nhật ký vả mặt của tiêu tổng

“Tiêu Sinh, em nghe phát biểu Lạc Gia Hân đang được trở lại rồi.”

Cao Hy Hy bưng dĩa ngược cây vô chống thao tác làm việc của Tiêu Sinh, tuy nhiên chỉ ngần ngại đứng trước cửa ngõ nhưng mà không đủ can đảm chuồn vô. Tiêu Sinh ghét bỏ nhất là cô xuất hiện nay ở không khí riêng lẻ của hắn.

Bạn đang xem: nhật ký vả mặt của tiêu tổng

“Đúng vậy! Gia Hân đang được về nước. Thì sao?”

Tiêu Sinh ngồi xoay sườn lưng về phía Cao Hy Hy, lạnh lẽo nhạt nhẽo buông lời nói. Cao Hy Hy mím chặt môi, nhìn bóng sườn lưng lạnh giá của những người nam nhi trước mặt mũi bản thân, lòng nhấc lên một nỗi tủi hờn khó khăn mô tả.

“Vậy… anh lăm le thế nào?”

Cao Hy Hy cố bước thêm 1 bước, tiến bộ lại ngay sát Tiêu Sinh. Nào ngờ, hắn thiên nhiên xoay người lại, nhìn cô vị góc nhìn ăm ắp sự ngán ghét bỏ.

“Vị trí của cô ấy lúc này vốn là của cô ấy ấy. Cô phát biểu coi, tôi tiếp tục thực hiện thế nào?”

Ánh đôi mắt của Tiêu Sinh đem theo đòi vài ba phần thử thách, hắn nhìn chòng chọc vô Cao Hy Hy như ham muốn loại trừ không còn phẫn nộ lên cô.

Năm bại liệt, nếu như không cần vì thế thân phụ u hắn nghiền buộc hắn cần cưới cô, người sánh song nằm trong hắn lúc này là Lạc Gia Hân mới mẻ chính. Không biết Cao Hy Hy và mái ấm chúng ta Cao bại liệt đang được người sử dụng thủ đoạn gì nhưng mà rất có thể khiến cho thân phụ u hắn một mực tin yêu tưởng, nghiền hắn cần cưới cô cho tới vị được. Tiêu Sinh vốn liếng dĩ không thích nghe theo đòi lời nói thân phụ u, tuy nhiên bà Tiêu một nhì đòi hỏi sinh sống đòi hỏi bị tiêu diệt, hắn ko thể thực hiện ngơ trước sự việc khích động của những người u vốn liếng sở hữu bệnh về tim của tôi.

Bất lực nhìn Lạc Gia Hân rời khỏi chuồn nội địa đôi mắt, Tiêu Sinh ụp từng tội lỗi lên đầu Cao Hy Hy.

“Bao nhiêu năm vừa qua cô đang được sinh sống sung sướng với danh tức là Tiêu thiếu thốn phu nhân rồi, lúc này cô và mái ấm chúng ta Cao dò xét đầy đủ rồi chứ? Gia Hân đang được trở lại, ân huệ mái ấm chúng ta Cao so với mái ấm chúng ta Tiêu tôi đã và đang trả đầy đủ. Tôi không thể ham muốn bắt gặp mặt mũi cô nữa.”

Tiêu Sinh rời ngoài ghế, ko thèm liếc nhìn Cao Hy Hy, nhưng mà chuồn trực tiếp rời khỏi cửa ngõ. có vẻ như ko thể tức thời buông vứt tình yêu của bạn dạng thân thiết, Cao Hy Hy bịa đĩa ngược cây lên bàn, rồi đuổi theo Tiêu Sinh, kể từ hâu phương ôm chặt lấy hắn.

“Tiêu Sinh, anh chớ như thế đạt được không? Chúng tao đang được là bà xã ck xuyên suốt tía năm vừa qua, em so với mái ấm gia đình anh cũng hoàn hảo đạo con cái dâu, anh ko thể chỉ vì thế Lạc Gia Hân nhưng mà ruồng vứt em được!”

“Vợ chồng? Cô cảm nhận thấy sở hữu nực cười cợt không?” Tiêu Sinh gỡ đôi tay đang được níu chặt lấy bản thân, nhìn Cao Hy Hy vị hai con mắt coi thường bỉ rồi nhếch mồm cười cợt. “Ba năm vừa qua tôi trước đó chưa từng động vô cô, cũng ko thèm nhìn trực tiếp vô khuôn mặt mũi ghét bỏ của cô ấy, cô tâm sự nhì chữ “vợ chồng” này nhưng mà ko thấy ngượng mồm sao?”

“Nhưng tất cả chúng ta đang được kết duyên, em đã và đang cực kỳ nỗ lực thực hiện một người bà xã tốt!” Cao Hy Hy run rẩy rẩy, nước đôi mắt chực trào thoát khỏi đai đôi mắt đỏ loét hoe. “Ba năm vừa qua em ko lúc nào yên cầu anh bất kể chuyện gì, che chở anh từng bữa tiệc giấc mộng, Chịu đựng đựng tính khí của anh ý. Không lẽ em ko đầy đủ chất lượng tốt sao?”

“Cô không chỉ ko đầy đủ chất lượng tốt mà còn phải vô nằm trong xứng đáng ghét!” Tiêu Sinh gằn từng chữ, càng ngày càng cảm nhận thấy Cao Hy Hy phiền toái. “Nói chuồn, cô ham muốn từng nào chi phí mới mẻ Chịu đựng rời ngoài mái ấm chúng ta Tiêu?”

