cậu hết thương em rồi

“Cậu ngôi nhà, sao vô chống cậu lại sở hữu Rᴏᴄᴋᴇт 1һ vậy?”

“Chắc chúng ta tao nhằm quên.”

Bạn đang xem: cậu hết thương em rồi

“Ủa ý là cậu với chúng ta cậu ấy ấy nhau, nên chúng ta cậu người sử dụng kết thúc nhằm quên vô chống cậu hả?”

Ái Tuyền tương đối ái quan ngại lén coi thanh lịch anh. Diệp Mộ coi cũng biết là cô lại suy nghĩ bậy, thế là ko quan ngại tuy nhiên quát mắng rộng lớn.

“Mày tuy nhiên banh mồm thưa bậy nữa tao tiến công đấy!”

“Nói trúng tim đen kịt nên cậu quan ngại chứ gì.”

“Biến vô vệ sinh chống tử tế mang đến tao, nhằm tao thấy chống mà còn phải một phân tử những vết bụi là ngươi liệu hồn đấy.”

Diệp Mộ thưa kết thúc là tức phẫn nộ đùng đùng ném ra ngoài, cô coi theo đòi tuy nhiên cảm nhận thấy khó khăn hiểu vô nằm trong. Sao ni cậu khó khăn ở thế?

Nhưng cô ko quan hoài, mặc dù sao thì cậu Diệp bao đời khó khăn ở thế, hôm nào là thông thường thì chắc chắn là sở hữu yếu tố.

...

Đến chiều Diệp Mộ một vừa hai phải đến lớp về, trong năm này anh học tập ĐH tư phụ thân rồi, còn con cái Tuyền thì chỉ thua thiệt anh nhị tuổi tác. Nhưng nó dốt nát, sở hữu mang đến đến lớp cũng như vậy.

Anh tăng trưởng chống tắm cọ kết thúc, tiếp sau đó rời khỏi ngôi nhà phòng bếp dò xét món ăn. Ái Tuyền vẫn sẵn sàng cơm trắng nước kết thúc bày vẽ đầy đủ loại rồi.

Lúc anh bắt gặp, khóe môi ro rút kinh hoàng.

“Con Tuyền đâu ngươi xuống trên đây mang đến tao!”

“Dạ? Cậu gọi em sở hữu chuyện chi?”

Ái Tuyền hớt ha hơ hải kể từ chống lau chùi rời khỏi, bên trên tay còn treo căng cao su đặc và cố gắng cái chà bể cầu. Cô thấy cậu ngôi nhà về là mặt mũi tươi tỉnh hẳn.

“Cậu gọi em gì thế?”

“Mày nấu nướng cái khỉ gì thế hả?”

Trên bàn nào là là thịt dê xào tỏi, cháo lộc nhung, đuôi heo hầm đỗ đen, gà nấu nướng t/h-uốc bắc. Toàn là bao nhiêu số Ьổ тһậп тгáпɡ Ԁươпɡ, Diệp Mộ coi kết thúc tuy nhiên m/á-u dồn lên óc, tức c/h-ết vì thế cái con cái ở này.

“Thì qua quýt em đem chuyện tê liệt kể mang đến bà ngôi nhà, bà bảo nấu nướng mang đến cậu vài ba số Ьổ тһậп тгáпɡ Ԁươпɡ тăпɡ ᴄườпɡ ѕɪпһ ʟựᴄ ρһáɪ пɑᴍ. Chứ người sử dụng t/-huốc nhiều ko chất lượng tốt đâu. Thế là em lên mạng dò xét rồi nấu nướng tê liệt, em xuất sắc ko cậu?”

“Giỏi, ngươi xuất sắc cực!”

Diệp Mộ nghiến răng nghiến lợi, trừng rộng lớn đôi mắt như mong muốn ăп тươɪ пᴜốт ѕốпɡ cả cô vậy. Ái Tuyền thấy cậu lại nổi rét, cảm nhận thấy lại tương đối bực bản thân.

Cô sở hữu làm cái gi đâu tuy nhiên sao cậu cứ coi cô hằm hằm vậy hả?

“Thì em suy nghĩ cậu ʏếᴜ ѕɪпһ ʟý пêп ᴍớɪ Ԁùпɡ гᴏᴄᴋᴇт, lên ko nổi. Em băn khoăn cho tới cuộc sống khoẻ mạnh nên quan tâm cậu cẩn thận thế rồi còn gì. Cậu lại còn hằm em."

“Mày trong năm này nhiêu tuổi tác rồi?”

“Dạ mươi chín rồi ạ.”

“Trước ngươi hứa gả mang đến tao nên không?”

“Đúng rồi ạ.”

Diệp Mộ khẽ cười cợt xỏ lá cáng, cậu ngay tắp lự vẫy tay gọi Ái Tuyền lại ngay sát bản thân. Cô cũng ngoan ngoãn ngoãn tiến bộ lại ngay sát, anh ngay tắp lự thưa khẽ.

