oan gia không hẹn mà cưới

oan-gia-khong-hen-ma-cuoi

Nguồn ảnh: Pinterest

Bạn đang xem: oan gia không hẹn mà cưới

Một ngày ngày thu lá vàng rơi ruộm cả một góc phố cũng chính là ngày cô về nước sau 4 năm trời du học tập bên trên nước Mỹ. Đã nhiều năm rồi cô ko quay trở lại, cô lưu giữ domain authority diết kiểu không gian se lạnh lẽo của ngày thu Hà Nội Thủ Đô. Thu về lá cất cánh bay cho tới từng bước đi gót nhẹ nhàng, trong thâm tâm lại dơ lên những bổi hổi xao xuyến nhưng mà ở phương trời nào thì cũng khó khăn rất có thể đối chiếu được.

Cô là Huỳnh Thanh Vy, là cô đàn bà có một không hai của tập đoàn lớn năng động có tiếng nước Việt Nam. Năm cô 18 tuổi hạc đã và đang được phụ huynh cho tới du học tập ở một ngôi trường ĐH có tiếng nước Mỹ, cô đảm bảo chất lượng nghiệp thường xuyên ngành năng động và lúc này cô quay trở lại nước Việt Nam nhằm thao tác làm việc cho doanh nghiệp của mái ấm gia đình.

Về nước Việt Nam được nhì hôm thì Thanh Vy tổ chức triển khai một trong những buổi chạm mặt những người dân bạn tri kỷ ở nước Việt Nam. Theo như quý khách đàm đạo thì vị trí chạm mặt là 1 trong những sàn bar lớn số 1 ở quận Hoàn Kiếm. Mừng cô quay trở lại, quý khách cứ thế nâng không còn ly rượu này cho tới ly rượu không giống chúc tụng linh đình. quý khách bè thì không ngừng nghỉ tuyên dương ngợi cô.

- Vy sướиɠ thiệt ấy, ngày càng xinh xinh hơn thế này thì chỉ thực hiện cực khổ đám nam nhi tụi tôi thôi.

- Gớm, gì chứ xinh rất đẹp thì tôi nhận ngay lập tức tuy nhiên nhưng mà không thích thực hiện cực khổ ai đâu đấy.

- Tôi phát biểu thiệt chứ chúng ta nhưng mà liếc đôi mắt nhìn ai một chiếc nhưng mà coi, đem Lúc người tao đột quỵ tim luôn luôn ấy.

- Thế nhằm tôi nhìn demo chúng ta nhé.

- Thôi thôi, tôi dân thông thường không đủ can đảm trèo cao đâu.

Thanh Vy mỉm mỉm cười, chúng ta của cô ấy chất vấn tiếp:

- Hỏi thiệt chứ Vy quý phái này đã đem chúng ta trai chưa?

- Tôi phát biểu thiệt chúng ta đem tin cậy không?

- Tin chứ.

- Tôi ko yêu thương ai vì như thế ham muốn triệu tập học tập cho tới đảm bảo chất lượng.

Nói thêm thắt vài ba câu nữa thì một người chúng ta của Thanh Vy nài quy tắc vực lên vào trong nhà dọn dẹp vệ sinh một lúc. Vì sàn bar đông đúc chật kín người nên những lúc cô ấy vừa phải xoay người thì ko ngờ va vấp nên người đáp ứng khiến cho ly rượu chát bên trên tay đáp ứng lóng lánh phun ra bên ngoài rồi vương vãi vô áo của một người nam nhi đang được đứng ngay sát cơ.

- Tôi nài lỗi, chúng ta đem sao không?

