Chương 326: Đừng lại gần tôi quá
Trịnh Gia Minh căn vặn ngược lại: "Nếu như tôi ko biết tiên lượng gì, sao rất có thể biết Trang Tử Duyệt bị chèn lấn được?"
Bạn đang xem: đừng đến gần tôi quá
Mộ Nhất Phàm hỏi: "Rốt cuộc Trang Tử Duyệt vẫn tiên lượng đi ra chuyện gì? Sao Chiến Nam Thiên cần nhốt cậu tớ lại?"
Sắc mặt mũi Trịnh Gia Minh trở thành ngặt túc: "Trang Tử Duyệt tiên lượng rằng rất có thể Chiến Nam Thiên tiếp tục bị tiêu diệt..."
Mộ Nhất Phàm nghe tiếp đây ngay lập tức cắt theo đường ngang điều cậu ta: "Có thể tiếp tục bị tiêu diệt là sao? Không cần tiên lượng có duy nhất một sản phẩm thôi sao?"
"Quả thực sự vì vậy, tuy nhiên nhưng mà, Trang Tử Duyệt lại thấy được sản phẩm không giống nhau, anh tớ phát biểu rất có thể Chiến Nam Thiên tiếp tục bị tiêu diệt, cũng rất có thể ko, do đó, Chiến Nam Thiên mới mẻ căn vặn Trang Tử Duyệt vì thế sao rất có thể ko bị tiêu diệt. Trang Tử Duyệt ko chịu đựng phát biểu, do đó Chiến Nam Thiên người sử dụng uy thế nghiền Trang Tử Duyệt thổ lộ."
"Kết trái khoáy không giống nhau? Rốt cuộc Trang Tử Duyệt tiên lượng được từng nào kết quả?"
"Tôi chỉ nghe đem máng là Trang Tử Duyệt tiên lượng rằng Chiến Nam Thiên tiếp tục đập phá diệt trái khoáy khu đất, nhằm quý khách bị tiêu diệt nằm trong hắn, còn tồn tại đoạt thân thuộc thể gì bại liệt, rất có thể sinh sống lại được, tiếp sau đó Trang Tử Duyệt còn phát biểu vật gì nhưng mà giết thịt anh, tuy nhiên giọng nhỏ vượt lên trước, nghe ko rõ ràng lắm, tôi đoán dĩ nhiên Chiến Nam Thiên sở hữu dự định kiểm soát giọng Trang Tử Duyệt nhỏ lại, ko mang lại Cửa Hàng chúng tôi nghe thấy."
Lúc Trịnh Gia Minh nghe Trang Tử Duyệt thì thầm, cần nghe đặc biệt cảnh giác, mới mẻ miễn chống nghe thấy Trang Tử Duyệt phát biểu vật gì.
Chân ngươi Mộ Nhất Phàm nhíu chặt lại.
Đoạt thân thuộc thể gì đó? cũng có thể sinh sống lại được? Chẳng lẽ là chỉ thân thuộc thể này của anh?
Cho nên, trước bại liệt Chiến Nam Thiên mới mẻ lấy Dung Nhan đi ra nhằm thay đổi lấy anh? Sau bại liệt, cũng chính vì kinh hãi ko kiểm soát được anh, nên bảo anh lấy tinh nghịch hoạnh ra?
Mộ Nhất Phàm lại hỏi: "Cậu phát biểu Chiến Nam Thiên ham muốn bị tiêu diệt nằm trong từng người? Cái câu chuẩn bị chẳng sinh sống được nữa cậu phát biểu trước bại liệt, sở hữu cần chỉ tính năng này không?"
Hủy khử trái khoáy khu đất này, nhằm quý khách bị tiêu diệt nằm trong bản thân, là chuyện chắc chắn rằng Chiến Nam Thiên rất có thể thực hiện được, trên đây thực sự đích là một trong những tiên lượng khiếp sợ.
"Ừ."
Mộ Nhất Phàm mím môi, nom chòng chọc Trịnh Gia Minh vô thông thoáng chốc, lại hỏi: "Đột nhiên cậu xuất hiện nay cho tới dò la tôi, mục tiêu ko cần chỉ nhằm phát biểu mang lại tôi biết chuyện này đâu cần không? Có cần cậu ham muốn nhằm tôi cứu vãn Trang Tử Duyệt không?"
