mộ dung phong kiều yến ly

“Ly thơm lên đường. Nhã Đình – cô ấy về nước rồi.” Mộ Dung Phong thế và lại rước tờ giấy má ly thơm đã có sẵn trước chữ kí của hắn đập mạnh lên bên trên bàn, trước mặt mày Kiều Yến Ly. Thật ko ngờ, cô bé bỏng yêu thương hắn từ thời điểm năm tám tuổi tác, lại kết duyên với hắn khi vừa vặn tròn trặn chục tám xuân xanh xao, sau cùng tiến công thay đổi được sự khinh thường bỉ nằm trong dòng sản phẩm góc nhìn rét lùng và ngán ghét bỏ kể từ hắn. Hắn ko yêu thương cô. Ngay từ trên đầu, hắn kết duyên với cô có lẽ rằng cũng chỉ vì thế bị mái ấm gia đình nghiền buộc. Người hắn yêu thương, cho tới tột nằm trong chỉ mất cô nàng ấy – Lý Nhã Đình. “Không. Em từ chối ly thơm. Có bị tiêu diệt cũng ko.” Kiều Yến Ly tâm sự từng chữ, từng chữ một cơ hội nhẹ dịu nhưng mà thản nhiên. Cô ko hề hiểu được, khi cô vừa vặn thốt lên phụ thân chữ “không đồng ý” tê liệt thì cũng đó là khi góc nhìn của Mộ Dung Phong hiện thị tia khó tính. Hắn người sử dụng mức độ thiệt mạnh bóp dòng sản phẩm cổ nhỏ nhắn, tương tự ham muốn giết mổ bị tiêu diệt bà xã hắn. “Kiều Yến Ly, rốt cuộc cô ham muốn thực hiện gì? Tôi ko yêu thương cô. Ngôi vị thiếu thốn phu nhân căn nhà Mộ Dung này vốn liếng ko thuộc sở hữu cô thì dù rằng cô đem chống cầu cũng đơn giản không có tác dụng. “Mộ Dung thiếu thốn phu nhân” – tên tuổi ấy chỉ xứng với Nhã Đình. Cô tưởng cô là ai? Cô là dòng sản phẩm thá gì nhưng mà giành giành địa điểm này với cô ấy?” Theo cơn tức phẫn uất, bàn tay đang được siết cổ Kiều Yến Ly càng siết chặt rộng lớn. Cô nghẹt thở, gằn lên từng chữ: “Đối với anh, em ở lại trên đây chỉ vì thế tên tuổi nằm trong ngôi vị thôi sao?” “Đương nhiên là ko phải…” Cô mừng mừng vì thế lời nói vừa vặn rồi của Mộ Dung Phong. Nhưng còn chưa kịp mừng mừng kết thúc, hắn lại thốt lên một câu dập tắt lên đường dòng sản phẩm thú vui sướng nhỏ nhoi ấy: “Ngoài tên tuổi, ngôi vị rời khỏi, cô còn luyến tiếc cả vinh hoa phú quý nữa tề.” Hắn vừa vặn thưa, vừa vặn nhếch mép cười cợt khinh thường bỉ, tương tự một con cái quỷ ác group lốt người. Đối với con cái quỷ ác này, cô đó là kẻ tiếp tục phân tách rẽ tình thương yêu đẹp mắt của hắn và Lý Nhã Đình. Trong tâm trí của Mộ Dung Phong, nếu như không nên vì thế cô ban sơ tiếp cận và người sử dụng tiếng ngọt nhạt dỗ dành thân phụ hắn thì hắn tiếp tục không biến thành thân phụ nghiền nên kết duyên với cô. Hắn hận cô, và cũng cực kỳ ngán ghét bỏ dòng sản phẩm tầm vóc thánh thiện bổng thục đức của cô ấy. Bởi vì thế với hắn nhưng mà thưa, tê liệt chỉ là một trong những khung trời fake tạo nên nhưng mà cô dẫn đến nhằm lừa người. Cô còn chưa kịp lên giờ đồng hồ thì hắn lại nói: “Không ly thơm chứ gì? Được. Vậy thì cô chớ trách móc sao tôi độc ác!” Dứt tiếng, Mộ Dung Phong quăng quật tay thoát khỏi cổ cô, tăng nhanh cô lên bên trên cái nệm ở kề bên. Cô hoảng loạn, coi hắn: “Mộ Dung Phong, anh tính thực hiện gì?” “Làm gì? Không nên cô tiếp tục sớm biết đáp án thôi sao?” Hắn xé toạc cái váy bên trên người