tôi không muốn làm ánh trăng sáng của nam chính cố chấp đâu

toi-khong-muon-lam-anh-trang-sang-cua-nam-chinh-co-chap-dau

Nguồn ảnh: Pinterest

Bạn đang xem: tôi không muốn làm ánh trăng sáng của nam chính cố chấp đâu

Trận chiến kịch liệt vừa vặn kết thúc đẩy.

Hôm ni người con trai rất là man rợ, Sở Ân kiệt mức độ vùi bản thân nhập cái chăn bông lếu độn, khổ đau nhắm chặt đôi mắt lại. Người con trai ôm siết lấy cô kể từ đàng sau, nỗ lực nghiền cô tựa nhập иgự¢ bản thân.

Sở Ân đê mê, ý thức mơ hồ nước, vẫn theo đuổi bạn dạng năng rời né.

Tay người con trai cứng đờ, tiếp sau đó châm chọc nói: "Sao thế-- Cố Thu Trạch về nước nên ko Chịu được tôi nữa à?"

"Lục Chẩn, anh đang được thưa vớ vẩn gì vậy..."

Hơi thở Lục Chẩn vẫn giá rực, tuy nhiên tiếng nói lại vô nằm trong rét mướt lẽo: "Anh trai em vẫn đang được nỗ lực mò mẫm Cố Thu Trạch nhằm cứu vãn em trúng không? Sở Ân, em làm rõ kết quả của việc thực hiện tôi tức giẫn dữ tuy nhiên."

Hậu trái ngược ư... Sở Ân nghĩ về, kết quả của việc dây dính với ác ma-- Nhà chúng ta Sở vỡ nợ, white tay sau đó 1 tối. Thiên kim thiệt ngôi nhà chúng ta Sở bị anh tao kìm hãm mặt mày người giống hệt như khoản thiết bị bị kiểm soát. Tựa như khoảng thời gian ngắn này, tổn thất lên đường sự tự tại, buộc cần Chịu đựng từng thèm muốn sở hữu của anh ấy tao.

Người con trai tấp vào tai cô, tàn nhẫn nói: "Đến cả cô em gái fake của em cũng tự nguyện thực hiện dâu ngôi nhà nhiều, Sở Ân... chỉ mất em cần ở chúng tôi, cho tới c/h/ết cũng chính là của tôi!"

Sở Ân nghĩ: Không! Hoặc là bị Lục Chẩn gϊ.ếŧ, hoặc là cô tiếp tục gϊếŧ Lục Chẩn, thế là kết thúc rồi.

Cảm giác tổn thất trọng lượng ở đại óc càng ngày càng mạnh mẽ, cô nghe thấy giọng bản thân khàn khàn nói: "Lục Chẩn, cảnh giác ko thì anh tiếp tục c/hế/t nhập tay tôi trước..."

Lục Chẩn lại mỉm cười, cúi đầu thưa nhập tai cô điều gì bại.

Sở Ân nghe ko rõ rệt. Bởi vì như thế một tự khắc bại, cảm xúc tổn thất trọng lượng đùng một phát tăng thêm, ý thức đột bay đi ra, mang trong mình một mối cung cấp sức khỏe kéo vong hồn kiệt quệ của cô ý lên đường, mang về cho tới cô một cảm xúc giải bay vô nằm trong thoải mái.

Chút ý thức còn còn lại chỉ hoàn toàn có thể nghe được tiếng nói châm chọc, lạnh giá thân thuộc bại sau cùng cũng trở nên xé rách rưới, lòi ra một chút ít vô vọng kinh hoàng.

"Sở Ân, Sở Ân!--"

...

Cô tương tự đang được chìm vào một trong những cơn mơ nhiều năm đằng đẵng.

Trong mơ, Sở Ân thấy cuộc sống hóc búa của tớ trở thành từng trang giấy tờ, tự động lật phanh thân thích ko trung.

"Thế giới của cô ý thiệt đi ra là 1 trong cuốn sách, Lục Chẩn là nam giới chủ yếu b/ệnh ho/ạn, câu chấp nhập cuốn sách bại. Mà cô là ánh trăng sáng sủa đoản mệnh tuy nhiên anh tao vừa vặn gặp gỡ đang được yêu thương, cầu tuy nhiên ko được, hắc hóa kìm hãm ở mặt mày người. Sau Lúc ánh trăng sáng sủa c/h/ết, nam giới chủ yếu ngày tối hòng lưu giữ cô cho tới phỏng chuẩn bị trừng trị điên, thậm chí còn còn ko quan ngại đi kiếm thế thân thích."

