Con kính chào u, con cái tới trường ạ” Tố Tố vội vàng treo giầy, tay với hấp tấp loại cặp rồi chạy chuồn.
“Con bé xíu thiệt là… Đến món ăn sáng sủa cũng ko nạm đi” Bà Lưỡng thở nhiều năm, kể từ Lúc nhặt được con cái bé xíu ngoài hải dương khơi mênh mông to lớn, mái ấm gia đình vẫn không tồn tại không nhiều giờ đồng hồ mỉm cười và đặc biệt quan trọng nhất là con cái bé xíu cực kỳ quí biển…
Bạn đang xem: lời nguyền từ biển cả
“Con gái tất cả chúng ta đó là vị thần bảo đảm quần đảo này bà nhỉ?” Ông Hoan đem vai phu nhân bản thân, người con nhặt được ở thân thiết ngoài hải dương khơi…
“Hộc... Hộc… Sắp muộn học tập tổn thất thôi…” Tố Tố chạy vị vận tốc bàn thờ tổ tiên nhằm rất có thể cho tới kịp ngôi trường, ngày hôm nay bà cô gắt nhất tiếp tục đứng xung kích tức thì trước cửa ngõ ngôi trường, ko cho tới kịp thì chỉ mất nhưng mà toang.
Nhưng dường như đã muộn tổn thất rồi…
“Tùng… Tùng… Tùng...”Tiếng rỗng ngôi trường vang lên thiệt êm dịu tai…
Một cô nàng đem đồng phục học viên, tóc ngắn ngủn, khăn choàng không hề thiếu, treo kính nhìn cực kỳ ngặt túc… trên đây đó là bà cô gắt nhất ngôi trường Lạc Tiểu Lư.
“Thình thịch… Thình thịch…” Tiếng gọi của trái tim vang lên mạnh mẽ và uy lực, Lạc Tiểu Lư vẫn di chuyển xung quanh cổng ngôi trường và bắt những học viên chuồn muộn… Ủa rồi giờ sao? Chẳng lẽ chui vô nộp mạng? A… Nhớ đi ra rồi…
Tố Tố dấm dúi lượn qua quýt bức tường chắn sau ngôi trường, nạm một trong những phần của lan can ngôi trường...
“Rắc… Rắc…”.
Cô vẫn thành công xuất sắc dẫn đến loại lỗ ở phía lan can, thưa cô tạo nên cũng ko chính lắm nhưng mà là vì những anh lớp bên trên khoét đi ra nhằm trốn tiết, cô lỡ con cái đôi mắt bắt gặp thì tiếp tục đúng ra là tự động tạo…
Cô khôn khéo chui qua quýt loại lỗ…
“Bịch…”.
Đáp khu đất trở nên công!
Bỗng phổ biến thưa vang vọng lại sau sườn lưng, một tiếng nói vô trẻo và nữ tính cho tới kỳ lạ thường…
Lạc Tiểu Lư: “Cậu ngày càng nhiều chiêu trò nhỉ Trần Tố Tố?, cậu sẽ ảnh hưởng ghi vô tội tới trường muộn, không tồn tại khăn choàng, kháng đối group xung kích, tiêu hủy của công, tóc tai lộn xộn,...”.
Bả thưa một tràng nhiều năm không ngừng nghỉ nghỉ ngơi, Tố Tố nhân thời cơ, người sử dụng kĩ năng thường xuyên chọc chó rồi chạy của tớ bay ngoài nguy khốn vô tấc gang, bay ngoài số phận sẵn sàng rớt vào tình thế tử vong…
Vẫn là như vậy, luồng sát khí càng ngày càng mạnh hơn…
“Cậu tưởng cậu rất có thể bay, xin xỏ lỗi nhé… Làm cậu tuyệt vọng rồi…”.
Hãy khóc đi!
Khóc thương mang lại cuộc sống khổ cực, khóc thay cho mang lại số phận xấu số, khóc càng thảm sầu mang lại tâm trạng hứng tổn hại Lúc nhìn lũ các bạn bản thân chạy vô thưa điều “Cảm ơn mày! Giữ chân mồi nhử giùm bọn tao”.
“Hầy…”. Lại là giờ đồng hồ thở nhiều năm ảo óc ấy, ngày nào thì cũng vậy thiệt là ngán biết bao.
Cô chuồn bên trên tuyến phố ven bờ biển không xa lạ với bao mừi hương đuối rượi được bão kể từ hải dương thổi vô, phía đôi mắt đi ra phía hải dương, bao ước mong chờ lại dấy lên trên người cô, cô mong muốn bơi lội, cô mong muốn được va vấp vào dòng xoáy nước đuối rét cơ tuy nhiên mọi khi cô va vấp vô không trở nên xót xa cũng tiếp tục bắt gặp tai nạn…
Chẳng lẽ cô bị bám điều nguyền hải dương cả rồi hoặc sao?
