đọc truyện cùng em đi hết quãng đời còn lại

Lắng nghe kỹ, điều trình bày của anh ấy lòi ra một chút ít yếu ớt và bất lực với thực trạng.

Nếu tôi trước tê liệt nghe thấy những điều này, tôi tiếp tục phấn khởi mừng bị tiêu diệt tổn thất.

Bạn đang xem: đọc truyện cùng em đi hết quãng đời còn lại

Tôi nhắm đôi mắt lại ko trình bày gì, cũng ko bay ngoài vòng đeo tay của anh ấy, nhì người cứ đứng như thế thiệt lâu ở tê liệt, khi lâu sau Cố Nam Thành buông tôi đi ra, giọng nhẹ dịu hỏi:

"Em ở chống bao nhiêu? "

Tôi cau mi và nói:

"Anh tự động mướn chống cút. "

Cố Nam Thành tựa như ko nghe thấy điều tôi trình bày tuy nhiên cút vô hotel, tôi đứng ở cửa ngõ đợi hồi lâu mới mẻ cút vô, vô cầu thang máy ấn lên lầu năm, rời khỏi ngoài lần chống của tớ Open.

Trong nháy đôi mắt cửa ngõ ngỏ đi ra, tôi lúc lắc mình:

"Sao anh trong cả chống tôi từng nào cũng biết? "

Việc này, tôi ko trình bày mang lại Quý Noãn.

Cố Nam Thành toá cà vạt của tớ xuống, vẻ mặt mày rét lùng giải thích:

"Thật trùng khớp, hotel em ở là 1 sản nghiệp bên dưới thương hiệu tôi, còn nữa, Quý Noãn căn phiên bản ko hề liên hệ với tôi. "

Tôi kinh ngạc nhìn anh hỏi:

"Nói vậy, tức là lúc tôi sử dụng minh chứng quần chúng. # nhằm mướn phòng tiếp khách sạn anh đang được biết tôi đang được ở Đồng Thành? "

Anh cho tới trên đây Lúc nào?

Anh đang được đợi phía bên ngoài bao lâu rồi? "

Tôi rõ rệt ham muốn trốn ngoài Ngô Thành, chạy trốn anh.

Lại tựa như một con cái ngốc đâm vào lãnh địa của anh ấy.

Cố Nam Thành nhếch môi mỉm cười tuy nhiên ko trình bày, tựa hồ nước tâm lý đang được rất rất phấn khởi sướng, tuy nhiên mới mẻ vừa vặn rồi anh rõ rệt còn rất rất tức giận dỗi.

Trong lòng tôi cũng tương đối buồn chán, cút vô lần vali của tớ, thấy tôi dọn dẹp ăn mặc quần áo Cố Nam Thành cũng không tồn tại ngăn ngừa, đợi tôi dọn dẹp đoạn anh mới mẻ buông một câu:

"Em trốn ko bay đâu, Thời Thanh Vãn, em tiếp cận đâu tôi tiếp tục tiếp cận tê liệt, mặc dù sao giờ đây tôi cũng đều có thật nhiều thời hạn hoàn toàn có thể mang lại em. "

Tôi tạm dừng, vẻ mặt mày rét lùng hỏi:

"Anh thực sự ham muốn gì? "

Hai công ty chúng tôi tựa như một nút thắt, thực hiện thế nào thì cũng ko toá đi ra được, tuy nhiên vẹn toàn nhân ko cần tự tôi, là anh tớ cứ bám theo đòi tôi.

Cố Nam Thành sau khoản thời gian tổn thất trí lưu giữ cư xử với tôi rất rất ngang bướng.

"Tái hít với tôi, thực hiện Cố phu nhân của tôi. "

Tôi vô thức nói: "Không thể này. "

Đời này tôi cũng sẽ không còn thực hiện Cố phu nhân của anh ấy tớ nữa.

Thấy tôi nhất quyết cự tuyệt, sắc mặt mày Cố Nam Thành rất rất khó khăn coi, anh tớ trả tay sờ lên nhì má tôi, tôi quay đầu sang một bên tách, anh tớ ngõi xổm xuống nằm trong tôi bên trên mặt mày khu đất nhìn trực tiếp vô tôi, ánh nhìn thâm thúy thẳm, như hóa học chứa chấp ngàn vạn tia sáng sủa khiến cho đôi mắt tôi đau đớn, sở hữu chút đau xót.

Tôi vẫn ko thể khiến cho lòng bản thân yên bình, xúc cảm của tôi vẫn bị anh phân phối.

Những xúc cảm này tới từ những áp lực đè nén, khổ cực, lẻ loi và chấp niệm trước tê liệt.

Tôi đùng một cái hiểu đi ra vì như thế sao bọn họ đều trình bày sát cánh nằm trong tôi tía năm vừa qua là Cố Nam Thành.