Mọi người nằm trong cù mặt mày lại rồi lên giờ đồng hồ chất vấn thăm hỏi cô nhân viên cấp dưới đáp ứng. Cô ấy rung lắc đầu không vấn đề gì tuy nhiên vẻ mặt mày lại tái ngắt Lúc quan sát về người nam nhi đang được đứng trước mặt mày bản thân. Theo phiên bản năng Thanh Vy cũng ngước đôi mắt lên nhìn, một người nam nhi thân thiết đem cỗ trang phục thời thượng, khuôn mặt mày anh thời điểm hiện tại lênh láng vẻ ngỗ ngược như ko thể kìm chế được. Từng này tuổi hạc đầu cô vẫn bắt gặp rất đông người nam nhi tuy nhiên cô ko thấy ai lại sở hữu tầm vóc ngông cuồng và lạnh giá khiến cho người không giống nên lập cập rẩy vì vậy. Nhưng nhưng mà đem thực sự ko thể lắc đầu người nam nhi này rất đẹp như tạc tượng, giống như một tranh ảnh tuyệt đối hoàn hảo của tạo ra hoá. Dưới ánh đèn sáng tương đối đầy đủ sắc màu sắc, nhì người bọn họ nhìn nhau như trôi qua chuyện một mới.

Mãi cho đến Lúc nhân viên cấp dưới đáp ứng vội vã vàng lập cập rẩy rút khăn tay vệ sinh áo vest cho tới anh tao thì cô mới nhất giật thột cù quý phái nhìn sắc mặt mày tái mét nhợt của cô ấy ấy.

- Xin lỗi Đăng thiếu hụt gia, tôi trung thực nài lỗi, tôi ko cố ý thực hiện dơ áo anh.

- Cút!

- Xin lỗi anh, tôi ngóng anh cảm thông, tôi không thích nghỉ việc đâu ạ.

Phục vụ rối rít nài lỗi tuy nhiên nhưng mà sắc mặt mày lạnh giá của anh ý tao ko hề thay cho thay đổi. Anh hừ lạnh lẽo một giờ đồng hồ, hai con mắt như hai con mắt của một bậc quân vương vãi lướt qua chuyện khuôn mặt mày Trắng bệch của cô ấy nhân viên cấp dưới đáp ứng, coi như cô ấy ko hề tồn bên trên vô đôi mắt bản thân rồi nhấn mạnh vấn đề từng câu từng khu vực một.

- Buông tay ra!

Cuối nằm trong, cô nhân viên cấp dưới đáp ứng cũng ko đầy đủ dũng khí nhằm đối lập nữa, ngay thức thì rút tay về bảo nhỏ.

- Tôi nài lỗi Đăng thiếu hụt gia nhiều ạ.

Bạn của Thanh Vy là An An, là kẻ rủi ro khiến cho ly rượu lóng lánh vô áo anh tao nãy giờ vẫn đứng yên tĩnh bất động đậy khu vực cũ là vì như thế 1 phần cảm nhận thấy đem lỗi với những người đáp ứng và vì như thế phần hàn không khí lạnh lẽo toát rời khỏi kể từ người nam nhi cơ quá rộng khiến cho cô ấy vài ba phần khϊếp kinh. Định thần lại một chút ít thì An An mới nhất dám lên tiếng:

- Xin lỗi anh, là bên trên tôi nên cô nhân viên cấp dưới đáp ứng phía trên mới nhất khiến cho rượu phun vô áo anh. Anh rất có thể nhằm áo cho tới tôi giặt hoặc tôi tiếp tục đền rồng cái áo này ạ.

An An vừa phải dứt lời nói thì một cô nàng ưỡn ẹo đặt chân tới lên tiếng:

- Này cô em, cô em phát âm ngôn tình khá nhiều rồi đó. Cô em đem biết cái áo này của anh ý ấy trị giá bán từng nào không? Cô em còn đề nghị giặt áo cho tới Đăng thiếu hụt gia á, loại gái như cô đầy đủ tư cơ hội cầm cố cho tới áo của anh ý ấy à?

