêm: con nuôi bất đắc dĩ chap 1
“Hỏa Nhã Hoan, lên đường lên”. Anh ngỏ mồm, mong muốn nhắc nhở cô nhỏ bé, thân thiện phận của chính nó vẫn không thể như xưa.
Trước khi tách ngoài chống ăn anh vẫn dăn dúm người thực hiện nên tắm mang lại nhỏ bé, tẩy toàn cỗ những loại dơ bên trên người nhỏ bé lên đường tuy nhiên nhưng mà nhỏ bé lại ko liên minh, giẫm trượt bao nhiêu người thực hiện, suýt nữa phá huỷ dòng sản phẩm chống tắm.
“Không đâu”. Bé thực hiện mặt mày ngáo ộp. Tên của nhỏ bé thay cho thay đổi tuy nhiên tính cơ hội ko hề thay cho thay đổi, khôn cùng thô tục.
Hồ tắm này thiệt to tát, nước lại vô cùng rét mướt, nhỏ bé đùa vô cùng vui sướng, tương tự loài cá trạch bơi lội qua loa bơi lội lại, người không giống ko thể nào là bắt được nhỏ bé.
“Đừng khảo nghiệm tính nhẫn nại của anh”. Trên bờ tiếng nói lạnh giá cảnh cáo.
Bé khoác kệ, tinh nghịch vô bể nước, thay đổi cơ hội bơi lội tự tại.
“Đi lên”. Tối hậu thư.
“Bạch bạch”. Đổi lại bơi lội ngửa..
Thân thể nhỏ nhỏ bé gắt dơ lửng lơ bên trên mặt mày nước, tóc rối ướt sũng, nhỏ bé lại vô cùng trải nghiệm bơi lội bơi lội.
Đợi chút? Cái bóng thâm lớn lao này là dòng sản phẩm gì?
Sau khi bị một bóng thâm bao phủ phủ, chuông thông báo trong tim nhỏ bé kêu lên vạc hiện tại gian nguy lại gần. Con đôi mắt một vừa hai phải ngỏ rời khỏi thì phát hiện ra cặp đôi mắt lạnh giá coi nhỏ bé kể từ bên trên cao. Bé giật thột tiếp sau đó bị nốc bao nhiêu ngụm nước.
“Ực —— ực —— chú… chú mong muốn hù bị tiêu diệt người à?”. Bé một vừa hai phải phát biểu, một vừa hai phải nhổ nước vô hồ nước tắm rời khỏi, bồn chồn đứng trực tiếp nội địa.
Ông trời, ông chú mặt mày tượng đá này sao nhanh chóng vậy, chớp đôi mắt vẫn vô hồ nước tắm, tiếp cận cạnh người nhỏ bé. Bé là một trong những động vật hoang dã nhỏ với trực quan vô cùng nhạy cảm tuy nhiên lại ko vạc hiện tại được ông chú này đến thời điểm nào là.
Chẳng lẽ ông chú này dịch chuyển ko vạc rời khỏi tiếng động à?
Thân hình to lớn, toàn thân thiện ướt sũng, góc nhìn của Nhã Hoan coi lên bên trên thấy sắc mặt mày ông chú xanh rớt mét, góc nhìn sắc bén.
Không cần thiết nghĩ về cũng biết nếu như nhỏ bé ko tỏ thái chừng liên minh thì ông chú tiếp tục vô cùng tức phẫn uất.
“Chú đang được coi dòng sản phẩm gì?”. Bé chất vấn lỗ mãng, lặng lẽ lùi về hâu phương mong muốn xa cách ông chú này một chút ít.
Dự cảm ko chất lượng trong tim mỗi lúc càng nặng trĩu, nhỏ bé vô cùng mưu trí mong muốn chuồn lên đường, không thích đối lập với anh, hiểu được sau cùng gặp gỡ xui xẻo được xem là dòng sản phẩm mông nhỏ của nhỏ bé.
Đứng bên dưới cái hiên ko thể ko cúi đầu, đạo lý này nhỏ bé biết vô cùng rõ!
Sau khi bơi lội được một quãng không thật nửa mét thì tóc nhỏ bé bị bắt lại, domain authority đầu nhức nhối. Bé hét một giờ đồng hồ, kinh hoảng xoay đầu lại.
Tóc rối bị anh bắt chặt vô tay, khuôn mặt tuán tú lãnh khốc vô tình, tay kéo nhỏ bé lại sát, anh đưa ra quyết định tiếp tục tự động “phục vụ” mang lại nhỏ bé.
“Khốn kiếp, buông tay ra!”. Bé chính thức thấy ngại, nhì tay nhì chân nỗ lực hắt nước, thân thiện thể thì nỗ lực tháo lui về hâu phương.
