truyện chạy trốn giam cầm

Sau khi nhì người kéo nhau vô chống tắm mưa mây vài ba giờ đồng hồ rồi mới mẻ đi ra.

Mai Cẩn Nghiêu bế cô nàng nhỏ đã và đang được quấn bên trên người cái khăn tắm, nhìn cô tiếp tục ngất lịm chuồn, bên trên khóe đôi mắt vẫn tồn tại ngấn lệ. Đặt cô xuống nệm, đậy chăn cẩn trọng, anh đứng lên khoác lên trên người cái áo choàng tắm rộng lớn, tiếp sau đó chứa chấp bước ra phía bên ngoài.

Bạn đang xem: truyện chạy trốn giam cầm

Thuộc hạ thấy ông công ty giờ nãy xuất hiện nay không thể tinh được ko thôi, đều này người nào cũng nắm vững trong tim bàn tay, 3h sáng sủa ông công ty nghỉ dưỡng tốt nhất có thể ko thể nhiều chuyện, tuy nhiên thời điểm ngày hôm nay ông công ty lại đứng ở phía trên, mái đầu vẫn tồn tại ướt sũng, 3h sáng sủa chuồn tắm?

"Trợ lý Từ."

"Có thần."

Từ Minh đứng phần bên trước chấp tay kính cẩn.

Mai Cẩn Nghiêu giá buốt lùng ngồi xuống ghế: "Trong năm phút khảo sát vấn đề của bà công ty."

Bà công ty mà người ta biết đó là cô nàng mới mẻ phi vào cửa ngõ thời điểm ngày hôm nay, trợ lý Từ gật đầu nhanh gọn lẹ phi người rời khỏi ngoài.

Năm phút sau, Mai Cẩn Nghiêu hiểu kỹ những dòng sản phẩm chữ vô xấp tư liệu, qua chuyện một khi mới mẻ thả xuống bàn, người trầm khoác ko phát biểu gì.

Khi Lục An Tràm tỉnh lại thì trời tiếp tục sáng sủa, bỗng nhiên khung người rùng một chiếc nỗi kinh khủng hãi kéo lên, giật thột nhìn qua chuyện ở kề bên thấy không tồn tại người cơ bất giác người thở nhẹ nhõm đi ra, tuy nhiên chỉ vừa vặn ngồi dậy cô nhíu ngươi ở quay về xuống. Cả người cô ở đâu cũng nhức, động nhẹ nhõm người thôi xương cốt tứ chi vô người như bị ai cơ đâm từng nhát dao, nhất là bên dưới hạ thân thích.

Trong khi đang được ghi hận thù oán thì bên phía ngoài sở hữu người gõ cửa ngõ.

"Bà công ty người tiếp tục dậy chưa?"

Bà chủ?

Chợt cô ghi nhớ lại chuyện trong ngày hôm qua, tiếp sau đó mới mẻ trả lời: "Đã dậy."

Người hùn việc Open chống đi ra bên trên tay cố gắng khay thực phẩm mang đến đặt điều bên trên bàn: "Ông công ty nhắn gửi dò thám bà công ty ăn không còn những loại này, tiếp sau đó tợp ly sữa lạnh lẽo nhằm thực hiện lạnh lẽo khung người."

Người hùn việc phát biểu xong xuôi thời gian nhanh chân ra phía bên ngoài, cho tới trước cửa ngõ bà nở nụ mỉm cười thân thích thiện, rồi ngừng hoạt động lại.

Lục An Tràm gồng tay, nghiến răng nghiến lợi, tuy nhiên cô quên chất vấn hắn đã từng đi đâu, tuy nhiên đùng một cái chất vấn cho tới người tiếp tục chống g.i.a.n cô làm cái gi, chuồn đâu là chuyện của hắn cô giắt gì cần quan hoài. Ý tưởng vô đầu léo lên, cô nhìn đi ra bên phía ngoài tiếp sau đó tách đôi mắt cho tới thức ăn đằng cơ.

