con gái công tước sẽ đình công

Hôm ni là ngày em gái tôi và anh hùng chủ yếu, Celine, sẽ ảnh hưởng bắt cóc.

Tôi tiếp tục lên plan cho tới tất cả.

Bạn đang xem: con gái công tước sẽ đình công

Bây giờ, nếu như tôi cứ nhằm yên lặng, nếu như tôi bị ghét bỏ, nếu như tôi lại bị gài bẫy, tôi tiếp tục bỏ qua thời cơ nghìn thu này mất mặt.

Tôi đang khiến những việc nhưng mà tôi ko được ấn định sẵn.

Không cần là người dân có phiên bản tính chuyên cần, tôi tiếp tục ngủ quên nhập phòng tiếp khách và tiếp sau đó tôi lẻn ra phía bên ngoài hiên nhà thì nghe thấy một tiếng nói nhỏ ở phía đằng sau tôi.

"Này, vệ sinh toàn bộ những sườn hành lang cửa số nhập Nhà biệt thự lên đường."

Vera, người đùng một phát trở thành thỏa sức tự tin, ném giẻ vệ sinh nhập và tiến công nhập mặt mày tôi. Tôi cảnh cáo cô tao một đợt nữa với cùng một khuôn mặt mày vô cảm.

"Tôi đem rằng là tôi tiếp tục giết thịt cô hoặc không?"

"Trước khi thực hiện được vấn đề này, thì cô cũng sẽ ảnh hưởng nhốt nhập chuồng ngựa và bị tiêu diệt cóng thôi."

'Đồ ngốc đó! Mình tiếp tục trả thù oán, bản thân thề nguyền luôn luôn. '

Tôi nghiến răng và nhặt giẻ vệ sinh bên trên sàn ngôi nhà. Nó có mùi tanh, bởi vậy tôi thay cho nó lên vị ngón trỏ và ngón cái rồi vờ vịt nhẹ dịu vệ sinh tinh khiết hành lang cửa số khi tôi cho tới chống của Celine.

Ngay khi tôi đẩy cửa ngõ chống cô tao và lao vào, loại trước tiên tôi nhận ra là 1 trong những tấm domain authority gấu rộng lớn được trải bên trên sàn ngôi nhà.

Cái đầu gấu lớn vị cái chậu rộng lớn đang được nom tôi. Tôi ko cảm nhận thấy tự do khi đôi mắt công ty chúng tôi vấp nhau. Con gấu đem độ dài rộng rộng lớn sát vị một mái ấm nhỏ, được bốt rằng Đô đốc tiếp tục bắt được vị khẩu pháo săn bắn thú rừng của tôi.

Căn chống mang 1 cái chóng rộng lớn và những tấm thảm tô điểm công phu được tết tinh ma xảo vị vải vóc và đồ gia dụng thiết kế bên trong được tạo thủ công bình mộc thô, ngà voi quý hiếm và vàng. Cứ như chống của một công chúa quý tộc vậy. Nghiêm túc nhưng mà rằng, tôi tự động chất vấn liệu từng người dân có gọi cô tao là Công chúa của Đô đốc ko.

"Diana, em đem ở phía trên không?"

Celine, người ngồi bên trên cái ghế bành trước lò sưởi và che đậy lên bản thân một cái chăn len ấm cúng, mỉm mỉm cười.

Là một nữ giới chủ yếu yếu ớt, dễ dẫn đến rét mướt, cô ấy đem bộ quần áo ngủ bông và đem thêm 1 cái khăn quàng.

"Vâng, em ở phía trên nhằm vệ sinh những sườn hành lang cửa số."

Cô ấy đem mái đầu bạch kim chói lóa và hai con mắt xanh rờn vàng rõ rệt tương đương u cô ấy. Đôi môi của cô ý như hoa anh moi và song má ửng hồng đặc biệt đáng yêu và dễ thương.

Mặc cho dù những câu nói. cầu thơm thay cho nhau cho tới vì như thế vẻ bên ngoài xinh đẹp nhất của cô ý, tuy nhiên phu nhân đô đốc tiếp tục kể từ chối toàn bộ và cô sẽ không còn kết duyên cho tới khi phụ vương ruột thỏa mãn với đối phương.

'Ông tao tiếp tục gửi cô ấy cho tới một điểm tuyệt vời lắm vời nhỉ?'