cô, mạnh dạn, triền miên với cô. Ngoài trời, cả một mùng tối đen thui tối. Mà ở nhập chống, giờ đồng hồ nức nở hòa lẫn lộn nằm trong giờ đồng hồ rên rỉ, ân ái của một song phái nam phái đẹp vang vọng từng cả biệt thự nghỉ dưỡng. Từ khi gả vào trong nhà Mộ Dung, hắn trước đó chưa từng động cho tới thân thiện thể cô. Nói cách thứ hai, cô và hắn đơn giản bà xã ông xã hợp lí bên trên danh nghĩa. Đây hoàn toàn có thể coi là chuyến thứ nhất, hắn và cô ân ái như 1 cặp bà xã ông xã đích nghĩa. Nhưng ko ngờ, chuyến thứ nhất cô nằm trong hắn thực hiện chuyện bà xã - ông xã lại đau tới vì vậy. Một tối này, phái nam quấy rầy, phái đẹp nhẫn nhịn Chịu đựng chớ. Không biết qua chuyện bao lâu, cuộc hoan ái mới nhất kết thúc giục. Chỉ hiểu được, cho tới khi cô ngất lên đường, hắn cũng vẫn ko Chịu đựng buông thả, ngược lại càng thô bạo tiến bộ nhập vào thân thiện thể cô, y như một con cái dã thú. [Sáng hôm sau] Mặt trời vừa vặn ló dạng cũng chính là khi Kiều Yến Ly tỉnh dậy. Có vẻ như tối qua chuyện bị hắn hành lên hành xuống đầy đủ điều nên giờ đây cả khung người của cô ấy đều nhức nhối ê độ ẩm, nhất là ở vùng phía bên dưới. Kiều Yến Ly gắng gượng gạo ngồi dậy, đủng đỉnh rãi tiếp cận cái bàn. Nhìn tờ giấy má đem nhì chữ “ly hôn” to tướng, bất giác cô té khụy xuống. Cô cười cợt đau xót, cười cợt thay cho mang lại những giờ đồng hồ đổ vỡ điểm trái khoáy tim. Rốt cuộc thì cô đã từng gì sai? Cô chỉ ham muốn ở lại, ham muốn được hắn quan hoài thôi mà? Tại sao hắn lại ăn ở với cô vì vậy chứ? Trong đôi mắt hắn, cô chỉ ở lại vì thế ngôi vị, vì thế tên tuổi, và vì thế vinh hoa phú quý thôi sao? Tuy ngày thông thường, người con trai ấy đem đôi khi tầm vóc rét lùng, tuy vậy hắn vẫn hoàn toàn có thể ăn ở chất lượng tốt với bất kì ai nước ngoài trừ cô. Duy chỉ mất cô, chỉ mất cô là hắn luôn luôn trực tiếp tàn nhẫn, luôn luôn trực tiếp ngày tiết rét vô tình vì vậy. Thời buổi này, ham muốn được yêu thương thôi cũng chính là một chiếc tội danh sao? Thật ko ngờ, thì thầm thương trộm ghi nhớ vỏn vẹn chục năm, kết duyên phụ thân năm, lại ko thể tiến công thay đổi được một chút ít tình cảm nào là kể từ hắn. Hắn ghét bỏ cô cho tới vậy sao? Hắn ham muốn nhanh gọn lẹ ly thơm với cô nhằm hoàn toàn có thể danh chủ yếu ngôn thuận rước người hắn yêu thương về chăng? Nực cười cợt làm thế nào. Quanh lên đường quẩn lại, phút chốc, cô và hắn vẫn ko thể nào là rời ngoài các việc ly thơm. Được. Nếu hắn ham muốn cô tách xa xăm hắn vì vậy, thì cô tiếp tục toại nguyện mang lại hắn. Hắn ham muốn ly hôn? Cô đồng ý ly thơm. Hắn ham muốn Kiều Yến Ly – cô vĩnh viễn bặt tăm ngoài tầm đôi mắt của hắn? Cô tự nguyện bặt tăm ngoài hắn mãi mãi. Đáng đáng ra vì thế tình thương yêu dành riêng cho hắn, cô tránh việc đồng ý ly thơm. trái lại, cô nên bo bo lưu giữ lấy hắn cho tới cuối đời. Nhưng nhưng mà, sau đó 1 tối, cô tiếp tục tâm trí thật nhiều. Dù cô đem níu kéo hắn nhiều cỡ nào là, trái khoáy tim hắn vẫn ko ở vị trí cô thì cũng có thể có thực hiện được gì đâu?