Không mong chờ khoác thân thích thể đang được nhức tuy nhiên nhảy người dậy, chạy cho tới trước bàn cắm đầu ăn sớm nhất hoàn toàn có thể, vội vàng tợp cạn không còn ly sữa, thấy bụng tiếp tục căng đi ra mới mẻ thoả mãn. Cô đứng lên chạy cho tới dò thám ăn mặc quần áo để thay thế, tuy nhiên khi Open phi vào phía bên trong cô há hốc mồm, điểm này sẽ không không giống gì trung tâm thương nghiệp, giầy domain authority phái mạnh, sơ-mi Trắng thâm đầy đủ loại, cà vạt, đồng hồ thời trang, cả lô sản phẩm xa cách xỉ.

Hắn thiệt nhiều.

Hiện giờ ko cần là khi nhằm nhìn loại này, cô tùy tiện lấy đại bộ quần áo ngủ phái mạnh hãy nhanh tay khoác vô, ngay tắp lự chạy ra phía bên ngoài.

Bước đi ra nhìn căn biệt thự nghỉ dưỡng to lớn cô đứng chôn chân bên trên vị trí, ko tin cẩn người đó lại ở một điểm rộng lớn như vậy này, còn hơn hết cái hotel năm sao, đối với tòa nhà nhì lầu của Lục gia cũng ko bởi vì 50% vị trí này. Hai mặt mày hiên nhà rộng lớn mênh mông, theo gót như cô ghi nhớ căn biệt thự nghỉ dưỡng cao áp này, sở hữu năm lầu thì cần, cô ko biết bản thân đang được ở lầu bao nhiêu, trong ngày hôm qua khi bị bế lên là chuồn cầu thang máy, vì vậy cô không tồn tại lưu ý cho tới số tầng.

Biệt thự này sẽ không không giống gì một chiếc thành tháp.

"Bà công ty."

Bị gọi cô giật thột trả hồn lại, đôi mắt nhìn quý phái người nam nhi kỳ lạ đang được đặt chân tới sát, thực hiện cô kinh khủng hãi lắc nảy người lên: "Đừng, chớ qua chuyện đây!"

Thấy bà công ty kinh khủng hãi, cậu giới hạn bước lại, hoảng loạn nói: "Người chớ kinh khủng, thần là nằm trong hạ của ông chủ!"

Lục An Tràm điềm tĩnh lại, liếc mắt nhìn xung xung quanh.

"Ông công ty đang được cho những người đem đồ đạc và vật dụng cá thể cho tới phía trên cho những người, mong chờ người đợi một thời gian và câu sau cuối ông công ty gửi cho tới mang đến bà công ty là, "đừng sở hữu dự định tách ngoài điểm này nửa bước."

Cô nghe xong xuôi ko ngoài rùng bản thân, nuốt nước miếng xuống, sau vài ba giây lên giờ đồng hồ hỏi: "Hắn... Hắn chuồn đâu rồi?", Cô chất vấn ko cần là quan hoài, chỉ ham muốn biết hắn chuồn đâu nhằm cô còn tồn tại nhiều thời hạn nhằm trốn bay.

Người nam nhi nhíu mày: "Hắn? Mà bà công ty phát biểu...?"

"A, là Mai... Cẩn Nghiêu."

"Ra là vậy, trước giờ không người nào dám gọi trực tiếp thương hiệu của ông công ty."

Cô đợt nữa ngay tắp lự kinh khủng, đồ vật gi tuy nhiên không đủ can đảm gọi? chẳng cần đơn giản một chiếc tên thường gọi thôi sao? Với lại tối qua chuyện hắn bắt cô gọi thương hiệu hắn thật nhiều thứ tự mà?

"Là ông công ty của những người."

Người nam nhi nhấp lên xuống đầu: "Xin lỗi bà công ty, ý thần ko cần thế, người là phu nhân ngài ấy nên ham muốn gọi ngài ấy ra làm sao cũng khá được."

Lục An Tràm sở hữu chút rơi rụng kiên nhẫn: "Vậy thì hắn đâu rồi?"

"Ông công ty đang đi tới doanh nghiệp."

Hay tin cẩn hắn ở doanh nghiệp, cô ko quan hoài hắn thực hiện phục vụ rộng lớn thế nào là, cô nhìn xuống lầu mới mẻ nhằm ý cho tới cái thác nước ở bên dưới, xung xung quanh lối đi đi ra cổng đều phải có người canh chừng, mặt mày tay vẫn lưu giữ chặt cây súng.

"..."

Cô chùng vai xuống, tuyệt vọng xoay vô phía bên trong, buồn buồn chán ngồi bên trên nệm teo người lại.