Tôi cho rằng Celine nhập cuốn đái thuyết ko cần là 1 trong những anh hùng xấu xa như thế, vì vậy tôi ra quyết định rời quăng quật cuộc tống cổ xua đuổi một cơ hội cẩn trọng.

Về việc anh hùng chủ yếu cần dạy dỗ cho tất cả những người phát âm một bài học kinh nghiệm nên cô ấy mới mẻ đem lòng tin đích mực và tuyệt vời.

"Chị gái."

"Hửm?"

“Hôm ni phụ vương tiếp tục đem chị cho tới buổi tụ luyện xã hội chứ? Em ko lúc nào cho tới một điểm như thế trước đó. "

Với vẻ mặt mày xứng đáng thương, tôi nom nhập song giầy kì lạ nhưng mà cô ấy đang di chuyển. Sự im thin thít thân thuộc nhì công ty chúng tôi được kéo dãn khoảng chừng một khi. 'Cô ấy cần là 1 trong những cô nàng chất lượng tốt vì như thế cô ấy vững mạnh như 1 nàng tiểu thư, cần không?' Như nhằm bác bỏ quăng quật thành kiến ​​của tôi về cô ấy như 1 "cô gái tốt", cô ấy rằng.

Môi cô nhếch lên một cơ hội kỳ kỳ lạ và chính thức mỉm cười vị một giọng the thé.

"Diana, em thực sự ham muốn lên đường dự tiệc sao?"

"Chị tiếp tục đem em lên đường với chị à?"

“Chị ko nghĩ về như thế, cơ là 1 trong những điểm cần thiết, điểm triệu tập toàn bộ những người dân nằm trong giai tầng thượng lưu. Chị xin xỏ lỗi. Cha tiếp tục đặc biệt tức phẫn uất nếu như trị sinh ra vấn đề này. Em ko thể rời khỏi ngoài, nhỉ? Mọi người tiếp tục đặc biệt phiền lòng cho tới em cơ. Em biết điều này mà cần không? ”

'Ý chị là em biết hử?'

Miệng cô tao thì rằng “Chị xin xỏ lỗi.” tuy nhiên đường nét mặt mày của cô ý tao lại đang tiếp tục nở một nụ mỉm cười mai mỉa ko thể lầm lẫn lên đường đâu được. Tôi tiếp tục hiểu nó là loại tình tiết cẩu huyết gì rồi. Đó là kẻ chỉ thể hiện nay lòng chất lượng tốt một cơ hội nông cạn và cũng không tồn tại ý ham muốn thao tác làm việc chất lượng tốt như người xem tiếp tục thấy.

Nói Trắng đi ra là 1 trong những người dân có đạo đức nghề nghiệp fake.

Cô tao ko bận tâm một chút nào về sự việc em gái bản thân bị xử thế bất công.

“Ồ, vậy... được rồi.”

Celine mỉm cười ngây ngô, vỗ tay như thể cô tao chợt ghi nhớ đi ra.

“Còn em thì sao, nghĩ về thế này về sự việc thực hiện người hầu của chị ấy và lưu giữ kín chuyện này với phụ vương, như thế thì chị đoán tất cả chúng ta hoàn toàn có thể lên đường cùng với nhau... Em nghĩ về sao? Nếu em ko phiền khi chị gọi em là kẻ hầu của tôi và em hoàn toàn có thể lên đường với chị. Dù sao cũng không một ai biết mặt mày của em nom ra làm sao đích không? ”

'Đó là vấn đề tốt nhất có thể nhưng mà chị tao hoàn toàn có thể thực hiện à? Chị tao đem tâm trí xấu xí khi nỗ lực vươn lên là tôi trở nên người hầu thay cho thực hiện em gái của chị ấy tao. '

Tuy nhiên, này là cơ hội có một không hai nhằm tôi hoàn toàn có thể tiếp cận đấy, bởi vậy tôi gật đầu, nỗ lực lấp cất giấu sự kinh tởm của tôi.

"Vâng thưa chị. Cảm ơn chị nhiều."

Tôi nở nụ mỉm cười fake tạo nên rồi tảo lên đường, rồi nối tiếp vờ vịt cọ tẩy sườn hành lang cửa số. Trên lối về, một người canh ty việc không giống tiếp tục la mắng tôi một cơ hội kinh hoàng. Trans vị ngôi nhà Charyy bận chạy deadline novel

"Này! Cô là kẻ tiếp tục vệ sinh đặc điểm này à? Sao lớp bụi vẫn còn đó bám đẫy ở phía trên thế này!?”.