Sở Ân mơ tưởng nghĩ: Giọng ai vậy...?

Chẳng bao nhiêu chốc, cuốn sách lật cho tới trang cuối, rồi chợt chính thức lật ngược trở lại-- Tiếng những trang giấy tờ sột soạt vang lên, sau cùng giới hạn ở trang bìa:【Năm 17 tuổi hạc, Sở Ân được ngôi nhà chúng ta Sở nhìn thấy, tuy vậy nhập ngôi nhà đang được mang trong mình một cô phụ nữ nuôi là Sở Thu Thu, tuy vậy ngôi nhà chúng ta Sở vẫn đem cô kể từ vùng quê về điểm quyền thế, canh ty cô nhập học tập nhập ngôi trường trung học tập cá nhân. Tại phía trên, cô gặp gỡ Lục Chẩn...】

Dù là nhập mơ, Sở Ân cũng ko nhịn được ham muốn xé tan quyển sách-- Cô không thích hội ngộ thương hiệu chó Lục Chẩn bại nữa!!

"Vậy nếu mà được sản xuất lại lần tiếp nữa, đem 乃út cho tới cô, nhằm cô tự động sửa kịch bạn dạng thì tiếp tục thế nào là nhỉ?" Giọng thưa bại lại vang lên.

"Tri thức tiếp tục thay cho thay đổi vận mệnh, tiếp thu kiến thức hoàn toàn có thể vượt mặt toàn bộ, cô demo chút đi!--"

Sở Ân như thể bị một mối cung cấp sức khỏe vô hình dung nào là bại đẩy một chiếc, tiếng nói bại vừa vặn dứt cũng chính là khi cô tỉnh lại.

"Ngày mai khai trường rồi, Tiểu Ân đi học quốc tế tiếp tục không tồn tại yếu tố gì chứ?" Giọng thưa thanh trang của một người phụ nữ giới truyền nhập tai cô.

Tiếp cho tới là hóa học giọng vui vẻ tươi tắn thân quen thuộc: "Dù sao chị con cái cũng mới nhất kể từ điểm bại về, trình độ chuyên môn thu nhận dạy dỗ hạn chế, không tuân theo kịp trình độ chuyên môn lớp bọn con cái là chuyện thông thường. Mẹ chớ lo ngại, con cái chắc chắn sẽ hỗ trợ chị bởi không còn kỹ năng của mình!"

"Đúng! cũng có thể tái hiện cuộc sống thì ngớ ngẩn gì cần lao nguồn vào vết xe cộ sụp. Lời nhắc nhở êm ấm của đế chế học tập tập~ Sau Lúc khối hệ thống trói tấp tểnh, hoàn thành xong trọng trách tiếp thu kiến thức tiếp tục hoàn toàn có thể cảm nhận được quyền hạn sửa thay đổi kịch bản~"

S̖#7903; Ân ngẩn người, đó là tiếng nói nhập niềm mơ ước của cô ý.

Xuất hiện tại nằm trong tiếng động còn tồn tại cuốn sách đang được tạo nên đi ra toàn cầu này, trừng trị đi ra độ sáng nhàn rỗi nhạt nhẽo nhập đầu cô. Mé cạnh cuốn sách được thêm một cây 乃út cũng lan đi ra vầng sáng sủa tương tự động, theo đuổi ý niệm của cô ý tuy nhiên vận động, lướt qua loa lướt lại bên trên mặt tờ giấy.

"Ting, khối hệ thống đang làm việc demo nghiệm. Kịch bạn dạng lúc này như sau, mời mọc kí ngôi nhà demo sửa thay đổi [một chữ]."

Quyển sách trừng trị sáng sủa phanh thanh lịch nhì mặt mày, Sở Ân thấy rõ rệt nội dung viết lách phía bên trong.

【Địa điểm: Biệt thự ngôi nhà chúng ta Sở. Nhân vật: Sở Ân, Sở phu nhân, Sở Thu Thu.】
【Sở Thu Thu ςướק câu nói., nói: "Chị à, chị đưa ra quyết định trúng đắn đấy~ Đúng là lớp quốc tế của bọn em ko cần điểm chị hoàn toàn có thể hòa nhập."

【Sở phu nhân trầm dìm một lúc: "Quả thiệt, với tình hình của Tiểu Ân, có lẽ rằng những lớp phổ thông tiếp tục thích hợp rộng lớn...】

Những chuyện phía trên...?

