không kịp nói yêu em truyện

                                    
                                              

Gần tối bão táp mức giá thổi nhập kể từ hành lang cửa số tàu đang được banh, cái váy lâu năm thêu ren tinh ranh xảo red color lất phất như cánh hoa nhập bão táp, làn tóc lâu năm cũng trở nên thổi tung lên, tuy nhiên lại ko nỡ ngừng hoạt động. Mé ngoài hành lang cửa số là cảnh hoàng hít u ám, toàn bộ đều như cơ hội một tờ kính lù mù, những đồng vì thế, những tòa nhà, những mặt hàng núi xa vời xa lướt thời gian nhanh qua quýt nhập mơ hồ nước, giờ bánh xe pháo xình xịch tuy nhiên vì thế vẫn nghe thân quen ngược lại ko hề cảm nhận thấy tiếng ồn ào.

Tiếng tiếng ồn ào nổi lên, Doãn Tĩnh Uyển ngay lập tức xoay đầu lại nhìn nhập cửa ngõ toa, chú Phúc, người chung việc bám theo nói: "Đại đái thư, tôi ra phía bên ngoài coi sao". Chú Phúc thao tác làm việc vô cùng cẩn trọng, phen này cút rất mất thời gian ko quay trở về, Minh Hương người cút nằm trong cô oi ruột, nói: "Cái chú Phúc này, thao tác làm việc khi nào thì cũng lề nhưng mà dềnh dang, lâu như thế nhưng mà vẫn ko về. Đây là phía trên xe lửa, với Khi chú ấy cút coi kịch rồi cũng nên?". Doãn Tĩnh Uyển phì cười cợt, nói: "Xem kịch cũng ko thể vứt lại tất cả chúng ta được". Một khi sau, vẫn ko thấy chú Phúc quay trở về, khi cơ Doãn Tĩnh Uyển mới mẻ tương đối lo ngại, đấy là phen trước tiên cô xa vời căn nhà, Minh Hương chỉ là 1 cô nhỏ bé, từng việc đều tự chú Phúc toan tính. Lại đợi thêm 1 khi nữa vẫn ko thấy chú Phúc quay trở về, trong tim Doãn Tĩnh Uyển kinh hoảng xẩy ra chuyện, thưa với Minh Hương: "Chúng tao đi kiếm chú Phúc thôi".

Bạn đang xem: không kịp nói yêu em truyện

Họ bao nhì căn chống hạng nhất nhập toa tàu, trưởng toa đương nhiên là thân yêu vồn vã, một vừa hai phải thấy chúng ta ra phía bên ngoài ngay thức thì cút tới từ mặt hàng bác sĩ đầu mặt mày kia: "Tiểu thư, người của Dĩnh quân đang được thanh tra rà soát tàu, đái thư nên trở lại chống thì hơn". Minh Hương bĩu môi nói: "Từ khi tàu thoát ra khỏi trở thành Ký Nguyên, chúng ta soát cút soát lại tựa như loại lược chải bảy, tám phen, mặc dù là con cái rận cũng trở nên chúng ta nhặt rời khỏi kể từ lâu rồi, còn soát đồ vật gi nhưng mà soát hả?". Doãn Tĩnh Uyển kinh hoảng xẩy ra trường hợp hi hữu, nói: "Minh Hương, thưa không nhiều thôi". Trưởng toa cơ cười cợt nói: "Chắc đơn thuần soát tội phạm nào là cơ, nghe thưa nhập toa hạng tía đã trở nên soát rộng lớn chục phen rồi, kéo từng người rời khỏi một, cũng ko tìm kiếm được người". Minh Hương "ôi chao" một giờ, nói: "Hóa rời khỏi là tìm hiểu người à, bản thân còn tưởng tìm hiểu vàng bạc châu báu chứ".

Xem thêm: hình ảnh anime buồn nam

Xem thêm: phân tích khổ 1 2 đây thôn vĩ dạ

Trưởng toa cơ thưa lỡ mồm, cũng ngay lập tức cười cợt xòa thưa tiếp: "Cũng chỉ đoán chúng ta đang được tìm hiểu người nhưng mà thôi – việc như thế ai biết chứ". Doãn Tĩnh Uyển thưa với Minh Hương: "Vậy tất cả chúng ta quay trở về thôi". Cô lại thưa với trưởng toa: "Nếu thấy chú Phúc, người thực hiện của Cửa Hàng chúng tôi, thì bảo ông ấy mau tảo lại", một vừa hai phải thưa, một vừa hai phải liếc mắt rời khỏi hiệu, Minh Hương ngay lập tức mang ra một đồng đem mang đến trưởng toa, trưởng toa nhận lấy, đương nhiên phấn chấn ko kể xiết, luôn luôn mồm nói: "Tiểu thư yên tĩnh tâm".

Họ trở lại chống, một khi sau, chú Phúc mới mẻ quay trở về, ngừng hoạt động chống lại, bấy giờ mới mẻ tương đối trầm trồ lo ngại, thưa thiệt nhỏ với Doãn Tĩnh Uyển: "Đại đái thư, coi rời khỏi tình hình này sẽ không ổn". Doãn Tĩnh Uyển liếc mắt rời khỏi hiệu mang đến Minh Hương, Minh Hương ngay lập tức canh ở cửa ngõ chống, chú Phúc nói: "Không biết người của Dĩnh quân đang được tìm hiểu hero cần thiết nào là, soát từng toa tàu rất nhiều lần như thế, giờ đây chỉ từ toa tàu hạng nhất này không tìm kiếm thôi. Tôi thấy tầm vóc của mình, có vẻ như ko soát cho tới nằm trong ko chịu đựng thôi, chỉ kinh hoảng tất cả chúng ta trước sau gì rồi cũng ko trốn được nữa". Doãn Tĩnh Uyển nói: "Bây giờ vẫn ko thoát ra khỏi ranh giới Dĩnh quân, tất cả chúng ta với giấy má thông hành quan trọng đặc biệt, chắc chắn tiếp tục không tồn tại sơ sót đâu, ngóng chớ tăng phiền toái gì nữa".

Tuổi cô tuy rằng ko rộng lớn, chú Phúc thấy cô điềm tĩnh khiên chế, ko ngoài thì thầm trầm trồ, nghe thấy trưởng toa lúc lắc chuông ở hiên chạy dài, là tín hiệu sử dụng bữa, ngay lập tức hỏi: "Đại đái thư cho tới toa ăn, Hay những gọi người đem cơm trắng nhập trong?". Doãn Tĩnh Uyển nói: "Đến toa ăn, cứ bị tiêu diệt dí ở nhập chống tiếp tục sinh dịch mất". Nói mang đến nằm trong trẻ con tuổi hạc vẫn đang còn chút tính khí trẻ con con cái, chỉ ngồi một ngày xe lửa vẫn cảm nhận thấy ngột ngạt, bởi vậy chú Phúc ở lại nhìn tư trang hành lý, cô và Minh Hương cho tới toa ăn trước.