Nói rồi cô nàng cơ nỗ lực dựa sát vô người anh tao tuy vậy anh tao ko thèm sử dụng nửa con cái đôi mắt nhằm liếc nhìn. Vốn ban sơ Thanh Vy cũng ko ấn định lên giờ đồng hồ đâu tuy nhiên mặc dù sao đó cũng là bạn tri kỷ của cô ấy, không dừng lại ở đó chỉ là 1 trong những cái áo thôi nhưng mà đem cần thiết sỉ nhục danh dự của những người không giống vậy không? Bất bình quá cô mới nhất vực lên tiến thủ về phía anh tao vài ba bước, nhìn chằm chặp nhì người bọn họ phát biểu lớn:

- Chỉ là 1 trong những cái áo vest, tôi tiếp tục đền rồng thay cho chúng ta tôi và cô nhân viên cấp dưới đáp ứng phía trên.

Cô gái cơ nghe đoạn mỉm cười rộng lớn nói:

- Đền? Cô tưởng cái áo này tương tự mớ rau xanh mớ cỏ cô đơn giản dễ dàng mua sắm ngoài chợ thế hả? Cô đem biết cái áo này là mặt hàng kiến thiết độc quyền ko hả? Không chừng buôn bán chúng ta cô lên đường cũng chẳng đầy đủ chi phí mua sắm ấy, chớ ảo tưởng nữa cô em.

Thanh Vy nhìn cô nàng cơ, nhìn kể từ bên trên xuống bên dưới cũng chẳng thấy đem gì là quý phái cả, cộng đồng quy chỉ là 1 trong những cô nàng thôn nghịch tặc, đem rộng lớn những cô nàng vô quán này ở tí sắc đẹp, tuy nhiên nhưng mà dường như cải tiến và phát triển ko toàn vẹn, óc cỗ cải tiến và phát triển lờ lững rộng lớn đối với vài ba phần không giống bên trên khung người thì nên.

- Nếu như tôi ko sai sót thì cái áo này của anh ý trị giá bán khoảng chừng 5000 đô. Nằm vô bộ thu thập thu đông đúc tiên tiến nhất ở trong nhà kiến thiết người Ý. Phiền anh rời khỏi giá bán đúng chuẩn, tôi tiếp tục chuyển tiền cho tới anh.

Trịnh Minh Đăng mỉm cười lạnh lẽo nhìn Thanh Vy, vô góc nhìn như đang được tâm trí gì cơ. Bất giác, khoé môi anh khá cong lên, có vẻ như đặc biệt hào hứng lại đem theo gót chút cùn mị bất cần thiết.

- Có vẻ như cô nàng này cũng tương đối thông thuộc về năng động cơ. Nhưng nhưng mà cô sai Lúc nghĩ về tôi sử dụng chi phí à? Tự nhiên cô thực hiện tôi thay đổi ý, đúng ra ban sơ tôi ấn định bỏ lỡ tuy nhiên vì như thế kiểu tầm vóc của cô ấy nên tôi đưa ra quyết định áo này tất yếu là nên đền rồng tuy nhiên nhưng mà ko nên đền rồng tự chi phí.

Nghe anh tao phát biểu, Thanh Vy khẽ chớp đôi mắt, mặt hàng lông ngươi khẽ nhíu chất vấn lại.

- Vậy anh ham muốn gì? Tính tôi cũng ko mến lòng vòng.

- Tôi ham muốn thấy lời nói nài lỗi thực bụng khiến cho tôi đem nguyên do nhằm bỏ qua.

Anh vừa phải dứt lời nói, An An lẫn lộn cô nhân viên cấp dưới đáp ứng cơ đều đựng giờ đồng hồ nài lỗi.

- Anh vẫn nghe nhì người nằm trong nài lỗi chưa? Vậy anh vẫn thấy bọn họ chân thành cho tới nấc nào là rồi chứ?

- Tôi ham muốn thấy chân thành của cô ấy.

Lần này trái khoáy thực Thanh Vy ko thể nào là Chịu đựng đựng được sự vô lý của anh ý nữa, bất mãn cô phát biểu thẳng:

- Áo anh ham muốn đền rồng, OK tôi đền rồng. Anh ham muốn lời nói nài lỗi thực bụng, ok vẫn đem nhì người bọn họ nài lỗi. Anh chớ đem nhưng mà được voi đề nghị tiên!

