giam cầm độc chiếm đến điên rồi

                                    
                                              

"Nào Lam Lam tôi bế em!"

A Lúc nãy hắn thưa đem cô xuống nhà! Mộc Lam trợn đôi mắt nghĩ về, thông thường từng sinh hoạt của cô ấy đều được tạo vô căn chống này, từng nào mon trời rồi ngoài hắn đi ra cô chẳng bắt gặp ai nữa, có lẽ rằng xuống ngôi nhà tiếp tục bắt gặp người thực hiện tuy nhiên hắn thưa, rồi rất có thể bay ngoài trên đây. Mộc Lam ko biết góc nhìn của những người con trai cạnh cô dần dần trở thành lạnh giá, trộn với vô vàn lửa giận dỗi. Làm sao hắn ko biết bé xíu cưng nghĩ về gì. Haha nên tiến công bao nhiêu trận nữa cô mới mẻ quăng quật cái tâm lý chạy trốn, có thể nên tiến công què cái chân lên đường.

Bạn đang xem: giam cầm độc chiếm đến điên rồi

Hàn Triều đem tay xoa lấy khuôn mặt cô, động tác thập phần mạnh dạn lôi trí tuệ của Mộc Lam quay về. "Có nên em đang được nghĩ về cơ hội tách ngoài tôi không?" Hắn thưa vô nằm trong nhẹ dịu tuy nhiên cô biết không chỉ có sở hữu giản dị và đơn giản thế. Thật kinh sợ, Mộc Lam vô thức nấc lên một chiếc, cảm xúc nghẹn ở cổ cùng theo với tim đập mạnh thiệt không dễ chịu. Cô rung lắc đầu thiệt mạnh rồi cuộn người lại cúi gằm xuống. Hắn cũng ko nhằm ý hành vi của cô ấy, nhẹ nhàng ngồi lên nệm tóm lấy vài ba lọn tóc của cô:"Có biết một bé xíu yêu thương ko nghe lời nói có khả năng sẽ bị gì không? Hửm? Bé lại còn giả dối tôi. Có vẻ việc lấy cha mẹ và em gái đi ra uy hiếp em rất nhiều nên em bị lì đúng không nào Lam Lam? Đúng là cô bé xíu, nên giáo dục em vị đấm đá bạo lực hoạ chăng em mới mẻ nghe lời nói nên không?"

Mộc Lam đang được hận ko thể chôn mặt mày vô đầu gối khi nghe bao nhiêu lời nói này của hắn, cô kinh hoảng ngước lên. Không đâu thiệt kinh sợ, hắn tiếp tục không chỉ có giáo dục vị đấm đá bạo lực thông thường như hắn thưa. Hắn tiếp tục không chỉ có tiến công cô, hắn tiếp tục sử dụng bao nhiêu khí cụ kì lạ của hắn áp lên trên người cô, vui đùa cho tới đi ra tiết hạ thể, lại còn dẫn năng lượng điện vô người, tiến công vị dùi cui, cô đều nếm trải không còn rồi, thực kinh sợ. "Không.. chớ tuy nhiên... chớ như thế...em sai rồi... thực sự van lỗi...em về sau ngàn vạn phiên cũng không đủ can đảm.... thả cho tới em thực hiện ơn.."

Nghĩ cho tới những gì hắn tiếp tục thực hiện, Mộc Lam mặc kệ nhát mọn xuống nệm lẹo nhì tay quỳ xuống bên dưới chân hắn tuy nhiên cầu van."Lần này thì ko được Lam Lam của anh ấy. Em sẽ không còn khi nào chịu đựng khuất phục nếu như anh bỏ dở từng phiên em van lỗi. Nào giờ tự động hóa trườn qua quýt chống cơ. Nhanh lên!" Mộc Lam nghe vậy tức thì oà khóc, cô nhanh chóng chân lùi về phía góc chống thu bản thân ở cơ, cô không thích đâu, thực sự không thích. Lúc mới phát hắn bắt về trên đây, cô đã trở nên tiến công thậm tệ như vậy, khắp cơ thể tím bầm, gãy cồ bàn chân, còn tồn tại thật nhiều ghi chép lằn lâu năm ngoắt ngoéo, lúc đó ko thể xuống ngoài nệm vô 2 mon, hắn thường ngày đều uy cô ăn và tu dung dịch, sử dụng thêm thắt vô cùng rất nhiều lời nói lẽ mạnh dạn ám ảnh với cô. Sợ không đủ can đảm phản kháng là thiệt tuy nhiên đối với nỗi ám ảnh đấm đá bạo lực thì chả là gì không còn.

