cô vợ song sinh đáng yêu của tổng tài vân sinh

Khách sạn năm sao?

Cuối nằm trong Vân Tử Lăng vẫn không tuân theo anh về bên.

Bạn đang xem: cô vợ song sinh đáng yêu của tổng tài vân sinh

Hiện bên trên chủ yếu phiên bản thân mật anh cũng ko biết quan hệ thân mật anh và cô là ra sao.

Cô rời lên đường tía năm, dựa vào pháp lý nhưng mà trình bày thì thuộc sở hữu dạng tự động hóa ly thơm.

Thế tuy nhiên nhưng mà vừa phải nãy trước lúc lên đường, anh đang được nói: ‘Chúng tớ vẫn chính là bà xã ông chồng, ko ly thơm.’

Vân Tử Lăng khá hiện tượng đau đầu xoa huyệt thái dương, lông ngươi trước đó chưa từng dãn đi ra.

Một bản thân tâm lý một khi, cô xoay đầu lịch sự nom Đa Đa ở sát bên.

Lúc này Đa Đa đang được tiến thủ vô vào mơ rất đẹp, cậu nhỏ xíu ngủ thật ngon, duoiws ánh đèn sáng vơi nhẹ nhõm, khuôn mặt mũi nhỏ nhắn của Đa Đa cực kỳ dễ thương.

Thấy vậy, cô ko nhịn được cúi xuống thơm lên trên bề mặt cậu nhỏ xíu một chiếc.

“Rinh rinh.”

Điện thoại của Vân Tử Lăng đùng một cái rung rinh một giờ đồng hồ.

Cô với thói quen thuộc bịa đặt điện thoại cảm ứng ở chính sách rung rinh vô ban đêm, đa số là kinh hoàng gây phiền hà Đa Đa ngủ,

Sau Lúc núm điện thoại cảm ứng lên nom, cô khá sửng oi một chút ít.

‘Chị dâu, hoàn toàn có thể họp mặt không?’

Vân Tử Lăng ngừng một chút ít.

Ánh đôi mắt vô ý thức quan sát về phía Đa Đa ở sát bên.

Sau tê liệt cô nom chằm chằm vô điện thoại cảm ứng một khi lâu.

Mà Hoắc Nhã Linh phía trên xe pháo thì đang được hồi vỏ hộp đợi câu vấn đáp của cô ấy.

Cô tớ kinh hoàng.

Sợ cô kể từ chối.

Hai tay cô tớ không ngừng nghỉ vỗ vô lăng lái xe, toàn bộ cơ thể thở thâm thúy.

Mãi cho tới Lúc cô tớ cảm nhận được một lời nhắn vấn đáp với nhì chữ: ‘Tới lên đường.’

Cuối nằm trong cô tớ mới nhất thở phào thoải mái.

Ngay tiếp sau đó cô tớ giẫm chân ga, tiếp cận vị trí nhưng mà Vân Tử Lăng đang được gửi.

――――

“King kong.’ Chuông cửa ngõ vang lên một giờ đồng hồ.

Vân Tử Lăng nhẹ dịu xuống chóng, rồi rời khỏi cửa ngõ.

Cửa bị đẩy đi ra.

Hoắc Nhã Linh đứng ở cửa ngõ, vẻ mặt mũi dị thông thường nom cô: “Chị….. Chị dâu……..”

Vân Tử Lăng thấy vẻ mặt mũi của cô ấy tớ thì thở nhiều năm nói: “Mau vô đi!”

Hoắc Nhã Linh gật đầu, theo đòi cô vô.

Vân Tử Lăng tạm dừng hoạt động chống lại.

Vừa phi vào, ánh nhìn của Hoắc Nhã Linh đang được chính thức lần tìm tòi xung xung quanh.

“Thằng nhỏ xíu đang được ngủ vô buồng ngủ.” Cô ngẫu nhiên biết là cô tớ mong muốn lần đồ vật gi.

Hai tay Hoắc Nhã Linh đan loạn xị vô nhau, vẻ mặt mũi khá xấu xa hổ: “Ngủ, ngủ rồi à……..”

Nói xong xuôi ánh nhìn vẫn khuynh hướng về phía buồng ngủ.

