cố chấp mộng tiêu nhị

Cổ tay bị tóm chắt, Mẫn Hy nỗ lực bay rời khỏi vài ba lượt vẫn ko rút thoát khỏi tay anh được. Nếu nối tiếp giằng teo tăng, với kĩ năng khiến cho song mặt mũi giành cãi ko hí hửng, thời điểm hôm nay là sinh nhật anh, Mẫn Hy không thích làm mất đi hứng.

Cô kể từ quăng quật việc giãy đạp giụa, tráng lệ tâm lý.

Bạn đang xem: cố chấp mộng tiêu nhị

Lúc này, cô cảm biến rõ rệt được lực tay Phó Ngôn Châu tiếp tục nhẹ nhàng rộng lớn vài ba phần, ngón tay thon nhiều năm mạnh mẽ và tự tin của anh ý khẽ tóm lấy cổ tay cô.

Mẫn Hy liếc anh, đúng khi anh đang dần nhìn cô.

Phó Ngôn Châu ko đoán được, cỗ dáng vẻ nhìn dường như đang được tráng lệ tâm lý này của cô ý là thực sự tiếp tục nghe tiếng kiến nghị của anh ý, ra quyết định tiếp tục phân tích và lý giải mang đến rõ rệt, lẫn nhau bậc thang nằm trong trở lại, Hoặc là cứ tuỳ tiện đem kệ vậy mang đến xong xuôi.

Sự trầm đem kéo dãn dài một phút, hoặc rất có thể cũng lâu rộng lớn.

Cuối nằm trong Mẫn Hy cũng phanh mồm, giọng điệu ôn hoà hơn: “Nguyên nhân của việc lấp hình anh lại không tồn tại phức tạp như anh suy nghĩ. Anh vốn liếng rất đẹp trai, lên hình ảnh thì ngoài nên phát biểu rồi, ko lấp lại tiếp tục tác động cho tới tâm tư tình cảm của em, tác động luôn luôn cho tới việc tăng ca ban đêm.”

Phó Ngôn Châu ko phát biểu nên tiếng.

Giọng điệu của cô ý vô nằm trong trở thành khẩn, khiến cho người tao ko thể bươi móc được gì tăng, tuy nhiên biểu cảm bên trên khuôn mặt cô khi đó lại là – cuộc sống này không hề gì luyến tiếc nữa.

Sự thâm nám tình đôi khi tráng lệ tỏ bày loại gọi là khẩu thị tâm phi và ghét bỏ quăng quật, cũng thực hiện khó khăn mang đến cô rồi.

Cô hỏi: “Em phân tích và lý giải vậy anh không hề phẫn uất nữa rồi chứ?”

Phó Ngôn Châu phục sinh lại xúc cảm mới mẻ gật đầu, giọng điệu rảnh nhạt: “Không phẫn uất nữa.”

Nhưng lòng anh càng bực.

Anh ham muốn nghe thấy nguyên vẹn nhân thực sự kể từ cô, sau khoản thời gian trung thực nếu mà này là yếu tố của anh ý, anh tiếp tục xử lý và thay cho thay đổi, tuy nhiên ko nên là tiếng phát biểu ngược với lòng bản thân này của cô ý.

Thế tuy nhiên cô lại không thích phát biểu thiệt.

Anh buông tay cô rời khỏi, vực lên ngoài sô trộn nhường nhịn lối mang đến cô, tuy nhiên Mẫn Hy lại nhanh chóng rộng lớn một bước, lên đường vòng qua quýt bàn trà, ko phát hiện ra anh đứng lên.

Trên cái tủ đầu nệm vô buồng nghỉ, đồng hồ đeo tay của Phó Ngôn Châu được đặt tại cơ, Mẫn Hy nhìn qua quýt vài ba giây rồi thu lại tầm đôi mắt, coi rời khỏi tối ni anh tiếp tục ngủ ở buồng nghỉ phụ.

Cô và Phó Ngôn Châu với “làm” cùng nhau vài ba lượt, tuy nhiên chính vì xa thẳm kỳ lạ, lại không tồn tại tình thương, thêm vào đó khi thực hiện tiếp tục nhức, hưởng thụ vài ba lần thứ nhất chẳng rời khỏi làm thế nào cả.

Phó Ngôn Châu cũng tương đối nhằm ý cho tới cảm biến của cô ý, lượt này anh cũng nỗ lực khiên chế phiên bản thân thiết, gần như là không tồn tại lượt này được tận hứng cả.

