đừng khiêu chiến giới hạn của tôi

Cô tao cũng ko quan hoài chuyện bản thân bị đẩy xuống chóng, cuống quýt vàng trườn dậy, trở về phía Cố Khiết Thần: “Khiết Thần, với cần anh rất rất không dễ chịu không? Không sao, với em ở trên đây, em sẽ hỗ trợ anh tự do thoải mái hơn…”.

Tô Tử Thiến tiếp cận trước mặt mày Cố Khiết Thần, đem tay đi ra, mong muốn sờ nhập mặt mày anh, tuy nhiên ngón tay vừa phải mới mẻ va vấp nhập anh, hai con mắt rét mướt lùng của Cố Khiết Thần bỗng nhiên liếc về phía cô ta: “Đừng va vấp nhập tôi!”.

Bạn đang xem: đừng khiêu chiến giới hạn của tôi

Giọng của anh ấy vừa phải tục tĩu vừa phải gấp rút, vẫn ăm ắp mức độ uy hiếp, Tô Tử Thiến tức thời cũng không đủ can đảm tiến bộ cho tới đồng thời.

Cô tao coi Cố Khiết Thần vì như thế khắc chế và kìm hãm dục vọng nhưng mà cơ bắp toàn thân thiện căng cứng, gân xanh rờn bên trên cổ nổi lên rõ rệt rệt. Hai tay anh chống bên trên chóng, nhắm đôi mắt hít thâm thúy vài ba đợt mới mẻ chứa chấp giọng sắc bén đợt nữa: “Mau gọi cho tới Từ Soái phát biểu anh tao cho tới trên đây ngay!”.

Sắc mặt mày của Tô Tử Thiến tức khắc thay cho thay đổi, anh đang được như thế rồi còn không thích lên chóng với cô ta? Cô tao ko vừa sức bú cho tới vậy sao?

Hơn nữa, lúc này nhưng mà gọi Từ Soái cho tới, plan của cô ấy tao tiếp tục lỗi bét.

Trong khi cô tao bởi dự với nên mặc kệ toàn bộ nhưng mà nhào cho tới ko, Cố Khiết Thần tựa như nhìn xuyên thấu tâm tư nguyện vọng của cô ấy tao, chứa chấp giọng chứa chấp ăm ắp sát ý: “Tô Tử Thiến, cực tốt cô đừng khiêu chiến giới hạn của tôi!”.

Tô Tử Thiến sợ hãi mà đến mức lập cập rẩy, không đủ can đảm với tâm tư nguyện vọng gì không giống nữa, thay cho điện thoại cảm ứng địa hình của tớ lên, ngón tay lập cập rẩy bấm số điện thoại cảm ứng của Từ Soái.

Cô tao gọi năng lượng điện xong xuôi, Cố Khiết Thần nhịn nhường như ko nhịn được nữa, bên trên mặt mày từ từ tràn ngập vẻ khổ cực, trong cả hai con mắt cũng trở thành đỏ hỏn ngầu, rất rất kinh sợ.

Chị Lệ đang được phát biểu với cô tao, loại thuốc chữa bệnh này còn có ứng dụng cực mạnh, mặc dù chỉ bám một không nhiều thôi cũng tiếp tục tỏa nắng rực rỡ dục vọng mạnh mẽ. Lúc nãy vì như thế nhằm chống hờ nguy hiểm, chị Lệ còn cho thêm nữa một ít…

Cố Khiết Thần hoàn toàn có thể chống hứng cho tới lúc này đang được coi như kìm chế rất rất xuất sắc, anh gắng gượng gạo đồng thời e rằng tiếp tục xẩy ra chuyện…

Tô Tử Thiến vô nằm trong nhức lòng, kế tiếp trở về phía anh: “Khiết Thần, anh chớ cố nữa, em tự nguyện dưng không còn toàn bộ cho tới anh. Em thiệt sự rất rất yêu thương anh, anh cũng yêu thương em ko cần sao?”.

Tay cô tao để lên trên vai Cố Khiết Thần.

Giây lát sau, cô tao hét lên một giờ nhức nhối.

Xem thêm: hoà thạc hoà gia công chúa

Cố Khiết Thần túm chặt tay cô tao xoay ngược đi ra sau sườn lưng, sải bước xuống chóng, kéo trực tiếp cô tao cho tới cửa ngõ chống, đẩy cô tao ra phía bên ngoài rồi đóng góp sầm cửa ngõ lại.

Sau lúc trở về chống, anh nhảy vào chống tắm, đứng bên dưới vòi vĩnh sen, phanh về phía nước rét mướt.

Lúc Từ Soái chạy cho tới, nhận ra Tô Tử Thiến chỉ quấn khăn lông, vô nằm trong xứng đáng thương ngồi trước cửa ngõ chống, cỗ dạng chật vật, thể trạng anh tao chùng xuống.

Anh tao hỏi: “Khiết Thần đâu?”.

Tô Tử Thiến rấm rứt nói: “Khiết Thần đang được ở nhập cơ, anh ấy xua đuổi tôi ra phía bên ngoài, tôi thiệt sự rất rất lo ngại sợ hãi anh ấy tiếp tục xẩy ra chuyện! Hu hu hu…”.

Từ Soái còn không thích coi cô tao lấy một chiếc, người phụ phái nữ ko biết điều!

Cố Khiết Thần lần anh tao là vì như thế anh tao cho tới lùi vỏ hộp tối lâu như thế, đương nhiên hình mẫu gì rồi cũng biết một không nhiều, cũng biết phương pháp giải quyết và xử lý.

Từ Soái gõ cửa ngõ chống, cửa ngõ được phanh đi ra, Cố Khiết Thần quấn khăn tắm, khắp cơ thể vẫn còn đó đầm đìa. Ánh đôi mắt anh chết mệt ly láo lếu loàn, gần như là ko tại vị.

Từ Soái tức khắc dìu anh cho tới ghế sofa, bịa đặt viên dung dịch nhưng mà anh tao mang về nhập mồm anh, tiếp sau đó lấy một lọ nước ko phanh ở trong tủ rét mướt cho tới anh tợp.

Xem thêm: phân tích khổ 1 2 đây thôn vĩ dạ

Chốc lát sau, nỗi khổ cực của Cố Khiết Thần giảm sút rộng lớn 50%, tuy nhiên ứng dụng sót lại của loại này vẫn khiến cho anh cau chặt ngươi, khung người cũng còn căng cứng, ánh nhìn thỉnh phảng phất lại lóe qua loa vẻ nhức nhối.

Từ Soái thấy vậy, ko nỡ nhằm anh khổ cực, nói: “Khiết Thần, Hay những anh chớ nhẫn nhịn nữa, mặc dù sao ở trên đây cũng đều có sẵn phụ phái nữ, còn là một người phụ phái nữ của anh ấy, ngủ thì cứ ngủ thôi…”.

Anh rét mướt lùng coi sang trọng, anh tao tức khắc tạm dừng, thay đổi lời: “Hay là tôi đem anh về công cộng cư?”.