báo tuyết thích cắn đuôi

Edit: Tree

Chương 3

Bạn đang xem: báo tuyết thích cắn đuôi

Liễu Tiêu sốc toàn luyện.

"Cởi ăn mặc quần áo á?" Liễu Tiêu vô thức lùi về sau nhì bước, "Ở trước mặt mũi Đại vương?"

Vua Sói Tuyết nín thinh một thời gian, suy xét thể trạng phiền lòng của Liễu Tiêu, rồi bảo: "Em rất có thể nhập chống nhập toá."

Liễu Tiêu ngoan ngoãn ngoãn tuân theo gót khẩu lệnh, đồng ý nhập chống nhập thay cho đồ dùng, chỉ với nhì phụ vương trị đang được toá tinh khiết sành sinh ăn mặc quần áo.

Vua Sói Tuyết đợi 1 mình bên trên nệm mãi cũng ngán, bèn gọi với nhập vào chống thay cho đồ: "Ra ngoài ngồi luôn luôn lên đùi tao là được."

"Tuân mệnh lệnh Đại vương vãi."

Một lát sau, một con cái báo tuyết "không miếng vải vóc che thân" bước thoát ra khỏi chống thay cho đồ dùng.

Là một con cái báo tuyết thiệt ê.

Báo tuyết phiên bản thể ấy.

Báo tuyết ở dạng vẹn toàn hình ấy.

Bé báo tuyết ngậm lấy khuôn mẫu đuôi lông xù trắng nuột của tớ, lờ đờ rãi bước rời khỏi rồi ngồi lên đùi của Vua Sói Tuyết hình người.

Vua Sói Tuyết cảm nhận thấy khuôn mẫu mông này còn tương đối vững chắc đấy chứ. Song hắn bắt gặp vươn lên là ko hãi, bên trên mặt mũi chẳng tỏ vẻ gì, sinh ra tư thế siêu phàm của bậc đế vương vãi.

Vua Sói Tuyết hỏi: "Sao lại vươn lên là về vẹn toàn hình thế này?"

Liễu Tiêu trả lời: "Mỗi khi toá đồ dùng trước mặt mũi người không giống, em đều tiếp tục vươn lên là về vẹn toàn hình."

"Tại sao?" Vua Sói Tuyết chất vấn, "Sao lại ko thể người sử dụng hình người tuy nhiên khỏa thân?"

Liễu Tiêu đáp: "Đó chẳng nên là trái ngược với quy lăm le pháp luật, ụ phong bại tục sao ạ?"

Vua Sói Tuyết nín thinh một khi lâu, mới mẻ nói: "Trong điều lệ của luật an toàn trật tự động, khỏa thân thích điểm công nằm trong mới mẻ tính nhập tội. Chúng tao như này sẽ không được xem như là ở điểm công nằm trong."

Liễu Tiêu lại nói: "Nhưng này vẫn xem như là ụ phong bại tục chứ ạ?"

Vua Sói Tuyết đáp: "Giữa tao và em không tồn tại gì là 'đồi bại' không còn."

Liễu Tiêu ngớ người: "Nhưng em với ngài dường như đem thân thích nhau đâu?"

"..." Vua Sói Tuyết trầm dìm hồi lâu, trình bày, "Em còn ko trình bày mang lại tao sao em lại ở đây?"

Liễu Tiêu chợt trở thành khó khăn xử, bé nhỏ đáp: "Khó trình bày lắm ạ."

Xem thêm: yomost tiếng việt la gì

"Em cứ kể từ từ trình bày." Vua Sói Tuyết đon đả dỗ dành, "Ai bảo em cho tới đây?"

"Tộc trưởng của em." Liễu Tiêu đáp, "Ngài biết trưởng tộc của bọn em không?"

"Đương nhiên, trưởng tộc của tộc Báo tuyết thương hiệu là Liễu Minh. Việc này bổn vương vãi biết." Vua Sói Tuyết đáp.

Liễu Tiêu gật đầu, "Bác ấy bảo tiếp tục dưng tặng em mang lại Đại vương vãi."

Vua Sói Tuyết gật đầu nói: "Thế em đem cam tâm tự nguyện cho tới không?"

"Có ạ." Liễu Tiêu vấn đáp.

Vua Sói Tuyết đem tay vuốt ve sầu khuôn mẫu đầu giàn giụa lông của báo tuyết, hỏi: "Vậy em biết nên làm cái gi khi sắp tới không?"

Liễu Tiêu thì thầm thấy may vì như thế bản thân đang được ở hình dạng báo tuyết, còn nếu không vững chắc mặt mũi bé nhỏ tiếp tục mẩn đỏ luôn luôn á.