Hu hu, khinh ghét, ông chú mong muốn ứng phó với nhỏ bé như vậy nào?
“Em ko tắm thì tôi sẽ hỗ trợ em”. Anh rét lùng phát biểu, kéo lấy nhỏ bé đang được uốn nắn éo mong muốn bay, sụp đổ một lượng dầu gội đầu lên đầu nhỏ bé.
Tiếng thét chói tai vang tận mây xanh rớt, người thực hiện đang được trốn ở phía bên ngoài nghe lén tất tả vàng xoa lỗ tai.
“Tôi không thích tắm! Cút xa xăm tôi rời khỏi một chút!”. Bé tức phẫn uất mắng tuy nhiên ko làm cái gi được, hai tay của nam nhi kìm giữ nhỏ bé đơn giản và dễ dàng, bàn tay bên trên tóc nhỏ bé, đầu nhỏ bị xoa lên xoa xuống.
Tóc vượt lên trước dơ nên dầu gội ko rời khỏi bọt tuy nhiên trở thành làn nước dơ chảy vô mặt mày của nhỏ bé, còn chảy vô đôi mắt của nhỏ bé, vô cùng không dễ chịu.
“Tôi vẫn phát biểu là tôi ko —— oa, ực ực ——”. Tiếng kháng nghị ko kịp thổ lộ nhỏ bé đã biết thành ấn vô nội địa, đôi mắt trừng rộng lớn.
Vì mong muốn nhanh chóng nên Thượng Quan Lệ ko trả nhỏ bé lên bờ xả nước tuy nhiên ấn nhỏ bé vô vào hồ nước nước, xoa xoa bao nhiêu dòng sản phẩm sau này lại vớt nhỏ bé lên.
“Khụ khụ, khụ khụ khụ, chú… chú mong muốn dìm tôi bị tiêu diệt à ——”. Bé một vừa hai phải khụ nước một vừa hai phải gào, coi nhỏ bé vô cùng chật vật tương tự con cái con chuột nhỏ đầm đìa sũng, người sử dụng chân giẫm đạp vô anh. Hừ, nhỏ bé trốn ko được thì nên lại gan vừa mới được.
Thượng Quan Lệ nâng được những cú đá cơ, mặt mày rét ko thay đổi nối tiếp sụp đổ dầu gội lên đầu, bàn tay xoa xoa đầu tuy nhiên tắm cọ ra sao mái đầu vẫn dơ như vậy.
“Đã bao lâu em ko gội đầu rồi hả?”. Anh nhíu ngươi, dòng sản phẩm mùi hương khiếp sợ mỗi lúc càng nồng, ko làm thế nào tuy nhiên không còn được.
“Liên quan tiền gì cho tới chú?”. Bé nhe răng mặt mày hung tàn.
“Tôi với quyền hỏi”.
“Xí, dòng sản phẩm nghĩa vụ và quyền lợi quỷ gì, tôi sẽ không còn quá nhận, tôi ——”.
“Tôi là phụ thân nuôi của em”. Anh rét nhạt nhẽo phát biểu.
Cha nuôi?
Bé hít một tương đối, sắc mặt mày Trắng bệch, toàn thân thiện bất tỉnh.
“Đợi chút, ko nên chị gái xinh đẹp mắt cơ tiếp tục nhận nuôi tôi sao?”. Bé ngước coi anh chất vấn.
“Nó còn là một vị trở thành niên”. Hít sâu sắc một tương đối, rống lên.
“Lừa gạt ——”. Hu hu, gạt người… nhỏ bé ko cần thiết ông chú mặt mày đá này nhận thực hiện phụ nữ nuôi đâu, chú một vừa hai phải rét lùng một vừa hai phải tàn bạo, ở lân cận chú nhỏ bé sẽ ảnh hưởng tấp nập cóng vì thế rét mất mặt.
“Không tùy thuộc vào em rồi”. Thượng Quan Lệ cười cợt rét một giờ đồng hồ, lại ấn nhỏ bé vô nước, người sử dụng mức độ xoa đầu tuy nhiên dơ dơ bên trên tóc vẫn ko lên đường, dầu gội đầu ko hề với hiệu suất cao.
“Tôi mong muốn về nhà”. Bé bĩu môi ko gật đầu đồng ý.
“Em không thể mái ấm nhằm về đâu”. Trên đỉnh đầu vang lên tiếng nói rét lùng.
Thân thể nhỏ bé nhỏ cứng ngắc lại, không tồn tại tín hiệu cãi lại.
Đúng vậy, kể từ sau khoản thời gian u mất mặt, nhỏ bé vẫn không thể mái ấm nhằm về, nhỏ bé không tồn tại mái ấm. Họ sản phẩm ko tìm ra phụ thân nhỏ bé, coi nhỏ bé như nhiệm vụ, đẩy qua loa đẩy lại.
