Nếu ko thì chỉ việc phụ thuộc mối liên hệ thân ái cô và Cố Thành Trung thì có lẽ ai dám sai sử chứ. Có lúc còn ko kịp siểm nịnh.
Nếu như người không giống trở nên phu nhân của quản trị thì chắc chắn là mừng cho tới nỗi ko biết tấp nập tây-nam bắc gì rồi. Nhưng Hứa Trúc Linh lại không giống.
Bạn đang xem: truyện tổng tài bá đạo và cô vợ nhỏ
Cô sống động, vì thế mãi mãi cũng tiếp tục không xẩy ra chi phí tài quyền thế mê mệt hoặc.
“Ông công ty, lấy cho tới tôi bao nhiêu tính năng này.” Bạch Minh Châu dữ thế chủ động thưa, khiến cho Hứa Trúc Linh với tương đối quá bất ngờ.
Cô còn tưởng rằng trong trái tim cô ấy ko mừng nên ko hài lòng xách nước về chứ.
Bạch Minh Châu thấy góc nhìn của Hứa Trúc Linh thì cười cợt rồi nói: “Cậu thưa đích, tớ hoàn toàn có thể dán lên thương hiệu của những người cơ tuy nhiên ko thể trở nên kẻ dựa vào.”
“Ai thế? Đừng thưa là cậu lấp liếm tớ chuồn yêu quý nhé?”
“Không thưa cho tới cậu biết.”
Tính tình của Bạch Minh Châu tự thị, lại coi trời vị vung. Nếu là trước cơ thì chắc chắn là cô ấy sẽ không còn thỏa hiệp.
Nhưng bây giờ…
Cô ấy cảm nhận thấy Hứa Trúc Linh thưa vô cùng đích.
Nguyên Doanh, anh ko thể xoay trái khoáy xoay cần tôi được đâu!
Anh là anh trai tôi, tuy nhiên tôi chắc chắn là sẽ không còn trở nên kẻ dựa vào của anh!
Bạch Minh Châu ham muốn minh chứng chủ yếu bản thân, nhằm Nguyên Doanh luôn luôn coi nhẹ nhàng cô ấy cần cúi đầu.
Rất nhanh chóng nhị người vẫn mua sắm nước về, cả nhị mệt nhọc cho tới nỗi thở hồng hộc. Nhưng những người dân cơ chẳng thèm cảm ơn lấy một câu mà còn phải chứa chấp câu nói. ân oán trách móc.
Phàn nàn sao lại lâu như vậy, mua sắm sai nước những loại.
Bỏ mức độ nhưng mà chẳng được gì đảm bảo chất lượng.
Mặt Bạch Minh Châu xụ xuống, cô ấy bắt tay trở nên đấm.
Hứa Trúc Linh coi thế thì giật thột, cô thiệt sự vô cùng kinh hãi Bạch Minh Châu tiếp tục cất cánh qua quýt đấm cho từng người cơ một chiếc.
Một khi lâu sau Bạch Minh Châu mới nhất hít sâu sắc một tương đối rồi nói: “Hít vô, bản thân ko tức dỗi. Thở đi ra, bản thân ko giết thịt người! Hít vô, ko tức dỗi, thở đi ra..”
Bạch Minh Châu thực hiện như vậy bao nhiêu phen mới nhất kìm nén lại được.
“Đi thôi.”
Sau cơ nhị cô cõng túi đeo lên rồi lại chính thức chuồn đàng.
Chỗ này còn có một chiếc động nhân duyên, người tao bốt bảo nhị tình nhân nhau nhưng mà tìm ra động nhân duyên tiếp tục đạt được chúc mừng hạnh phúc.
Hoặc là lấy được thẻ nguyện cầu vô động nhân duyên cũng khá được.
Nhưng động nhân duyên ở điểm sâu sắc, cần chuồn xa tít.
Có người ý kiến đề nghị trải qua cơ, với người ham muốn nối tiếp lên núi.
Hứa Trúc Linh cũng theo gót.
Bụng của Bạch Minh Châu ko tự do nên cô ấy ham muốn chuồn Tolet. Nhưng ở đó cũng chẳng với Tolet, cần lên đến đỉnh núi mới nhất cô.
Vậy nên Bạch Minh Châu chuồn trước.
Động nhân duyên xa xăm rộng lớn những gì Hứa Trúc Linh tưởng tượng, giờ đây cũng ko cần là mùa du ngoạn nên lại càng ko thấy những khách hàng du ngoạn không giống.
Trên tảng đá với đẫy rêu xanh xao, tương đối ko cẩn trọng là có khả năng sẽ bị trẹo chân.