Nhưng nhưng mà Vân Tử Lăng ko trình bày, cô tớ không tồn tại dũng khí lên đường vô.

Dù sao ban sơ là cô tớ vứt vứt cậu nhỏ xíu.

“Em vô coi thằng nhỏ xíu đi!”

Hoắc Nhã Linh khẽ giật thột, khó khăn tin yêu nom cô: “Em hoàn toàn có thể vô coi thằng nhỏ xíu sao?”

Vân Tử Lăng đứng vị trí số 1 lên đường vô, Hoắc Nhã Linh cũng hấp tấp vàng lên đường vô theo đòi.

Trên chóng rộng lớn duy nhất với từng một cái bóng ngủ dịu dàng êm ả.

Có một cỗ dáng vẻ nho nhỏ tựa như búp bê đang được yên ắng ở ngủ ở đấy.

Dưới sự khúc xạ khả năng chiếu sáng, thậm chí là cô tớ còn thấy sản phẩm lông nheo miếng mai của cậu nhỏ xíu rất rất tương đương cô ta…..

Hai đôi mắt của cô ấy tớ ngay thức thì trở thành mơ hồ nước.

Cô tớ lờ lững rãi trở về phần bên trước, và tiếp sau đó tiếp cận mặt mũi chóng.

Vân Tử Lăng tiếp cận xối mang đến teo tớ một chén trà, đặt tại bên trên mặt mũi bàn.

Hoắc Nhã Linh lờ lững rãi ngồi lên chóng, cô tớ nom chằm chằm vô Đa Đa, ngay lập tức tiếp sau đó nước đôi mắt chảy xuống.

Thấy vậy Vân Tử Lăng khẽ thở nhiều năm một chiếc, ddauw khăn tay mang đến cô tớ.

Hoắc Nhã Linh nhận lấy khăn tay vệ sinh nước đôi mắt, vừa phải khóc vừa phải nói: “Thằng nhỏ xíu, thằng nhỏ xíu đang được rộng lớn vì vậy rồi……..

“Ừm, đang được tía tuổi tác rồi.”

“Ba năm……..” Cô tớ cụp đôi mắt xuống, vô đầu lại xuất hiện nay cỗ dáng vẻ cô tớ nỡ kể từ chối cậu nhỏ xíu.

“Thằng nhỏ xíu rất rất ngoan ngoãn.” Vân Tử Lăng tiếp cận ngồi xuống cái ghế mặt mũi cạnh: “Thằng nhỏ xíu là đứa con trẻ ngoan ngoãn nhất chị từng bắt gặp, nó vượt lên sự trầm ổn định của một đứa con trẻ nằm trong tuổi tác, ko khóc ko nháo, thỉnh thoảng thậm chí là chị còn cảm nhận thấy với nên phía bên trong khung người này của thằng nhỏ xíu là một trong người trưởng thành và cứng cáp hay là không, nếu như không thì làm thế nào lại hiểu chuyện như vậy!”

Hoắc Nhã Linh nom ánh nhìn tràn trề dịu dàng êm ả của Vân Tử Lăng, lại nom đứa đàn ông được đỡ đần chất lượng tốt vì vậy.

Cô tớ biết vô tía năm này, kinh hoàng rằng Vân Tử Lăng đang được dành riêng không còn tận tâm nhằm đỡ đần nuôi chăm sóc đứa nhỏ xíu này.

“Em van lơn lỗi…..” cô tớ quan sát về phía Vân Tử Lăng, nghẹn ngào nói: “Thật van lơn lỗi, van lơn lỗi chị…..”

Vân Tử Lăng kéo tay của cô ấy ta: “Không rất cần phải van lơn lỗi thiệt đi ra chị nên cảm ơn em, là em đang được tạo cho cuộc sống đời thường của chị ý tràn trề kỳ vọng, chị không đủ can đảm tưởng tượng, nếu mà không tồn tại Đa Đa, ko biết chị còn hoàn toàn có thể kiên trì sinh sống tiếp hoặc không……..

Hoắc Nhã Linh nghẹn ngào, cô tớ nom đứa nhỏ xíu này, trong thâm tâm ngũ vị tạp trần.teo tớ tránh việc đột biến mối quan hệ với Khúc Tịnh Quân.

