thiên thượng thiên hạ duy ngã độc tôn

mung phat dan sinh (2)Ngược dòng sản phẩm lịch sử cách đó khoảng chừng 2600 năm, sở hữu một khu vực rừng hoa xinh đẹp (Vườn Lâm Tỳ Ni) và chan chứa blue color nằm trong lòng Ca Tỳ La Vệ và Devadaha ở Nepal. Có vị Hoàng Hậu Ma Da, phu nhân của vua Tịnh Phạn, người trị vì như thế quốc gia nhỏ của dòng sản phẩm tộc Thích Ca, phía bắc Ấn Độ, tiếp tục hạ sinh đi ra Thái tử (đức Phật) bên trên trên đây. Khi đang được bên trên lối trở về quê nước ngoài nhằm sinh đẻ, theo đòi tục lệ truyền thống của Ấn Độ khi bấy giờ. Trên lối đi đang đi vào vườn Ngự uyển Lâm Tỳ Ni của vua Thiện Giác xứ Ấn Độ, Hoàng Hậu xuống xe cộ vui chơi nhập khu vực vườn xinh đẹp, thấy cành hoa Vô Ưu white color tuyệt đẹp nở bên trên thân mật cây cổ thụ ngay gần cơ, Hoàng Hậu vịn tay níu lấy cành hoa, thì ngay lập tức ngay lập tức khi cơ khu đất trời vận động. Từ bên trên ko trung sở hữu muôn vàn khả năng chiếu sáng rực rỡ, giờ nhạc trời vang vọng mọi nơi, những đoá hoa trời rải xuống. Hoàng Hậu như chìm sâu sắc nhập yên bình, cũng chính là khi (đức Phật) Thái Tử Tất Đạt Đa Thành lập và hoạt động.

Trong bộ kinh Trường A Hàm quyển một, (phẩm Sơ Đại Bản Duyên) và kinh Đại Bản (thuộc Trường Bộ) đều ghi lại rằng, trong thời gian ngày Đản sinh của đức Phật“Khi vừa vặn mới mẻ hạ sinh, Ngài bước tiến bảy bước, bên dưới từng bước đi nở đi ra một đóa hoa sen, cho tới bước loại bảy thì ngừng lại”, Ngài nhìn từng cả tứ phương, một tay chỉ lên trời, một tay chỉ xuống khu đất và dõng dạc tuyên bố rằng:

Bạn đang xem: thiên thượng thiên hạ duy ngã độc tôn

“Thiên thượng thiên hạDuy trượt độc tôn
Nhất thiết bọn chúng sinh – Giai hữu Phật tính”.

Đây là lời nói thứ nhất của Ngài Khi chào đời, lời nói bên trên tiếp tục mang đến chúng ta hiểu rằng: “Trên trời bên dưới trời này, đời sống của con người là sở hữu giá trị tự động bản thân lăm le đoạt”! vậy chúng ta hãy tìm hiểu giá trị của chủ yếu bản thân chứ chớ tìm hiểu giá trị này ở ngoài con người của chủ yếu bản thân. Khi tiếp tục tìm thấy giá trị, trí huệ điểm chủ yếu bản thân rồi thì nên lấy giá trị ấy nhằm ứng dụng nhập cuộc sống thường ngày hiện hữu.

Mặt không giống, chúng ta rất có thể hiểu câu “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn” ở một ý nghĩa không giống, tạo nên lợi ích cho những người nghe, cho những người thức tỉnh tự giác tự ngộ về giá trị thực hiện người. Hiểu được lời nói bên trên, thì chúng ta không hề tự động hạ thấp giá trị của chủ yếu bản thân nhập cuộc sống thường ngày, cuộc sống thường ngày cơ tự chủ yếu chúng ta định đoạt, chớ ko tự thần linh hoặc Phạm Thiên rất có thể định đoạt và áp bịa mang đến con người được. Đây cũng đó là sự suy tư trước lúc đức Phật thành đạo bên dưới gốc bồ đề.