"Vậy thì cô thực hiện lên đường."

Tôi vấn đáp một cơ hội nông cạn và say sưa nhập tâm trí của tôi.

Tôi cứ tự động chất vấn thực hiện thế này hoàn toàn có thể khiến cho bản thân bị tóm gọn cóc thay cho Celine.

-----

Thời gian lận trôi qua loa, hoàng thơm tiếp tục buông xuống và toàn cỗ dinh cơ thự trở thành vất vả. Những người hầu bám lấy ‘công chúa’ đang được sẵn sàng lên đường dự tiệc, ăn diện vô cùng cẩn trọng và đem bám theo đầy đủ loại váy áo, giầy dép và đồ gia dụng vặt vãnh.

Như thể cơ là 1 trong những địa điểm cần thiết, bọn họ cho tới tôi ăn mặc quần áo tươm tất vớ và được chấp nhận tôi đem âu phục cơ phiên bản. Tôi mang 1 cái váy giản dị tuy nhiên được rời may nhỏ gọn và đầu chải tóc nhỏ gọn.

Vì không tồn tại chất làm đẹp nên tôi tiếp tục lẻn nhập chống của Vera, lấy trộm một không nhiều son chăm sóc môi tự động thực hiện và chỉ trét lên môi một cơ hội vừa phải đầy đủ. Tất nhiên, tôi sẽ không còn bôi nhiều chất làm đẹp chứa chấp đẫy chì và thủy ngân lên phía trên mặt.

Tôi nhận ra một người phụ nữ giới trắng và đen phản chiếu nhập gương. Khuôn mặt mày lợt lạt, mái đầu cụt đen ngòm nhánh, thậm chí còn hai con mắt sắc bén, rét mướt lùng của tôi và chẳng đáng yêu và dễ thương một chút nào. Ngay cả khung hình gầy còm gò điểm những vết thâm sẹo lộ rõ rệt đi ra vì thế cái rét mướt rời. Trông tôi thiệt u ám và xứng đáng thương.

Nó tương tự như một tấm vỏ ko color bị quăng quật lại sau khoản thời gian Celine lấy lên đường tất cả, cho dù là xúc cảm, vẻ đẹp nhất và sắc tố.

Khi bám theo Celine ra phía bên ngoài, tôi nhận ra một cái xe hơi black color và năm người binh đem binh phục Belford ở phía bên ngoài dinh cơ thự, khuynh hướng về Portico (vị trí nhưng mà khách hàng xuống xe cộ ở lối nhập của tòa nhà).

Vì Celine là phụ nữ của một vị đô đốc thủy quân, nên có vẻ như như bọn họ được mang đến nhằm đảm bảo an toàn cô tao na ná nhằm hộ vệ cô tao cho tới buổi tiệc. Celine, người đang được hấp tấp vàng chỉnh lại mái đầu color bạch kim, mấp máy môi như thể đang được luyện mỉm cười. Cô tao đứng trực tiếp sườn lưng và tiến bộ cho tới với những bước tiến lịch sự và kính chào người sĩ quan liêu đem mái đầu đen ngòm và cao ráo.

“Tôi cảm nhận thấy đặc biệt yên lặng tâm lúc biết rằng Đại tá Grenendall tiếp tục đảm bảo an toàn công ty chúng tôi. Cảm ơn thật nhiều."

Tôi lại gần anh tao, tự động chất vấn liệu tôi đem nên kính chào chất vấn anh tao một cơ hội lịch thiệp hay là không.

"Cảm ơn người…."

Đột nhiên, tôi nhìn thấy điều gì cơ. Gì? Đại tá Grenendall?

Môi tôi nhanh gọn lẹ khép lại khi tôi nỗ lực tỏ bày lòng hàm ân của tôi.

Đó là Jeffrey Grenendall, xuất thân thuộc kể từ mái ấm gia đình công tước đoạt, anh hùng chủ yếu của mẩu truyện gốc, và là trung tá đứng vị trí số 1 với thiên chức giải cứu vớt Celine. Tôi ko nghĩ về đem điều gì nhằm bảo rằng anh tao tiếp tục đảm bảo an toàn tôi.