Sau cơ anh lên đường công tác làm việc ở Giang Thành, còn cô qua quýt Thượng Hải, tiếp tục ngay sát nhì tuần chúng ta ko bắt gặp nhau rồi.

Mẫn Hy soi sương sửa lại lớp make up, sửa quý phái lại đầu tóc một lần tiếp nữa, kết thúc mới mẻ thay cho cái quần Trắng đã trở nên nước mưa dính dơ, thăm dò một cỗ lễ phục vừa rồi đem lên.

Mẫn Hy di chuyển vất vả vô phòng tiếp khách, khi khi lại lướt qua quýt Phó Ngôn Châu. Cô đem đồ gia dụng trọng thể như thế nhằm chúc mừng sinh nhật anh, sự ko hí hửng trong tâm địa Phó Ngôn Châu cũng tan biến lên đường vài ba phần.

Anh khoá screen điện thoại cảm ứng thông minh lại, bịa đặt qua quýt một phía, rảnh rỗi không tồn tại việc gì thực hiện, góc nhìn dõi theo đuổi bóng hình cô.

Mẫn Hy vất vả cắm hoa, rồi lựa chọn rượu mang đến tối ni, những đoá hồng và cát tường như ý sạch sẽ lọ hoa cũng ko rất đẹp vì chưng cô.

Khung xương của cô ý nhỏ, tuy nhiên ở đâu cần thiết lại vô nằm trong đầy đủ, toàn bộ cơ thể vô nằm trong mềm mại và mượt mà.

Lễ phục bịa đặt riêng biệt vừa đẹp bao bọc lấy từng lối đường nét khung người cô, bóng sườn lưng mềm mại và mượt mà ngược sáng sủa, khi ẩn khi hiện tại.

Phó Ngôn Châu ngắm nhìn và thưởng thức một hồi mới mẻ trị hiện tại cô đang di chuyển chân trần.

Cô cậy bản thân cao, ko cần thiết lên đường giầy gót cao cũng cân nặng được cỗ váy.

Dép lê của Mẫn Hy trước cơ bị cô toá rời khỏi nhằm ở trước thảm trải sàn, cơ hội Phó Ngôn Châu ko xa thẳm, sau khoản thời gian thay cho váy xong xuôi cô cũng ko tiếp cận cạnh anh nhằm lấy.

“Mẫn Hy,” Anh gọi cô: “Em lên đường dép vô lên đường.”

Mẫn Hy lựa chọn một chai rượu nho Trắng kể từ ở trong tủ rượu, ko vấn đáp anh, tuy nhiên tự động lẩm bẩm: “Em ham muốn húp rượu nho Trắng.”

“Được, ham muốn húp anh tiếp tục húp nằm trong em.” Phó Ngôn Châu chỉ vô song dép lê: “Em lên đường dép vô trước lên đường.”

Mẫn Hy ko cảm nhận thấy rét mướt chân, cô lựa chọn xong xuôi rượu nho Trắng xong để lên bàn ăn, tiếp sau đó nghe theo đuổi tiếng Phó Ngôn Châu, cố kỉnh cái khăn rét mướt trải qua lên đường dép.

Sàn mái ấm đang được vệ sinh tinh khiết từ là 1 giờ trước, tinh khiết bóng ko một phân tử những vết bụi, lòng cẳng chân cũng ko dơ, cô sử dụng khăn độ ẩm cẩn thận vệ sinh chân, đợi thô.

Trước Lúc lên đường dép cô nhấc chân ngược lên, vệ sinh lòng cẳng chân lên quần âu của Phó Ngôn Châu, tiếp sau đó cẳng chân nên tái diễn động tác một vừa hai phải rồi.

Phó Ngôn Châu: “…”

Gương mặt mũi anh hiện thị vẻ bất đắc dĩ: “Em thế này là với tâm tư tình cảm gì đây?”

Còn rất có thể với tâm tư tình cảm gì được?

Tình thú thân thiết phu nhân ông chồng.

Nhưng mặc dù cô với phân tích và lý giải, anh cũng sẽ không còn tin cậy cô với ý chất lượng như thế.

Trong phút chốc Mẫn Hy mới mẻ rung lắc đầu trả lời: “Em cũng ko rõ rệt là tâm tư tình cảm gì.” Cô tỏ bày sự chân thành: “Hay là anh gom em phân tách lên đường.”