Đức Phật là một trong chúng sinh tiếp tục giác ngộ, chứng nhập chân lý, thành tựu đạo quả Vô thượng Bồ đề tuy nhiên ko một ai trước cơ chứng ngộ được vấn đề đó. Như vậy, Phật đó là bậc thầy, sở hữu trí tuệđức hạnh, bậc tôn kính nhất thế gian giảo, cũng chính là bậc tự do tự tại.

Trong ba cõi chỉ mất Ngài mới mẻ đạt được cảnh giới cơ, vậy thì Ngài ở vị trí độc tôn cũng không tồn tại gì là kỳ lạ. Ngài không hề sự phiền não lậu hoặc, vì vậy phát biểu đức Phật “duy trượt độc tôn”. Do cơ, “duy trượt độc tôn” còn rất có thể hiểu theo rất nhiều ý nghĩa không giống.

1- Duy ngã là sở hữu sự giác ngộ hoàn toàn tự chủ yếu bản thân biết phương pháp buông xả, vị giác ngộthành Phật. Đó là sự việc tối thắng ở đời tự sự kiên trì bền vững nhập tu tập.

2- Duy ngã là chỉ mất chân ngã, tức là Thường-lạc-ngã- tịnh chân không tuy nhiên diệu hữu, vì như thế vẫn thông thường biết rõ ràng.

3- Duy ngã là chỉ mất Phật tính trong những con người ‘là cao quý nhất’, Ta là Phật tiếp tục trở thành chúng sinh là Phật tiếp tục trở thành, vì như thế từng chúng sinh đều phải sở hữu Phật tính sáng suốt.

4- Duy ngãpháp thân thường trụ ko biến đổi chỉ vì như thế bất giác chạy theo vọng niệm tuy nhiên trầm luân nhập sinh tử.

Bởi vì như thế kể từ cổ đến nay nhiều người ko hiểu rõ chữ “Ngã” nhập câu “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã độc tôn” có tức thị Như Lai, là Phật; Chứ ko cần “Ngã” là chỉ nhục thân mật của Thái Tử Tất Đạt Đa. Cho nên nhập kinh Đại Bát Niết Bàn, phẩm Như Lai Tính, đức Phật dạy: “Ngã tức là nghĩa Như Lai tạng. Tất cả chúng sinh đều phải sở hữu Phật Tính tức là nghĩa của trượt. Nghĩa của trượt như thế kể từ này cho tới giờ thông thường bị vô lượng phiền não che đậy, vì như thế thế cho nên chúng sinh chẳng nhận thấy được”. Cũng nhập kinh này – phẩm Tứ Tướng loại bảy Ngài cũng phân tích rằng: “Ngã trên đây đó là Như Lai, là Chân Tâm, Phật Tính, là thân Kim Cang bất hoại, chứ không hề cần là Ngã của Thái Tử Tất Đạt Đa”. Vì vậy, chúng ta cần hiểu Phật phát biểu rõ “thân của Như Lai tức là Pháp Thân, chẳng cần thân mật thịt huyết mạch gân xương tủy hợp ý trở thành. Vì tùy thuận thế gian tuy nhiên thị hiện nhập bầu u, vì như thế tùy thuận cách sinh của chúng sinh tuy nhiên thị hiện thực hiện đứa trẻ…”. Đức Phật, chỉ ham muốn nói đến việc chân ngã, tức là cái trượt bất sinh, bất diệt, cái trượt tự chủ, tự giác tự ngộ, ko còn tồn tại sự kềm cặp của thần linh, Phạm thiên; chủ yếu tớ định đoạt mang đến đời sống chúng ta, không có ai rất có thể mang đến chúng ta nhiều hoặc nghèo khó được tuy nhiên chỉ mất chúng ta mới mẻ định đoạt mang đến đời sống chúng ta tuy nhiên thôi. Trong mái ấm Phật việc tu hành đắc đạo, ngự phục tham sảnh si, tiến bộ cho tới niết bàn, nếu không tu tuy nhiên rơi đọa nhập địa ngục cũng tự chúng ta, chứ không hề cần đức Phật định đoạt mang đến chúng ta, này đó là tính chất đặc biệt của giáo lý đạo Phật kể từ xuyên suốt bao nhiêu ngàn năm vừa qua đến nay và vẫn còn đó phù hợp với loài người cho tới mãi mãi ko nằm trong.