Những đứa nhỏ bé láng giềng quí nhất là cố gắng đá ném nhỏ bé, nhảy nhảy xung quanh nhỏ bé và cười cợt nhạo nhỏ bé.
Bé không tồn tại mái ấm, nhỏ bé là kẻ không có bất kì ai mong muốn, nhỏ bé không tồn tại mái ấm ——
Hốc đôi mắt rét mướt lên, ngực vô cùng nhức, nhỏ bé cắm môi rung lắc lắc đầu ko làm cho bản thân khóc. Bé vẫn đồng ý với u là nhỏ bé sẽ không còn khóc, với lại ko việc gì nên khóc trước mặt mày chú tớ. Trực giác phát biểu mang lại nhỏ bé biết ông chú này rét lùng như vậy nước đôi mắt tiếp tục không còn công dụng với ông chú.
A, đùng một cái nhỏ bé thấy rét, tiếp sau đó vạc hiện tại ăn mặc quần áo bị lột rời khỏi, làn domain authority gắt dơ, bàn tay cơ còn đang được mong muốn lột quần của nhỏ bé.
Ông trời! Cái ông chú mặt mày rét trở thành thái này túa ăn mặc quần áo của bé! “Chú —— chú —— chú, đang khiến dòng sản phẩm gì?”. Bé ngại hãi chính thức phát biểu thi công.
Bé với nghe phát biểu với một trong những người biết thái mua sắm nhỏ bé nam giới và nhỏ bé phái nữ về mái ấm nhằm giày xéo. Không nên là chú này còn có sở trường như vậy chứ? Hu hu, sao mệnh nhỏ bé gian khổ vậy mới mẻ sắp chín tuổi hạc đã biết thành người không giống ngắt lên đường, bị túa không còn ăn mặc quần áo.
“Tắm”. Anh ko phát biểu nhiều.
“A, trở thành thái, buông tôi rời khỏi, buông tôi ra!”. Tiếng thét chói tai trở thành giờ đồng hồ kêu thảm thiết.
“Em ko tắm cọ thật sạch sẽ thì chớ hòng bước thoát ra khỏi chống tắm!”. Anh quyết tâm xé nốt dòng sản phẩm quần lâu năm dơ dơ.
Tiếng kêu thảm thiết trả trở thành kêu rên.
“Cứu mạng, với kẻ giết mổ người!”. Bé buồn phiền kêu lên, anh vẫn ko liên minh.
“Có người ko mau cho tới phía trên, với người chống gian!”. Tiếng kêu này rất rộng lớn.
Ầm ầm, những người dân nghe lén ngoài cửa ngõ đều ngại hãi trượt xuống khu đất.
“Tôi ko đói bụng ăn quàng đâu”. Thượng Quan Lê xì mũi khinh thường, liếc coi nhỏ bé đang được đứng run rẩy lẩy bẩy.
Đây đích là sự việc sỉ nhục! Anh với quyền rất có thể, thêm vào đó mị lực của phiên bản thân thiện, anh chỉ việc vung tay là những mĩ phái nữ chen lấn nhau lên chóng của anh ấy. Anh chỉ quen thuộc ôm ấp những mỹ phái nữ trở thành thục, làm thế nào rất có thể rời khỏi tay với cô nhỏ bé còn ko trổ mã này?
“Vậy thì tôi tự động tắm”. Bé núp nội địa, cảnh giác coi anh, bên trên mặt mày nước chỉ lòi ra hai con mắt.
“Em tự động tắm sẽ không còn sạch”. Anh kể từ chối tiến bộ lên về phía nhỏ bé.
“Tôi là không thích tắm cọ sạch sẽ sẽ”. Bé sửa lại, bơi lội cho tới bờ hồ nước, đơn giản ko nhảy lên bờ chạy trối bị tiêu diệt tuy nhiên thôi.
“Không muốn? Ý em là em cố ý trở thành bản thân trở thành tầm dáng dơ này?”. Anh cười cợt rét, ko tiến bộ lên nữa.
“Đúng vậy”. Đầu nhỏ gật gật nhì dòng sản phẩm.
Anh cười cợt rét khinh thường.
“Tôi ko phát biểu láo đâu, nếu như không thì tại vì sao chú gội đầu tóc tôi ko sạch sẽ được, còn vô cùng thối. Bởi vì thế tôi bôi xi tiến công giầy lên đó”. Bé kiêu ngạo hất cằm lên, đôi bàn tay khoanh trước vùng ngực.
Mặc cho dù nhỏ bé bị bay không còn ăn mặc quần áo, chỉ lể lại một chiếc quần trong nhỏ tuy nhiên cũng may với nước nên cảnh xuân của nhỏ bé không xẩy ra phát hiện ra.
