cô vợ mù bị ghét bỏ

"Haiz, cô đem thực hiện được ko vậy." Giọng trình bày của anh ý tràn ngán ghét bỏ.

Anh tâm trí. Với hai con mắt của con cái loà này thì liệu trong nhà không tồn tại người chung việc thì tiếp tục rời khỏi sao?

Bạn đang xem: cô vợ mù bị ghét bỏ

Không được, anh nên mướn người chung việc thôi, chứ với loại đà này, ai che chở mang lại cô tớ trên đây.

Đúng là phiền toái. Tự nhiên lại sở hữu một loại sao thanh hao trong nhà. Anh như mong muốn điên lên và quăng cô ra bên ngoài.

Anh ngay lập tức gọi năng lượng điện mang lại thư ký của tôi, nói rằng ngày mai vô căn nhà cần thiết một cô chung việc, chắc chắn nên mang tới trúng 0h còn nếu không thì chớ trách móc.

Còn lúc này thì sao, mang lại dù là ghét bỏ vứt cho tới đâu thì anh cũng chẳng làm cái gi được. Truyện Ngôn Tình

Anh tiếp cận ở bên cạnh cô và bế cô vô phòng tắm.

"Anh... anh tấp tểnh làm cái gi vậy." Kiều Lung Nhi hoảng sợ hãi trình bày với anh.

"Bình thông thường là cô tự động tắm sao." Anh vứt cô xuống và trình bày.

"Kh.... ko, đều là dì Trương chung tôi." Cô cúi mặt mũi và trình bày với 1 giọng nhỏ nhẹ nhõm.

Cô vốn liếng là 1 trong người không có tác dụng, lúc này càng không có tác dụng rộng lớn, trong cả những việc thông thường như lau chùi và vệ sinh cá thể cô cũng ko thực hiện được.

Có lẽ thời điểm ngày hôm nay cô quan trọng đặc biệt cảm nhận thấy bản thân cô dụng, cô như mong muốn khóc tuy nhiên lại không đủ can đảm.

Lại nên kìm nén nước đôi mắt. Luôn vì vậy, chẳng đem ai nhằm cô rất có thể giải bày tâm sự.

Bỗng, đem 1 bàn tay đang được tháo dỡ cái áo cưới của cô ý rời khỏi.

Cô ngay lập tức hốt hoảng. Anh tấp tểnh thực hiện gì?

Doãn Tư Cương còn rất có thể làm cái gi ngoài các việc tắm mang lại cô, anh ngay lập tức trình bày.

"Có gì nhưng mà nên hốt hoảng vì vậy, đơn thuần tắm cọ thôi nhưng mà."

"Cô rất tốt là chớ tưởng bở, tôi không tồn tại ý vật dụng gì với cô đâu, loại người như cô tôi chả cần thiết, nên biết thân thiện biết phận của tôi. Im lặng làm cho tôi tắm."

Xem thêm: dịch truyện kiếm tiền trên mangatoon

"Còn còn nếu không thì cô tự động bản thân thực hiện lấy lên đường." Anh giá thành lùng trình bày với cô vì vậy.

Cô ngay lập tức ko trình bày gì nhưng mà im re, mặt mũi cứ mẩn đỏ lên, đầu cúi xuống, không đủ can đảm ngấc lên.

Cô một vừa hai phải không thích tuy nhiên lại một vừa hai phải sợ hãi, không đủ can đảm cải lại Doãn Tư Cương, kẻo anh lại phẫn nộ thì chỉ mất con phố bị tiêu diệt.

Nhưng bị tiêu diệt thì sao, cô vốn liếng là rất rất mong muốn bị tiêu diệt, sao ko nhân thời cơ này nhưng mà mượn tay anh tớ.

Nhưng chuyến này cô ko thể bị tiêu diệt.

Lần này vô cùng ko nên vì thế cô sợ hãi nhưng mà là vì thế mái ấm gia đình,vì thế căn nhà bọn họ Kiều, loại căn nhà luôn luôn chẳng coi cô là kẻ, luôn luôn bạc đãi cô.

Nếu cô bị tiêu diệt thì số chi phí nhưng mà căn nhà bọn họ Doãn góp vốn đầu tư vô Kiều thị tiếp tục rời khỏi sao. Cái phù hợp đồng tràn ROI nhưng mà cũng tràn cạm bẫy dod tiếp tục ra sao.

Nghĩ cho tới trên đây, cô lại không thích bị tiêu diệt, chỉ mong muốn làm thế nào nhằm anh ấy ko tức phẫn nộ, thuận theo dõi ý anh ấy

Trên đời này sao lại sở hữu người đảm bảo chất lượng cho tới vậy chứ, cứng cáp cũng chỉ của Kiều Lung Nhi, một người luôn luôn nghĩ về cho những người không giống, mặc dù người bại liệt đem từng quấy rầy,bạc đãi bản thân lên đường chăng nữa.

Vậy là cô cứ thuận ý anh. Để mang lại anh kể từ từ tháo dỡ từng lớp áo của cô ý rời khỏi. Cô ngồi lặng như thóc, mặt mũi thì đỏ au rần như lửa.

Anh nhìn cô, ghé ngay sát tai và trình bày.

"Sao, xấu xa hổ à, ko ngờ cô cũng biết xấu xa hổ cơ bại liệt, nhìn cũng dễ thương và đáng yêu lắm tuy nhiên không mong muốn..... tôi không tồn tại hứng với cô." Anh trêu giỡn cô với việc giá thành lùng.

Anh chính thức rời ra rời khỏi, nâng cằm cô rồi lại trình bày.

"Vì vậy, cô chớ trầm trồ là bản thân dễ thương và đáng yêu nữa, vô nghĩa với tôi đâu, cô mong muốn ở lại trên đây lâu nhiều năm làn thiếu hụt phu nhân với những trò này sao? Đúng là ko biết lượng mức độ."

Cô ko trình bày gì khiến cho anh đem chút thất lạc kìm chế.

Xem thêm: chửi bọn nợ tiền không trả

"Sao lại ko trình bày gì hả?" Anh chất vấn.

"Tôi thấy anh trình bày rất rất trúng, tôi chỉ đang được lắng tai những tiếng anh dạy dỗ bảo thôi." Cô buồn buồn phiền trình bày.

Lớp vải vóc ở đầu cuối bên trên người cô được tháo dỡ rời khỏi, cô xấu xa hổ còn anh thì đem chút hốt hoảng.