Như vậy, chúng ta tiếp tục rõ ràng chữ Ta ở trên đây ko đem ý nghĩa triết học Đại ngã hoặc Tiểu ngã vốn là của Ấn Độ giáo. Theo cơ, Đại ngã là cái trượt bất biến, thường hằng, tuyệt đối, vô cùng rộng lớn lao, bao hàm cả vũ trụ. Tiểu ngã là cái trượt của từng cá nhân sở hữu tính chất của Đại ngã, và nếu như sự tu tập thì tiếp tục có những lúc hoà nhập nhập Đại ngã, đạt hạnh phúc tuyệt đối. Theo Phật giáo thì Ngã chỉ là một trong định nghĩa fake tạo nên, hỏng huyễn, vô thường, khổ sở đau; con người thực sự hạnh phúc Khi phá huỷ quăng quật được cái trượt của tôi bằng phương pháp thực hiện vô ngã, tiến bộ cho tới giải thoát tối hậu, Niết bàn.

Trong kinh dạy dỗ rằng sự Đản sinh của đức Phật là một trong đại sự nhân duyên báo trước sự xuất hiện của một bậc Đại giải thoát, toàn trí, toàn năng. Ngài là Phật, Phật là bậc xứng đáng cao quý nhất bên trên đời thì tiếng tuyên bố “Duy trượt độc tôn” của ngài là một trong tiếng chân thật. Qua cơ, chúng ta cũng thấy Danh xưng Như Lai tương tự Phật, là nhị kể từ nói đến tình trạng giải thoát sinh tử luân hồi, tuy nhiên những người dân tu hành chân chính mới mẻ đạt được. Như Lai được giải thích nhập Kinh là “Đến, Đi ko động”. “Không động” là vì như thế Chư Phật sở hữu Tứ Vô Lượng Tâm, tức là Tâm Từ, Bi, Hỉ, Xả, cho nên vì vậy Có nghĩa là ko khởi Hỉ, Nộ, Ái, Ố, Tham, Sân, Si, Thương, Ghét… Khi đối pháp, vị này đó là những cái Tâm Phàm, khởi lên tự vướng mắc với những pháp.

Ngược lại sức phàm phu nhận định rằng trượt là chúa tể của cái thân mật, nó là thường trụ, trường tồn, cho nên vì vậy sinh đi ra mê chấp, yêu thương mến thân mật bản thân và vật gì nằm trong về tay, bênh vực mang đến ý tưởng của tôi. Đó là ngã chấp. Thật đi ra này đó là bản ngã hay vọng ngã, thân mật này đơn giản giả hợp. Có duyên thì tụ, không còn duyên thì tan, ở hâu phương năm uẩn ko tìm thấy sở hữu một thực thể này gọi là tớ, cái của tớ trường tồn bất biến. Bởi vì như thế chúng sinh đắm chìm ngập trong vũng lầy lội của vô minh tăm tối, ai nấy suốt đời chỉ bo bo chấp ngã, toan tính, lo lắng mang đến cái tôi tuy nhiên trước đó chưa từng để ý coi “tôi” thiệt là ai, “tôi” ở đâu, ngu si mê muội nhận vọng thực hiện chân, nhận lầm chút quốc gia gió máy lửa hư vọng thực hiện thân mật tớ, chấp bóng hình ảnh sáu trần triền miên sinh diệt là tâm tớ, quên hẳn chân tính nhất cao quý của chủ yếu bản thân. Khi nói đến Chân Tâm Phật Tính, đức Phật kể nhập Kinh Đại Bát Niết Bàn “Có một cô nàng nghèo khó, nhập mái ấm sở hữu kho vàng ròng tuy nhiên ko biết, cho tới Khi sở hữu người khách hàng khéo biết phương tiện chỉ mang đến điểm bảo quản kho tàng, cô trở thành giầu sở hữu. Người khách hàng khéo biết phương tiện dụ mang đến Phật, cô nàng nghèo khó dụ mang đến vô lượng chúng sinh hiện nay bị những phiền não che đậy và kho vàng ròng chỉ mang đến Phật Tính Chân Tâm”. Vậy chữ Ta ở trên đây đó là Phật tính, là Chân Tâm, ko phải sinh, ko phải khử, hoàn toàn thanh tịnh, là cái xa lìa toàn bộ những vật gì gọi là đối đãi. Cái Ta cơ hoặc cái Ngã cơ đó là Chân Ngã, đó là Pháp Thân thường trụ, ko lúc nào hoại, bao trùm khắp không gianthời gian.

