món quà đến từ cõi chết

Tác fake Diệp Lâm Khánh
- Năm 2060...

"Này anh Khánh Diệp! Khi nào là anh mới mẻ Chịu nộp bạn dạng thảo đây?"

Bạn đang xem: món quà đến từ cõi chết

"Ờ anh van lỗi em nha, em bảo công ty lớn mang đến anh không nhiều bữa nữa chứ giờ anh túng bấn ý tưởng phát minh quá..."

"Anh cẩn trọng kẻo nghỉ việc đấy! Em rằng hùn anh lắm rồi nhưng mà nhường nhịn như ông sếp ngày càng mất mặt kiên trì với anh rộng lớn đó!"

"Ừ ừ anh tiếp tục nỗ lực nhưng mà, vậy thôi nha, bye em!"

Tôi cụp máy với 1 thể trạng buồn thê thảm. Đã rộng lớn một mon ni, biết bao căn nhà văn nằm trong công ty lớn chúng ta cứ nộp bạn dạng thảo, xuất bạn dạng truyện ma mãnh liên tiếp. Còn tôi thì cứ như bị bôi keo dán giấy bên dưới chân, đứng yên tĩnh một vị trí, thời nay qua chuyện mon nọ cứ năn nỉ sếp cho thêm nữa thời hạn. Một đứa mới mẻ lẫm chẫm vô nghề ngỗng như tôi thiệt sự quá trở ngại vất vả...

Đang khi thể trạng ngán chán nản, tôi bèn đi dạo qua chuyện căn nhà thằng bạn tri kỷ nhằm thực hiện vài ba chai bia mang đến hứng buồn. Nốc vô mồm chừng vài ba lon bia thì thằng chúng ta tôi đang được say bét nhè, còn tôi thì tỉnh như sáo. Nhìn tửu lượng của chính nó nhưng mà tôi cảm nhận thấy mất mặt hứng vô cùng! Chính chính vì vậy nhưng mà nhậu thêm thắt được một khi thì tôi cũng Chào thân ái nó rồi tách chuồn.

Đường về căn nhà tôi mang trong mình một cửa ngõ hiệu loại cũ, ở bên phía trong cung cấp tạp nham đầy đủ thứ đồ vật. Chả hiểu sao tôi lại đặc biệt quí tiếp cận tiệm loại này, có lẽ rằng tôi là một trong những người hoài cổ, quí những khoản loại thuộc sở hữu quá khứ. Mỗi thứ tự phi vào đấy là một không gian xưa cũ lại ồ ạt kéo về, xúc cảm thoải mái vô nằm trong.

Tôi dạo bước xung quanh một vòng coi ngày hôm nay tiệm đem khoản gì mới mẻ ko. Thấy đem cuốn sách đang được sờn cũ đặt điều bên trên kệ, tôi bèn giơ tay lấy xuống gọi demo. Khi kéo ra, thì tôi chợt phân phát hiện nay sâu sắc bên phía trong hốc tủ vẫn còn đấy một cái gì cơ.Lôi rời khỏi thì tôi mới mẻ biết cơ là một trong những miếng ngọc bội hình tròn trụ với gam white color tinh ranh khiết, nom dịu nhẹ mắt vô nằm trong. Chắc tự thời hạn lâu quá nên nó bị nứt song vị trí, tuy nhiên tôi vẫn đặc biệt quí vẻ rất đẹp của chính nó. Tôi ra quyết định mua sắm nó về và đem theo đuổi theo người với hy vọng nó sẽ bị mang lại vận may mang đến tôi.

Đêm cơ như thông thường lệ, tôi lên nệm khi 9h tối và nhanh gọn chìm vô giấc mộng. Nhưng...nhường nhịn như tôi đang được ở mơ? Tôi nhận ra một người phụ nữ, rồi tiếp sau đó là một trong những sản phẩm chữ ẩn hiện nay nhập nhòe, và rồi...Tôi giật thột tỉnh dậy!

Giấc mơ kỳ kỳ lạ cơ cứ lặp chuồn tái diễn vô trong cả một tuần, khiến cho tôi cảm nhận thấy khó khăn hiểu vô nằm trong. Dãy chữ bí hiểm vô niềm mơ ước qua chuyện từng ngày từng ngày lại càng rõ rệt dần dần rộng lớn, và cho tới Lúc tôi đang được trọn vẹn nhìn thấy được sản phẩm chữ cơ thì này lại đó là một...vị trí nhà?