Phó Ngôn Châu xoa thái dương, không tồn tại gì nhằm phát biểu.

Lồng ngực bỗng nhiên tụ lại chút tức bực.

Mẫn Hy vực lên lên đường vào trong nhà vậy sinh, giặt tinh khiết khăn rồi phơi bầy lên.

Lúc ra đi, Phó Ngôn Châu phát biểu với cô: “Là tâm tư tình cảm không tồn tại chuyện gì nên nên thăm dò chút chuyện.”

Mẫn Hy fake mỉm cười, bên trên khuôn mặt là biểu cảm sao cũng được: “Phân tích chính rồi.”

Cô suy nghĩ, nên làm thế nào thì anh mới mẻ hiểu cô ko nên không tồn tại chuyện gì tạo ra sự mới mẻ thăm dò chút chuyện trên đây.

“Vậy chào anh phân tách tăng, nếu mà người phụ phái đẹp tuy nhiên một người nam nhi mến vệ sinh chân lên quần anh tao, anh cảm nhận thấy người phụ phái đẹp ấy với tâm tư tình cảm gì.”

Phó Ngôn Châu không hiểu biết ý của cô: “Em phát biểu giản dị và đơn giản chút.”

“Vậy lấy anh thực hiện ví dụ, anh mới mẻ rất có thể phân tách đúng chuẩn rộng lớn.” Mẫn Hy phát biểu rõ: “Nếu như, em phát biểu nếu mà anh với người mình yêu thích.” Thực rời khỏi cô biết anh tiếp tục với người mình yêu thích, với lượt anh còn căn vặn cô về tình hình hình của những người ấy.

Người phụ phái đẹp ấy là bàn sinh hoạt thời cấp cho tía của anh ý, chúng ta thạc sĩ nằm trong ngôi trường, anh cũng lấy nguyên nhân là quan hoài cho tới bàn sinh hoạt nhằm căn vặn cô về người ấy.

Sau này kể từ vị trí Nghiêm Hạ Vũ cô cũng xác có được, ngược thực Phó Ngôn Châu mến người bàn sinh hoạt ấy.

Không quá tía người hiểu rằng chuyện này, cô là 1 trong những vô số cơ.

Cô và anh đều sở hữu kín của riêng biệt bản thân, đơn thuần kín của cô ý với tương quan cho tới anh, còn anh thì ko.

Mẫn Hy đúng lúc thu lại xúc cảm, nối tiếp nói: “Nếu như người anh mến vệ sinh chân lên quần anh, anh cảm nhận thấy cô ấy với tâm tư tình cảm gì.”

Nếu thay đổi trở thành người mình yêu thích thực hiện như thế, anh với cảm nhận thấy cô ấy rảnh rỗi thăm dò chuyện nữa hoặc không?

Anh với còn lên án hành vi này như thế nữa ko.

Xem thêm: hoà thạc hoà gia công chúa

Anh sẽ không còn.

Anh tiếp tục cảm nhận thấy cô ấy đang khiến nũng, trêu chọc bản thân.

Chỉ là chính vì em ko nên là kẻ anh mến, vậy nên mặc dù em với thực hiện ngẫu nhiên chuyện gì, vô đôi mắt anh cũng đều là cố ý sinh chuyện.

Mẫn Hy nhìn anh, đợi anh vấn đáp.

“Hy Hy.” Biểu cảm Phó Ngôn Châu không bao giờ thay đổi, tuy nhiên giọng lại rét mướt đi: “Chúng tao là phu nhân ông chồng, anh là ông chồng em, em lấy ví như vậy ko phù hợp.”

“Không nên em tiếp tục phát biểu rồi sao, nếu như.”

“Giả dụ cũng ko phù hợp.”

Mẫn Hy ko ngờ anh tiếp tục tráng lệ như thế.

Trong lòng anh tiếp tục với người mình yêu thích, vậy nên mới mẻ tráng lệ như vậy.

Đương nhiên, vô sự tráng lệ cũng đều có cả sự tôn trọng giành riêng cho cô.

Lúc cô thể hiện ví dụ cũng ko suy nghĩ nhiều, cũng không tồn tại ý gì không giống, chỉ ham muốn anh hiểu rằng, hành vi của cô ý ko nên đang được thăm dò chuyện với anh.