Hứa Trúc Linh trải qua cơ một cơ hội cẩn trọng, cô bắt gặp động nhân duyên, vô cơ với cùng một cặp tượng đá đang được quỳ lại. Trên tượng được bôi red color, giống như là áo cưới.
Rất nhiều người ko chuồn vô vô, chính vì bên phía trong với chút hoang toàng tàn, chúng ta chỉ việc nhặt được thẻ nguyện cầu là chuồn.
Hứa Trúc Linh tấp bé bỏng, cô muốn làm lấy một chiếc thẻ nguyện cầu tuy vậy với ko cho tới.
Cô ham muốn tìm hiểu người trợ giúp tuy nhiên chúng ta lại bộp chộp vàng Tột Đỉnh núi nghỉ dưỡng, lấy được trang bị là xoay người chuồn ngoài trên đây luôn luôn rồi.
Hứa Trúc Linh nhảy nhảy, sau cùng cũng hoàn toàn có thể với cho tới thẻ nguyện cầu phía trên cao.
Nhưng lại ko ngờ rằng giẫm trúng rêu xanh xao bên trên tảng đá, thẳng trượt chân té xuống khu đất.
Đau quá…
Hứa Trúc Linh hít sâu sắc một tương đối, cô nhức cho tới nỗi khóc lên.
Bàn tay vẫn rách nát, chảy huyết ra phía bên ngoài.
Hứa Trúc Linh ngửng đầu ham muốn nhờ người trợ giúp, tuy nhiên ko ngờ rằng quý khách đã từng đi không còn rồi.
Cũng đích, ai cũng đem theo gót vô cùng không nhiều trang bị, làm cái gi với ai đem nhiều trang bị như cô chứ.
Cô run rẩy rẩy, ham muốn xua theo gót đội hình tuy nhiên chân vượt lên nhức, ko thể bước nổi.
Đừng thưa gì là lên núi, giờ đây Hứa Trúc Linh ham muốn xuống núi cũng đều có chút trở ngại.
Xem thêm: thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương như ai đó đã từng nói
Cô chỉ hoàn toàn có thể trở về động nhân duyên, ngồi bên trên tảng đá đợi Bạch Minh Châu xử lý đoạn trở về tìm hiểu bản thân.
Trong động dông thổi, vô cùng lạnh…
Hứa Trúc Linh run rẩy lên rồi ôm chặt lấy chủ yếu bản thân, cô coi xung xung quanh với vẻ cảnh giác. Chỗ này còn có thần linh hộ trì, vững chắc tiếp tục không tồn tại yêu thương quỷ quỷ quái ác gì đâu nhỉ.
Hứa Trúc Linh biết càng nghĩ về tiếp tục càng kinh hãi tuy nhiên cô ko thể kiểm soát chủ yếu bản thân được.
Cô chỉ hoàn toàn có thể núp vô một góc đợi Bạch Minh Châu trở về.
Những người không giống vô cùng nhanh chóng vẫn leo cho tới đỉnh núi.
Cố Thành Trung coi thông thoáng tương hỗ ko thấy Hứa Trúc Linh đâu cả, anh ko ngoài nhíu mi.
Hứa Trúc Linh ko ở trên đây, cô ấy chuồn đâu rồi?
Anh thấy Bạch Minh Châu thì gọi cô ấy cho tới.
“Trúc Linh đâu rồi?”
“Cô ấy ko cho tới sao?”
Bạch Minh Châu cũng đã nhận được đi ra yếu tố này, Hứa Trúc Linh vẫn ko tăng trưởng.
Cô ấy bộp chộp vàng chuồn chất vấn những người dân vừa vặn chuồn động nhân duyên. bầy chúng ta cũng ko xem xét cho tới Hứa Trúc Linh. Dù sao cũng chính là người thân theo gót, cũng lạ lẫm, ai quan hoài nhiều như vậy chứ.
“Điện thoại của cô ý đâu, coi xem cô ấy với tìm hiểu cô ko.”
“Điện thoại của tôi… vừa vặn mới nhất rớt vô Tolet rồi…”
Bạch Minh Châu thưa với vẻ làm cho đầu đau.
Cổ Thành Trung nghe thấy thế thì nhíu mi. Cô nhóc ngu si như Hứa Trúc Linh sao hoàn toàn có thể ở 1 mình bên trên núi chứ.
Anh chuồn nghe ngóng đàng cho tới động nhân duyên rồi tấp tểnh trở xuống núi 1 mình.
Hứa Trúc Linh vẫn còn đấy ở vô động, khi sau còn tồn tại mưa.