Đến thời điểm này, bạn dạng thân thuộc tôi vẫn còn đấy quá mơ hồ nước về niềm mơ ước cơ. Thế tuy nhiên, tôi vẫn tuân theo cảm tính của tôi, demo mò mẫm coi vị trí cơ đem thiệt ko, và nếu như đem thì nó sẽ bị dẫn tôi cho tới đâu. Tôi chạy xe pháo long nhong ngoài đàng cả buổi trời, không còn rẽ vô hẻm này thì cũng phi sang trọng hẻm không giống. Lần mò mẫm nữa ngày trời thì ở đầu cuối cũng cho tới đích điểm cần thiết mò mẫm. Địa chỉ cơ dẫn tôi cho tới 1 căn căn nhà, nom phong thái dường như khá truyền thống. Ban đầu tôi lăm le xoay gót bước về vì như thế suy nghĩ bản thân đang khiến chuyện nhảm nhí gì vậy, tuy nhiên chả hiểu sao trái ngược tim tôi cứ giục tôi phi vào bên phía trong căn nhà. Tôi lấy không còn mạnh mẽ gõ cửa ngõ. Một bà lão kể từ vô xuất hiện rời khỏi, nom tôi với vẻ mặt mũi khá kỳ lạ:

"Cậu là ai?"

"Ờ dạ con cái là..."- Tôi đem chút bồn chồn.

"À con cái là căn nhà văn mới mẻ vô nghề ngỗng, con cái..."

"Xin lỗi nếu như không tồn tại việc gì không giống thì mời mọc cậu về cho!"- Bà lão lãnh đạm rằng.

Tôi ngượng cho tới chín mặt mũi, bèn vội vã cúi đầu van lỗi bà rồi chuồn thiệt thời gian nhanh, tự chuồn vội vàng quá nên tôi đang được vấp váp phiến đá vô sảnh nhưng mà trượt chỏng vó!

"Aaa...nhức quá..."- Tôi ôm mông kêu rộng lớn.

"Cậu...cậu? Cái này ở đâu rời khỏi vậy?!"- Bà lão chỉ tay xuống nền khu đất, căn vặn tôi vì như thế một giọng thảng thốt.

Tôi nom theo phía tay bà thì thấy cơ đó là miếng ngọc bội tôi mua sắm ngày hôm qua.

Xem thêm: yomost tiếng việt la gì

"Dạ miếng ngọc cơ hả bà? Con mua sắm hồi tuần trước đó ở cửa ngõ hiệu loại cũ á!"

"Con vô vào căn nhà đi!"- Bà lão kêu tôi

Tôi sửng sốt lắm, không hiểu nhiều sao thấy lúc miếng ngọc bội thì bà lại thay cho thay đổi thái phỏng nhiều cho tới vì vậy. Tôi vô bên phía trong căn nhà bà, khi chuồn vô nhằm ý kĩ mới mẻ thấy bà bị cụt mất mặt một cánh tay. Hồi nãy Lúc tiếp chuyện với tôi bà chỉ toàn đứng bên phía trong căn nhà nom rời khỏi nên tôi ko thấy được.

"Con ngồi xuống ghế đi!"- Bà lão rằng.

"Dạ con cái cảm ơn bà"- Tôi tương đối lo ngại tuy nhiên cũng ngồi xuống.

Bà lão nhấp môi tách trà giá buốt, rồi căn vặn tôi:

"Con rằng miếng ngọc này là con cái mua sắm ở tiệm loại cũ hả?"

"Dạ đích rồi ạ!"

"Vậy...vì sao con cái lại tìm kiếm ra cho tới nhà đất của bà?"

Nghe bà căn vặn, tôi bèn kể lại niềm mơ ước nhưng mà trong cả một tuần ni tôi luôn luôn gặp gỡ cần. Nghe đoạn, bà lão ráng miếng ngọc bội bên trên tay, nước đôi mắt rơi lã chả.

"Bà ơi...sao bà lại khóc??"- Tôi tương đối hoảng, kiêng dè rằng tôi đã rằng gì cơ ko đích.

Bà lão vệ sinh nước đôi mắt, rằng vì như thế một giọng buồn bã:

"Thì rời khỏi đang được 40 năm trôi qua chuyện, nhưng mà cô ấy vẫn ko thể siêu bay..."

"Dạ??"- Tôi vướng mắc, không hiểu nhiều bà đang được rằng gì.

Bà lão ngước mặt mũi lên nom tôi, ôn tồn đáp:

"Con biết ko, miếng ngọc bội này nối liền với 1 cuộc sống thảm kịch, cùng theo với cơ là một trong những mẩu chuyện chết người nhưng mà lúc nghe đoạn khó khăn ai hoàn toàn có thể tin cẩn được rằng nó đem thiệt và từng xẩy ra vô quá khứ..."

Bà nối tiếp nói:

Xem thêm: hack hành trình bất tận

"Con tìm kiếm ra miếng ngọc bội này và tìm về được trên đây thì ắt hẳn cũng có thể có duyên với bà. Thôi được rồi, bà tiếp tục kể mang đến con cái nghe một mẩu chuyện tang thương đang được xẩy ra vô 40 năm về trước, một mẩu chuyện kinh hoàng đang được khiến cho bà ám ảnh, đau nhức trong cả từng nào năm vừa qua..."

Đặt tách trà đang được nguội lạnh lẽo xuống bàn, tôi dần dần bị kéo theo câu nói. kể của bà lão, xoay ngược bánh xe pháo thời hạn quay trở lại thời gian 40 năm về trước....

Mời chúng ta nối tiếp đọc! SStruyen