“Lấy ví như vậy, em dường như không tâm lý chu đáo.”

Phó Ngôn Châu nhìn cô, ko phát biểu gì tăng.

Chuông cửa ngõ mái ấm vang lên. 

Mẫn Hy rời khỏi xuất hiện, là đầu phòng bếp chủ yếu và đầu phòng bếp phụ, còn tồn tại cả thư kí Bạch.

Đầu phòng bếp phụ xách nhì túi nguyên vật liệu rộng lớn, bên trên tay Bạch San là cái bánh sinh nhật. Sếp nhắn cô bịa đặt bánh sinh nhật, đúng khi cô với văn khiếu nại cần thiết thăm dò sếp ký thương hiệu, tiện đem bánh lên luôn luôn.

Size bánh chỉ ở mức 15cm, giản dị và đơn giản xinh xắn, xung xung quanh cái bánh được phết kem white color, phối với với cùng một đoá hồng và một đoá cát tường như ý white color, sắc tố khác lạ có một không hai đó là color lá xanh lơ của hoa tươi tắn.

Sếp chỉ nhắn cô bịa đặt bánh size 15, còn những loại không giống tự động cô biết tuy nhiên thực hiện.

Tiệc trưa ni cũng bịa đặt một cái bánh size 15cm, một vừa hai phải nhìn tiếp tục biết là loại phụ phái đẹp tiếp tục mến, vô sinh nhật của tôi sếp lại bịa đặt bánh Mẫn Hy mến, lòng cô tiếp tục hiểu.

Cô biết Mẫn Hy mến huê hồng và cát tường như ý Trắng, vậy nên mới mẻ có thêm cái bánh này.

“Vất vả mang đến cô rồi.” Mẫn Hy mỉm cười nhận lấy bánh.

“Không vất vả, đó là việc làm của tôi.” Bạch San thăm dò sếp ký văn khiếu nại.

Mẫn Hy phanh vỏ hộp cái bánh kem rời khỏi, kể từ độ cao thấp cho tới cơ hội tô điểm, không tồn tại gì là ko phù hợp với sở trường của cô ý.

Cô ko mến bánh kem quá to, mến loại bánh tô điểm giản dị và đơn giản, cũng mến nhất nhì loại hoa này. Người hiểu tâm tư tình cảm của cô ý ko nên là Phó Ngôn Châu, tuy nhiên là thư kí Bạch.

Mẫn Hy tiếp cận tủ rượu mang ra sáu chai rượu, bịa đặt nhì chai vào cụ thể từng túi, tặng mang đến đầu phòng bếp chủ yếu và phụ phòng bếp từng người 1 phần, như thế Lúc tặng mang đến thư kí Bạch cô ấy sẽ không còn vì như thế đá quý giá đắt tuy nhiên kể từ chối nữa.

“Hôm ni là sinh nhật của Phó tổng, quý khách đều sở hữu phần, nằm trong share như mong muốn của sếp ‘nhiều tiền’ nhé.”

Cô trả rượu mang đến thư kí Bạch, người một vừa hai phải lấy văn khiếu nại được ký xong xuôi sẵn sàng giã biệt rời khỏi về.

Ấn tượng của Bạch San với vị tam công chúa của Mẫn gia ko tồi tệ, trước lúc Mẫn Hy phát triển thành bà công ty của chúng ta, cô với nghe phát biểu vị công chúa này cao cao bên trên thượng đặc biệt khó khăn xúc tiếp, tuy nhiên sau khoản thời gian xúc tiếp nhiều rồi, cô quan sát ko nên như thế.

Cô mỉm cười, tự do thoải mái nhận lấy: “Vậy thì kính cẩn ko vì chưng tuân mệnh, cảm ơn sếp và phu nhân ‘nhiều tiền’.”

Phó Ngôn Châu nhìn nhì người đứng trước tủ rượu phát biểu mỉm cười, lại nhìn qua quýt rượu đỏ hỏn bên trên tay thư ký Bạch, này là rượu nho anh thăm dò từng trái đất mới mẻ đã có được, rước làm quà tặng tặng kết duyên mang đến Mẫn Hy. Mẫn Hy vô cũng thích rượu nho đỏ hỏn, ở những TP.HCM cô thông thường cho tới công tác làm việc, trong những tòa nhà anh đều nhằm vài ba chai rượu.