“….”

Tôi vội vàng kết đôn đốc câu nói. kính chào và ấn định tảo lên đường thì anh tao gọi tôi lại. Sau cơ lên đường thời gian nhanh về phía tôi, anh tao chất vấn.

"Tên của cô ý là gì?"

Giọng điệu của anh ấy tao lịch thiệp, bỏ mặc tuyệt vời cứng nhắc của anh ấy tao. Tôi khẽ nâng gấu váy lên và quay đầu sang một bên, nom anh tao bám theo tôi rồi cúi đầu.

“A, cô ấy là kẻ hầu của tôi …… ..”

Celine nhanh gọn lẹ ngắt câu nói. và nỗ lực vươn lên là tôi trở nên người hầu của cô ý ấy, tuy nhiên cơ là 1 trong những ý tưởng phát minh tệ hại. Rồi tôi rằng lớn rõ rệt, mỉm mỉm cười ranh mãnh.

"Tên tôi là Diana Claire."

Ngay lúc nghe thấy thương hiệu tôi, lông mi của Grenendall nhịn nhường như nhíu lại một chút ít, tuy nhiên anh tao nhanh gọn lẹ phục sinh lại biểu cảm ban sơ. Anh tao nom kỹ mái đầu của tôi, cũng đen ngòm như mộc mun của anh ấy tao.

"Tôi nghe bảo rằng mang 1 người phụ nữ không giống nhập mái ấm gia đình Claire, thế ra này là cô."

Xem thêm: kichi kichi nguyễn ảnh thủ

Anh tao nom tôi với góc nhìn dịu dàng êm ả, như thể anh tao đang được nom một đứa trẻ em. Celine quạu quọ và liếc sang trọng tôi. Tôi không tồn tại ý muốn cất giấu diếm thực sự, là kẻ tiếp tục bám theo dõi Celine nhập mẩu truyện gốc, bởi vậy tôi tiếp tục rằng với anh tao những gì nhưng mà người xem tiếp tục tận mắt chứng kiến.

"Đúng. Tôi bị giam cầm nhập ngôi nhà vì như thế bị bệnh của tôi. Vì vậy, tôi ko cho rằng ngài tiếp tục biết. Nhưng tôi tiếp tục cảm nhận thấy chất lượng tốt rất là nhiều rồi.”

“Tôi đặc biệt mừng lúc nghe vấn đề này. Tôi là Trung tá Jeffrey Grenendall. ”

“Vâng, thưa Trung tá. Thật vinh dự khi được gặp gỡ ngài."

“Tóc đen ngòm không nhiều ở Belford. Thật thú vị."

Mặc cho dù anh tao mang 1 khuôn mặt mày nghiêm khắc nghị, tuy nhiên tiếp sau đó một nụ mỉm cười nhẹ nhàng hiện thị bên trên mặt mày anh tao. Trans vị ngôi nhà Charyy bận chạy deadline novel

Cổ tôi mỏi khi nom lên vì như thế anh tao cao hơn nữa tôi thật nhiều. Đôi đôi mắt xanh rờn của anh ấy tao nom như hồ nước trong mỗi ngày nắng nóng vậy.

Grenendall mang 1 cái mũi cao trực tiếp, lối viền hàm sắc đường nét , rõ nét và một khung hình rắn chắc chắn tuyệt vời lắm vời khi ăn mặc đồng phục.

Nói một cơ hội dễ dàng nắm bắt, nom thiệt tuyệt hảo.

"Cô đem ai lên đường nằm trong không?"

Anh tao chất vấn tôi tiếp tục đem ai hộ vệ tôi cho tới buổi tiệc ko. Đó là 1 trong những tiếng nói trầm tuy nhiên nghe đặc biệt điềm đạm và nhẹ dịu. Đôi đôi mắt xanh rờn lục của Celine trợn tròn trĩnh khi cô tao đứng cơ như 1 tượng phật đá. Đôi đôi mắt của tôi thì ngờ ngạc chớp chớp đẫy hoảng loạn. Bởi vì như thế thắc mắc cơ là phía nhập tôi.

"Không, tôi không tồn tại..."

"Nếu cô chưa xuất hiện, vậy tôi tiếp tục là kẻ hộ vệ của cô ý."

"Tôi? Chị gái tôi xinh hơn tôi. Tại sao…"

"Tôi tò lần về cô."