Như thế sao cô trốn đi ra được.

Không biết phụ vương sở hữu đang được cho những người dò thám cô ko nữa, tuy rằng hiểu rằng bản thân ko cần con cái ở trong nhà chúng ta Lục tuy nhiên ông lại xử thế với cô rất tuyệt, một người phụ vương hiểu rõ sâu xa biết lắng tai.

Bỗng cô tạm dừng hồi ức cũ, Lục An Tràm nhéo mạnh vô eo bản thân, rồi ôm bụng chạy xuống sảnh.

"Có ai không?"

Người hùn việc vô nhà bếp nghe được chạy đi ra, thấy sắc mặt mày bà công ty nhỏ tái ngắt nhợt, người ngay tắp lự hoảng lên: "Bà... Bà công ty người bị làm thế nào vậy?"

"Bụng... Đau."

Hai người nam nhi đang được cố gắng súng bên trên tay vội vàng chạy vô vô, tức khắc đi ra lệnh: "Còn ko mau gọi chưng sĩ!"

Cô lăn lộn lộn một hồi bên trên nệm, khi chưng sĩ vô thì người hùn việc biết chuyện ngay tắp lự rời khỏi ngoài.

"Bà công ty sáng sủa hiện nay đã ăn những gì?"

Lục An Tràm nhăn mặt mày, đôi mắt nhìn góc cửa thấy tiếp tục không hề động tĩnh gì, cô mới mẻ yên lặng tâm, tiếp sau đó nhìn vị chưng sĩ chắc hẳn đã và đang 40, tay cô vội vàng tóm lấy tay người nọ.

"Xin cô cứu vớt cháu!"

Vị chưng sĩ trấn an: "Bà công ty cứ điềm tĩnh, đơn giản sôi bụng thôi không tồn tại nguy hiểm vậy đâu."

Cô nhấp lên xuống đầu, hốc đôi mắt đỏ au lên: "Cháu bị người tao bắt, hắn ko thả mang đến con cháu chuồn, nếu như con cháu chuồn có khả năng sẽ bị giết thịt bị tiêu diệt."

Bỗng vị chưng sĩ giật thột, tiếp sau đó hiểu đi ra chuyện gì, nhìn cô bé nhỏ này nhìn vẫn tồn tại nhỏ tuổi tác tuy nhiên những người dân ngoài cơ bắt bà cần gọi người này là bà công ty, tuy rằng ko biết người đứng sau sở hữu nổi tiếng gì tuy nhiên khi vô phía trên bà ko ngoài không thể tinh được và kinh khủng hãi, bọn người điểm này đều phải có chuẩn bị cho bản thân tranh bị.

Lục An Tràm khóc nức nở: "Xin cô cơ, hùn con cháu thứ tự này, thiệt sự đem ơn cô thật nhiều."

Xem thêm: sakura thủ lĩnh the bài phần 3

Vị chưng sĩ đắn đo tâm lý, thấy cô nàng này còn nhỏ tuy nhiên đã biết thành bắt nhốt thế này, thấy bọn người bên phía ngoài rất đáng để kinh khủng, cô nàng trẻ con ở phía trên thiệt sự sở hữu chút nguy khốn.

"Được."

Mai Cẩn Nghiêu đang được ngồi ở ghế công ty tọa, người toát đi ra khá giá buốt như băng, khuôn mặt khía cạnh rất là cay nghiệt nghị, hai con mắt thâm sắc bén nhìn chằm vô đám nhân viên cấp dưới vô chống.

"Chủ tịch, mặt mày chúng ta đang được ham muốn tất cả chúng ta ký họp đồng tập phim tới đây tung ra, nhằm mục đích mục tiêu quảng bá nữ diễn viên mới mẻ hot bên trên mạng thời gian gần đây, vấn đề tư liệu tiếp tục gửi vào, mặt mày cơ đang được đợi ngài ký họp đồng."

"Cái này phát biểu sau, chuyện thu mua sắm hotel thế nào là."

Giọng phát biểu quyền lực tối cao chứa chấp lên, khiến cho bao nhiêu chục con người đang được ngồi ko ngoài toát các giọt mồ hôi sống lưng, nhân viên cấp dưới cố lưu giữ điềm tĩnh nhằm trả lời: "Thưa quản trị khá tiện lợi."