“Xi tiến công giầy”. Mày rậm rì nhíu chặt lại coi chằm chằm nhỏ bé.
“Không biết à? Đó là trang bị bôi phía trên dòng sản phẩm giầy black color đó”. Aish, thực sự người dân có chi phí, xi tiến công giầy là dòng sản phẩm gì rồi cũng ko biết.
“Tại sao lại bôi xi tiến công giầy lên tóc?”.
“Để tự động vệ cơ, ngu dốt quá!”. Bé phát biểu còn thuận tiện mắng một câu. Anh lối đường kính trắng là tổng giám đốc của “Tuyệt thế” vậy và lại bị một đứa nhỏ bé mắng là ngu dốt. “Nếu ko thực hiện cho những người dơ một chút ít, thực hiện mang lại thương hiệu cơ ngán thì tôi vẫn sớm bị ăn sạch sẽ sành sinh rồi”. Vì mong muốn đạt hiệu suất cao tối đa, nhỏ bé còn lần lọ xi tiến công giầy đã mất hạn kể từ lâu.
Đôi nam giới phái nữ cơ là thân thiện quí phun đại bác bỏ cũng ko cho tới, ngày nào thì cũng tiến công mắng nhỏ bé. Khi nhỏ bé ở trong nhà còn vạc hiện tại được cuốn băng ghi hình XXOO nhỏ bé gái thiếu niên, tiếp sau đó nhỏ bé lại nhìn thấy góc nhìn của những người nam nhi cơ coi nhỏ bé vô cùng thông dâm thực hiện nhỏ bé sởn sợi ốc.
Bé hiểu được trốn lên đường ko được nên nhỏ bé quyết tâm trở thành từ 1 cô nhỏ bé thật sạch sẽ trở thành một đứa dơ, nhất quyết ko tắm ko gội, kể từ cơ cho tới hiện nay đã tứ năm rồi.
Đó là cơ hội tự động vệ của nhỏ bé. Dù ko tự do vẫn dễ chịu và thoải mái rộng lớn là bị người nam nhi cơ giầy xéo.
“Hắn tớ động vô em?”. Giọng phát biểu trầm thấp, đem theo dõi chút gian nguy.
“Có tâm trí thôi… tuy nhiên nhưng mà hắn tớ ko bắt được tôi, từng phen bắt được đều bị tôi đá mang lại vô cùng nhức, với lại tôi một vừa hai phải thối một vừa hai phải dơ nên tiếp sau đó hắn tớ không thể mong muốn làm cái gi nữa”. Bé nhún nhún vai phát biểu, ngước đầu coi anh, cho là anh biết điều tiếp tục tách ra bên ngoài.
Nhưng phát hiện ra đường nét mặt mày của Thượng Quan Lệ, nhỏ bé giật thột.
Ông trời! Bé phát biểu gì sai rồi sao? Tại sao góc nhìn của ông chú lại khiếp sợ thế? Lạnh vượt lên trước, rét cho tới nỗi rất có thể ngừng hoạt động được dòng sản phẩm hồ nước tắm rồi, nhỏ bé đang được ngâm mình trong nước nội địa rét mướt cũng cảm nhận thấy ngại hãi.
Ánh đôi mắt lạnh giá coi nhỏ bé, trong tâm thức đôi mắt là lửa phẫn uất thực hiện cho những người tớ ngại hãi.
Anh coi nhỏ bé chằm chằm rồi một khi sau mới mẻ vùng lên tách ngoài hồ nước tắm.
“Tìm cái gì cơ làm bay hết xi tiến công giầy bên trên tóc tè thư đi”. Thượng Quan Lệ phát biểu, túa áo đầm đìa tiếp sau đó người sử dụng khăn vệ sinh sạch sẽ lồng ngực.
Cửa được ngỏ rời khỏi, với nhì người thực hiện phái nữ đứng ở cửa ngõ, kính cẩn gật đầu.
“Nếu như em ko tắm gội thật sạch sẽ thì tôi tiếp tục cố gắng dao hạn chế bọn họ”. Anh phát biểu rồi rời khỏi ngoài.
“Tắm thì tắm!”. Bé thở phào một tương đối, tuy nhiên cũng biết ông chú phát biểu được là làm công việc được.
Xem thêm: truyện tranh xuyên không hàn quốc
Người thực hiện cố gắng một lọ dung dịch, trả nhỏ bé lên bờ.
Lần này nhỏ bé ko phản kháng nữa, ngoan ngoãn ngoãn tương tự một con cái mèo con cái, khoác người toan đoạt, những gắt dơ bên trên người và bên trên tóc từ từ bị dung dịch hòa tan, bị nước cọ sạch sẽ.
Hu, xi tiến công giầy, hen hội ngộ ——
Bình luận