Trịnh Gia Minh chau mày: "Tôi nhìn thấy, sở hữu nhiều khi anh mưu trí cho tới khiếp sợ."
Mộ Nhất Phàm lườm một cái: "Không cần cậu ham muốn giết thịt Trang Tử Duyệt sao? Đã sở hữu người hùn cậu xử lý chuyện này rồi, sao cậu cần cứu vãn Trang Tử Duyệt chứ?"
Trịnh Gia Minh trầm mặt mũi xuống: "Tôi chỉ cho tới phát biểu mang lại anh biết chuyện này thôi, về phần sở hữu cứu vãn hay là không là chuyện của anh ý, mặc dù sao thì Trang Tử Duyệt cũng chính là các bạn anh, chứ không cần cần các bạn tôi."
"Này, tôi chỉ căn vặn thôi nhưng mà, việc gì cậu cần trở mặt mũi nhanh chóng như lật bánh thế? Với cả, cứ lấp liếm chuyện trong tâm chỉ tổ thêm thắt không dễ chịu, sở hữu gì ko hí hửng thì cứ thổ lộ chuồn mang lại nhẹ nhõm lòng, với tất cả, đó cũng đâu cần chuyện gì ko thể phát biểu."
Trịnh Gia Minh mỉm cười giễu nói: "Tôi chỉ kinh hãi thổ lộ rồi, ngược lại sức thấy không dễ chịu trong tâm lại là anh."
"Sao lại cho tới lượt tôi không dễ chịu vậy?"
Trịnh Gia Minh tâm lý một ít, bèn nói: "Nếu anh vẫn ham muốn nghe cho tới vậy, nhằm tôi phát biểu luôn luôn mang lại nhanh chóng, ban đầu tôi theo gót Trang Tử Duyệt thực sự vì thế anh tớ sở hữu tương quan cho tới loại tử vong của u tôi, cũng chính vì anh tớ cắm bị tiêu diệt u tôi, nên tôi ham muốn báo thù oán, ham muốn giết thịt bị tiêu diệt Trang Tử Duyệt. Nhưng nhưng mà năng lượng của anh ý tớ mạnh rộng lớn tôi, tôi không tồn tại thời cơ hạ thủ, sau đây anh tớ lại sở hữu thêm thắt năng lượng tiên lượng và dự ngôn, thời cơ hạ thủ càng xa xôi vời, tôi đành cần tạm thời buông chiên hận xuống nhằm anh tớ ko đoán được mô tơ của tôi, tiếp sau đó, lặng lẽ để ý anh tớ, dò la đi ra điểm yếu của anh ý tớ nhằm tiến công."
Trịnh Gia Minh phát biểu tiếp đây, ngay lập tức mỉm cười khổ: "Tôi càng để ý anh tớ, càng cảm nhận thấy anh tớ là một trong những người xứng đáng thương, anh biết không? Ngày nào là anh tớ cũng mộng mị, mơ thấy cảnh anh tớ ăn thịt thân phụ u bản thân và u tôi, do đó, gần như là ngày nào là anh tớ cũng giật thột tỉnh dậy vô ác mơ, rớt vào vực sâu sắc thống cay đắng, nhưng mà anh tớ luôn luôn mồm phát biểu ham muốn giết thịt anh, chỉ giết thịt anh rồi mới mẻ rất có thể gỡ quăng quật từng ân oán hận trong tâm."
Nghe tiếp đây, thực sự trong tâm Mộ Nhất Phàm ko tự do thoải mái 1 chút nào.
"Tôi thấy anh tớ cay đắng sở vì vậy, trong tâm chính thức bởi dự, hơn thế nữa trước bại liệt anh sở hữu phát biểu với tôi nguyên nhân Trang Tử Duyệt trở thành tang thi đua, càng khiến cho tôi quăng quật tâm lý ấy thoát khỏi đầu. Giả như tôi giết thịt Trang Tử Duyệt thiệt, ngược lại là giải bay mang lại anh tớ, thà cứ nhằm anh tớ sinh sống đau nhức áy náy cả đời, còn chất lượng rộng lớn giết thịt anh tớ nhiều, hơn thế nữa, anh tớ rất có thể buông quăng quật từng ân oán hận, sao tôi lại ko thể?"