Người nam nhi này là nỗi nhức vô trái ngược tim tôi, cũng chính là thương yêu vô trái ngược tim tôi, trong cả Lúc thương yêu này là việc di dịch.

Đúng như Quý Noãn trình bày, sự xuất hiện nay của Cố Lan Chi chỉ như 1 tia chớp, anh cho tới nhằm tôi biết Cố Nam Thành, nghĩ về tiếp đây, phần chấp niệm chín năm trước đó của tôi như vỡ vụn.

Cảm giác này thực hiện mang lại tôi vô nằm trong bí quẩn, cũng thực hiện mang lại niềm tin cẩn của tôi sụp sụp đổ.

Tôi rủ đôi mắt xuống nghe thấy anh nói:

"Thời Thanh Vãn, tôi tổn thất cút đoạn ký ức tê liệt, tôi ko biết tất cả chúng ta từng xẩy ra chuyện gì, loại cảm hứng ko thể thâu tóm trong lòng bàn tay bản thân này khiến cho người tớ tự dự tổn thất phương phía, em là tổng giám đốc Thời gia, em quen thuộc cảm hứng sở hữu tất cả, em hoàn toàn có thể nắm vững loại cảm hứng này của tôi! Thời Thanh Vãn, tôi ham muốn lần lại những ký ức tê liệt, chưng sĩ bảo rằng tôi cần xúc tiếp nhiều hơn nữa với những người dân và những chuyện trước đó, tuy nhiên em là kẻ cần thiết nhất. "

Tôi là tổng giám đốc Thời gia, đứng ở địa điểm cao đương nhiên hiểu người quyền lực tối cao quen thuộc thâu tóm tất cả vô tay.

Xem thêm: nàng ngốc và quân sư

Tôi vực lên mỉm mỉm cười và hỏi:

"Anh phụ thuộc vào đâu tuy nhiên cho là tôi sẽ hỗ trợ anh?"

Cố Nam Thành cũng đứng lên theo đòi, anh quay đầu sang một bên nhìn loại sông ngoài cửa ngõ số sở hữu chút đẩy sóng, giọng trầm thấp ăm ắp kể từ tính êm ả dịu dàng nói:

"Em ham muốn thương ham muốn được người không giống yêu thương chiều, những loại này tôi đều hoàn toàn có thể mang lại em, tôi ham muốn lần lại ký ức, tất cả chúng ta vừa vặn hoặc hoàn toàn có thể đạt được loại mình đang có nhu cầu muốn, Thời Thanh Vãn, tất cả chúng ta hãy lẫn nhau một thời cơ. "

Anh tớ trình bày, tôi ham muốn thương ham muốn được người không giống nuông chiều, những loại này anh tớ đều hoàn toàn có thể mang lại tôi...

Anh đã và đang từng mang lại tôi, tuy nhiên chẳng kiên trì được bao nhiêu ngày anh ấy đang được tách ngoài toàn cầu của tôi.

Khi hội ngộ nhau, là khi anh tớ tống bạn tri kỷ tôi vô tù, bất kể tôi cầu xin xỏ anh tớ ra làm sao.

Cho mặc dù khi ấy tôi lấy người con đi ra trình bày chuyện:

"Cố Nam Thành, nhì năm trước đó anh đem đi con cái tôi, tôi không khiến chuyện với anh, mặc dầu chưng sĩ trình bày tôi tiếp tục không tồn tại tư thủ tục u nữa, tôi cũng không khiến chuyện với anh. Anh đem đi tư thủ tục u của tôi, giờ đây tôi xin xỏ anh buông tha bổng mang lại Quý Noãn một thay đổi một được không? "

Khi tê liệt Cố Nam Thành so với Ôn Tuyết Nhi rất tuyệt, so với tôi vô nằm trong rét nhạt nhẽo tàn nhẫn, đối chiếu như thế lại thấy tôi thiệt xứng đáng thương, trình bày mang lại nằm trong Lúc tê liệt anh tớ ko yêu thương tôi tuy nhiên thôi.

Một người nam nhi ko yêu thương tôi, thực hiện bất kể điều gì rồi cũng là chuyện dễ dàng nắm bắt.

Nhưng lại ko cơ hội này buông bỏ, mặc dù sao Lúc tôi là phu nhân của anh ấy tớ anh tớ cũng vậy.

Anh tớ ko khi nào tôn trọng tôi, ko tôn trọng với bản thân.

Tôi tiếp cận cạnh bên Cố Nam Thành cố bàn tay của anh ấy siết chặt chục ngón tay anh, thần sắc anh dường như giật thột, tôi giơ lên trước mặt mày ngữ không khí lạnh nhạt nhẽo hỏi:

"Tại sao anh lại nghĩ về tôi thiếu hụt phần thương yêu này của anh? "

Cố Nam Thành tôi lần ai thương, cũng vô cùng sẽ không còn cần là đồng đội Cố gia bọn họ.

