truyện chiến thần cuồng phong

Click Theo Dõi -> Fanpage Để Cập Nhật Truyện Chiến Thần Cuồng Phong

Chương 1281

Bạn đang xem: truyện chiến thần cuồng phong

Một loạt giờ đồng hồ xương gấy răng rắc vang lên, là giờ đồng hồ xương nứt toạc đi ra của bao nhiêu người Đông Hoàng trộn láo nháo cùng nhau.

Nhạc Linh Linh nghe thấy đều ngây người, người đang được nâng Lăng Khiếu Thịnh thời điểm hiện nay tiếp tục khích động đến mức độ sắc mặt mày đỏ au sâm không ngừng nghỉ thở hào hển đang được nỗ lực lắc tỉnh Lăng Khiếu Thịnh dậy, tuy nhiên toàn bộ từng chuyện đều kết giục chỉ vô phút chốc, vận tốc của Tân Vũ Phong thiệt sự quá thời gian nhanh.

Nhưng chỉ trong vòng thời hạn cụt như thế tuy nhiên bao nhiêu thương hiệu người Đông Hoàng đến tới tận cửa ngõ dò la chuyện vớ đều tiếp tục té xuống, Tân Vũ Phong vụt qua chuyện toàn bộ, bóng hình lại về bên như cũ tiếp sau đó dửng dưng phủi tay bao nhiêu loại.

Tân Vũ Phong ngấc đầu nhìn Nhạc Linh Linh: “Có lấy khăn giấy má không?”

Nhạc Linh Linh sửng oi một khi mới nhất nhanh gọn nói: “Có với với.”

Thân là một trong cô nàng tương đối với bệnh dịch thật sạch, Nhạc Linh Linh đương nhiên luôn luôn lấy theo gót khăn ướt sũng, khăn giấy má, khăn tay tương đối đầy đủ tất cả mặt mày người Nhạc Linh Linh tiếp cận hộc tủ ở cửa ngõ chống, phanh loại túi nhỏ của tớ mang ra phụ thân loại tiếp sau đó chạy bước nhỏ cho tới trước mặt mày Tân Vũ Phong, kính cẩn đem choTân Vũ Phong tương đương như: đang được hiến dâng bảo vật vậy.

Nhạc Linh Linh phanh to tát đôi mắt nhìn Tân Vũ Phong, vô hai con mắt sáng sủa lấp lánh lung linh viết lách đẫy dòng sản phẩm chữ ngưỡng mộ.

Tân Vũ Phong đem tay rút đi ra một tờ khăn giấy má, vệ sinh đầu ngón tay rất nhiều lần tiếp sau đó vứt lên phía trên mặt một người Đông Hoàng với vẻ mặt mày ghét bỏ vứt.

“Bẩn thiu.”

Tên võ sư tóc đuôi sam tiếp tục nhức nhối đến mức độ phát biểu tránh việc điều, sắc mặt mày White bệch ở gục xuống khu đất, không ngừng nghỉ hít không khí lạnh.

Anh tớ muốn làm giơ tay theo gót phiên bản năng nhằm che cút địa điểm nhức của tớ, tuy nhiên từng nhen ngón tay bên trên người anh tớ đều bị Tân Vũ Phong bẻ gấy, căn phiên bản ko động đậy được.

Mỗi một khớp xương bên trên người đều ở hiện trạng vặn vẹo.

đến nút ko thể tin cậy được, anh tớ tương tự như người không tồn tại xương tuy nhiên té rạp bên trên mặt mày khu đất, nhìn qua chuyện vô cùng thời điểm dị Không chỉ anh tớ, tuy nhiên toàn cỗ đám người Đông Hoàng xuất hiện ở phía trên đều rớt vào thảm cảnh này.