“Vậy thì lên chống, nhằm tao mang đến ngươi nếm mùi hương \\\'yếu\\\'. Sau này tuy nhiên dám nấu nướng bao nhiêu số như thế, tao thịt ngươi không thể miếng xương nào là.”

Ái Tuyền xoắn suýt thiệt sự, ko biết nên thưa sao mang đến nên. Thật sự thưa thiệt thì e thực hiện anh phẫn nộ, tuy nhiên thưa láo thì thấy dối trá lòng gớm ghê.

Cô coi Diệp Mộ như sẵn sàng nhảy vào ăп тươɪ пᴜốт ѕốпɡ cô, thế là Ái Tuyền tá hoả fake nhị tay đầu sản phẩm.

“Ớ cậu ơi điềm đạm, thịt em ko ngon đâu.”

“Nãy mạnh mồm chê tao yếu ớt còn gì?”

Diệp Mộ tương đối nhếch môi cười cợt xỏ lá, anh tiến bộ lại ngay sát cô, làm cho Ái Tuyền cảm nhận thấy vô nằm trong áp lực nặng nề. Cuối nằm trong đành thoả hiệp bề ngoài với anh.

“Dạ cậu mạnh, cậu vượt trội nhất. Cậu tuy nhiên yếu ớt thì chả thằng nào là mạnh cả.”

“Tao biết ngươi ko tin yêu câu nói. tao tuy nhiên, thôi nhằm tao thực hành thực tế chứng tỏ mang đến ngươi tin yêu luôn luôn.”

Nói đoạn, Diệp Mộ fake cỗ thư thả toá nút áo sơ-mi, đôi mắt vẫn coi cái con cái nhỏ mặt mũi mẩn đỏ ở đối lập. Cô fake nhị tay lên tủ đôi mắt, sau này lại len lén tương đối hé tay rời khỏi coi.

Xem thêm: hồng lâu mộng tóm tắt

Lại thấy anh cởϊ áσ rời khỏi luôn luôn rồi, cơ vùng bụng hiện thị rõ rệt mồn một. Cô ngay tắp lự đùng một cái theo đòi bản năng nhắm tịt đôi mắt lại tuy nhiên la rộng lớn.

“Cậu... Cậu mau đem áo lại lên đường, như vậy này sẽ không phù hợp với thuần phong mỹ tục.”

Diệp Mộ nghe thế tuy nhiên khoé môi khẽ teo rút, đồ vật gi tuy nhiên không phù hợp thuần phong mỹ tục? Ai dạy dỗ cô phụ thân cái câu như vậy vậy?

Nhưng anh vẫn toan bụng nên doạ mang đến cô một phen c/h-ết khϊếp, nhằm trong tương lai cô ko suy nghĩ bậy bạ. Thế là Diệp Mộ từng bước thúc ép cô vô tận góc phòng bếp.

Ái Tuyền vẫn không đủ can đảm hé đôi mắt, nhị tay bưng mặt mày kín mít. Anh tương đối cười cợt, tiếp sau đó rẽ sát vô tai cô, khẽ thổi một tương đối nhẹ nhõm.

“Sao ngươi cứ nhắm nghiền đôi mắt thế, banh đôi mắt rời khỏi coi thân mật thể ngà ngọc của cậu ngươi này.”

“Cậu... Tha em...”

“Tha đồ vật gi cơ? Tao đã từng gì ngươi đâu?”

Ái Tuyền khóc ko rời khỏi nước đôi mắt, cô thiệt sự sở hữu làm cái gi sai đâu. Chẳng nên bởi cô băn khoăn mang đến sau này của anh ấy sao? Đã vậy ko cảm ơn thì thôi, còn tảo ngược lại nạt nộ nạt cô.

Đang khi cô còn tính suy nghĩ nối tiếp chuồn lẹ, thì vừa khít ngoài cửa ngõ vang lên giờ mô tơ xe hơi. Tiếp cho tới vài ba phút thì cửa ngõ ngôi nhà banh toang. Và tiếp sau đó là giờ túi đeo rơi cái \\\'bộp\\\'.

Tiếng bà Diệp vẫn choang choang quát mắng rộng lớn làm cho Diệp Mộ rung rinh nảy bản thân.

“Thằng Mộ ngươi làm cái gi nhỏ xíu Tuyền của tao vậy hả? Giữa thanh thiên bạch nhật tuy nhiên toá trần thực hiện trò đồi tệ với cùng 1 thiếu thốn nữ giới vô sáng sủa như thế, ngươi sở hữu còn là một thế giới không?”

“Mẹ, u nghe con cái phân tích và lý giải. Không nên như u suy nghĩ đâu.”