Mộ Nhất Phàm ngẩn người đi ra, trở ngại ức hiếp sự hí hửng mừng hỏi: "Cậu tớ buông quăng quật từng ân oán hận rồi? Không còn hận tôi nữa?"
"Anh chuẩn bị bị tiêu diệt cho tới điểm rồi, hận anh thì hữu ích gì."
".............." Mộ Nhất Phàm chau mày: "Chắc gì cậu tớ vẫn tiên lượng đích, nhắm đôi mắt lại, nhỡ đang được phát biểu tôi ngủ thì sao."
"Anh chớ tự động lừa bản thân gian trá người nữa, tôi ko ở trên đây với anh nữa đâu, nhân khi đám Phan Nhân Triết ko ra đi, tôi xoay quay về với group bại liệt trên đây."
Mộ Nhất Phàm chau mày: "Cậu cần về luôn luôn à? Về ở cùng theo với đám tang thi đua bại liệt sao?"
"Ừ."
"Tôi còn tưởng phiên này cậu cho tới tiếp tục chuồn gặp gỡ phụ vương cậu chứ."
Trịnh Gia Minh nom đôi tay bản thân một chút: "Tạm thời ko xuất hiện mũi gặp gỡ ông ấy, hơn thế nữa, quý khách vô trở thành những anh cũng sẽ không còn chịu đựng gặp gỡ tôi đâu."
Xem thêm: xuyên không thành phản diện làm sao để sống đây
Đôi bàn tay cậu vẫn mang đi đặc biệt thật nhiều sinh mạng, nào là còn mặt mũi mũi nhằm chuồn gặp gỡ người thân phụ thực hiện chưng sĩ.
"Đã 1 năm rồi nhị phụ vương con cái cậu ko gặp gỡ nhau, lẽ nào cậu không thích gặp gỡ phụ vương cậu sao? Với cả lăng băm cũng sẽ không còn nhằm ý cậu từng làm cái gi đâu, chỉ việc cậu ở mặt mũi ông ấy là được rồi."
"Nói sau chuồn."
Trịnh Gia Minh ném cuộn giấy má vô tay mang lại Mộ Nhất Phàm, tiếp sau đó vẫy tay, đi ra tiên phong ko ngoảnh lại.
Trước bại liệt gặp gỡ được Mộ Nhất Phàm trọn vẹn là ngoài ý ham muốn, trong khi vô tình cậu nom qua loa gương sau, thấy một luồng sáng sủa Trắng kể từ vô Thủy Thành phì vô vào rừng, nên mới mẻ ngừng xe pháo lại nom một ít.
Mộ Nhất Phàm nom bóng Trịnh Gia Minh hòa vô bóng tối, góc nhìn khẽ lóe lên, xoay người rời ngoài địa điểm.
Trịnh Gia Minh đi qua vùng đồi núi, tiếp cận con xe đỗ mặt mũi đàng, lấy chiếc chìa khóa đi ra, Open xe pháo, đùng một phát, hai con mắt cậu nheo lại, nom người ngồi ghế phó lái giá buốt giọng nói: "Sao anh lại ngồi vô xe pháo tôi?"
Á Uy ngồi ở ghế phó lái vừa phải lật quyển tập san vô tay, vừa phải miễn chống nói: "Bọn bọn họ ko cảnh giác chẳng chú ý tôi, vừa phải hoặc, thấy xe pháo cậu đỗ ở trên đây, tiện thể vô xe pháo cậu ngồi đợi cậu trở lại." Trịnh Gia Minh ko tin cẩn điều hắn tớ.
Lúc chúng ta cho tới Thủy Thành, tang thi đua trung và thời thượng đều tự động tài xế cho tới, tiếp sau đó đỗ xe pháo ở trên đây, xong để tang thi đua dị năng hệ phong trả chúng ta chuồn, vì vậy vận tốc tiếp tục nhanh chóng rộng lớn.
Đến Lúc trở lại, cũng đều tự động lên xe pháo bản thân về, do đó, Á Uy ko thể bị chẳng chú ý, hơn thế nữa, cậu còn tận đôi mắt bắt gặp Á Uy lên xe pháo, huống hồ nước, cậu còn người sử dụng ảo ảnh thuật, nhằm bọn họ cũng thấy cậu lên xe pháo, phát biểu cách tiếp, chúng ta ko thể biết cậu vẫn ko chuồn.