Mai Cẩn Nghiêu ngẫm một hồi gật đầu, rồi đứng lên mang đến tan họp.

Áp lực vô căn chống họp dần dần cất cánh chuồn rơi rụng, cả đám người thở nhẹ nhõm vực lên thu xếp tư liệu rồi ra phía bên ngoài.

Tập đoàn Châu Tinh này rất rộng lớn, cần phát biểu là hàng đầu TP. Hồ Chí Minh S, người sở hữu tập đoàn lớn này nổi tiếng lại to hơn. Tập đoàn quy tế bào há đi ra rất rất rộng lớn thật nhiều, hầu giống như các nghành nghề nghiệp đều cướp không còn, nào là là nhập cuộc dự án công trình phim, marketing nhà đất, còn tồn tại hotel trực thuộc điểm TP. Hồ Chí Minh này đa số có duy nhất một ông công ty rộng lớn đứng sau... Người cơ không người nào không giống là Mai Cẩn Nghiêu, tập đoàn lớn vì thế hắn tao còm dựng lên kể từ bàn trắng tay, một người vô nằm trong phong phú cũng khá thần túng thiếu, tuy nhiên một điều hắn tao rất khó chọc cho tới, lịch sử hào hùng bao nhiêu năm vừa qua của hắn thực hiện ai nấy hoa cả đôi mắt, thứ tự đấy thực hiện trời thực hiện khu đất ham muốn nổ cả TP. Hồ Chí Minh, vấn đề là hắn tao giết thịt bị tiêu diệt ông quấn cao thâm mặt mày Ma Cao... Có phát biểu một ngày cũng ko không còn, mặc dù hắn ko giết thịt người tiếp tục khiến cho người không giống thấy e kinh khủng, chớ phát biểu chi hắn tiếp tục một tay giết thịt người, tuy nhiên đặt điều biệt là ông quấn nổi tiếng trong cả công an còn không đủ can đảm va vấp cho tới.

Sau khi trở lại chống thao tác, thì Mai Cẩn Nghiêu đã nhận được được một cuộc gọi, thời điểm hiện nay khuôn mặt còn khiếp sợ rộng lớn vô chống họp vừa vặn rồi, anh ko phát biểu giờ đồng hồ nào là, tuy nhiên quai hàm tiếp tục gặm chặt, tay tóm chặt mà đến mức trừng trị run rẩy.

Sự xuất hiện nay đám người khoác áo thâm ở sảnh tập đoàn, thực hiện nhân viên cấp dưới kinh khủng hãi đứng nép người qua chuyện một phía.

Mai Cẩn Nghiêu hàng đầu đám người cơ, bước đi vội vàng, khuôn mặt giá buốt lùng điềm tĩnh cho tới khiếp sợ, góc nhìn nhuộm lên một red color nhạt nhẽo, nhìn đang được rất rất tức giận, group người chuồn đàng sau cũng khá tráng lệ và trang nghiêm bước đi vội vàng vàng ko kém cỏi.

Thấy quản trị được mươi bao nhiêu người đàng sau hộ vệ thoát khỏi doanh nghiệp, khiến cho toàn bộ những người dân đang được xuất hiện ở sảnh lúng túng cho tới chân thiếu thốn chút đứng ko vững vàng.

Nhìn mặt mày quản trị giá buốt cho tới ko thấy lối ngày tiết nào là, tương tự sẵn sàng đi ra tay giết thịt người.

Đám nằm trong hạ đưa thông tin, phát biểu bà công ty sôi bụng rất rất nguy khốn, khi được tiến hành chống dịch tiếp tục đợi bên phía ngoài sát bao nhiêu giờ đồng hồ ko thấy người đâu, tiếp sau đó vô thì không người nào thấy vô chống dịch, thời điểm hiện nay chúng ta mới mẻ biết đã biết thành lừa.

Đã tách ngoài cơ sở y tế, Lục An Tràm ngồi xuống xe cộ thở phào một khá nhiều năm, môi hồng cong lên mỉm cười phấn khởi vẻ: "Cảm ơn cô, ân tình này con cháu tiếp tục báo đáp."

Vị chưng sĩ trung niên mỉm cười nhấp lên xuống đầu: "Cô bé nhỏ ham muốn tôi mang lại đâu?"