Càng tránh việc với đứa nhỏ xíu này!

“Chị tiếp tục trình bày tình hình thực tiễn mang đến anh trai em biết sao?” Cô tớ căn vặn Vân Tử Lăng.

“Không.” Cô mỉm cười một giờ đồng hồ, ánh nhìn vô nằm trong kiên định: “Em chớ lo phiền, ngay lập tức kể từ khoảng thời gian ngắn chị nhận nuôi Đa Đa thì đứa nhỏ xíu này đó là con cái của chị ý, mặc dù người bên phía ngoài với trình bày thế nào là, với reviews chửi vày chị đi ra sao thì Đa Đa cũng đó là đứa nhỏ xíu tự chị sinh!”

Nói xong xuôi, cô vỗ vỗ lên mu bàn tay của cô ấy ta: “Chị biết mon sau em tiếp tục kết duyên, phen này chị về bên là vì như thế chuyện dời mộ của u với chú Mạnh, em yên ổn tâm, sau khoản thời gian chị thực hiện xong xuôi chuyện mặt mũi này thì tiếp tục rời đi!”

Hoắc Nhã Linh rung rinh mình: “Chị mong muốn dẫn theo đòi Đa Đa cho tới vùng ngoại thành New Zealand sao?”

Ánh đôi mắt Vân Tử Lăng quan sát về phía Đa Đa trở thành vô nằm trong vơi dàng: “Nơi tê liệt rất rất tốt! Tại khu vực tê liệt không gian trong sạch, với sông, với thảo nguyên vẹn, đều là những loại Đa Đa thích!”

“Vậy bằng hữu thì sao? Anh em đang được đợi chị tía năm!”

Vân Tử Lăng khá tạm dừng, sau này lại đợt nữa ngước đầu lên quan sát về phía cô tớ, mỉm mỉm cười nói: “Nhã Linh, em ghi nhớ kỹ, em chắc chắn nên niềm hạnh phúc, em hoàn toàn có thể lên đường thoát khỏi đoạn quá khứ tê liệt nhằm nhìn thấy 50% không giống cũng ko đơn giản gì, chị hoàn toàn có thể hiểu, phen này chị về bên là vì như thế chuyện dời mộ, hoàn toàn có thể sẽ có được một không nhiều người đả kích nhắm vô chị và Đa Đa, tuy nhiên em chắc chắn nên tươi tỉnh, em chuẩn bị thực hiện nàng dâu rồi, mang đến dù là chuyện gì xẩy ra thì cũng ko được hành vi lộn xộn, toàn bộ cứ phú mang đến chị!”

Hoắc Nhã Linh nhíu ngươi, toàn bộ cơ thể khá bối rối: “Vậy còn chị thì sao? Em đang được bước thoát khỏi được quá khứ, vậy chị vẫn ko bước thoát khỏi được nỗi nhức thất lạc con cái tê liệt sao?”

Nụ mỉm cười của Vân Tử Lăng trở thành cứng đờ, khung người rõ rệt khá cứng lại.

“Xin lỗi chị dâu…..” Hoắc Nhã Linh rất rất áy náy thấy lúc phản xạ của cô ấy vì vậy.

“Không sao.” Cô quan sát về phía Đa Đa, mỉm cười nói: “Có Đa Đa thực hiện chúng ta, chị đã đi được thoát khỏi đoạn quá khứ tối tăm tê liệt rồi.”

“Anh em thì sao? Chị biết anh ấy yêu thương chị nhưng mà chị vẫn mong muốn lên đường sao?”

Xem thêm: hồng lâu mộng tóm tắt

Ba năm này, tuy vậy cô tớ kể từ chối thông tin về đàn ông.

Nhưng thỉnh phảng phất cô tớ vẫn nhằm lộ thông tin của Hoắc Hình ảnh Quân với Vân Tử Lăng.

“Chị với anh ấy…..” Cô ko biết nên trình bày đồ vật gi.

Quan hệ của cô ấy với anh lúc này một tiếng khó khăn nhưng mà trình bày không còn được.

