thanh hà và cố việt

“Thanh Hà, tất cả chúng ta kết duyên cút.”

“Nhưng anh… ko yêu thương em.”

Bạn đang xem: thanh hà và cố việt

“Điều bại ko cần thiết, cũng chính vì u anh mến em, tình thương tất cả chúng ta hoàn toàn có thể kể từ từ bồi đậy.”

Thẩm Thanh Hà cúi đầu siết chặt ly coffe vô tay, khóe đôi mắt bỗng nhiên chua chát khôn khéo nằm trong.

Cô biết trái khoáy tim Cố Việt tiếp tục c/h-ết, hắn ấy à… có lẽ rằng không thể yêu thương ai được nữa rồi.

Thẩm Thanh Hà tái ngộ Cố Việt sau tía năm xa vời cơ hội.

Trên đàng tan thực hiện, cô đảm bảo chất lượng bụng mang trong mình 1 chưng gái bị bệnh về tim vô viện, ko ngờ cho tới này lại là u của Cố Việt.

Ba năm ko liên hệ mặc dù có một câu, người tuy nhiên cô thì thầm thương trong cả khoảng chừng thời hạn nhiều năm đằng đẵng ấy, giờ đây đứng đối lập với Thẩm Thanh Hà, thở gấp rút, khóe đôi mắt ửng đỏ ửng.

Cố Việt đang được lo phiền mang đến u của tớ, cho tới góc nhìn dư quá quét tước qua chuyện người cô cũng chỉ tạm dừng nhì giây tiếp sau đó nhanh gọn lẹ thu lại, hắn ngồi xuống ghế hóng, trầm khoác kiểm điểm thời hạn trôi qua chuyện.

Thẩm Thanh Hà rối rắm, cô tâm trí trước sau ngay tắp lự ra quyết định đứng lên mong muốn đi ra về. Dù sao thì việc cô cần thiết thực hiện cũng đã mất, giờ phía trên người thân trong gia đình của chưng gái đã đi vào, cô chỉ là 1 trong những kẻ xa vời kỳ lạ, đến thời điểm nên tách cút rồi.

Thẩm Thanh Hà bước được nhì bước, cánh tay bỗng nhiên bị bắt lại, cô giật thột xoay đầu, trừng trị hiện tại Cố Việt tiếp tục ngước đầu lên, nom chằm chằm vô người bản thân.

Hắn nói: “Cám ơn, Thanh Hà.”

Trong lòng cô chợt lắc lên, cô nghĩ về hóa đi ra Cố Việt vẫn còn đó ghi nhớ cho tới thương hiệu bản thân.

“Không với gì, đơn thuần việc nên thực hiện.”

Thẩm Thanh Hà mủi lòng, cô chần chờ vô giây khắc rồi lại trở lại vị trí cũ. Hai người nương tựa nhau cả một tối, u của Cố Việt vì thế tiến hành viện kịp lúc tuy nhiên qua chuyện cơn nguy khốn kịch, chưng ấy sớm đã lấy cho tới chống hồi mức độ tích rất rất.

Tiệc nào thì cũng chóng tàn.

Cố Việt tiễn biệt Thẩm Thanh Hà về ngôi nhà, cô trình bày cám ơn với Cố Việt rồi đứng thẩn thờ nom con xe sang trọng và quý phái bại chạy ngoài tè khu vực, trong thâm tâm thở nhiều năm.

Đoán rằng, cuộc hội ngộ ngắn ngủi ngủi này sớm tiếp tục trôi vô kí vãng.

Nửa mon sau, Cố Việt nằm trong u hắn đứng trước của phòng cô, bên trên tay nạm tiến thưởng tặng nhiều ko kiểm điểm xuể.

Họ bảo mong muốn cho tới phía trên nhằm cám ơn Thẩm Thanh Hà, cô chào nhì người vào trong nhà, khi phát hiện ra khuôn mặt mũi tươi tắn cười cợt ko giấu quanh được yêu thương mến của Tố Cầm – u Cố Việt, rồi lại nom cho tới dáng vóc cùng bất đắc dĩ của Cố Việt, lòng cô thông thoáng qua chuyện chút buồn buồn phiền.

Người mong muốn cho tới phía trên chỉ mất u hắn, hắn thì ko.