Xem thêm: cách rủ crush đi chơi

Phật dạy: “Như Lai sở hữu pháp Đại Đà La Ni thương hiệu là Viên Giác. Từ tính Viên Giác này tuy nhiên sinh đi ra những pháp thanh tịnh: Chân Như, Bồ Đề, Niết BànBa La Mật. Nhân địa tu hành của những đức Phật đều hắn Viên Giác tuy nhiên vĩnh viễn đoạn trừ Vô Minh, được sáng suốt thanh tịnh, viên mãn nên được Thành Phật”. “Nhân địa tu hành của Như Lai là tu theo đòi Viên Giác: Nghĩa là sành những pháp đều hỏng huyễn, như hoa đốm thân mật hư không thì không hề Sinh tử Luân Hồi và cũng không tồn tại người Chịu đựng Sinh tử Luân Hồi”. Và nhập kinh Pháp Hoa cũng phát biểu rằng: “Thực đi ra đức Phật tiếp tục trở thành chính giác từ vô lượng kiếp về trước. Ngài thị hiện thành Phậtcõi Ta Bà này là “muốn làm cho chúng sinh ngộ tri kiến của Phật”. Tức là chứng quả, triệu chứng được cảnh giới của Phật. Do cơ đại sự nhân duyên của Phật, tức là ham muốn làm cho chúng sinh: khai, thị, ngộ, nhập, tri kiến của Phật; liễu sinh bay tử, một Khi liễu sinh tử, thì đại sự tiếp tục hoàn tất. Đại sự hoàn tất, thì không có gì việc làm. Cho nên mười phương chư Phật, Phật Phật đồng nhau, một luật bình đẳng; chẳng cần phát biểu tớ là độc nhất vô nhị, cũng chẳng chuyên nghiệp chế độc đoán. Hiện tại chẳng cần chỉ mất Phật mới mẻ sở hữu tri kiến của Phật, tuy nhiên toàn bộ chúng sinh đều phải sở hữu tri kiến của Phật. Chỉ vì như thế chúng sinh chẳng minh bạch đạo lý này, chẳng đắc được sức lực này. Cho nên Phật vì như thế toàn bộ chúng sinh tuy nhiên xuất hiện đi ra thế giới Ta Bà này.

Trước Khi đức Phật Thành lập và hoạt động, hầu hết toàn bộ tôn giáo thời bấy giờ đều phải sở hữu lý tưởng sở đắc ở bên phía ngoài tuy nhiên Thiền tông gọi là “hướng nước ngoài cầu huyền” nên tuyên ngôn thứ nhất của đức Phật là hãy trở về chủ yếu bản thân, vì như thế toàn bộ chân lý đều xuất hiện ở cơ.

Sau Khi đắc chính quả, một lần nữa nhập kinh Pháp Cú, bài kệ 160, đức Phật nói:

“Tự bản thân nương tựa bản thân,
Nào sở hữu nương tựa không giống.
Nhờ khéo điều phục bản thân,
Được nương tựa khó khăn được.”

Tạm dịch:
Ta là điểm nương nhờ của Ta, không có ai không giống là điểm nương nhờ được, trở về với cái Ta thuần tịnh, đó là điểm nương nhờ hy hữu.