Lẽ nào là phía trên thiệt sự là kịch bạn dạng của bọn họ?

Sở Ân nối tiếp coi xuống.

【Sở Thu Thu coi Sở Ân im re không nói, khuôn mặt mày lòi ra vẻ đắc ý: "Lớp bọn em toàn người dân có quyền năng hiển hách, rất khó xúc tiếp như chị tưởng đâu~ Chẳng hạn như đại thiếu thốn gia ngôi nhà chúng ta Lục, thông thường cậu ấy rời xúc tiếp với những người không giống, nếu như chị gửi đi học em, thưa ko chừng sẽ ảnh hưởng cậu ấy xua ra bên ngoài tổn thất."】

Nhìn thấy câu thoại này, Sở Ân ko ngoài không thở được một giây.

Đại thiếu thốn gia ngôi nhà chúng ta Lục... Lục Chẩn.
Cô vẫn lưu giữ rõ rệt khuôn mặt mày rét mướt lùng ngăn cô nhập chống học tập, cũng lưu giữ như in hai con mắt đỏ lòm sọng thuở thiếu thốn thời của anh ấy tao Lúc bị cô kể từ chối, thậm chí còn chỉ việc nhắm đôi mắt lại, cô hoàn toàn có thể tưởng tượng đi ra cảnh nhập căn chống tăm tối, người con trai quyền cao chức trọng cúi xuống mặt mày người cô, thảo trừng trị không còn phiên này cho tới phiên không giống, phỏng vấn cô đem mến hay là không.

...Nếu như khi bại anh tao thiệt sự xua cô ra bên ngoài thì đảm bảo chất lượng quá tuyệt vời rồi.

Sở Thu Thu thấy Sở Ân im re lại tưởng cô đang được xấu xí hổ, cô tao mỉm cười đắc ý, cố ý giở giọng lắng đọng chất vấn Sở phu nhân: "Đúng rồi mẹ~ Anh trai con cái và anh Thu Trạch đoạt giải ở quốc tế, ngày kiểu mẫu nhì anh về tổ chức triển khai tiệc mừng nhé?"

- - Những thời gian xã phó vẻ vang quyền thế vì vậy tiếp tục càng khiến cho cô chị gái ngôi nhà quê thấy rõ rệt được sự chênh nghiêng thân thích bản thân và chị tao.
"Chắc chắn anh trai lại ham muốn đem vàng về cho tới con cái, con cái cần rủ vài ba người chúng ta cho tới chúc mừng anh ấy và anh Thu Trạch mới nhất được-- À, trúng rồi~" Sở Thu Thu như sực lưu giữ đi ra gì bại, quan sát về phía Sở Ân: "Chị muốn làm nhập cuộc trúng không?"

Mấy câu nói. thưa xàm mạo xưng thánh nữ giới của Sở Thu Thu tương đương nó hệt kịch bạn dạng viết lách... Lòng Sở Ân tương đối giá lên, ngòi 乃út trừng trị sáng sủa lửng lơ thân thích trời, tương tự hoàn toàn có thể đơn giản tinh chỉnh những anh hùng nhập cuốn sách.

Cô coi tiếp đoạn sau: 【Sở Thu Thu nở nụ mỉm cười thanh trang, nâng cái ly tinh anh xảo nhập tay lên, nhấp lên xuống lắc ly rư/ợu đỏ lòm sẫm: "Tiệc rượu đem thật nhiều lễ nghi~ chị à, vững chắc chị chưa chắc chắn nốc loại này nhỉ? Nào, nhằm em dạy dỗ chị--"】

Sở Ân tâm trí nửa giây, tiếp sau đó demo dịch chuyển 乃út độ sáng, cô gạch men xoẹt chữ "đỏ" nhập "rượu đỏ" lên đường.

Sửa trở nên chữ "nấu"[1]
[1] 料酒 - Rư/ợu nấu/rư/ợu gia vị: Là loại rư/ợu vàng unique thấp và được dùng trong những công việc nấu nướng những đồ ăn Trung Hoa. Thường được xuất kho với nhiều loại phụ gia không giống thêm nữa.

Sở Thu Thu: "Trước tiên chị cần nhấp lên xuống nhẹ nhàng, kết thúc hương thụ sắc tố của chính nó một chút ít. Sau bại thì thế này..."