“Em ko cần thiết tiền!” có vẻ như ko Chịu đựng nổi đợt đau nhức kể từ vô lồng ngực, Cao Hy Hy hét lên. “Em cần thiết anh vì thế em yêu thương anh! Anh phát biểu chuồn, em sở hữu gì ko sánh được với Lạc Gia Hân chứ? Cô tao đang được vứt rơi anh, đuổi theo người nam nhi không giống, anh ko ghi nhớ sao?”

Tiêu Sinh ghét bỏ nhất đó là trường hợp hi hữu chấp của Cao Hy Hy, thời điểm hiện tại cô lại dám xúc phạm người phụ phái nữ nhưng mà hắn kính yêu nhất. Hắn tức giẫn dữ giơ tay lăm le tát Cao Hy Hy, tuy nhiên suy nghĩ cho tới cô cho dù sao cũng chính là phái yếu hèn, hắn ngay tắp lự tức giẫn dữ thu tay lại, rồi chỉ vô mặt mũi cô nhưng mà cảnh cáo:

Xem thêm: tháng tư lời nói dối của em

“Cao Hy Hy, tôi phát biểu cho tới cô biết, cô không tồn tại điểm gì rất có thể ví được với Gia Hân. Cô xấu xa xí, tầm thường nhát, nhỏ nhen và ăm ắp toan tính, do đó chớ hòng suy nghĩ cho tới chuyện rất có thể níu kéo tôi!”

Cao Hy Hy bất lực cho tới nhảy khóc, cô chỉ từ biết ôm ngực bản thân nhưng mà thở hào hển, vừa vặn thống khổ lại vừa vặn tiếc nuối như chuẩn bị tổn thất chuồn cái gì bại liệt vô nằm trong cần thiết.

Thấy Cao Hy Hy không thể nổi loạn, Tiêu Sinh đắc ý cho rằng cô đang được đồng ý chuyện ly thơm. Cha u hắn luôn luôn nghiền buộc hắn cần công cộng sinh sống với cô, nếu như cô dữ thế chủ động ly thơm thì từng chuyện tiếp tục dễ dàng giải quyết và xử lý rộng lớn gấp nhiều lần.

Nghĩ ngợi thiệt rộng lớn, Tiêu Sinh nghiêm trang ngồi vô bàn, chìa một tấm thẻ mới mẻ cứng rời khỏi trước mặt mũi Cao Hy Hy rồi lạnh lẽo lùng nói:

“Tôi cho tới cô chục tỷ, ngay lập tức ngay tắp lự cút ngoài mái ấm chúng ta Tiêu! Nói với thân phụ u tôi là chủ yếu cô ham muốn ly thơm.”

Cao Hy Hy nhìn thường xuyên chăm tấm thẻ bên trên bàn, hai con mắt đang được tràn đầy đau nhức và tủi hờn chợt chốc chỉ từ lại không gian ráo hoảnh. Cô run rẩy rẩy fake tay ráng lấy cái thẻ rồi siết chặt lấy nó, biểu cảm bên trên khuôn mặt mũi trở thành vô cùng thời điểm tai quái. Một lát sau, cô ngước hai con mắt xanh ngắt nhìn Tiêu Sinh, ngây ngô chất vấn lại hắn:

“Mười… chục tỷ?”

“Đúng vậy!” Tiêu Sinh cảm nhận thấy plan của tôi chuẩn bị thành công xuất sắc, toàn bộ cơ thể thư thả, không thể nhằm ý cho tới Cao Hy Hy. “Thấy chi phí ngay tắp lự sáng sủa đôi mắt rời khỏi chứ gì? Cầm lấy rồi vươn lên là đi!”

Cao Hy Hy ko tin yêu nổi vô tai và đôi mắt bản thân, tương đối thở càng ngày càng việc nặng nhọc. Suy suy nghĩ một hồi, cô đáp:

“Được, nếu như anh đang được tuyệt tình như thế, em cũng không còn gì nhằm níu kéo. Chúc anh hạnh phúc…”

“Thôi chớ văn vở!” Tiêu Sinh ngắt lời nói Cao Hy Hy. “Tôi tương tác với trạng sư rồi, giấy tờ thủ tục ly thơm tiếp tục tổ chức nhanh chóng thôi!”

“Thật không?” Cao Hy Hy chớp đôi mắt chất vấn.

“Không lẽ cô suy nghĩ tôi còn ham muốn kéo dãn dài cuộc hôn nhân gia đình này?” Tiêu Sinh tức giẫn dữ, trừng đôi mắt nhìn Cao Hy Hy, khiến cho cô kinh hãi hãi lùi về sau bao nhiêu bước, tay tóm chặt cái thẻ, ôm vô ngực.

“Được, vậy em ko níu kéo nữa. Dù sao anh cũng ko yêu thương em. Hẹn bắt gặp anh ở Tòa án!”

Xem thêm: sùi mào gà bao lâu thì phát bệnh

Cao Hy Hy thở hắt rời khỏi một tương đối, tiếp sau đó nhanh gọn lẹ trở về chống bản thân. Vừa chuồn, cô vừa vặn siết lấy tấm thẻ bên trên tay, khuôn mặt mũi tràn đầy thống khổ ban nãy chợt chốc mất tích, thay cho vô bại liệt là sự việc vừa lòng và sung sướng cho tới nỗi khó khăn kìm nén.

Vừa phi vào chống, Cao Hy Hy ngay tắp lự đóng góp sầm cửa ngõ lại, nhảy lên nệm lăn lộn lộn một hồi, rồi quấn chăn nhưng mà cười cợt ha hả. Cô nhắm nhía cái thẻ mãi ko ngán, rồi hãy nhanh tay gọi năng lượng điện cho mình thân thiết Đỗ Tú Lệ.

“Lệ Lệ, thành công xuất sắc rồi! Mười tỷ trao tay, tự tại vẫy gọi!”