Anh lật đật nhặt cái áo sơ-mi lên rồi nhanh gọn lẹ đem vô. Còn cô thì thời gian nhanh chân chạy cho tới trốn sau sườn lưng bà Diệp. Nhìn vẻ mặt mày bà hằm hằm ăm ắp sát khí, anh biết đời anh toang rồi.

“Mày đứng yên lặng đấy! Con Tuyền lấy cái thanh hao rời khỏi trên đây mang đến bà, bà nên quất mang đến nó tơi bời một trận! Dám ăn hϊếp gái ngôi nhà lành lặn.”

Ái Tuyền lanh lắm, cô chạy phì vô phía bên trong, dưng nhị tay fake cây thanh hao lông gà, ᴠũ ᴋһɪ́ tối thượng của bà Diệp. Diệp Mộ thấy vậy là biết rồi, anh tự động tiếp cận dưng bản thân mang đến bà tiến công.

Cô đứng sau lè lưỡi trêu anh, Diệp Mộ coi kết thúc tuy nhiên tức anh ách. Vốn là anh vẫn đụng chạm gì nó đâu, tuy nhiên biết sao được, ngôi nhà anh phụ thân đời trọng nữ giới coi thường phái nam.

Khao khát sở hữu một đứa phụ nữ của bà Diệp bị dập tắt vì thế Lúc sinh anh rời khỏi thì bà đã và đang già cả rồi. Giờ sở hữu Ái Tuyền vô ngôi nhà, bà coi cô như con cái ruột, còn anh là con cái ghẻ vậy.

Sau Lúc Chịu đựng trận kết thúc, Diệp Mộ hậm hực bỏ lên trên chống. Bây giờ bên dưới phòng tiếp khách chỉ với lại bà Diệp và Ái Tuyền. Bà kéo cô lại tuy nhiên chất vấn chuyện.

“Thế nào? Nãy cậu sở hữu ức hϊếp ngươi không?”

“Không đâu bà ơi, cậu còn chưa kịp làm cái gi là bà vừa khít về á. Mà bà chớ tiến công cậu tội, con cái xót cậu. ”

“Bà thưa này, ngươi sở hữu quí cậu Diệp không?”

“Siêu siêu quí luôn luôn.”

“Thích như nào?”

“Thích như bà xã ông chồng ạ.”

Nói kết thúc Ái Tuyền còn đỏ chót mặt mày ngượng ngùng, nhị tay còn xoắn lại vô nhau. Bà Diệp coi thế tuy nhiên sướng rơn vô người, thằng con cái bà quí cô, tuy nhiên cô cũng quí nó. Chẳng nên là xứng lứa một vừa hai phải song lắm sao?

Vậy thì bà rời khỏi tay tác trở nên, mang đến gạo nấu nướng trở nên cơm trắng luôn luôn là ngon miệng.

Ái Tuyền và Diệp Mộ vẫn thơ ngây, đâu hiểu được bà Diệp ở sau sườn lưng tính nối tiếp.

...

Đến tối, tất cả sẵn sàng kết thúc, bà Diệp ngay tắp lự gọi Ái Tuyền lại nhắn gửi dò xét.

“Tuyền đâu, lại trên đây bà bảo.”

“Dạ con cái trên đây.”

“Mày đem t/h-uốc lên bôi mang đến cậu lên đường, lát lên chống tuy nhiên cậu sở hữu bảo ngươi thực hiện đồ vật gi thì chớ sở hữu, biết chưa? Cho ngươi làm cái gi cậu thì ngươi cứ thực hiện. Lên cậu dạy dỗ ngươi học tập tiến công vần luôn luôn.”

Nghe cho tới học tập là nhị đôi mắt cô sáng sủa cả lên, ko chậm trễ trễ tuy nhiên cố gắng lọ t/h-uốc chạy tót lên bên trên chống Diệp Mộ. Ái Tuyền khẽ gõ cửa ngõ, tuy nhiên trong chống không tồn tại giờ.

Thế là cô khỏe mạnh Open tự động ý lên đường vô, vô chống tối đen kịt như mực. Cô ngay tắp lự lần công tắc nguồn đèn rồi nhảy lên, ngay lập tức ngay tức khắc cảnh tượng trước mặt mày thực hiện Ái Tuyền tròn xoe xoe nhị đôi mắt luôn luôn.

Xem thêm: vì sao lão hạc bán cậu vàng

Diệp Mộ bị trói nhị tay lại, ở đâu này còn nhô lên một túp lều con cái con cái. Còn nghe thấy giờ thở hào hển của anh ấy . Cô tương đối trân đôi mắt ngu ngơ, nghi vấn tuy nhiên chất vấn.

“Cậu bị làm thế nào đấy?”

“Tao bị... Bỏ dung dịch kí©ɧ ɖụ© con cái u nó rồi!”