Sở Ân điềm tĩnh coi Sở Thu Thu say sưa hít một tương đối thâm thúy rồi bịa môi lên mồm ly, nhấp một ngụm rộng lớn.

Tiếp đó: "Phụt!"--

Chất lỏng phun không còn nhập mặt mày Sở phu nhân đối lập, tương tự một chùm pháo bông bùng cháy rực rỡ.

Trong vài ba giây, cả căn nhà trọn vẹn chìm nhập im re.

Xem thêm: ngô kiến huy giả vờ yêu

Chỉ đem khối hệ thống tiếp thu kiến thức nhập đầu Sở Ân trừng trị đi ra giờ mỉm cười như gà gáy, nhắc nhở: "Hệ thống trói tấp tểnh trở nên công~"

Người canh ty việc tất tả vậy khăn chạy cho tới, Sở phu nhân vừa vặn rung rinh tôi vừa tức giẫn dữ, chật vật đứng dậy: "Thu Thu, con cái đang khiến vật gì vậy?!"

Ly rượu đỏ lòm này của Sở Thu Thu đang được đắng còn hắc, ngay trong lúc vừa vặn nốc ngay tắp lự phun đi ra theo đuổi bạn dạng năng. Lúc này cô tao đâu còn giữ vị điệu cỗ thanh trang như vừa vặn rồi, luýnh quýnh nói: "Mẹ, con cái ko cố ý đâu. Con--"
Giữa tình cảnh lếu loàn, một tiếng nói nhập trẻo dễ dàng nghe đùng một phát vang lên: "Hóa đi ra là vì vậy."

Sở Thu Thu ngước đầu coi qua loa.

Chỉ thấy Sở Ân vẫn luôn luôn im re giờ đột nở nụ mỉm cười, khuôn mặt mày tinh anh xảo vốn liếng bị mái đầu nhiều năm tủ lấp ni lòi ra, cặp đôi mắt bới hoa khẽ chớp chớp bên dưới mặt hàng mi dày miếng mai, ánh lên những tia sáng sủa mù mờ và mức độ sinh sống không có ai hoặc biết.

"Hóa đi ra rượu đỏ lòm cần nốc vì vậy. Chị học tập được rồi."

Khuôn mặt mày Sở Thu Thu trọn vẹn tái ngắt.

...

Đến tối, toàn cỗ tiếng ồn đang được yên ổn tĩnh quay về.

Ba giờ tối, Lúc toàn bộ người xem đang được ngủ thì Sở Ân-- đang được học tập bài bác.
Sau Lúc khối hệ thống trói tấp tểnh thành công xuất sắc, trọng trách trước tiên được thể hiện cực kỳ cơ bản:【Hoàn trở nên toàn cỗ bài bác tập】Từ khi tách ngoài ngôi nhà ăn lếu loàn đến thời điểm về chống, tắm cọ, thay cho thiết bị ngủ kết thúc, Sở Ân vẫn ngồi học tập cho tới tận lúc này.

Hệ thống tiếp thu kiến thức lên giờ nhắc nhở, còn bonus thêm 1 giờ ngáp: "Ting-- Hoàn trở nên bài bác luyện chủ yếu trị √ trọng trách đang được đạt 70%. Kí chủ~ cô ko cần thiết nghỉ dưỡng một chút ít sao?"

Sở Ân Ϧóþ tay, vặn cổ rồi nối tiếp phanh sách bài bác luyện lịch sử vẻ vang đi ra.

- - Bây giờ ko cần khi nhằm nghỉ dưỡng.

Sau lúc biết dòng sản phẩm khối hệ thống này thiệt sự hoàn toàn có thể thay cho thay đổi nội dung diễn biến, Sở Ân ngay tắp lự cảm biến được chút phấn khởi đang được lâu ko gặp-- Những người nhập sách tất yếu đều cần Chịu sự tác động tuy nhiên ko thể phản kháng, tuy nhiên giờ phía trên, chỉ việc hoàn thành xong trọng trách, bạn dạng thân thích cô sẽ sở hữu kỹ năng phát triển thành người bất khả kháng, sở hữu cuộc đời!
Cả đời này, Sở Ân không thích phát triển thành ánh trăng sáng sủa của thương hiệu Lục Chẩn câu chấp ngông cuồng thêm 1 phiên nào là nữa.