Anh tao có vẻ như như đang được vật nài nỉ, và tiếp sau đó chìa tay về phía tôi như thể đang được xin xỏ phép tắc tôi.

Tôi hoàn toàn có thể cảm biến được góc nhìn phẫn nộ của Celine.

Cô tao tiếp tục yêu thương thì thầm Grenendall kể từ những ngày còn học tập ở ngôi trường dân lập quý tộc.

Tại sao người con trai tiếp tục là kẻ hộ vệ của Celine lại trầm trồ quan hoài cho tới tôi?

Nếu tôi đồng ý thì tiếp tục thực hiện rời năng lực tôi bị tóm gọn cóc và vấn đề này là tránh việc. Một thông thoáng bi thương thông thoáng qua loa đôi mắt anh tao khi anh tao đang được chờ đón câu vấn đáp của tôi.

Grenendall theo thứ tự nom tôi và Celine rồi thở lâu năm thườn thượt. Vẫn còn quá sớm nhằm tôi Review về một người không giống giới qua loa vẻ hình thức như thế.

Người con trai được mô tả nhập nguyên vẹn tác là 1 trong những người cương trực, chân thực và ko lúc nào khinh thường người túng.

Bây giờ, vẻ mặt mày của tôi tương tự như ánh nhìn khi chuẩn bị đối lập với chết choc của một người dân túng, không phải như chị tôi, anh tao có lẽ rằng cảm nhận thấy tiếc thương cho tới tôi khi tôi nom như 1 con cái nhỏ ngu ngốc nhập cỗ thông thường phục của những người hầu gái.

Tuy nhiên, vì như thế ham muốn trêu tức Celine, tôi tiếp tục sẵn sàng đồng ý ý kiến đề xuất của Trung tá.

"Vâng, này là vinh hạnh của tôi."

Celine, mang 1 cái váy lung linh và group nón rộng lớn đai, lên xe cộ trước, tôi thì bám theo sau.

Kể kể từ khi tôi chiếm hữu khung hình của Diana, phen trước tiên tôi được ra phía bên ngoài nom những cái xe cộ ngựa tiếp cận tấp nập, tôi dè chừng tôi chỉ thể thấy bọn chúng trong các công việc kho lưu trữ bảo tàng.

Tôi hoàn toàn có thể nhận ra những cái xe hơi chạy ngang qua loa.

Các nhà máy sản xuất công nghiệp phun đi ra sương đen ngòm, và những tuyến đường tàu chạy ầm ầm. Chính xác thì nó là thế kỷ nào? Hình như là vào cuối thế kỷ 19 hoặc vào đầu thế kỷ đôi mươi, và cơ là 1 trong những toàn cầu xen lộn thượng cổ và tiến bộ sao?

Trên khung trời, tôi hoàn toàn có thể nhận ra một cái phi cơ cất cánh bám theo hành trình như nhập một bộ phim truyền hình cuộc chiến tranh xưa. Đúng rồi, điểm này tiếp tục đem cuộc chiến tranh.

"Đây liệu có phải là phen trước tiên em ra phía bên ngoài không?"

Celine chất vấn tôi, mỉm cười coi thường thông thường, cô tao thiệt sự đang được coi thông thường tôi, thấy lúc mặt mày tôi bám nhập cửa ngõ kính xe cộ khá.

"Ừm, tiếp tục rất mất thời gian rồi."

“Em sẽ không còn thực sự phát triển thành chúng ta cặp của anh ấy ấy đâu, cần không? Người cơ, chỉ thương sợ hãi khi nhận ra một người tội nghiệp xứng đáng thương như em nhưng mà thôi.”

"Em là 1 trong những người cấp độ thấp?"

"Em là kẻ tiếp tục rằng với anh ấy rằng em đặc biệt yếu ớt."

Celine đáp lại với vẻ mặt mày non gan, và tôi lừ đừ rãi gật đầu.

“Em vẫn tiếp tục là kẻ nằm trong dự tiệc với anh ấy. Em đã nhận được câu nói. nên em tiếp tục thực hiện vấn đề này."

Đôi đôi mắt Celine nheo dữ lại lúc nghe giọng điệu điềm đạm của tôi.

Thật khoan khoái.