Bé lắp đặt bắp đáp lời: "Mông, chổng mông mang lại Đại vương vãi chọt..." Liễu Tiêu ngẫm nghĩ về một hồi, cảm nhận thấy bản thân người sử dụng kể từ ko đầy đủ cung kính, bèn thay đổi thành: "Đại vương vãi anh minh, là dưng mông xoàng xĩnh mang lại Đại vương vãi anh minh thực hiện..."

Vua Sói Tuyết chỉ nói: "Em ko tự nguyện ư? Liễu Minh xay em cho tới sao?"

"Không, ko nên đâu." Liễu Tiêu cúi gằm khuôn mẫu đầu xù lông, "Kẻ xoàng xĩnh tự động nguyện ạ."

Vua Sói Tuyết nói: "Thế thì sao em lại hoảng hốt hãi như thế? Như thể bổn vương vãi chống bức em vậy?"

Liễu Tiêu đáp tức thì tắp lự: "Có mông ai là ko hoảng hốt bị điều này chứ?"

Vua Sói Tuyết trầm dìm hồi lâu, bèn nói: "Chuyện này... khiến cho bổn vương vãi khá bất thần đấy."

Liễu Tiêu quá bất ngờ thốt lên: "Này đem gì tuy nhiên bất ngờ? Cái mông của người nào ko hoảng hốt bị chọt chứ ạ? Chẳng lẽ Đại vương vãi ko hoảng hốt sao?" Nói đoạn, Liễu Tiêu lại thấy bản thân ăn trình bày vô lễ vượt lên trên, ngay lập tức rối rít kính cẩn khen: "Đại vương vãi trái ngược là con trai đích thực!"

Vua Sói Tuyết rung lắc đầu, "Không nên bổn vương vãi bất thần vì như thế chuyện này. Mà bổn vương vãi nghĩ về là, nếu như Liễu Minh đã mang em cho tới thì hẳn tiếp tục mang lại em... học tập trước."

"Học?" Liễu Tiêu ngẩn tò te. A đích thị rồi! Bé đang được biết khuôn mẫu chi đâu tuy nhiên đem bé nhỏ cho tới, thực sự hỏng không còn cả việc! Cơ tuy nhiên bé nhỏ ko biết nên học tập điều này ở đâu đây?

Lúc Liễu Minh khuyên răn Liễu Tiêu, chỉ bảo rằng việc Liễu Tiêu nhập cung rất có thể thực hiện tộc Báo tuyết nở mi nở mặt mũi. Với lại, lãnh địa của tộc Báo tuyết đã biết thành Đại vương vãi đời trước tịch thu, giờ đang được tranh giành chấp với tộc Cáo tuyết lân cận, nếu còn muốn xoay bản thân thì nên coi cậy nhập sự "anh minh" của Đại vương vãi giờ đây. Mà tộc Báo tuyết dân sinh sống thì không nhiều, lại xung quanh năm đồn trú bên trên non cao, trình bày thời gian nhanh mang lại vuông là nghèo khổ rách nát mùng tơi. Vụ dưng lễ phẩm đang được thất bại tộc ê một hiệp rồi, giờ chỉ rất có thể coi đợi nhập "mỹ nhân kế" này nhằm gỡ hòa thôi.

"Cho nên," Liễu Minh bắt lấy tay Liễu Tiêu, cực kỳ trang nghiêm tuy nhiên trình bày, "Trọng trách cứ tuy nhiên con cháu đang được gánh vác đó là Phục hồi tộc Báo tuyết!"

Thì rời khỏi khiến cho Đại vương vãi cao quý chọt khuôn mẫu mông là rất có thể triển khai xong trách nhiệm vinh quang quẻ là Phục hồi tộc Báo tuyết! Cơ tuy nhiên sao bên trên ngôi trường lại không có bất kì ai dạy dỗ bé nhỏ điều này thế!

Xem thêm: giờ tỵ là mấy h

Liễu Tiêu đấm ngực giậm chân, khó chịu nói: "Đúng là em không được học tập khuôn mẫu này! Không đem học tập thiệt là thiệt nha!"

"Có điều, không được học tập thực rời khỏi cũng xuất hiện đảm bảo chất lượng đối với đã và đang được học tập." Vua Sói Tuyết review, "Không sao cả. Bổn vương vãi tiếp tục tự động bản thân dạy dỗ mang lại em."

"Hay quá!" Liễu Tiêu vô nằm trong cảm kích, trình bày tức thì, "Thế tiếp sau nên làm cái gi ạ?"