Sáng ngày mai-- À ko, sáng sủa ngày hôm nay được xem là sự thay đổi của cuộc sống cô. Đây cũng đó là ngày Lục Chẩn yêu thương cô ngay lập tức kể từ ánh nhìn trước tiên như nhập diễn biến, chính vì vậy cô chắc chắn cần giành được quyền sửa thay đổi kịch bạn dạng, thay cho thay đổi nội dung diễn biến ngày ngày hôm nay, cho dù là 1 trong thay cho thay đổi cỏn con cái cũng hoàn toàn có thể phát sinh cảm giác cánh bướm lâu nhiều năm.

Kiếp trước Sở Ân chẳng cần học viên xuất sắc gì cho tới cam, tuy nhiên năm trăng tròn tuổi hạc, cô chính thức bị kìm hãm sát bên Lục Chẩn, buộc cần bổ sung cập nhật lại kỹ năng nhập thời hạn nhiều năm. Tiếp bại, Sở Ân nhập cuộc đánh giá Gmat nằm trong đại thiếu thốn gia, trải qua loa RC, DS, SC với vô vàn thách thức, sau lại được anh thể hiện quốc tế 1 năm, dự thính lịch trình học tập Ivy League, trình độ chuyên môn học thức sớm đang được băng qua những ngôi trường trung học tập nội địa.
Bài luyện toán và giờ Anh hoàn thành xong cực kỳ thời gian nhanh, Sở Ân chuyển sang học tập Văn 11. Các môn khoa học tập xã hội yên cầu cần vừa vặn ôn luyện vừa vặn thực hiện sách giáo khoa nên kha khá tổn thất thời hạn.

Căn chống yên ổn tĩnh, chỉ hoàn toàn có thể nghe được giờ sột soạt của ngòi 乃út yêu tinh sát nhập mặt tờ giấy.

Mãi cho tới Lúc rạng đông ló dạng phía cuối chân mây, căn chống bừng sáng sủa lên một chút ít thì Sở Ân mới nhất bịa 乃út xuống, khối hệ thống nhập đầu rốt cuộc cũng vang lên một giờ "Ting".

"Hoàn trở nên trọng trách thực hiện toàn cỗ bài bác luyện √ phanh khóa trang kịch bạn dạng tiếp sau, cảm nhận được quyền hạn sửa thay đổi [một chữ duy nhất]. (Nhắc nhở thân thích thiện: Mức độ cạnh tranh của trọng trách tiếp thu kiến thức càng tốt thì quyền hạn sửa thay đổi càng tăng~)"

Quyển sách và 乃út lại hiện thị nhập đầu cô lần tiếp nữa. Trong thời hạn kịch bạn dạng được vận tải lên, Sở Ân chợt đem cảm xúc mệt mỏi khó khăn miêu tả.
【Địa điểm: Trung học tập cá nhân Oái Văn. Nhân vật: Sở Ân, Lục Chẩn, Sở Thu Thu và những bàn sinh hoạt không giống.】

【...Ngày khai trường trước tiên của lớp 11, không khí ko được đẹp nhất lắm.

Một cái Bentley Mulsanne tạm dừng trước cổng ngôi trường, những nữ giới sinh lên đường xung xung quanh chính thức xốn xang rời vận tốc, kiểm soát và điều chỉnh lại loại tóc. Vài giây sau, một thiếu thốn niên đem áo sơ-mi white bước xuống xe cộ, đám người ngay tắp lự xôn xao.】

【Lục Chẩn lười biếng nói chung biếng vác cặp bên trên sống lưng, anh ngước đôi mắt coi khung trời đang được sụp mưa nhẹ nhàng, trận mưa phùn tầm tã mịt quáng gà khiến cho thiếu thốn niên tóc đen sạm thoạt coi dường như rét mướt lùng u buồn.】

Phần rộng lớn đoạn thân thích đều là cảnh solo của Lục Chẩn, mãi cho tới một quãng thoại nào là đó--

【Bỗng nhiên, tầm đôi mắt hững hờ của Lục Chẩn tạm dừng một thời gian, quan sát về phía cô nàng đem váy hoa đang được mỉm cười với ai bại ở đằng xa xôi.】
Xem cho tới phía trên, tim Sở Ân cứng lại.

...Đó đó là cô. Là cô năm 17 tuổi hạc của kiếp trước, hồn nhiên tươi tắn sáng sủa và rất là mến chưng diện.

