Tám một ít về nhị thương hiệu trưởng bối kỳ viên ko biết xấu xí hổ ở Vân Thâm Bất Tri Xứ.
______________________________________________________________________
Bạn đang xem: ma đạo tổ sư ( h nặng)
Lam Vong Cơ nhẹ nhõm thổi tắt đèn, lên nệm, một vừa hai phải mới mẻ nhắm đôi mắt lại, ko bao lâu thấy vật gì cơ giá buốt băng đâm vào vô chăn của nó.
Ngụy Vô Tiện lăn chiêng vô lòng nó, dán lên ngực nó nói: "Lam Trạm, tớ tiếp tục về rồi, mau hoan nghênh tớ ~~."
Lam Vong Cơ trở tay ôm hắn, hỏi: "Sao người ngươi lại giá buốt thế này?"
Ngụy Vô Tiện nói: "Là gió máy tối thổi cơ, mau thực hiện tớ rét rét."
Trách ko được từ đầu đến chân toàn là cỏ và tro lớp bụi, chắc chắn là đem đám đái bối vô Vân Thâm Bất Tri Xứ cho tới sau núi hái hoa bắt chim rồi. Người này từ đầu đến chân dơ không sạch lăn chiêng lên nệm nó cứ thế đâm vào lòng nó, Lam Vong Cơ vốn liếng với tính khiết phích lại ko hề chê bai, tĩnh lặng rước Ngụy Vô Tiện ôm chặt rộng lớn.
Dùng nhiệt độ phỏng khung người thực hiện rét người hắn, Lam Vong Cơ nói: "Trước rước giầy dỡ rời khỏi."
Ngụy Vô Tiện cọ cọ nhị chân vô nhau nhằm giầy rơi xuống khu đất, lại rút vô trong thâm tâm Lam Vong Cơ.
Lam Vong Cơ rảnh nhạt nhẽo nói: "Đừng lộn xộn."
Ngụy Vô Tiện nói: "Giường tớ cũng lên rồi, ngươi còn bảo tớ ko lộn xộn? Ta ko nên đang được "mời" ngươi cho tới sao?"
Lam Vong Cơ nói: "Thúc phụ tiếp tục quay về."
Chỗ Lam Khải Nhân ở cơ hội tĩnh thất của Lam Vong Cơ ko xa thẳm, ông vốn liếng đang không mến Ngụy Vô Tiện, nếu như nháo rời khỏi động tĩnh "không rời khỏi thể thống" này cơ, chỉ kinh hồn ngày tiếp theo tiếp tục mắng Ngụy Vô Tiện cho tới long trời bục khu đất rơi rụng.
Ngụy Vô Tiện ko thủ thỉ, đầu gối cà vô đằm thắm nhị chân Lam Vong Cơ, chọc nhị phen, dứt khoát người sử dụng hành vi nhằm thanh minh thái phỏng của hắn.Trầm khoác một ít, Lam Vong Cơ đùng một phát xoay người, áp Ngụy Vô Tiện bên dưới đằm thắm.
Động tác vượt lên trước mau, người sử dụng mức độ quá nặng, nhị người phía trên nệm mộc "bùm" một giờ, chăn cũng trở thành rơi xuống khu đất.
"Chậm một ít, chậm trễ một ít... Chậm....một chút."
Mắt Lam Vong Cơ đỏ ối lên, rước Ngụy Vô Tiện gắt gao đè bên trên nệm, thế như chẻ tre nhưng mà phía phía bên trong hắn "cày cấy". Một khá người sử dụng đẩy đến tới gốc, trực tiếp cho tới Khi bụng trọn vẹn dán sát vô người Ngụy Vô Tiện, ko thể đâm thâm thúy không chỉ có thế, nó mới mẻ tạm dừng.
Ngụy Vô Tiện hít tất tả nhị ngụm lãnh khí, ngửa đầu, không đủ can đảm lộn xộn, không dễ chịu vặn vẹo eo, ham muốn rước dụng cụ vô khung người đẩy rời khỏi một ít.
Lam Vong Cơ bóp chặt eo hắn, đẩy quay trở lại.
Xem thêm: giang hồ huynh đệ tập 13
Ngụy Vô Tiện "A" kêu lên một giờ, nói: "Lam Vong Cơ."
Lam Vong Cơ nỗ lực ẩn nhẫn, nửa ngày sau mới mẻ phun rời khỏi một câu: "Là tự động ngươi dò thám." Dừng một ít, tức thời đem đẩy không còn phen này cho tới phen không giống.