Khỏi nên phát biểu Thanh Vy vừa phải dứt lời nói thì toàn bộ những người dân xung xung quanh phía trên đều sửng sốt cho tới cỡ nào là. Thậm chí Lúc nhìn góc nhìn nảy lửa của anh ý vẫn đe toàn bộ quý khách đứng ngay sát cơ ko lạnh lẽo cũng thấy lập cập vì như thế kinh. Ai ở phía trên nhưng mà ko biết cho tới anh, chỉ việc nghe thấy thương hiệu Trịnh Minh Đăng thôi là ai nấy đều nên kinh hồn khiếp vía kinh hồn, mươi phần khϊếp kinh. Ai nhưng mà ko biết anh có tiếng lừng lẫy cỡ nào là, riêng rẽ kiểu khí thế vô anh toát rời khỏi vẫn khiến cho quý khách kinh hãi biết nhượng bộ nào là. Do lên đường du học tập vẫn bao nhiêu trong năm này nên quý khách ko biết cô là ai, thì thầm nghĩ về trong thâm tâm cô là 1 trong những đứa ất ơ ngán sinh sống rồi. Cô gái cơ ấn định lên giờ đồng hồ nguyền rủa cô thì anh lên giờ đồng hồ trước, hai con mắt đen kịt thẫm nhìn để ý vô khuôn mặt thanh tú của cô ấy nhưng mà phát biểu.

- Cô được lắm.

- Anh quá khen! Tại đời, anh chớ tưởng anh đem chi phí thì ham muốn làm những gì cũng khá được.

- Trên đời này, chưa tồn tại gì tôi ham muốn nhưng mà ko được.

- Anh thoải mái tự tin thế sao?

- Phải.

Xem thêm: cách rủ crush đi chơi

Xem rời khỏi người nam nhi này thoải mái tự tin cho tới không còn thuốc chữa trị rồi, Thanh Vy cũng thản nhiên kiễng chân ghé sát vô tai anh mà đến mức ko thể thản nhiên rộng lớn được nữa. Cô phát biểu nhỏ:

- Thùng trống rỗng thông thường kêu to!

Nghe đoạn câu này, Trịnh Minh Đăng cau mặt hàng lông ngươi rậm rì lại, có lẽ rằng anh tao bị cô chọc điên nên

chỉ phát biểu cô hãy đợi đấy rồi lạnh lẽo lùng xoay người tách ngoài sàn bar. Cô gái cơ thấy vậy liếc đôi mắt lườm cô, tức dỗi hỏi:

- Rốt cuộc cô vẫn phát biểu gì nhằm anh ấy tách đi?

Thanh Vy nhìn cô nàng này, cảm nhận thấy cô tao dỗi khá thiệt ấy. Cô lạnh lùng đáp:

- Cô không tồn tại tư phương pháp để rỉ tai với tôi.

Cô gái cơ tức nổ đom đóm đôi mắt ấn định xông cho tới khu vực cô thì bao nhiêu người chúng ta của cô ấy nằm trong trợn đôi mắt nhìn khiến cho cô tao vạn bất đắc dĩ nuốt viên tức tách ngoài. Cô nhân viên cấp dưới đáp ứng cũng cảm ơn cô rồi trở về phần bên trước, quý khách giải thể. Lúc này An An mới nhất thở phào thoải mái phát biểu với cô.

- Cảm ơn bà nhé, tuy nhiên nhưng mà vừa phải bà phát biểu đồ vật gi với anh tao vậy?

- À không tồn tại gì đâu, thôi ngồi xuống tợp tiếp lên đường.

- Tự nhiên vì như thế tôi sơ ý nên thực hiện lỗi tiệc vui mừng rồi.

Nghe An An phát biểu vậy bao nhiêu người nằm trong mỉm cười trêu.