Thành thiệt tuy nhiên thưa, Sở Ân cũng ko biết dòng sản phẩm gọi là vừa vặn gặp gỡ đang được yêu thương bại xẩy ra ra sao, cô thậm chí còn còn ko lưu giữ tôi đã gặp gỡ Lục Chẩn vào trong ngày này của kiếp trước. Chẳng lẽ chỉ coi thông thoáng qua loa vì vậy tuy nhiên đang được yêu thương rồi sao?

【...Tầm đôi mắt của Lục Chẩn tạm dừng vài ba giây, tiếp sau đó dời lên đường.

Anh nghĩ: Cái váy xấu xí vãi.】

Sở Ân hiểu kết thúc đoạn này: "..."

Hệ thống tiếp thu kiến thức lại chính thức giở giờ gà gáy nhập đầu cô: "Ka ka ka ka ka--"

Sở Ân: "Câm mồm."

Được lắm! Giờ phút này, nhập tâm tư cô chỉ lưu lại vài ba chữ to tướng.

- - Tôi tiếp tục gϊếŧ Lục Chẩn.

Sở Ân rét mướt mặt mày, đem 乃út gạch men chữ "mưa" lên đường. Hệ thống tiếp thu kiến thức ko kịp ngăn cô lại: "Ấy, kí ngôi nhà à-- Đã bịa 乃út thì ko được ăn năn hận, sau khoản thời gian viết lách nhập rồi sẽ không còn thể thay cho thay đổi được đâu. Cái chữ cô lựa chọn này..." coi chỉ như 1 kể từ dùng làm mô tả nhiệt độ thông thường.
Sở Ân mỉm cười khẩy: Cô ko ăn năn hận.

Nhưng tiếp tục khiến cho Lục Chẩn cần ăn năn hận.

Sau bại xa lánh tức viết lách chữ "Dao" nhập khu vực bị gạch men chéo cánh.

Hệ thống học tập tập: "..." Cô biết phương pháp giở trò thiệt đấy.

...

Sáng sớm, không khí phủ giàn giụa sương quáng gà.

Cổng ngôi trường trung học tập cá nhân Oái Văn vô nằm trong tấp nập, ngày hôm nay là ngày khai trường trước tiên.

Mấy nữ giới sinh đang được ngáp ngắn ngủn ngáp nhiều năm than vãn về kì nghỉ ngơi hè ngắn ngủn ngủi thì chỗ đông người đùng một phát trở thành huyên náo, một con xe Bentley Mulsanne xa xôi xỉ tạm dừng ngay lập tức trước cổng ngôi trường học-- Cả ngôi trường đều biết rõ này là xe cộ ngôi nhà ai.

"Mau lên, mau lên, Lục Chẩn cho tới rồi!"

"Aaa, anh Chẩn của tôi!"

"Hôm ni tôi ham muốn nằm trong phi vào ngôi trường với anh ấy aaaaaa."

Vài giây sau, cửa ngõ xe cộ nhảy phanh, một song người mẫu chân dài bước đi ra. Tuy thiếu thốn niên chỉ mang trong mình một cái áo sơ-mi white giản dị và đơn giản tuy nhiên cũng ko thể tủ lên đường được sự cao quý bên trên người. Trong thời tiết giàn giụa mây, sườn mặt mày anh lạnh giá white bóc tách, lối đường nét kể từ đỉnh lông mày cho tới sinh sống mũi tương tự một kiệt tác chạm trổ, góc hàm rất là hoàn thiện tinh xảo. Đôi đôi mắt nhiều năm sắc bén, đuôi đôi mắt mang trong mình một nốt loài ruồi lệ đỏ lòm hồng, bất ngờ càng thực hiện gia tăng một chút ít du͙ƈ vọиɠ nhập dòng sản phẩm rét mướt giá bán.
Ngay Lúc Lục Chẩn vừa vặn xuất hiện tại, những khủng hoảng bong bóng màu sắc hồng chính thức xuất hiện tại xung xung quanh anh, những cánh huê hồng cũng tương tự đang được kể từ bên trên trời rơi xuống.

Lục Chẩn chỉ ghẻ lạnh ngước đầu lên--

Bầu trời tối tăm, tuồng như chuẩn bị... mưa?

"Xoẹt"--

Quả thiệt mang trong mình một vật gì bại kể từ bên trên trời rơi xuống.

Xem thêm: after midnight skin chap 1

Lục Chẩn chậm rì rì rãi cúi đầu, tầm đôi mắt rớt vào loại sát bên giầy bản thân.

Chỉ thấy một con cái dao sáng sủa quắc đang được ở bại.

"...?