Cô vẫn coi dự đoán khí hậu, thời điểm ngày hôm nay nắng và nóng đẹp mắt, ko ngờ rằng khí hậu vô núi khôn lường như vậy, thưa mưa là mưa.
Có lẽ đơn giản mưa bóng mây thôi. Nhưng mặc dù gì rồi cũng là mưa ngày thu, vô này còn kéo theo một trận dông rét.
Gió rét thổi vô động, đem theo gót chút lạnh giá của mưa táp vô người Hứa Trúc Linh. Cô bộp chộp vàng gửi vô vô, ngồi sau nhị tượng đá nhằm bao phủ mưa.
“Hai anh chị vô cùng gian khổ một ít nhé, em cho tới anh chị một ít trang bị cúng này.”
Cô nỗ lực thì thầm nhằm xua chuồn kinh hãi hãi.
Đúng thời điểm hiện tại đùng một phát với cùng một tiếng nói kể từ xa xăm truyền cho tới, nhường nhịn như thể đang được gọi thương hiệu của cô ý.
“Thần linh… hay những quỷ quái ác.” Trái tim của cô ý như ngừng đập.
“Anh chị ơi, lưu giữ bảo đảm em nhé, bên trên núi nhiều tinh anh quái ác, em đơn giản vô ý chạm chạm nhưng mà thôi.”
“Hứa Trúc Linh!”
Tiếng gọi ngày càng sát, thực sự với người đang được gọi bản thân rồi.
Trong động nổi tiếng vang, nghe vô cùng kinh xịn, giống như giờ quỷ khóc yêu sách mạng.
Hứa Trúc Linh kinh hãi cho tới nỗi khắp cơ thể run rẩy lên lập cập.
Cô bao phủ lấy đầu bản thân, không đủ can đảm ngửng đầu lên.
Cả đời này của Hứa Trúc Linh trước đó chưa từng thực hiện chuyện gì với công với đức, tuy nhiên chắc chắn là là ko thực hiện chuyện gì thương thiên kinh hãi lý!
Yêu quỷ quỷ quái ác tránh việc tìm hiểu cho tới chủ yếu mình!
Cổ Thành Trung nhìn thấy động nhân duyên, đã và đang bắt gặp Hứa Trúc Linh, đang được ngồi vô góc run rẩy lẩy bẩy, cô cuộn người lại rồi trốn sau nhị tảng đá.
Cuối nằm trong Cố Thành Trung đã và đang hoàn toàn có thể yên tĩnh tâm.
Anh bộp chộp vàng tăng trưởng đằng trước, Khi chạm cho tới cô thì cô còn kinh hãi nhưng mà hét lên, bộp chộp vàng tách đi ra.
“Đừng mà! Tôi trước đó chưa từng thực hiện chuyện gì thương thiên kinh hãi lý cả, yêu thương quỷ quỷ quái ác mau tách chuồn.”
Cố Thành Trung nghe thế thì dở khóc dở cười cợt. Anh quên rằng cô nhóc ngôi nhà anh không chỉ hoàn toàn có thể ăn hoàn toàn có thể ngủ và lại còn kinh hãi quỷ.
Hứa Trúc Linh ở vô địa điểm hoang toàng tàn như vậy này lâu như vậy chắc chắn là là vô cùng kinh hãi.
Cô thậm chí còn còn không đủ can đảm ngửng đầu lên coi, cứ thế nhưng mà xoay người chuồn. Sao ko chọc cô một ít nhỉ? Cố Thành Trung đè giọng xuống rồi thưa.
“Cô chắc chắn là là bản thân ko thực hiện chuyện gì trái khoáy với lương lậu tâm chứ? Vậy vì sao tôi lại tìm hiểu cô?”
Xem thêm: ngôi trường xác sống vietsub
“Tôi… sao tôi hiểu rằng. Từ nhỏ cho tới rộng lớn tôi đều là học viên tía đảm bảo chất lượng. Mặc mặc dù sau khoản thời gian tăng trưởng với chút ngốc nghếch tuy nhiên đó cũng ko cần là nguyên nhân nhằm anh tìm hiểu tôi.”
“Đã như vậy thì có lẽ rằng cô là kẻ đảm bảo chất lượng. Tôi là thần tiên của động nhân duyên, tôi ban cho tới cô một người ông chồng nhé?”
“Không… ko cần thiết, tôi vẫn với ông chồng ko cưới rồi. Anh vẫn nên chuồn đi thì rộng lớn.” Hứa Trúc Linh ôm chặt đầu rồi thưa, cô không đủ can đảm ngửng đầu lên, kinh hãi bản thân bắt gặp một diện mạo đầu trâu mặt mũi ngựa.
Bình luận