Thực đi ra tôi không tồn tại hào hứng với anh tao, nên những lúc tôi lên đường rồi, nhì người hoàn toàn có thể tiêu hóa đem đẹp nhất và sinh sống niềm hạnh phúc mãi mãi.

Bởi vì như thế thời điểm ngày hôm nay tôi sẽ ảnh hưởng bắt cóc và tách ngoài phía trên. Celine, người vẫn đang được ngồi tĩnh lặng, tảo sang trọng tôi và kể từ từ banh mồm.

“Tại sao em lại thay cho thay đổi cơ hội rỉ tai của mình…”

Đoàng!

Khi công ty chúng tôi lên đường vào một trong những con phố tối với mặt hàng cây lâu năm, con xe tạm dừng đột ngột với cùng một giờ đồng hồ nổ.

"Chuyện gì xẩy ra vậy?"

Bất chấp câu nói. rằng của Celine, người tài xế vẫn im thin thít, chỉ quan sát về phía đằng trước. Trans vị ngôi nhà Charyy bận chạy deadline novel

Bầu bầu không khí im thin thít cho tới quái dị bao quấn điểm phía trên.

Một giờ đồng hồ súng có một không hai trị đi ra kể từ phía bên ngoài.

Như thể tiếng động của trị súng ấy đơn thuần nhằm phát động, tiếp sau đó ít nhiều tiếng động kinh hoàng của giờ đồng hồ súng bao quấn lấy điểm này như thể một cuộc giao đấu sẵn sàng xẩy ra.

Celine hét lên và cúi đầu xuống. Tinh thần của tôi thì vẫn ko trọn vẹn tảo quay về và tôi đang được nom đi ra hành lang cửa số xe cộ nhưng mà ko hề kinh hoàng hãi. Tất cả những gì tôi hoàn toàn có thể nghĩ về là tôi cần bay thoát ra khỏi điểm này, như đang trở thành tiềm năng lớn số 1 nhập cuộc sống của tôi.

Nếu bọn họ cho tới nhằm bắt tôi lên đường, thì giờ đồng hồ súng bị tiêu diệt người này sẽ tương tự như một câu nói. tiếp nhận tôi. Khi tôi đang được kìm nén tâm trí đang được phiêu của tôi, cửa nhà lân cận ghế lái đùng một phát banh đi ra và một người con trai miếng khảnh đem áo khoác bên ngoài xanh rờn sẫm lao vào. Anh tao nom Celine, người đang được hãi kinh, và tôi, người đang được im thin thít.

"Hmm, là 1 trong những nhập nhì người chúng ta."

Giọng rằng của những người con trai nhẹ dịu và điềm đạm, bỏ mặc cuộc giao đấu chết người đang được ra mắt phía bên ngoài. Chiếc xe cộ đột ngột nổ máy và phóng vào một trong những điểm này cơ.

"Vâng thưa ngài. Cả nhì đều là phụ nữ của Đô đốc Claire. ”

Câu vấn đáp của những người lái xe vang lên, người này còn có vẻ là kẻ được phú trách nhiệm.

Đây là 1 trong những vụ bắt cóc.

"Ai là kẻ rộng lớn tuổi hạc hơn?"

Người con trai ngồi bên trên ghế phụ chất vấn cụt gọn gàng.

Celine, người thời gian nhanh trí, ngấc đầu lên và vấn đáp.

"Ý anh là Celine?"

Cô tao ngụ ý nhưng mà nhắc đến tôi như thể không tồn tại chuyện gì xẩy ra. Bây giờ nom cô tao tương tự như một người phụ nữ giới tàn ác vậy nhỉ.

"Nói man trá."

Người con trai mỉm cười khinh khích, hai con mắt cong lên một cơ hội duyên dáng vẻ.

Tóc của anh ấy tao nom có vẻ như thô và xám, được bóng tối nhuộm lên. Chiếc xe cộ tiếp tục trải qua điểm đìu hiu và đang được tiến bộ cho tới một con phố đem đèn lối.

Ánh sáng sủa kể từ những ngọn đèn lối trải qua cứ thế tan nhập mái đầu như giấy má vẽ của những người con trai. Tôi chắc hẳn rằng nó đem white color.

Xem thêm: vẽ con vật dễ thương | tik tok

Tôi ghi nhớ rằng này là color tóc có 1 không 2 của một ai cơ.

#VUILONGKHONGREUP

#NhaCharyybanchaydeadlinenovel