Ở hòn đảo vốn liếng vẫn tương truyền câu truyện…
Từng với cùng 1 cô nàng, khỏe khoắn, xinh xẻo và luôn luôn tươi tắn mỉm cười tuy nhiên vì như thế phụ vương u cô cố ý sụp đổ dầu xuống hải dương khơi khiến cho cô tiếp tục bắt gặp tai nạn đáng tiếc nếu như lại gần hải dương, thậm chí còn nếu như cô chạm vô nước hải dương sẽ ảnh hưởng phỏng, người xem cũng bảo rằng cô vẫn bám “lời nguyền hải dương cả” …
Mọi người dần dần xa xăm lánh cô nàng ấy… Cô gái ấy cũng trở thành trầm tính, luôn luôn nhốt bản thân vô phòng… Hàng ngày đều phía ánh nhìn ra bên ngoài hải dương khơi mong chờ một ngày “lời nguyền” được đập phá giải…
Một ngày nọ, trời sụp đổ trận mưa to… Tại hải dương ngay lập tức nổi giông to… Rất to tướng, cô nàng ấy như thông thường lệ phía đôi mắt đi ra hải dương khơi, hai con mắt cô ngay lập tức bắt gặp một cậu bé xíu rơi xuống hải dương và hiện nay đang bị sóng cuốn chuồn, bão tố thực hiện lờ mờ đôi mắt người xem, giờ đồng hồ bão rét thào trên biển khơi nên không một ai nghe giờ đồng hồ kêu cứu vớt của cậu bé…
Cô xông ra bên ngoài tuy nhiên lại chần chừ? Cô tiếp tục bị tiêu diệt nếu như va vấp vô nước biển… Cô sẽ không còn thể này sinh sống sót nữa… tuy vậy với gì cần thiết vị tính mạng con người của loài người cơ chứ!
Cô gái ấy lao xuống hải dương cứu vớt cậu bé xíu ấy lên bờ đem mang lại domain authority cô phỏng rát, ngày tiết loang đi ra một vùng hải dương rộng lớn, những loại cá kình cố ý bơi lội đi ra cắm vô chân cô, cô người sử dụng rất là bình sinh nhằm ném cậu bé xíu ấy lên bờ còn bản thân thì chìm dần dần xuống lòng hải dương sâu… Nhưng… Điều ko ngờ vẫn xảy ra… Có một người cá vẫn xuất hiện tại, anh tao treo mang lại cô sợi dây chuyền sản xuất với vỏ sò bảy sắc… Rồi đem cô lên bờ.
Cô gái cũng hiểu chuyện gì xẩy ra ngay lập tức khóc không còn nước đôi mắt, cảm tạ ông trời vẫn mang lại cô chuộc lại tội vạ bởi phụ vương u cô tạo ra.
Từ cơ, cô nàng ấy quay về loài người của chủ yếu bản thân, vỏ sò bảy sắc canh ty cô Phục hồi lại làn domain authority bị phỏng rát, còn hỗ trợ cô đập phá giải điều nguyền…
Nhưng cơ đơn thuần truyền thuyết nhưng mà thôi…
Tố Tố hít một tương đối thiệt thâm thúy, cô chỉ là 1 đứa đàn bà e lệ làm những gì với chuyện cô quả cảm mất mát mạng bản thân nhằm cứu vớt đứa con trẻ ấy chứ, cô mỉm cười khành khạch rồi tung tăng nhảy chân sáo về nhà…
Có một hôm, vô 1 giờ tối, Tố Tố chợt mơ thấy một niềm mơ ước kỳ lạ…
“Oe, oe, oe, ...” Tiếng một đứa con trẻ này cơ vang lên…
Có không ít người vây xung quanh đứa con trẻ ấy, nổi nhất là 1 người phụ phái nữ tóc Trắng đem cỗ trang phục Trắng xanh lơ 4 phần lung linh 6 phần oai nghi và người nam nhi tóc đen sạm vạm vỡ, người tràn trề quyền thế…
Tố Tố cố nhìn kỹ, đấy là ở bên dưới hải dương sao? Đây là ai vậy chứ? Sao cô với xúc cảm vô cùng thân quen thuộc…
“Công chúa… Công chúa… Ngài tỉnh dậy chuồn công chúa!”.
Ai? Ai? Ai đang được gọi tôi thế?