"Thế thì fake con cháu cho tới trạm ga được rồi, con cháu tự động mua sắm vé về bên TP. Hồ Chí Minh của tớ."

Lục An Tràm fake mặt mày ra phía bên ngoài cửa ngõ xe cộ, đôi mắt nhắm lại tráng lệ và trang nghiêm cảm biến những làn bão táp đuối đang được phả vô mặt mày bản thân. Cô đang được đem những ký ức khiếp sợ ở phía trên chôn vùi nó toàn bộ, người tuy nhiên cô ham muốn quên nhất ko cần là bọn buôn người tuy nhiên là kẻ nam nhi bí mật cơ, là ông xã vừa được một ngày của cô ý, những miếng vụt lặt vặt thân thiết của nhì người, cô thẳng đem cơ khoá lại, coi như chỉ là 1 trong những niềm mơ ước ko chất lượng nhằm ghi nhớ cho tới.

Thấy bên trên người cô còn khoác cỗ ăn mặc quần áo ngủ người nam nhi cơ, máy cô nhíu lại, tiếp cho tới thở nhiều năm, chút nữa đành cần mượn một ít tài chính vị chưng sĩ này để sở hữ cỗ ăn mặc quần áo mới mẻ, cô không thích đem những loại của nam nhi thực hiện cô kinh tởm này nằm trong về bên TP. Hồ Chí Minh cô sinh sinh sống.

Bỗng xe cộ thắng vội vàng, Lục An Tràm sụp đổ người về trước, cô fake tay chống phần bên trước lại, rồi há đôi mắt thay đổi một khá.

"Xảy đi ra...", Còn ko phát biểu không còn điều, ngấc đầu lên ngay tắp lự thấy con xe đang được chấn lại phần bên trước, cửa ngõ xe cộ há đi ra, khuôn mặt giá rét của những người nam nhi xuất hiện nay.

Lục An Tràm lúng túng, đôi mắt trợn Trắng người không ngừng nghỉ run rẩy cố gắng cập.

Vị chưng sĩ ko biết, cứ tưởng người nào là say xỉn cố ý ngăn đầu xe cộ, bà ko phát biểu ko rằng bước xuống xe cộ ham muốn giáo dục người này một bài học kinh nghiệm.

Nhưng điều còn ko thốt thoát khỏi trong cổ họng, thấy đối lập đạt thêm năm con xe chạy cho tới, tiếp nối là đoàn người khoác vật thâm bước đi ra, súng giơ lên thẳng nhắm về phía bà.

Mai Cẩn Nghiêu đứng trước đầu xe cộ, nhìn cô nàng đang được teo người ngồi mặt mày ghế lái, kinh khủng hãi không đủ can đảm đối đôi mắt với anh. Quai hàm anh căng đi ra, tay móc khẩu pháo lục ở thắt sống lưng chỉa trực tiếp vị chưng sĩ nữ giới cơ.

"Vợ, nếu như em ko tức khắc bước xuống thì tôi tiếp tục giết thịt bà tao."

Vị chưng sĩ kinh khủng hãi, nhấp lên xuống đầu không có tội nói: "Các người là ai? Đang ở lối dám hành hung người không giống, ko kinh khủng bị công an bắt sao?"

Mai Cẩn Nghiêu ko đáp, đôi mắt giá buốt lùng vẫn nhìn chằm chằm cô nàng ngồi vô xe: "Hình như em ham muốn tôi giết thịt người em mới mẻ ngoan ngoãn ngoãn nghe điều trúng không?"

Lục An Tràm tức khắc bước thoát khỏi xe cộ, tay cô giơ lên ngăn lại: "Đừng! Cô ấy không có tội."

Ánh đôi mắt anh phun tia lửa về phía cô, răng nghiến lại: "Em ham muốn ruồng quăng quật tôi."

Mai Cẩn Nghiêu thấy cô im thin thít, anh ngấc đầu nhìn khung trời tối, tiếp sau đó đối lập đôi mắt với cô, tay đang được cố gắng súng há xuống một ít rồi lưu giữ yên: "Có cần bàn tay này dắt em tách quăng quật tôi không?"

Đoàng!