- Thôi đem gì đâu, cũng nhờ bà nhưng mà Shop chúng tôi hiểu rằng bên trên đời này còn có một người mẫu trai như vậy đấy.

- Ôi trời! Sao nhưng mà đám chúng ta của tôi lại rất có thể mải miết trai cho tới nấc này! ( cô thở lâu năm nói)

- Công nhận anh tao rất đẹp trai thiệt, tụi tôi nam nhi còn mải miết nữa ấy. Giá như nhưng mà được kiểu dáng vẻ người như anh tao thôi là cả đời này chẳng cần thiết băn khoăn lên đường nghiền gái.

- Ê ê nhưng mà quý khách thấy anh tao thân quen không? Hình như người kinh doanh có tiếng đấy.

- Ừ chắc hẳn rằng có tiếng mới nhất đem khí hóa học vậy chứ.

Mọi người nằm trong buôn chuyện về anh tao, Thanh Vy chỉ biết yên lặng lắng tai. Xong đùng kiểu chúng ta cô cù quý phái cô phát biểu.

- Mà thừa nhận người mẫu như anh tao chỉ đứng mặt mày Thanh Vy mái ấm bản thân mới nhất thấy xứng song vừa phải lứa thôi.

- Thôi ngày hôm nay là tiệc mừng tôi về nước, quý khách chớ nhắc cho tới hắn tao nữa. Chúng tao cạn ly nào!

Uống cho tới tầm 10 giờ thì có lẽ ai nấy cũng chếnh choáng say cả rồi. Lúc thoát khỏi sàn bar thì bác bỏ lái xe mái ấm Thanh Vy vẫn cho tới đón, cô rủ An An lên đường vòng xung quanh Hà Nội Thủ Đô với bản thân một vòng. Thực rời khỏi ngày hôm nay tợp nhiều rượu vậy cũng chính vì cô đang sẵn có thể trạng u ám, cô lưu giữ lại những lời nói phụ huynh cô phát biểu tối hôm thứ nhất cô về nước khiến cho tâm trí cô ko thể nào là rối rộng lớn được nữa. Đột nhiên phụ huynh cô ham muốn cô kết duyên, anh tao là ai, làm những gì hoặc thương hiệu gì cô cũng không được biết. Vậy nhưng mà phụ huynh cô cứ nhất quyết nhận định rằng người cơ chắc hẳn rằng là kẻ đảm bảo chất lượng và chẳng đem ai xứng danh với cô rộng lớn là anh tao. Thế kỷ 21 rồi, đâu còn kiểu thời thân phụ u bịa đâu con cái ngồi đấy nữa, cô thực sự không can tâm...ahuhu

Có lẽ An An thấy cô thở lâu năm nhiều quá nên mới nhất dám lên giờ đồng hồ hỏi:

- quý khách sao vậy? Đang đem thể trạng gì u ám lắm trúng không?

- Ừ, ko biết sao tuy nhiên đương nhiên về nước ham muốn cải tiến và phát triển sự nghiệp thì phụ huynh giục kết duyên.

- Kết hôn? ( An An tròn trặn xoe đôi mắt sửng sốt chất vấn lại)

- Ừ, là kết duyên cơ.

- Thế chúng ta vẫn biết anh tao là ai chưa?

- Cha u tôi ko cho tới tôi biết gì cả, dĩ nhiên các cụ kinh tôi bày trò phá huỷ lỗi. Ông bà còn phát biểu ngày mai bắt gặp tương khắc biết.

- Ngày mai gặp? Đi coi đôi mắt á?

Thanh Vy khẽ gật đầu thở lâu năm chất vấn.

- Có cơ hội gì nhằm ko nên lên đường coi đôi mắt không?

- Ca này khá khó khăn đấy.

- Tôi đem kệ, ngày mai tôi tiếp tục lên đường coi anh tao là kẻ thế nào thôi chứ tiếp tục không tồn tại chuyện kết duyên nào là cả.