“Công chúa!!”.
Tố Tố thức tỉnh, giờ đồng hồ đồng hồ đeo tay “tíc tắc…” vẫn vang mặt mày tai… Cô phía đôi mắt nhìn ra bên ngoài hải dương, ko biết với cái gì hấp dẫn cô thực hiện cô vô thức chuồn dép ra bên ngoài bờ biển
Biển 1 giờ tối yên lặng tĩnh cho tới kỳ lạ thông thường, giờ đồng hồ hải dương rì rào sóng vỗ, khung trời tràn sao huyền diệu diệu kỳ… Một khung cảnh đẹp… Kì túng … bất ngờ với tiếng nói phía phía bên phải truyền vô tai cô
“Công chúa, cô nghịch ngợm với công ty chúng tôi không?”.Một con cái cá chép vàng ngoi lên phía trên mặt hải dương, nó thì thầm với cô, ủa? Cá thưa chuyện?
“Công chúa nào? Cậu là cá chép vàng hả? Sao nhưng mà thì thầm được thế?”.
“Mỗi bản thân công chúa nghe được công ty chúng tôi thưa thôi!”.
“Tại sao?”.
“Đợi đến thời điểm rồi người tiếp tục hiểu”Cá chép mỉm cười khành khạch rồi thưa tiếp.
“Người cũng muốn xuống nước nằm trong công ty chúng tôi không?”.
Nghe cho tới trên đây, tâm lý phấn khởi của cô ấy chợt tắt hẳn…
Bơi…
Xem thêm: bạn gái chưởng môn của tôi
Một kể từ ngữ nhưng mà cô không có gì kỳ vọng gì với nó cả…
Tố Tố mỉm cười cực.
“Tôi ko bơi lội được, tôi đã trở nên bám điều nguyền hải dương cả rồi”.
“Lời nguyền hải dương cả?” Cá chép tâm lý một khi lâu rồi lại tươi tắn mỉm cười, hóa thân thiết trở nên một chàng trai nhỏ tuổi hạc tuy nhiên bên trên tay và chân vẫn tồn tại vảy…
“Chúng tôi tiếp tục lên bờ nghịch ngợm với những người nhé!”.
Sau này là không ít người thưa đúng ra là những loại vật ở hải dương, này là cá kình này là cá mập, cá tìm hiểu, cá thu, cá tuyết, cá trê… Còn với cua rồi tôm rồi san hô…
Các dạ quang đãng trùng cũng trừng trị sáng sủa cả bờ hải dương tối, màu xanh da trời lục sáng sủa rực lung linh từng bờ biển…
Đêm ngày hôm nay là 1 tối đặc biệt…
Ánh sáng sủa chói sáng phản vào căn chống nhỏ, Tố Tố nhảy tỉnh dậy, lẽ nào toàn bộ chuyện tối qua quýt đơn thuần giấc mơ? Không thể nào!.
Cô chạy nhanh chóng xuống bên dưới mái ấm, cởi tủ đi ra và đánh giá dép của mình… Dính cát! Không thể này sai được nữa.!
Bật mỉm cười hạnh phúc, cô ấn định thoát ra khỏi mái ấm nhằm đi kiếm những người dân các bạn nhỏ của tớ ngay lập tức bị u níu lại.
“Trời chuẩn bị với bão cơ, con cái ấn định chuồn đâu?”.
“Bão ấy ạ?”.
Cô phía đôi mắt lên bên trên trời, khung trời tối tăm làn mây đen sạm, ko không khí lạnh cho tới kỳ lạ, và cơ hội cơ xa xăm xa là công trình xây dựng dầu khí đang được xây đắp ở thân thiết hải dương.
Nhưng tâm lý này khiến cho cô khá không yên tâm, cô với linh giác một chiếc chốt vô số 4 loại chân hứng công trình xây dựng xây đắp dầu khí đã trở nên lỏng và gần như là bung đi ra, rồi tiếp sau đó toàn cỗ công trình xây dựng tiếp tục rơi xuống hải dương,…
Như thế mối cung cấp nước hải dương tiếp tục lâm vào cảnh hiện tượng ô nhiễm và độc hại nguy hiểm cực kỳ khó khăn rất có thể tương khắc phục…
Tố Tố vội vàng chuồn dép, tiện tay nạm luôn luôn loại dù rồi xông ra bên ngoài cửa ngõ “Con chuồn tý rồi về ạ”.
Cô tiếp cận khu vực một chú láng giềng vừa vặn tiến công cá về rồi khẩn khoản thưa.
