gặp được em ở những tháng năm tươi đẹp nhất

"Qua trên đây." Anh kéo Từ Hoãn rời khỏi xa xôi, khẽ con quay người chất vấn, "Hồi vỏ hộp à?|"

Giang Quyết nom cô một cơ hội cảnh giác, khuôn mặt mũi nhỏ nhắn được make up khôn cùng động lòng người, đơn giản bộ quần áo này hở hố quá, váy nhiều năm mới mẻ cho tới đầu gối.

Bạn đang xem: gặp được em ở những tháng năm tươi đẹp nhất

Từ Hoãn nhấp lên xuống đầu, "Không hồi vỏ hộp."

"Ừ, vậy thì chất lượng tốt." Anh ôm eo cô cúi đầu mò mẫm môi, "Vợ anh đẹp mắt quá, hít loại nào là."

"Ưʍ...đừng, ở trên đây mọi người." Từ Hoãn lùi về đàng sau.

"Hôn một chiếc thôi nhé?"

Anh phớt lờ cứ thế xua đuổi theo đuổi song môi ngà ngọc đang được trốn tránh rồi hít lên, ăn thật sạch sẽ lớp son.

Từ Hoãn lấp mồm xấu xa hổ nom anh vì chưng góc nhìn ko thể tin cậy nổi, "Anh rõ rệt là! Tại trên đây nhiều người lắm!" Cô nom xung xung quanh nhắc nhở.

Giang Quyết ko phát biểu gì, nom anh có vẻ như tủi đằm thắm quan sát về ở phía đằng sau, "Tại sao cần liên minh với cậu ta?"

"?" Cô theo đuổi bạn dạng năng quay trở về nom lý giải, "Ban đầu thì ko cóc em, về sau là cậu ấy mời mọc em tuy vậy ca."

"Mời thì em cần chuồn à?" Giọng anh đem theo đuổi sự phỏng vấn.

"Thật rời khỏi được liên minh với cậu tớ em cũng thấy đặc biệt vinh hạnh, Trần Tắc Đồng...hát cũng hoặc." Từ Hoãn nom biểu cảm của anh ý nhằm lựa điều nhưng mà phát biểu.

Ai ngờ phiên này dẫm cần kho bãi mìn, Giang Quyết sầm mặt mũi, áp lực nặng nề không gian xung quanh người rời thấp, anh nghiến răng bất mãn, siết chặt năm đấm lặng lẽ nom thế giới "ăn phát biểu bừa bãi" ê.

Đúng thời điểm này buổi tiệc đón tân SV chính thức, mặt mũi ê sở hữu người gọi qua loa, Từ Hoãn đành vội vàng hít anh rồi êm ả phát biểu, "Ngồi trên đây ngoan ngoãn ngoãn đợi em, đoạn việc em cho tới mò mẫm nhé? Ngoan nha." Sau ê cô và Trần Tắc Đồng nằm trong trở về phía hậu trường.

Anh nom theo đuổi bóng sườn lưng "xứng đôi" của nhì người nhưng mà thấy run sợ.

Sau ê anh lấy điện thoại cảm ứng thông minh rời khỏi chất vấn nhập group, "Ai biết Trần Tắc Đồng không?"

Rất thời gian nhanh sở hữu người vấn đáp, Trần Thâm, "TRần TẮc Đồng? thạo, ĐH hắn, hát xịn, vốn liếng là ca sĩ thì phải!"

Giang Quyết, "Cậu tớ đơn thân à?"

Lâm Giang, "Chuẩn, em gái tôi quí cậu tớ lắm, ngày nào thì cũng lại nhải còn bắt tôi trình làng mang lại nó, lại còn bảo tôi mang lại số wechat, u kiếp, tôi khoét đâu ra?"

Trần Thâm, "Chắc phu nhân ông cũng thân quen cậu tớ à?"

Giang Quyết hậm hừ, "Nào chỉ biết, thằng này còn dám mơ tưởng cho tới phu nhân tôi."

"..." Trần Thâm nhắn qua loa một chuỗi ...

"Thật á?"

"Ừ."

"Mẹ kiếp, như nào?" Thầm Thâm ngạc nhiên.