Nói thì phát biểu vậy thôi tuy nhiên lòng cô đang dần cuồn cuộn bão tố, sinh rời khỏi vô một mái ấm gia đình quyền thế nhiều Lúc cô cũng không tồn tại sự lựa lựa chọn. Hơn nữa cô quá hiểu tính phụ thân bản thân, khi ông nâng niu cô thì tiếp tục nâng niu không có bất kì ai tự, tuy nhiên một Lúc ông vẫn quyết chuyện gì thì tiếp tục nhất quyết cho tới nằm trong. Và ngày mai cô nên bắt gặp anh tao, nên bắt gặp mái ấm gia đình anh tao nhằm bàn chuyện trăm năm nhưng mà ko một tình yêu!

*****

Sáng sớm ngày tiếp theo u Thanh Vy vẫn cho tất cả những người sẵn sàng kể từ ăn mặc quần áo cho tới đầu tóc cho tới cô một cơ hội đặc biệt cẩn trọng. Nói rồi các cụ dẫn cô cho tới một hotel có tiếng nhất Hà Nội Thủ Đô. Khi mái ấm cô vừa phải phi vào, đáp ứng vẫn dẫn phụ thân người lên bên trên tầng nhì quần thể Vip. Cô ấy cung kính nói:

- Trịnh tổng kêu nài quý khách đợi một lúc tự bắt gặp một chút ít việc làm ạ. Không biết 3 vị ham muốn tợp gì ko ạ?

Bố cô nghe vậy khẽ gật nhẹ nhàng đầu đáp.

- Cảm ơn, cô rất có thể ra bên ngoài rồi.

Sau Lúc cô nhân viên cấp dưới đáp ứng lên đường ngoài thì Thanh Vy mới nhất lên giờ đồng hồ nói:

- Cha u coi, nếu như chúng ta chân thành thì đâu nhằm tất cả chúng ta đợi vì vậy.

Mẹ Thanh Vy mỉm mỉm cười nói:

- Con nhỏ bé này, nhì bác bỏ ấy dĩ nhiên bận việc làm gì thôi. Hơn nữa người tao quản lý một tập đoàn lớn rộng lớn, đương nhiên con số việc làm còn thật nhiều.

- Mẹ, chẳng nên phụ thân cũng quản lý một tập đoàn, cũng trăm công ngàn việc còn gì ạ.

- Thanh Vy, đợi một lúc lên đường con cái. Cha tin cậy rằng sau khoản thời gian con cái bắt gặp nhì bác bỏ ấy chắc chắn con cái tiếp tục quý nhì bác bỏ ấy.

Thanh Vy tuy rằng phủ nhận với lời nói phát biểu của phụ huynh bản thân tuy nhiên cũng ko phản bác bỏ, chỉ khẽ thở lâu năm gật đầu.

Cứ vì vậy, ước đạt rộng lớn nửa giờ đồng hồ đeo tay trôi qua chuyện, cũng ko thấy bóng hình bọn họ đâu, Thanh Vy nhìn xuống đồng hồ đeo tay tay bản thân đợt nữa rồi vực lên phát biểu.

- Cha u, tất cả chúng ta về thôi ạ. Con gái phụ huynh cũng ko ế được đâu nhưng mà nên mong chờ thế này.

Thanh Vy vừa phải dứt lời nói thì một tiếng nói trầm rét vang lên.

Xem thêm: sùi mào gà bao lâu thì phát bệnh

- Cháu xin chào cô chú ạ. Xin lỗi vì như thế mái ấm gia đình con cháu đem việc đột xuất nên cho tới muộn.

Thanh Vy đang được đứng cù sống lưng về phía cửa ngõ, nghe thấy tiếng nói cơ đem chút thân thuộc khiến cho cô bất giác khá lập cập vì như thế liên tưởng cho tới một người. Đến Lúc cô xoay người lại, vừa phải nhận ra khuôn mặt mày anh tao, trong thâm tâm cô ko nhịn được thì thầm rủa một tiếng” oan gia ngõ hẹp”.

Đọc Truyện