Xem thêm: ngô kiến huy giả vờ yêu

"Ái chà! Vậy là em lại phản kháng hả bé xíu yêu? Thật tốt! Thật giỏi! Haha em thực hiện tôi không thể nào ngán em được Lam Lam à! Hôm ni truất phế luôn luôn chân của em lên đường, đằng nào là ở tôi cũng ko cần thiết dùng! Haha!" Mộc Lam trợn đôi mắt coi hắn, truất phế chân của cô ấy sao? Đầu cô ong ong lên, đôi mắt cô đần lên đường, nước đôi mắt vẫn trào đi ra vô ấn định. "Đừng truất phế chân... chớ truất phế tuy nhiên...tôi luôn luôn ở cạnh anh ko nên sao? Dù tôi sở hữu dự định thì tôi cũng đâu thể trốn được? Sau này tôi toàn tâm toàn ý kề bên anh là được nên không? Tôi ko cần thiết thấy phụ thân u hoặc em gái nữa! Tôi chỉ mất anh là có một không hai vô đời! Chỉ cần thiết van anh! Xin anh chớ tiến công tôi, chớ truất phế tôi mà!" Thế tuy nhiên cỗ dạng khóc cho tới hoa lê tè vũ này cũng ko đầy đủ lúc lắc đem con cái quỷ vô người hắn. Mộc Lam thấy được hắn là vô nằm trong tức giận dỗi, cô nhanh gọn kể từ góc chống trườn lại, đem tay nhỏ vẫn tồn tại chi chít lằm roi vọt lên túa thắt sống lưng của hắn đi ra, đem cái vật con trai thô to lớn cơ vô mồm liều mình liếm mút.

Sau một khi hắn cũng phun đi ra, cô ngoan ngoãn ngoãn nuốt không còn xuống rồi quỳ cạnh chân hắn như cún con cái. Chờ một khi cảm thấy bàn tay to lớn của hắn bao quấn lên đầu cô tiếp sau đó vuốt nhẹ nhàng xung quanh dải băng:"Có thiệt phiên này ngoan ngoãn ngoãn?" Mộc Lam gặm môi gật gật đầu, nước đôi mắt lại lã chã rơi. Hắn thấy như thế lại nổi điên, đem tay xuống cổ cô bóp mạnh rồi kéo cô lên ngang mặt mày mình:"Trả lời nói cho tới rõ ràng ràng! Khóc cái nỗi gì? Muốn bị truất phế thiệt sao?" Hắn rất rất cao, mức độ lực lại rộng lớn, bóp cổ cô kéo ngang mặt mày vậy sớm thực hiện cô nhức nhối cho tới lập cập rẩy, không đủ can đảm trái khoáy lời nói hắn:"Dạ...dạ em tiếp tục ngoan ngoãn ngoãn... ko khi nào phản kháng nữa..."

Xem thêm: keo 502 bao nhiêu tiền

Nghe được lời nói cô đáp ứng, khoé môi hắn khẽ câu lên vô nằm trong lý tưởng, hắn thay đổi vẻ ôm chặt cô vô lòng, rủ rỉ mặt mày tai cô:"Tốt lắm! Đây được xem là phiên kiên trì sau cùng của tôi so với em!" Tay hắn lại đem lên vân vê đầu cô gõ gõ:"Sau này chỉ việc đầu nhỏ này mảy may một chút ý niệm tách ngoài tôi thì em tiếp tục ngay tắp lự biết kết quả đấy! Nhớ kĩ! Sẽ không chỉ có là vài ba đàng roi vọt đâu, tôi tiếp tục sử dụng dao cứa đứt từng cái gân chân của em lên đường, cho tới em tận đôi mắt coi cha mẹ và em gái em dìm vô vạc dầu sôi, nếu như em thấy thế còn ko đầy đủ tôi sẽn mang thịt của mình lên nhét toàn bộ xuống họng em! Em tiếp tục rõ?"

Mắt cô trợn to lớn úp ở lồng ngực hắn, nghe từng lời nói thưa xịn phụ thân của hắn tuy nhiên trái khoáy tim phân phát nghẹn, nỗi sốt ruột tiếp tục dưng lên tới đỉnh điểm. Cô dạ một giờ, lòng bàn tay bấu chặt ghìm nỗi kinh tởm ham muốn đẩy hắn trốn bay ngoài tương đối thở của hắn! Hàn Triều cảm biến được con cái thỏ nhỏ lập cập rẩy trong trái tim, coi đi ra thực sự tiếp tục ngoan ngoãn đi! Sau cơ hắn hất cô lên nệm, sử dụng vẻ nguyên vẹn thuỷ nhất tuy nhiên điên loạn trừu cắm. Mộc Lam nhức nhối cho tới thét ra bên ngoài, tay nhỏ lập cập run dính vào vai hắn cào cấu chảy tiết. Mà hắn cường tráng chỗ bị thương chả đả động gì cho tới hắn, vẫn móc sâu sắc đến tới tử cung cô. Hắn rẽ mặt mày ngậm lấy đai tai tròn trĩnh xinh:"Em thực sự vưu vật trời ban haha! Tôi yêu thương bị tiêu diệt em mất! Cả đời này em ko bay được tôi đâu! Lam Lam, tôi yêu thương em, rất rất rất yêu thương em! Em nên tiêu thụ tôi, nên yêu thương tôi trung thành với chủ với tôi, sở hữu nghe chưa?"

Mộc Lam một phía quá nhận hắn đâm rút một phía lại nên nghe hắn thưa sớm tiếp tục loạn óc, gật gật đầu nhỏ một cơ hội công cụ rồi thét một giờ ngất lên đường. Hàn Triều sau phụ thân phiên cao trào tiếp tục buông thả cô nàng nhỏ. Hắn vuốt ve sầu đầu tóc sũng những giọt mồ hôi của cô ấy rồi khẽ cúi xuống thơm nhẹ nhàng, sau này cũng bế cô lên đường tẩy cọ sẵn sàng tách ngoài. Đến quần đảo cơ rồi thì tiếp tục chả còn ai phiền phức được cho tới tè bảo vật và hắn. Đây hẳn là tuyến đường rất tốt.