"Trường phu nhân tôi sở hữu buổi tiệc đón nhận tân SV, nhì chúng ta hát tuy vậy ca, một vừa hai phải rồi mới mẻ gặp gỡ tôi thấy góc nhìn thương hiệu ê nom phu nhân tôi cứ sai sai, chắc chắn là sở hữu ý với phu nhân tôi luôn luôn." Giang Quyết nghiến răng, so với mặt mũi này nam nhi đặc biệt nhạy bén, chỉ việc xem qua là nhìn xuyên đối phương.

Trần Thâm, "Con u nó, ko thể nhẫn nhịn được, khoác kệ nó là ai, bạn bè tớ tiếp tục xử nó."

Lâm Giang, "Anh em tớ tiếp tục xử nó."

"Anh em tớ tiếp tục xử nó."

"Anh em tớ tiếp tục xử nó."

...

Nhìn một chuỗi lời nhắn ùa cho tới Giang Quyết siêt chặt điện thoại cảm ứng thông minh rồi kiểm soát và điều chỉnh lại thể trạng. Anh một vừa hai phải mới mẻ biết tình địch thôi, trong tầm thời hạn qua loa ko biết thương hiệu này vẫn dấm dúi dẫn dụ phu nhân bản thân từng nào phiên rồi, anh lặng lẽ lưu giữ lại coi phu nhân bản thân chính thức biểu diễn tập dượt kể từ lúc nào, một hồi lâu sau anh nhắm đôi mắt lại.

Thế vẫn ko là gì, Khi anh nhìn thấy nhì người bước lên sảnh khấu, khắp cơ thể anh rét băng. Dưới ánh sáng của đèn, hình hình ảnh cả nhì nom nhau mỉm cười cợt như đâm nát nhừ con cái đôi mắt anh, tại vì sao cần cười cợt sung sướng cho tới vậy?

Chưa không còn, đám người theo dõi này không tồn tại đôi mắt à mà còn phải tiếng ồn "Xứng song quá!" "Cặp song xinh tươi quá!" Con u nó, đùa gì thế? Anh ngoảnh đầu rét lùng lườm loại loại loại vật sinh sống một vừa hai phải trừng trị ngôn câu này, cô gái kinh hoảng hãi ngay lập tức ngậm mồm.

Ban đầu Giang Quyết lăm le con quay clip, giờ đây làm những gì còn thể trạng nhưng mà con quay, anh lấy điện thoại cảm ứng thông minh phóng rồi tự sướng, tay lập cập lên vì thế tức, chụp liên tiếp vài ba loại lận.

Xem thêm: khu 2 hoàng cương thanh ba phú thọ

Anh rét lùng nom mùng màn trình diễn, vô vàn cơn dông tố, vô vàn cơn dông tố, muôn muôn loại con cái u mái ấm nó.

Mẹ kiếp, mi demo liếc đôi mắt nữa xem? Để ông xem? Vẫn nom à? 5 phiên, 6 phiên, 8 phiên, 10 phiên,...

Cả mùng màn trình diễn Giang Quyết cứ nom chằm chằm lên sảnh khấu lấp lánh lung linh, thỉnh phảng phất lại liếc nom loại đứa đang được cố ý nom phu nhân bản thân mách bảo, u, loại thằng ti tiện.

Giọng phu nhân bản thân dễ dàng nghe thế, hát cũng dễ dàng nghe, sao lại cần tuy vậy ca với loại vật vịt đực kia? Không thể hiểu nổi, nghe giọng của Trần Tắc Đồng anh càng bực, tai ù hêt cả chuồn, không dễ chịu quá, hát loại con cái u gì vậy? Anh hát bừa còn hoặc là hơn nhé.

Rốt viên cũng màn trình diễn đoạn, anh vỗ tay rồi rét lùng vực dậy.

Tới cửa ngõ chống thay cho vật anh phát hiện cô,

"Sao lại cho tới đây?" Từ Hoãn cười

Anh rầu rĩ ko sướng, "Chờ em."

Từ Hoãn gật đầu rồi xuất hiện, phía bên trong không tồn tại ai, cô ngoảnh đầu lại, "EM nhập thay cho ăn mặc quần áo vẫn, anh ở ngoài đợi em."

Cô chuồn nhập lăm le tạm dừng hoạt động lại, ngờ đâu bị anh sử dụng chân ngăn lại rồi len qua loa sơ hở.

