anh cầm thú nhà bên

[Cao H] ANH CẦM THÚ NHÀ BÊN

Chương 7: Cậu nhỏ cứng xuyên đêm, suýt lỗi vì thế cương

tuongcam_nha

Bạn đang xem: anh cầm thú nhà bên

Xem thêm: khu 2 hoàng cương thanh ba phú thọ

Xem thêm: xông 9 loại cây có gai trừ tà

Editor: Tương Cầm------------------------------------------------------------"Con nhỏ này! Con làm giá chỉ quá nhỉ! Tiểu Chương tiếp tục ngỏ điều chào con cái ăn bữa cơm trắng, cho tới suối nước rét ngày càng tăng tình yêu, con cái lại còn kênh kiệu khuôn gì! Nhà Tiểu Chương với ĐK như vậy, căn nhà tôi đã gọi là trèo cao rồi! Con lại còn lựa chọn cá lựa chọn canh, con cái lăm le lấy nam nhi quản trị TP. Hồ Chí Minh chắc!!"Mẹ túi bụi mắng chửi lăng nhục, Tống Khinh Khinh sớm tiếp tục trở thành thói thân quen.Cô nghe mắng hoàn thành, mới mẻ nhẹ nhàng giọng giải thích: "Mẹ à, con cái ko chê anh tao, chẳng qua loa là..."Cô không đủ can đảm thưa bản thân hãi bị Chương Gia Đống quấy rối, cũng chính vì nếu như tâm sự, u ko cứng cáp tiếp tục tin tưởng."Chẳng qua loa là thời điểm ngày hôm nay con cái khá mệt nhọc, mai lại phải dạy bao nhiêu lớp nên con cái mong muốn ngủ sớm thôi tuy nhiên.""Tiền lên đường dạy dỗ của con cái được bao nhiêu đồng? Em trai con cái chuẩn bị cho tới tuổi tác lấy phu nhân rồi vẫn chưa xuất hiện căn nhà vô TP. Hồ Chí Minh, đàn bà căn nhà ai tiếp tục Chịu đựng lấy nó chứ? Con liệu tuy nhiên tóm gọn gàng Tiểu Chương rồi lấy cậu tao, khi lấy được ăn sung đem sướng ko cần lên đường dạy dỗ con trẻ con cái vất vả. Nghe điều u lên đường Khinh Khinh, u với khi nào ko suy nghĩ mang đến con cái đâu. Con gọi lại mang đến Tiểu Chương lên đường, thủ thỉ nhẹ dịu thôi, biết chưa?"Tống Khinh Khinh yên ắng vô giây khắc, rồi ngoan ngoãn ngoãn vâng điều u, trong thâm tâm cô nắm rõ, nếu mà u ko nghe được câu vấn đáp mong muốn nghe, ngay tắp lự mắng cô, mắng hoàn thành tiếp tục chính thức khóc, phàn nàn rằng bà ấy từng nào trong năm này khổ sở cực kỳ ra làm sao, phàn nàn thân phụ vứt rơi thân phụ u con cái, bà ấy ngậm đắng nuốt cay nuôi rộng lớn nhì u cô với từng nào vất vả.Than rằng vô trường hợp căn nhà bắt gặp biết từng nào trở ngại, còn mang đến cô tới trường mang đến cô học tập dancing, nếu như Tống Khinh Khinh ko nghe điều bà, là bất hiếu, có khả năng sẽ bị trời trị.Tống Khinh Khinh không thích nghe bà than khóc, cũng không thích nhờ lại ban sơ nhằm hoàn toàn có thể kế tiếp học tập dancing, cần trải qua loa gian nan cỡ nào là, dứt khoát vâng điều bà, từng chuyện đều chất lượng tốt đẹp tuyệt vời hơn một chút ít.Sau Khi gọi lại mang đến Chương Gia Đống, Tống Khinh Khinh đắp điếm kín chăn, chỉ mong muốn sớm lên đường ngủ, không thích suy nghĩ bất kì điều gì nữa.Nhưng vô đầu lại hiện thị hình hình ảnh Hàn Đình chôn đầu trước vùng ngực cô, tẩm quất vú của cô ấy, mút non đầu vú, càng suy nghĩ càng rét người, vú cũng căng cứng.Cuối nằm trong ko biết tiếp tục qua loa bao lâu mới mẻ mơ mơ mòng màng lên đường ngủ.Ngày ngày tiếp theo dậy sớm, cũng chính vì sau thời điểm tan thực hiện Chương Gia Đóng tiếp tục đón cô lên đường ăn cơm trắng, tiếp sau đó lên đường dìm suối nước rét, Tống Khinh Khinh quan trọng lựa chọn ăn mặc quần áo cổ hủ, trang bị tập bơi hoạt động bao bọc lấy toàn thân thuộc, cho dù sao trước vùng ngực cô còn lưu vết gặm của Hàn Đình, nếu mà bị Chương Gia Đống phân phát hiện nay, u chắc hẳn rằng cũng tiếp tục biết, kết quả...Cô cũng không đủ can đảm tưởng tượng.mời sáng sủa hoàn thành, Tống Khinh Khinh vừa phải đẩy cửa ngõ rời khỏi, cánh của cơ hội vách cũng vừa phải ngỏ.Trái tim Tống Khinh Khinh ngay tức thì phì lên tới mức cổ lỗi, theo gót phiên bản năng teo rụt mồi nhử vai.Hàn Đình vậy tuy nhiên đem quần ngố, cánh tay trần truồng, tiếp cận trước mặt mũi cô, ngữ khí nhẹ dịu nói: "Chào buổi sớm. Tối ngày hôm qua em ngủ với ngon không?"Tống Khinh Khinh không đủ can đảm ngước đầu lên nhìn anh, rũ đôi mắt nhìn chân bản thân, hoảng loàn nói: "Cũng...ngon giấc ạ.""Anh thì ngủ ko ngon một chút nào, côn thịt anh cứng cho tới rộng lớn nửa tối, suýt lỗi vì thế cương!" Hàn Đình cúi người lại gần mặt mũi tai cô ấy, thổi khá, thưa điều thô bỉ hạ lưu.Tống Khinh Khinh nghe vậy đỏ au mặt mũi tía tai, thở cũng càng ngày càng rối loàn, tức thời lo ngại ngùng, tay nhỏ đụng chạm vô ngực Hàn Đình mong muốn đẩy anh rời khỏi, bàn tay đụng chạm cần vòng một rắn cứng cáp của anh ý, rét bức cứng rắn, tương tự loại đụng chạm vô bụng cô ngày ngày hôm qua.Tống Khinh Khinh ngượng ngùng vội vàng mong muốn buông tay rời khỏi, lại bị Hàn Đình níu lại, di động cầm tay cô nhẹ dịu vuốt ve sầu trong thâm tâm bàn tay."Tại sao khi bại liệt tự nhiên lại khóc đẩy anh ra? Em ko thích? Hay là?" Hàn Đình mong muốn căn vặn mang đến rõ ràng, còn nếu như không rõ rệt, khiến cho trong thâm tâm anh rối loàn, ngủ cũng ko an ổn định.Tống coi thường Khinh ghi nhớ lại tối ngày hôm qua, thật sự là vừa phải xấu xa hổ vừa phải xấu hổ thùng, mặt mũi đỏ au như tiết, mong muốn chạy lên đường, tuy nhiên lại bị Hàn Đình ngăn vô góc tường, lưu giữ nhì tay, thiệt sự khó khăn hoàn toàn có thể tách bay.

Bạn đang được hiểu truyện trên: ZingTruyen.Info