Cô rời khỏi tay quá khoáng đạt, một ban đêm tiếp tục tặng lên đường sáu chai, cứ nối tiếp như thế rượu vô mái ấm ko đầy đủ mang đến cô tặng mất mặt.

Nhìn thấy vang đỏ hỏn, anh đùng một cái ghi nhớ rời khỏi tối ni Mẫn Hy lựa chọn vang Trắng.

Phó Ngôn Châu vực lên lên đường vô chống phòng bếp, phát biểu với đầu bếp: “Đổi trở thành vang Trắng.” Trước cơ anh tưởng rằng Mẫn Hy tiếp tục lựa chọn vang đỏ hỏn.

Đổi rượu, mùi vị của thịt cũng thanh rộng lớn một chút ít.

Đầu phòng bếp chính thức sẵn sàng.

Phó Ngôn Châu về chống thay cho ăn mặc quần áo, Mẫn Hy vì như thế bữa tối này tuy nhiên đem lễ phục, anh cũng ko thể đem quá tuỳ tiện được. Sơ mi bên trên người là loại sơ-mi tự do thoải mái, ko đầy đủ sang trọng.

Anh thay cho một cái sơ-mi Trắng với ống tay loại pháp, lờ đờ rãi sơ-vin.

Khi anh ra phía bên ngoài, thư kí Bạch tiếp tục tách ngoài, Mẫn Hy ngồi cạnh bàn ăn tự sướng bánh sinh nhật.

Trong khi tự sướng Mẫn Hy ngấc đầu nhìn anh một chiếc, tiếp sau đó nối tiếp tự sướng, đùng một cái cảm nhận thấy với gì cơ khang không giống, lại ngấc đầu quan sát về phía anh một lần tiếp nữa.

Anh thay cho một cái sơ-mi không giống rồi.

Cô mến loại sơ-mi với ống tay xắn lên như thế của anh ý, đặc biệt tinh xảo, càng thực hiện toát rời khỏi vẻ chín chắn cấm dục vô anh.

Phó Ngôn Châu cố kỉnh nhảy lửa nhằm bên trên bàn, sẵn sàng lát nữa nhóm nến sử dụng.

Anh ngồi xuống đối lập cô, phụ thuộc vào sườn lưng ghế.

Đầu phòng bếp vẫn đang được vất vả phía bên trong, anh sử dụng âm thanh chỉ mất nhì người chúng ta nghe thấy: “Rượu tối ni em tặng rồi thì thôi, tuy nhiên rượu sót lại ở trong tủ ghi nhớ nhằm lại mang đến em húp.”

“Đau lòng rồi sao?”

Mẫn Hy đang được sửa hình ảnh, đùng một cái không tồn tại tâm lý nữa.

Cô nhắc anh: “Lúc kết duyên anh từng phát biểu, rượu vào cụ thể từng tòa nhà đều là của em, tiệc tùng, lễ hội hoặc đồng minh tụ luyện đều tuỳ em sử dụng. Nếu như khi cơ anh ko phát biểu như thế, em cũng sẽ không còn ko chừng đỗi như thế, tự động ý lấy rượu của anh ý tặng cho tất cả những người không giống.”

Gương mặt mũi Phó Ngôn Châu đặc biệt bình tĩnh: “Ừm, anh phát biểu đều tuỳ em húp, tuy nhiên ko bao hàm người không giống.”

“…”

Mẫn Hy hừ rét mướt một giờ đồng hồ. 

Thật biết tấn công tráo định nghĩa.

“Trước trên đây ko phân tích là lỗi của anh ý, anh cũng không tồn tại ý trách cứ em.” Phó Ngôn Châu khẽ tạm dừng mới mẻ phát biểu tiếp: “Số rượu này đều là đá quý kết duyên anh tặng em, chớ rước tặng người không giống.”

Mẫn Hy khựng lại: “Quà kết duyên.”

Xem thêm: top bot là gì trong đam mỹ

Vậy tuy nhiên cô lại ko biết.

“Lúc cơ sao anh ko nói?”

Phó Ngôn Châu: “Lúc cơ anh ko phát biểu là vì như thế những chai rượu này cũng ko nên là đá quý gì quý trọng, đơn thuần nhằm tìm kiếm ra bọn chúng cũng tương đối trở ngại. Tặng em rượu nho là nhằm tỏ bày sự thực bụng của anh ý so với hôn nhân gia đình của tất cả chúng ta.”