"Nào, anh mau rời khỏi chuồn, người không giống nhận ra thì ko hoặc đâu."

Giang Quyết nhéo thăt sườn lưng cô rồi đè cô lên tường, tiện tay khóa luôn luôn cửa ngõ lại, "Không, ở ngoài anh kinh hoảng lắm, cần nhập vào cơ."

Từ Hoãn dở khóc dở cười cợt, "Vậy anh ở trên đây đợi, em chuồn thay cho vật dã."

Cô vén rèm chuồn nhập nhập, tháo dỡ váy rồi núm quần lên lăm le xỏ nhập thì anh vẫn vén rèm xông cho tới.

Cô núm ăn mặc quần áo ngăn chặn lại, "Biết tức thì là anh ko trung thực nhưng mà."

Còn ko thong dong nữa.

Giang Quyết sán lại ngay gần, chạng tay gỡ tấm dán ngực xuống, "Em còn ko thao nè." Anh ném miếng một vừa hai phải tách rồi tách nốt mặt mũi còn sót lại.

"Anh đặc biệt ko sướng nhé." Anh bao bọc lấy cô kể từ đàng sau, nhì tay chụp lên bầu ngực rộng lớn.

Từ Hoãn cuống quýt bắt lấy bàn tay anh ngăn anh thực hiện bậy.

"Sao thế?" Cô chất vấn.

"Anh không dễ chịu." Giang Quyết bảo nhỏ, giọng có vẻ như khàn.

Đại khái Từ Hoãn cũng đoán được rồi, cô yên ủi, "Chỉ là bạn làm việc thôi, xa lạ biết gì cả, trươc ê cũng trước đó chưa từng gặp gỡ."

"Cậu tớ nom em tận 28 phiên."

Giang Quyết nhắm đôi mắt, ủn ủn sau gáy cô, bàn tay vẫn ko tạm dừng mà còn phải sử dụng lực bắt lấy mạnh rộng lớn nhéo lấy đầu ti, anh rộng lớn giờ đồng hồ đòi hỏi, "Sau này sẽ không được phép tắc liên hệ nữa, công thức liên hệ cũng xóa chuồn."

Từ Hoãn tâm lý rồi đồng ý, tuy rằng cô nhận định rằng anh chỉ phát biểu bừa tuy nhiên rời xẩy ra chuyện hiểu nhầm thì cũng tránh việc liên hệ làm những gì, cô lặng lẽ bỏ kết các bạn là không còn chuyện, tuy rằng vậy lại khôn cùng ko lịch sự và trang nhã, dẫu vậy chàng trai này đang được giận dỗi rồi.

Cân nhắc đoạn, cô vỗ tay anh, " Được rồi thả rời khỏi, em cần thay cho vật."

Nhắc cho tới ăn mặc quần áo, Giang Quyết lại trừng trị tác, "Bộ vật này của em cũng hở mặt hàng quá nhé, cộc quá thể."

Nhớ cho tới cái váy hở hố trươc ê, Từ Hoãn chột dạ, "Cái này sẽ không lộ đâu, thiệt đấy." Cái gì cần thiết thì lấp hêt rồi nhưng mà.

Giang Quyết tì đầu lên vai cô ngó xuống, đầu ti hồng hào bị anh tùy ý đùa cợt, xứng đáng thương biết bao.

Anh cố ý làm cho sự, "Dù ko lộ thì người nam nhi không giống cũng thấy, anh nhức lòng lắm!"

Từ Hoãn phát biểu tránh việc điều, "Nhìn anh đâu sở hữu giống như nhức lòng."

Xem thêm: hút bể phốt hà nội khoán

Anh nhếch mồm, "Để ông xã ngậm một thời gian."

Từ Hoãn còn chưa kịp kể từ chối thì anh vẫn xoay người, khom sườn lưng mυ"ŧ lấy mυ"ŧ nhằm rồi gặm rồi gặm như loại trừ không còn thể trạng nhập ê, đầu lưới đói khát quét tước cho tới quét tước tháo lui, căn chống thay cho vật đang được yên tĩnh tĩnh đùng một phát sở hữu tiếng động không giống thông thường vọng rời khỏi.

Từ Hoãn thở hào hển, luýnh quýnh, "Đừng mà! Có người cho tới thì làm thế nào giờ?"