Vậy “Tự mình” hoặc “Ta” ở trên đây không tồn tại ý nghĩaBản ngã, mà là Bản Tâm Thanh Tịnh được đức Phật mô tả Trong Kinh Tăng Chi: “Tâm này, này những Tỳ kheo, là sáng sủa chói. Và tâm này bị ô nhiễm vị những cấu uế kể từ ngoài nhập. Kẻ phàm phu không nhiều nghe, ko như thật rõ ràng biết tâm ấy”. “Tâm này, này những Tỳ kheo, là sáng sủa chói. Và tâm này được gột tinh khiết những cấu uế kể từ ngoài nhập. Bậc Thánh đệ tử nghe nhiều, như thật rõ ràng biết tâm ấy”. Tự bản thân hoặc “Ta” ở trên đây không tồn tại ý nghĩabản ngã, tuy nhiên theo đòi Tiểu Sở kinh, là Tính sành Trong Sáng “không sinh, không hữu, ko tác, ko thành”. Bản ngã luôn luôn sở hữu tham vọng nỗ lực tạo nên tác nhằm trở thành một con người lý tưởng hay là một bậc Thánh này cơ.

Nơi đạo Phật, phương pháp nhằm đơn giản và dễ dàng giác ngộ là “Tự bản thân là quần đảo của chủ yếu mình” giữa bể khổ sở trầm luân, hoặc “Tự bản thân thắp đuốc lên tuy nhiên đi” thân mật nẻo vô minh tăm tối. Vì vậy, trách nhiệm của những người tu chínhchấm dứt sự tìm kiếm bên phía ngoài, tuy nhiên là thấy rõ ràng được “Bản Tâm Thanh Tịnh” hoặc “Tính sành Trong Sáng” kể từ chân lý Duyên khởi tuy nhiên nên. Đức Phật dạy dỗ những hành giả nên trở về quán sát Duyên khởi tính điểm Thân, Thọ, Tâm, Pháp của chủ yếu bản thân nhập thực hành thiền Tuệ. Đó đó là tuệ tri.

Người giác ngộ đó là người thấy đi ra bản chất thực sự của đời sống, tránh việc sở hữu thái độ nhị nguyên chấp thủ, cũng không thật phía nước ngoài tìm kiếm ảo ảnh mang đến bản ngã hoặc tư tưởng vọng cầu. Cho nên nhập kinh Pháp Cú (câu 154) đức Phật dạy dỗ rằng: “Ta chuồn long dong trong vòng luân hồi qua chuyện bao kiếp sinh sống, thăm dò mãi mà chưa gặp gỡ kẻ thực hiện mái ấm. Nay tớ tiếp tục gặp gỡ ngươi rồi, ngươi chớ hòng chứa chấp mái ấm tăng được nữa, những pha ra đòn tay, những cột kèo, những rui mè… của ngươi đã trở nên mục tung cả rồi…” Kẻ thực hiện mái ấm trên đây đó là tham lam ái dục, độc thứ nhất nhập ba độc. Nhà là cái thân mật tự ngũ uẩn công cộng hợp ý. Cột kèo… là những phiền não nhiễm ô. Mục tung rồi tức đức Phật tiếp tục chinh phục, tiếp tục vượt qua bên trên, tiếp tục đứng ngoài sự chi phối của bọn chúng. Nói rõ ràng rộng lớn là tiếp tục thành tựu tuệ giác siêu việt. Không còn bị nghiệp lực đẩy fake, tuy nhiên chỉ từ sở hữu nguyện lực độ sinh. Cho nên đức Phật tuyên bố: “Vô lượng sinh tử, ư kim tận hỷ”: Vì ko tìm ra nguyên nhân, nên trải qua vô số kiếp tớ cần Chịu đựng sinh tử luân hồi. Nay tiếp tục thấy rõ ràng nguyên nhân và nhất là tiếp tục sở hữu phương pháp diệt trừ, thì sinh tử luân hồi không hề chi phối tớ được nữa. Như vậy nhập thời khắc ấy mới chỉ duy nhất sở hữu bản thân Ngài thấy rõ ràng nguyên nhân Sinh-Lão- Bệnh-Diệt, cũng chính là lẽ đương nhiên.