Tiếng súng nổ đi ra nhì người phụ nữ giới đồng thanh hét rộng lớn, Lục An Tràm bịt tai lại, nhanh gọn lẹ há đôi mắt đi ra thấy vị chưng sĩ ngồi bên dưới khu đất tay đang được bao bọc lấy cánh tay đang được chảy ngày tiết không ngừng nghỉ.

Hơi thở cô như bị tinh giảm lại, cô ko ngờ người này nổ súng thiệt, mặt mày cô xoay lại nhìn anh lênh láng không thể tinh được và kinh khủng hãi.

Mai Cẩn Nghiêu vẫn nhìn sắc mặt mày cô, tay hạ xuống một ít nữa, giọng lãnh khóc phát biểu tiếp: "Có cần đôi bàn chân này dẫn đường mang đến em quăng quật trốn?"

Đoàng!

"Aaaa... Đừng phun nữa! Xin chú!"

Lục An Tràm nhìn vị chưng sĩ tiếp tục ngất xỉu chuồn, chân lại chảy thêm 1 vũng ngày tiết tươi tỉnh, cô lùi lại không ngừng nghỉ nhấp lên xuống đầu, nước đôi mắt chảy xuống: "Xin chú tuy nhiên... Đừng phun cô ấy vô tội... Tôi nghe điều sẽ không còn quăng quật trốn nữa đâu."

Mặt Mai Cẩn Nghiêu giá buốt tanh tưởi, giọng ko cảm xúc: "Đã muộn."

Giữa khung trời tối giọng giá rét đợt nữa chứa chấp lên: "Cái đầu này tiếp tục dò thám cơ hội hùn em tách ngoài tôi, trúng không?", Nói xong xuôi anh ngay tắp lự nổ súng.

Đoàng!

Tiếng súng vang lên thứ tự loại phụ vương, ghim trực tiếp vô thân thích trán của những người phụ nữ giới đang được ở bên dưới khu đất. Lục An Tràm tủ mồm lại, ngày tiết tươi tỉnh thân thích trán chảy xuống mặt mày lối, bị tiêu diệt rồi... Cô ấy bị tiêu diệt rồi, Không thể!

Cô chạy cho tới quỳ xuống trước mặt mày người phụ nữ giới, thủ công luýnh quýnh, nước đôi mắt lấm lem lênh láng không còn gương mặt: "Đừng!", Cô gục đầu xuống, không ngừng nghỉ trách cứ bạn dạng thân thích, vì thế cô, vì thế cô tuy nhiên tiếp tục sợ hãi bị tiêu diệt người vô tội: "... Xin lỗi."

Mai Cẩn Nghiêu bước lại sát vị trí cô, cụp đôi mắt nhìn xuống, fake mũi súng phun chỉa trực tiếp vô chân cô.

"Cái chân này của em thực hiện loạn?"

Lục An Tràm rụt chân lại, cô ngấc mặt mày nhìn anh, vội vàng trườn người lại kéo lấy phần ống quần người trước mặt: "Đừng nổ súng nữa... Tôi tiếp tục nghe điều chú... Sẽ nghe điều."

Hai giây tiếp sau đó anh thu súng lại, khom sống lưng xuống ngón tay nâng cằm cô lên, nhìn khuôn mặt Trắng nõn vẫn xứng đáng thương kinh khủng cho tới nỗi khóc ko đi ra giờ đồng hồ, anh nhẹ nhõm quệt nước đôi mắt cô, giọng âm trầm nói: "Còn dám tách ngoài tôi nữa không?"

Cô vội vàng nhấp lên xuống đầu.

Mai Cẩn Nghiêu tiếp tục xác lập được, ko phát biểu gì thêm thắt, fake tay luồn qua chuyện nách cô bế người lên, rồi hất giọng đi ra lệnh: "Mau lau chùi Gọn gàng chuồn."

Xem thêm: thiên quan tứ phúc chibi

Cô khóc thút thít, vùi mặt mày vô lòng ngực rộng lớn của những người đang được bế bản thân, tận mắt chứng kiến cảnh vừa vặn rồi bàn tay này giết thịt người, khung người cô bất giác teo rút lại, xúc cảm kinh khủng hãi, tiếp sau đó là tội lỗi cô đi ra tạo nên.

Đó là 1 trong những mạng người.

Vì sao lại hoàn toàn có thể tàn ác cho tới vậy.