Trừ Lúc..
Họ ham muốn theo gót dõi cậu.
Trịnh Gia Minh ko phát biểu gì nữa, giơ chân bước lên xe pháo, ngay lập tức khi chân va vấp vô xe pháo, đùng một phát, cậu xoay người, đóng góp mạnh cửa ngõ lại, bên cạnh đó khóa trái khoáy người vô xe pháo.
Cậu chạy nhanh chóng vô vào rừng, bên cạnh đó tạo nên gương ảo, ngăn Á Uy xua đuổi theo gót.
Sau bại liệt, ko biết va vấp vô cạm bẫy gì, từ đầu đến chân trượt văng đi ra, u ám rơi xuống khu đất.
Trịnh Gia Minh cũng ko nhằm ý nhiều, nhị tay chống khu đất, ham muốn trườn lên, lại vạc hiện nay nhị tay và nhị chân bản thân đều bị băng đóng góp đông đúc lại, thực hiện thế nào thì cũng ko rút được đi ra.
Cậu bộp chộp xoay đầu, nhìn thấy Á Uy kể từ từ tiếp cận, nói: "Lão đại phát biểu, chỉ việc ko nghe, ko nom, trong tâm nghĩ về toàn bộ đơn giản fake, vì vậy, ảo hình họa của cậu tiếp tục không hề ứng dụng với tôi nữa."
Trịnh Gia Minh nghe vậy, thời điểm này mới mẻ nhằm ý lỗ tai Á Uy sở hữu nút tai.
Thật ko ngờ dị năng của cậu nhanh chóng vì vậy đã biết thành Chiến Nam Thiên nhìn xuyên thấu.
"Lão đại còn phát biểu, chỉ việc cậu sở hữu hành vi gì phi lý, tức thời giết thịt bị tiêu diệt cậu, Trịnh Gia Minh, lão đại đối đãi với cậu ko chất lượng sao? Sao cậu lại dấm dúi ham muốn chuồn gặp gỡ Mộ Nhất Phàm?"
Á Uy phát biểu kết thúc, giơ tay lên, phun vô số thương hiệu băng vô đầu Trịnh Gia Minh.
Trịnh Gia Minh bộp chộp vàng người sử dụng lực rút nhị tay bên dưới khu đất đi ra, tuy nhiên đôi bàn tay như bị bám chặt keo dán giấy 502, thực hiện thế nào thì cũng ko lấy ra được, căn bạn dạng ko thể trốn bay.
Mắt thấy thương hiệu băng chuẩn bị đâm vô đầu cậu, đùng một phát, thương hiệu băng vỡ tung, trở thành một lô đá vụn.
Trịnh Gia Minh và Á Uy sửng bức.
"Thế lão đại cậu sở hữu phát biểu, đừng đến gần tôi quá, còn nếu không, tôi sẽ thấy đi ra ko."
Một tiếng nói kể từ gốc cây phía đằng trước truyền cho tới, Trịnh Gia Minh và Á Uy ngửng đầu nom lên, Mộ Nhất Phàm kể từ vô thân thuộc cây rời khỏi, người sử dụng dị hỏa thực hiện tan chảy khối băng bên trên tay Trịnh Gia Minh.
"Mộ Nhất Phàm." Á Uy ko tự động mái ấm nhưng mà lùi về đàng sau một bước.
Trịnh Gia Minh bộp chộp chạy cho tới mặt mũi người Mộ Nhất Phàm, giọng ồm ồm: "Sao anh còn ko đi?". Ban nãy sở hữu khoảnh tự khắc, cậu tưởng là tôi đã bị tiêu diệt rồi.
"Nếu tôi chuồn thiệt, cậu còn sinh sống được không?"
Mộ Nhất Phàm nom chòng chọc Á Uy vẫn đang được lùi bước về đàng sau.
Xem thêm: record of ragnarok season 2 tập 11
Á Uy thấy Mộ Nhất Phàm ko động thủ với bản thân, bộp chộp xoay người quăng quật chạy.
Trịnh Gia Minh chau mày: "Sao ko giết thịt hắn ta?"
"Mục đích của tôi ko cần giết thịt tang thi đua, nhưng mà là ngóng tang thi đua rất có thể công cộng sinh sống với thế giới, hoặc là thay đổi tang thi đua xoay quay về thực hiện người."
Bình luận