Ngụy Vô Tiện bị nó gắt gao đè bên dưới đằm thắm, nhị chân không ngừng mở rộng, tóc thâm nghiền loàn, sắc mặt mũi ửng hồng, bám theo động tác của nó, đằm thắm thể bị chạm va uy lực. Lam Vong Cơ đẩy một chiếc, Ngụy Vô Tiện rất rất kết hợp kêu lên.
Vùi đầu cấy cày một trận, Lam Vong Cơ không tồn tại cơ hội này kêu hắn tạm dừng, cố nén thanh âm, thấp giọng nói: "Ngươi... Ngươi nhỏ giọng chút."
Ngụy Vô Tiện nâng tay sờ mặt mũi nó, rõ rệt tiếp tục rét cho tới phỏng tay, tuy nhiên lại không tồn tại đường nét hồng hiện thị mặt mũi.
Hắn nói: "Nhị ca không thích nghe tớ kêu?"Lam Vong Cơ: "..."
Ngụy Vô Tiện thở hồng hộc nói: "Sợ tớ kêu lên bị người không giống nghe thấy, ngươi cấm ngôn tớ ko nên đơn giản và giản dị rộng lớn sao?"
Ngực Lam Vong Cơ phập phồng, Ngụy Vô Tiện thơm nó bao nhiêu loại, rằng tiếp: "Tới a, cấm ngôn tớ, ngươi ham muốn làm cái gi thì thực hiện, thực hiện bị tiêu diệt tớ cũng rất được..."
Còn ko dứt tiếng, Lam Vong Cơ tiếp tục cúi xuống, ngăn môi hắn.
Miệng bị lấp kín, Ngụy Vô Tiện sử dụng tay chân quấn chặt nó, nhị người phía trên nệm lăn chiêng qua quýt lăn chiêng lại trở thành một đoàn. Tư thế Lam Vong Cơ biết rất ít lắm, bị nó ôm chặt chọc chọc nửa canh giờ, từ đầu đến chân Ngụy Vô Tiện đều tê liệt dở hơi, tuy nhiên nó vẫn không tồn tại ý ham muốn tạm dừng, vì vậy, Ngụy Vô Tiện dữ thế chủ động xoay người cưỡi lên Lam Vong Cơ, nhị tay ôm chặt lấy cổ nó lên tăng lên giảm xuống xuống, một vừa hai phải nhún một vừa hai phải ở mặt mũi tai Lam Vong Cơ hỏi: "Sâu không?"
Lam Vong Cơ xoay người, rước hắn áp xuống.
Đến rộng lớn nửa tối, chăn rơi bên trên khu đất vừa mới được nhặt lên, che đậy bên trên người nhị người. Hai chân Ngụy Vô Tiện vẫn quấn chặt eo Lam Vong Cơ ko cho tới nó tách chuồn. Thân thể tương liên, phía bên dưới ướt đầm, bóng nhầy, một vừa hai phải mới mẻ phân tách rời khỏi một ít, tức thời kín kẽ nhưng mà thắt chặt và cố định quay trở lại.
Ngụy Vô Tiện lơ là biếng nói: "Đừng động đậy, với gió máy, ở như thế chuồn."
Lam Vong Cơ nghe tiếng bất động đậy, ôm chặt lấy hắn, nỗ lực nhưng mà không tồn tại đè nén hắn. Qua một thời gian mới mẻ căn vặn Ngụy Vô Tiện: "Ngươi ko thấy căng sao?"
Ngụy Vô Tiện rằng trực tiếp ko chút cố kỵ: "Ta mến bị căng như vậy, rất rất tự do."
Xem thêm: anh em tốt của bạn trai là cầm thú wikidich
Nói đoạn hung hăng teo rút lại một ít. Lam Vong Cơ sắc mặt mũi đột biến đổi, thở gần như là tạm dừng. Nhịn một ít, cùng bất đắc dĩ khàn khàn thanh âm nhưng mà nói: "....Không biết xấu xí hổ."
Thấy nó bị bức cho tới nóng tính, Ngụy Vô Tiện cười cợt rộng lớn thơm nó một ít, nói: "Nhị ca ca, nhị tớ chuyện gì nên thực hiện tránh việc thực hiện đã và đang thực hiện rồi, còn gì nhưng mà xấu xí hổ nữa a..?"
~~~~~~~~~~
Bình luận