Xem thêm: vẽ tranh cô bé bán diêm

Những người của phái bộ võ đạo Đại Hạ cũng trợn đôi mắt há hốc mồm tuy nhiên nhìn tất cả đang được ra mắt trước đôi mắt, phút chốc nhìn Tân Vũ Phong, phút chốc lại quan sát về phía đám người Ðông Hoàng vẫn đang được ở nhan nhản bên trên mặt mày khu đất, nhượng bộ như vân ko lấy lại niềm tin Tân Vũ Phong thuận tay ném tờ khăn giấy má lên phía trên mặt của một người Đông Hoàng đang được ở trước giầy của tớ, tương tự như chỉ việc va vô chúng ta một chút ít thì tiếp tục bám cần loại vô cùng dơ dơ vậy, Tân Vũ Phong đá mặt mày của đối phương: “Cảm giác bị người không giống bẽ gãy những khớp xương thế nào?”

Đám người Đông Hoàng ko phát biểu nên điều.

Tân Vũ Phong kể từ bên trên cao nhìn xuống đám người Đông Hoàng này, trong thâm tâm với cùng một cảm hứng ko thể phân tích và lý giải được.

Vừa rồi có lẽ rằng là mong muốn tưởng niệm đồng bào của anh ý, cũng chính là vì như thế người các bạn Quách Thành khi nấy bị người Đông Hoàng hạ gục bên trên mặt mày khu đất, cứng cáp chẳn cũng nhức nhối như thế, thống cực khổ như thế.

Có lẽ là những người dân đồng team từng nằm trong kề vai hành động với anh, người bạn bè đảm bảo chất lượng Bạch Hứa Trạch của anh ý trước đó cũng cần chịu đựng đựng biết từng nào là nhức nhối. Những chuyện anh đã từng với đám người Đông Hoàng bao nhiêu ngày qua chuyện chẳng xứng đáng là gì nếu như đối với chúng ta cả, có lẽ rằng chúng ta càng thống cực khổ, càng vô vọng, càng không đành lòng rộng lớn bọn bọn chúng cấp ngàn vạn phen.

Nghĩ cho tới phía trên, vô đôi mắt Tân Vũ Phong lóe lên một tia tàn ãn tương tự như một con cái sói phí phạm, anh gắn từng từng chữ nói: “Những thương tổn tuy nhiên đồng bào Đại Hạ của tôi cần gánh, những người dân ắt cần trả trả cấp trăm lần”

“Cảm giác bị người tớ trả thù oán thế nào?” Sắc mặt mày Tân Vũ Phong âm trầm gần như là mong muốn nhỏ giọt.

‘Vừa phát biểu mũi giầy của anh ý vừa vặn hung hăng nghiền nát nhừ những đầu ngón tay của đám người Đông Hoàng bên dưới chân.

Tục ngữ với cùng một câu cực kỳ hoặc, mươi ngón tay thông suốt với lòng bàn tay, cảm hứng nhức nhối khi những đầu ngón tay nghiền nát nhừ, e rằng rất khó có kể từ ngữ nào là rất có thể tưởng tượng được.

‘Vẻ mặt mày Tân Vũ Phong vô nằm trong thản nhiên tương đương như: đang được giẫm lên một từng miếng thịt bị tiêu diệt không thể cảm hứng gì nữa, tiếp sau đó theo thứ tự giãm lên đầu ngón tay của từng người Đông Hoàng bên trên mặt mày khu đất.

Đám người của Đông Hoàng đều toát những giọt mồ hôi rét, sắc mặt mày trảng bệch, vô trong cổ họng không ngừng nghỉ gào thét cho tới khàn cả giọng, tiếng động tương tự như với người tiêu dùng móng tay cào vô bảng đen giòn vô cùng chói tai, khiến cho những người dân xuất hiện đều nổi không còn domain authority gà chỉ hận ko thể bịt kín lỗ tai của tớ lại.

Nhưng lòng của từng một người đều tràn trề khoan khoái, vậy tuy nhiên Tân Vũ Phong lại rất có thể đơn giản dễ dàng tấn công cho tới đám người Đông Hoàng đi ra nông nỗi này.

Xem thêm: truyện ngôn tình trung quốc hiện đại 18

Chẳng trách… anh ko hề bồn chồn kinh Saemon

Thông Báo: Website chuyển sang dùng thương hiệu miền mới nhất 123truyentop.com , Chúc độc giả truyện vui vẻ vẻ!

Nếu các bạn ko load được trang web hãy thiết lập tiện ích 1.1.1.1 nhằm truy vấn trang web.