“Chú ơi mang lại con cái mượn thuyền một ít được ko ạ? Con với việc cần thiết đi ra khu vực công trình xây dựng dầu khí ạ!”.
“Chỗ cơ nguy khốn lắm! Không nên con cháu ko thể đi ra hải dương được hoặc sao?”.
“Không sao đâu ạ!”.
Trèo lên thuyền, Tố Tố ddùng rất là nhằm chèo, thông thoáng loại đang đi tới điểm.
Cô chèo xung xung quanh công trình xây dựng dầu khí, kiểm tra kĩ lưỡng từng loại cột, cho tới loại cột loại 3 thì thấy một chiếc chốt đã trở nên lung lay…
Linh cảm của cô ấy vẫn đúng!
Cô nỗ lực gọi người cho tới canh ty tuy nhiên vì như thế trời chuẩn bị bão nên những người dân thực hiện công vụ vẫn về không còn, cô cũng không tồn tại đem đồ dùng công cụ nhằm sữa trị bao nhiêu loại này.
Cô chính thức cảm nhận thấy hoảng loàn, đáng ra cô nên sẵn sàng trước lúc đi ra đây…
Bão ầm ầm nổi lên, bão ngày càng mạnh, sóng vỗ ngày càng to…
Con thuyền nhỏ đung đưa theo đung đem lại…
Có vài ba giọt nước hải dương phun phủ lên thuyền, mặc dù chỉ là 1 lượng nhỏ tuy nhiên nó thực hiện phổng rộp bàn tay của cô…
Gió thổi to nhiều hơn nữa… Bão đang đi tới ngay sát rộng lớn với đảo… Công trình cũng lung lắc ko giữ vị vững vàng và chuẩn bị sụp đổ cho tới nơi…
Người dân bên trên bờ nỗ lực hét gào bảo cô lên đảo… Cô nỗ lực hét lại với bọn họ rằng công trình xây dựng chuẩn bị sụp đổ... Nhưng mưa to tướng bão rộng lớn nên không một ai nghe thấy điều cô thưa cả…
Tố Tố xé một miếng vải vóc nhiều năm ở vị trí áo bên dưới bụng rồi quấn chặt lên chốt của công trình xây dựng tuy nhiên điều ko ngờ cho tới là khí ga vô công trường thi công vẫn va vấp vô lửa than thở rồi lây thanh lịch dầu khiến cho lửa phía trên khu vực công trình xây dựng khí dầu càng ngày càng rộng lớn, chốt cũng ko giữ vị lâu…
Cái gì cho tới rồi nó cũng xẩy ra, toàn cỗ công trình xây dựng nằm trong lửa và dầu đổ xô xuống hải dương, cô bị đẩy đi ra xa xăm bởi luồng nước mạnh phía công trường thi công sụp đổ sụp xuống, một trong những phần khung người thủ công cô bị phỏng nặng trĩu, chảy ngày tiết loang lổ lên mộc của thuyền rồi ngấm xuống hải dương.
Nhưng cô ko cảm nhận thấy nhức về thân xác, đôi mắt cô cởi to tướng, tâm trạng cô bị tiêu diệt lặng thấy lúc đàn cá ở bên dưới hải dương chính thức dần dần nổi lên phía trên mặt hải dương, rồi thì tôm rồi lại cua, toàn cỗ loại vật hải dương ở ngay sát công trường thi công toàn cỗ đều bị tiêu diệt sạch…
Nước hải dương kể từ màu sắc xanh rì tuyệt đẹp nhất trở thành một black color chết người của dầu nằm trong xác của những loại vật hải dương nổi lên… Không không giống gì một bãi tắm biển bị tiêu diệt cả…
Nước đôi mắt cô lăn kềnh nhiều năm bên trên má, vừa vặn đậm vừa vặn chát, tim cô thắt lại, đau… Đau lắm... Bãi hải dương bản thân hằng ước mơ được va vấp vào khung giờ trở thành bãi tắm biển bị tiêu diệt, những người dân các bạn thứ nhất của tớ ở hải dương cả cũng bị tiêu diệt tổn thất rồi…
Do cô ko thông tin với người xem, bởi cô ko hiểu rằng chuyện này tiếp tục xẩy ra sớm rộng lớn, bởi cô, toàn bộ là vì cô…
“Tất cả là vì bản thân, nếu như bản thân trừng trị xuất hiện sớm rộng lớn sẽ không còn xẩy ra chuyện như vậy…”
Tố Tố khóc nức nở, cô nạm chặt sợi dây chuyền sản xuất khóa xe theo đuổi bản thân kể từ nhỏ, nhìn xuống mặt mày hải dương mong đợi điều gì này sẽ xẩy ra và thay cho thay đổi tình hình lúc này.