Như chúng ta tiếp tục biết, trượt của thân tứ đại ngũ uẩn này là vô thường sinh diệt, không tồn tại nghĩa lý gì, cho nên vì vậy giáo lý phát biểu là vô ngã. Vô ngã đó là vô cái trượt tứ đại ngũ uẩn, tuy nhiên Pháp thân là thể bất sinh bất diệt, nó bên trên không còn. Vì vậy Phật phát biểu “Duy trượt độc tôn”. Trong kinh Kim Cang sở hữu bài kệ “Nhược dĩ sắc loài kiến trượt, dĩ âm thanh cầu trượt, thị nhân hành tà đạo, bất năng loài kiến Như Lai”, tức là nếu như sử dụng sắc thấy Ta, sử dụng âm thanh cầu Ta, người cơ hành đạo cùn, ko thể thấy Như Lai.

Ngã này chỉ mang đến trượt gì? Chính là “Ngã” của Pháp thân nên ko thể sử dụng sắc tướng, âm thanh tuy nhiên cầu. Nếu ai sử dụng sắc tướng âm thanh tuy nhiên cầu Pháp thân mật, này đó là cùn.

Cuộc đời đức Phật Thích Ca Mâu Ni là phiên bản ngôi trường ca vô tận về Bi tâm độ sinh của Tam Thế Chư Phật! Từ bậc Nhất Sinh Bổ Xứ Bồ Tát, Ngài tách Nội Viện Cung Trời Đâu Suất giáng sinh điểm cõi Ta Bà chan chứa uế trược này. Ngài cũng Chịu đựng bao nỗi đau khổ, gian khó nhập kiếp sinh sống như từng người. Ngài vì như thế không còn thảy chúng ta tuy nhiên tìm đường Giác Ngộ, chung chúng ta hội nhập tri loài kiến Phật, vĩnh viễn thoát khỏi sinh tử luân hồi. Trái lại, Khi một người phàm Thành lập và hoạt động thì gọi là “đầu thai”. Đầu thai Có nghĩa là bị nghiệp báo hoặc thiện hoặc ác sẽ phải luân hồi nhằm Chịu đựng quả báo lành hay dữ. Còn giáng sinh hoặc thị hiện thì ko hàm cái nghĩa bị nghiệp nhân câu thúc; Mà do nơi lòng từ bi, ham muốn lợi ích mang đến chúng sinh, nên tự động nguyện ứng thân xuất hiện Thành lập và hoạt động nhập một thời gian nhằm cứu độ chúng sinh; Xong rồi thì thâu thần tịch diệt, tự tại vô ngại ra phía bên ngoài sống chết.