Tôi hỏi:

"Anh ko cần ham muốn biết những gì đang được xẩy ra thân thuộc tất cả chúng ta sao? "

"Cố Nam Thành uy lực siết chặt bàn tay tôi, lòng bàn tay tôi bị cầm chặt cho tới White bệch, tôi đi ra vẻ điềm tĩnh mỉm cười nói:

"Chín năm trước đó tôi quí một người nam nhi, coi anh tớ là tín ngưỡng của tớ, thông thường lẽo vót theo đòi đàng sau anh tớ, tuy nhiên ko lâu sau anh tớ tách ngoài toàn cầu của tôi, sáu năm tiếp theo tía anh tìm về tôi mong muốn tôi hoàn toàn có thể liên hít với Cố gia những anh, Lúc tê liệt Thời gia anh biết đang được ở đỉnh điểm, phổ biến ở Ngô Thành, còn Cố gia những anh mới mẻ chỉ là 1 doanh nghiệp khoa học tập chuyên môn mới mẻ nổi không được chục năm, tôi đương nhiên cự tuyệt ông ấy! "

Cố Nam Thành mím môi, trầm đem trong tích tắc hỏi:

"Sau tê liệt thì sao? "

Tôi vẫn tồn tại lưu giữ rõ ràng, Lúc Có quản trị kéo ra tấm hình tê liệt, trái ngược tim tôi lập cập lên, và tôi cảm nhận thấy tràn trề mức độ sinh sống, Lúc tê liệt ý nghĩ về độc nhất đó là gả mang lại anh tớ, bất luận cần trả giá chỉ ra làm sao.

Cho nên những khi tôi hiểu rằng sự tồn bên trên của Ôn Tuyết Nhi, tôi dữ thế chủ động đi tìm kiếm cô tớ, như thể tựa như những người phụ phái nữ hào môn không giống cút xử lý những phiền nhiễu của ông chồng bản thân phía bên ngoài, thậm chí còn chỉ hoàn toàn có thể tự động bản thân gánh chịu đựng nỗi nhức này.

Mắt tôi ướt đầm, từng câu hóa học vấn:

"Cha anh kéo ra tấm hình của anh ấy, tôi tưởng anh đó là anh ấy, do đó ko tâm lý ngay lập tức kết duyên với anh, tuy nhiên anh dày vò tôi tía năm, lấy cút người con vô bụng tôi! Anh nghĩ về căn dịch Ung thư tử cung của tôi kể từ đâu tuy nhiên đến? Anh nghĩ về khung người tôi tại vì sao lại bị phá huỷ bỏ như vậy này? "

Đối mặt mày với việc vấn đáp của tôi, tuỳ nhi của Cố Nam Thành ngay tức khắc teo thắt lại.

Tôi trả tay lấp đôi mắt, lặng lẽ rơi nước đôi mắt nói:

"Khi khung người tôi vẫn ko hồi sinh, anh buộc tôi cần thực hiện tình với anh. Tôi ko đành lòng cự tuyệt anh, chính vì tôi tưởng anh đó là Cố Lan Chi, do đó ko khi nào cự tuyệt anh. Ngay cả Lúc anh thực hiện thương tổn tôi, tôi cũng buông bỏ mang lại anh vô ĐK, dốc rất là bản thân nhằm cư xử chất lượng với anh Cho cho tới Lúc bị tiêu diệt tôi cũng nguyện rước Thời gia kí thác lại toàn cỗ mang lại anh. ". Ngôn Tình Tổng Tài

Tôi trình bày càng vị tha bổng đã và đang thương Cố Nam Thành, chính vì những loại này đều thuộc sở hữu Cố Lan Chi.

Tôi ko biết tại vì sao tôi cần thực hiện như thế, chỉ cảm nhận thấy thổ lộ thoái cái rất nhiều.

Trả lại mang lại anh tớ từng chút từng chút một những thương tổn tuy nhiên anh tớ làm ra đi ra mang lại tôi.

Giọng của Cố Nam Thành tựa như Fe nặng nề ngàn cân nặng, áp lực hỏi:

"Cho nên, tôi là Tu hụ cướp tổ? "

Tôi buông bàn tay anh tớ đi ra, ngước đầu nhìn anh tớ.

Xem thêm: kichi kichi nguyễn ảnh thủ

Đôi đôi mắt anh tớ chớm đỏ lòe, có lẽ rằng là vì chưng những điều này của tôi.

Dù sao anh tớ cũng chính là người nam nhi sở hữu thèm muốn sở hữu rất rất mạnh mẽ, ko được chấp nhận bản thân trải nghiệm thương yêu bên trên danh nghĩa của những người không giống, tôi tâm lý một chút ít trung thực nói:

"Đúng, ít ra người nam nhi tôi yêu thương ko cần là anh. "