Thẩm Thanh Hà không phải hoặc, Tính từ lúc khoảng thời gian rất ngắn bại cuộc sống thường ngày bình lặng của cô ý tiếp tục chính thức bị đảo lộn.

Tần suất bắt gặp Tố Cầm và Cố Việt nhiều hơn thế nữa, Thẩm Thanh Hà vẫn bộc lộ sung sướng bề ngoài, tuy nhiên tiếp sau đó là sự việc dằn lặt vặt nằm trong đau nhức.

Xem thêm: giờ tỵ là mấy h

“Thanh Hà à, nếu mà chưng với con cái dâu như thể con cái thì đảm bảo chất lượng quá tuyệt vời rồi.”

Thẩm Thanh Hà nghe được lời nói trình bày đùa với ý tứ của Tố Cầm, người cô bỗng nhiên chốc run rẩy lên lập cập.

Cô ngước đầu lên, cảm nhận thấy thịt ngọt vô mồm cũng trở thành đắng chát.

“Không đâu ạ, con…”

Thẩm Thanh Hà tảo sang trọng nom Cố Việt, bỗng nhiên chạm nên góc nhìn bực tức của hắn, trái khoáy tim của cô ý cũng theo gót này mà bị Ьóρ nghẹt.

“Con ăn đoạn rồi, quý khách ở lại ăn sung sướng nhé.”

Cố Việt buông đũa đứng lên, cút một mạch lên chống.

Bàn tay giấu quanh bên dưới bàn ăn của Thẩm Thanh Hà theo gót động tác của hắn tuy nhiên siết chặt.

Cảm giác này y hệt như vô số thứ tự bàn sinh hoạt chòng ghẹo nhì người, khi này cũng là Cô Việt nổi rét rồi bắt bọn họ kết thúc giục trò đùa này. Từ đầu cho tới cuối đều chẳng với một chút ít ái muội hoặc xấu xí hổ này.

“Cái thằng nhóc này thiệt là, Thanh Hà à, con cái chớ buồn nó nhé.”

Thanh Hà yếu hèn ớt vâng một giờ đồng hồ, cô cúi người lấp cút hai con mắt rơm rớm nước, trong thâm tâm thì thầm cười cợt nhạo chủ yếu phiên bản thân thích bản thân.

Là cô tự động đẩy bản thân vô yếu tố hoàn cảnh xấu xí hổ này, trách móc ai được chứ?

Kể kể từ hôm bại, Thẩm Thanh Hà rời liên hệ với ngôi nhà bọn họ Cố, bao gồm điện thoại cảm ứng thông minh của Tố Cầm cô cũng không đủ can đảm nghe.

Nửa mon sau, đơn đem công tác làm việc của Thẩm Thanh Hà được phê duyệt, đúng vào lúc này cô phát hiện ra Cố Việt đứng trước cửa ngõ công ty lớn đợi cô.

Anh đôi mắt hắn đong chan chứa tia m/áu, cỗ dáng vẻ nhọc mệt tương tự như tiếp tục lâu rồi chưa tồn tại lấy một giấc ngủ sâu.

Thẩm Thanh Hà sững người vô vài ba giây, tiếp sau đó cô nằm trong hắn tiếp cận một quán coffe ngay sát công ty lớn.

Cố Việt trình bày mang đến cô nhì tin tưởng, loại nhất là Tố Cầm trở căn bệnh, hiện tượng ko bao nhiêu rõ ràng. Thứ nhì là Cố Việt mong muốn nằm trong cô kết duyên.

Thẩm Thanh Hà yên ắng nghe hắn trình bày thật nhiều loại, khi nhì người chạm nên đôi mắt nhau, Thanh Hà chỉ phát hiện ra vô con cái ngươi ấy lòi ra gấp rút nằm trong không yên tâm.

Thẩm Thanh Hà liếc mắt nom vết hằn bên trên ngón áp út ít của Cố Việt, tiến công bạo chất vấn.

“Cố Việt, vậy còn Tần Miên thì sao?”

Xem thêm: dịch truyện kiếm tiền trên mangatoon

Cố Việt như ko ngờ cho tới việc Thẩm Thanh Hà thổ lộ cái thương hiệu bại, hắn đứng hình một chút ít, tiếp sau đó mấp máy bảo.

“Em…”

“Em vẫn luôn luôn biết, người anh yêu thương là Tần Miên."