Cho nên đức Phật tiếp tục thắng cả ngoại cảnh lộn nội tâm, tiếp tục thắng được cả giặc Ma Vương lộn giặc Dục Vọng. Đức Phật thiệt xứng danh với danh hiệu Đại Hùng, Đại Lực. Ngài ko cần vì như thế quyền lợi riêng rẽ bản thân tuy nhiên đại chiến. Ngài đại chiến vì như thế tình thương, tình thương ở đó cũng ko cần chỉ ở trong phạm vi hẹp hòi của gia đình: Thương cha mẹ, vợ con, đồng minh. Mà Tình thương ở trên đây đó là tình thương toàn bộ chúng sinh. Tình thương ấy nó rộng lớn sâu sắc như trời bể, thiết thả như tình u thương con cái. Đức Phật thiệt xứng danh với danh hiệu Đại Từ, Đại Bi. Chính tình thương ấy, tuy nhiên Ngài tiếp tục hoan hỷ lìa bỏ ngôi báu cung vàng năng lượng điện ngọc, phu nhân rất đẹp con cái ngoan ngoãn, đàn hoặc múa rất đẹp, bỏ mùi hương ngon, vị kỳ lạ nhằm sinh sống một cuộc đời khem khổ, đạm bạc, thiếu thốn, thân mật rừng linh nước độc. Ngài tiếp tục tách quăng quật những loại tuy nhiên dương gian nghĩ rằng quý báu phát biểu bên trên, Ngài ko một khoảnh khắc này hối tiếc, nhằm quay về trải nghiệm lại. phẳng cớ là Ma Vương tiếp tục sai phụ nữ bản thân fake thực hiện nường Da Du cho tới lôi kéo van xin Ngài trở về cung, tuy nhiên Ngài không tồn tại một ít động tâm, thối chuyển này. Ngài xứng danh với danh hiệuĐại Hỷ, Đại Xả. Cho nên ngày này, mọi khi xưng tán danh hiệu đức Phật, chúng ta ko thể không suy ngẫm cho tới ý nghĩa thâm thúy tuy nhiên dương gian từ trước đến nay tiếp tục tôn xưng Ngài là: Đại Hùng, Đại Lực, Đại Từ, Đại Bi, Đại Hỷ, Đại Xả.” Sau Khi giác ngộ, Ngài ko hấp tấp nhập Niết bàn, tuy nhiên nghĩ về ngay lập tức cho tới sứ mạng của Ngài là: “Thay thế chư Phật đời trước, tiếp tục chuyển miệt mài khai ngộ mang đến toàn bộ từng người”. Sứ mạng ấy, Ngài biết trước thật không đơn giản và dễ dàng. Nhưng vì như thế Đạo của Ngài vượt lên trên cao thâm huyền diệu, còn chúng sinh thì căn cơ không đồng đều, muôn kiếp tiếp tục lặn hụp nhập si mê lầm lạc, khó khăn rất có thể nhận nắm chắc giáo lý ý nghĩa cao rạm của Ngài.

Xem thêm: nam nhân của công chúa

Vì vậy Khi chúng ta học hỏi đời Ngài, tránh việc sở hữu quan niệm học tập cho biết nhằm thỏa mãn tính hiếu kỳ. Mà chúng ta cần phải tìm hiểu ý nghĩa thâm thúy đời sống của đức Phật qua chuyện từng hành vi, từng cử chỉ, từng lời nói, cho đến từng im lặng của Ngài đều là những bài học kinh nghiệm quý báu ấy, nhằm lấy áp dụng mang đến đời, nhằm thụ hưởng những lợi lạc. Làm được như vậy mới mẻ ngoài phụ ý nguyện rộng lớn lao của đức Phật Khi giáng sinh xuống cõi Ta bà, chính với câu: “Thiên thượng, thiên hạ, duy trượt độc tôn, nhất thiết bọn chúng sinh, giai hữu Phật tính”. Trong giờ khắc thiêng liêng của ngày Phật đản, chúng ta là những người dân con cái Phật, cần thiết hiểu chính ý nghĩa của tiếng pháp ngữ này, và chào đón lấy gia tài quý giá bán tuy nhiên đấng phụ thân lành lặn tiếp tục gửi trao, nhằm ko phụ rạm tình chỉ miệt mài khai ngộ của đức Như Lai!

Sự kiện đức Phật Đản sinh là nhằm xóa tan cái tối tăm của vô minh, phía con người thoát khỏi khổ sở nhức. Con người ham muốn được chủ quyền, hạnh phúc, an lạc thì trước không còn cần học tập những phương pháp dẫn theo dập tắt sân hận, tham lamsi mê. Giáo lý của đức Phật hỗ trợ cho xã hội rất có thể tiến bộ về văn hóa, văn minh, mang đến con người sinh sống nhập chủ quyền và hòa hợp, soi sáng mang đến nhân loại vượt qua một thế giới tối tăm, hận thùđau khổ, tiến tới một thế giới khả năng chiếu sáng, tràn trề tình yêu thươnghạnh phúc.

Thượng toạ Thích Thiện Hạnh
Phó Viện Trưởng Phân viện NCPHVN bên trên Hà Nội