Không phụ sự kì vọng cơ, những giọt nước đôi mắt của cô ấy rơi xuống hải dương chợt trừng trị sáng sủa khiến cho hải dương kể từ black color chết người quay về màu sắc xanh rì tuyệt đẹp nhất tuy nhiên giờ còn đẹp nhất không dừng lại ở đó và khiến cho những loại vật hải dương kể từ cõi bị tiêu diệt lại lượn lờ bơi lội tung tăng như xưa
Tố Tố ko trừng trị xuất hiện sự kì quái cơ, cô vẫn khóc nhưng mà ko để ý chiến thuyền nhỏ ko thể kháng hứng nổi sau bao trường hợp bất ngờ rộng lớn vì vậy, mộc chính thức gãy đi ra trở nên từng miếng nhỏ, cô bất thần chìm xuống hải dương thâm thúy tuy nhiên tay vẫn nạm chặt cái khóa xe nhỏ bên trên cổ bản thân và nước đôi mắt vẫn tồn tại chảy…
Máu tràn đi ra một vùng hải dương xanh rì, người dân bên trên bờ hải dương khóc thương mang lại cô nàng nhỏ, ai ai cũng nức nở tiếc thay cho cho 1 cô bé xíu linh động, hiếu thảo…
Dưới vũng ngày tiết cơ chợt trừng trị đi ra một luồng độ sáng mạnh, một cô nàng bơi lội lên bề ngoài nước, nước domain authority cô Trắng hồng bên dưới khóe đôi mắt còn đính thêm vài ba lớp viên rubi nhưng mà đúng chuẩn rộng lớn là lớp vảy nhỏ lấp lánh lung linh, làn tóc trở thành màu xanh da trời nước, không chỉ thế mà còn phải chảy như nước nữa…
Cô gái ấy bước lên bờ, vẫn đem loại áo rách nát mà mỗi khi cơ cô chèo thuyền đi ra khu vực công trường thi công dầu khí, người xem giờ mới mẻ biết cô là ai, là Tố Tố!
Nhưng kỳ lạ thay cho nước ngoài trừ vảy ở khóe đôi mắt và làn tóc làn nước thì cô trở thành xinh xinh xắn hơn, quyền trượng bên trên tay lại đó là cái khóa xe được treo lên cổ cô hồi nhỏ…
“Ba, u, con cái cực kỳ cảm ơn 16 năm phụ vương u nuôi con cái lớn khôn, giáo dục con cái bao điều hoặc lẽ nên, số châu báu này nhằm con cái thông thường ơn rưa rứa thông thường tội lúc không ở lại báo hiếu phụ vương u được. Thân phận thiệt của con cái là Long Nữ, nhà đất của con cái là ở hải dương khơi, có lẽ rằng đang đi tới khi con cái nên về mái ấm. Vì kể từ Lúc sinh đi ra sức khỏe tạm thời nên được trình lên trên đây làm cho người xem che chở, giờ sức khỏe vẫn ổn định ấn định, thân thiết phận đã và đang trở lại, con cái cũng xin xỏ cáo kể từ người xem kể từ đây”. Tố Tố khóc nức Lúc thưa từng câu, thiệt sự với rất nhiều kí ức đảm bảo chất lượng đẹp nhất ở điểm trên đây,… Cô ko nỡ tách quăng quật nó…
“Trời ơi, khóc gì chứ, con cái vẫn mang lại tất cả chúng ta từng nào kí ức đẹp nhất vì vậy mà!” Bác gái cung cấp rau củ ngoài chợ vỗ sườn lưng cô vừa vặn mỉm cười vừa vặn nói
“Thôi nào! Mau về mái ấm chuồn con cái, phụ vương u đang được đợi đấy” Bác trai mang lại cô mượn thuyền khi đó…
Xem thêm: truyện hệ thống sắc truyenfull
“Dù con cái với tách chuồn, tất cả chúng ta tiếp tục luôn luôn ở ở kề bên con cái mà!” Ba u nuôi của cô ấy nhẹ dịu nói
Cô tươi tắn mỉm cười chạy về phía hải dương, nhảy xuống làn nước đuối rét với tâm lý vô nằm trong phấn khởi…
Sau từng nào sự khiếu nại, sau cuối “lời nguyền hải dương cả” là điều dọa dẫm nạt những kẻ vô ý thức, vô bổng tâm thực hiện ô nhiễm và độc hại mối cung cấp nước hải dương, hủy diệt từng nào sinh mạng ở hải dương khơi nhưng mà thôi.
Bình luận