Nước đôi mắt của Hoắc Nhã Linh rơi càng nhiều: “Em mong muốn kết duyên, tuy nhiên em không tồn tại cơ hội nào là quá nhận Đa Đa…….. Thế tuy nhiên nhưng mà nếu như nhằm chị đem theo đòi Đa Đa, chị với anh em…….. Nếu như nhằm u em biết, chắc chắn là bà ấy sẽ tới quấy nhiễu, vốn liếng dĩ…….. Vốn dĩ bà ấy ko tiếp nhận chị!”

Vân Tử Lăng thấy cô tớ khóc thì hấp tấp vàng đem giấy tờ mang đến cô tớ vệ sinh nước mắt: “Không ai hoàn toàn có thể tách chị với Đa Đa đi ra, mang đến dù là là anh của em thì cũng ko được!”

Hoắc Nhã Linh quan sát về phía cô, nước đôi mắt chảy phổ biến.

Cô tớ không tồn tại tư phương thức u.

Cũng trước đó chưa từng triển khai nhiệm vụ của một người u.

Nhưng nhưng mà chị dâu của cô ấy tớ lại thay cho cô tớ tiêu thụ không còn toàn bộ.

“Hu hu hu……..” Hoắc Nhã Linh ngay thức thì bao bọc lấy Vân Tử Lăng, nức nở nói: “Em nên báo đáp chị ra sao trên đây, em nên thực hiện ra sao trên đây, em ko biết nên thực hiện ra sao cả!”

Vân Tử Lăng vuốt ve sống lưng cô tớ, an ủi: “Em ko cần phải làm những gì cả, không nhất thiết phải nghĩ về đồ vật gi cả, em chỉ việc ngày ngày hạnh phúc, thực hiện một cô chạc thiệt xinh đẹp!”

“Ưm…..” Đột nhiên, cậu nhỏ xíu bên trên chóng nghe thấy giờ đồng hồ khóc của Hoắc Nhã Linh, ko ngoài phanh đôi mắt đi ra.

Vân Tử Lăng thấy vậy thì vỗ vỗ Hoắc Nhã Linh, ánh nhìn quan sát về phía Đa Đa.

Hoắc Nhã Linh cũng nom theo đòi ánh nhìn của Vân Tử Lăng.

Cô tớ vừa phải nom một chiếc đang được ngay thức thì sững sờ.

Đôi đôi mắt to tát tròn trặn của cậu nhỏ xíu không còn nom cô tớ rồi lại quan sát về phía Vân Tử Lăng, hỏi: ‘Mẹ ơi, đó là ai?’

Vân Tử Lăng nhích cho tới ngay sát, bao bọc lấy Đa Đa vô lòng, thơm một chiếc lên trên bề mặt cậu bé: “Cô ấy là dì Nha Linh của con cái, cô ấy tương tự như u, cực kỳ yêu thương Đa Đa!”

Nghe vậy, hai con mắt thơ ngây tê liệt của cậu nhỏ xíu quan sát về phía Hoắc Nhã Linh, tiếp sau đó mỉm cười: “Cháu kính chào dì Nhã Linh.’

Hai đôi mắt Hoắc Nhã Linh ngay thức thì nhòa lên đường, cô tớ vùng lên quan sát về phía Vân Tử Lăng, Tống Uyển Nguyệt rẩy nói: “Em, em với thể…….. Ôm thằng nhỏ xíu một chiếc không?”

Vân Tử Lăng quan sát về phía Đa Đa: “Dì Nhã Linh rất rất yêu thương con cái, con cái hoàn toàn có thể khiến cho dì Nhã Linh ôm một chiếc không?”

Đa Đa ngoan ngoãn ngoãn gật đầu, tiếp sau đó vươn nhì tay đi ra.

Hoắc Nhã Linh tăng trưởng bao bọc lấy cậu nhỏ xíu vô vào ngực.

Ba năm.

Đây là phen trước tiên cô tớ được ôm con cái bản thân.

Tay của cô ấy tớ vô nằm trong run rẩy rẩy, nước đôi mắt ko kiểm soát nổi nhưng mà chảy xuống.

Đa Đa hấp tấp vàng hùn cô tớ vệ sinh nước đôi mắt, thực hiện một ngữ điệu ký hiệu: ‘Dì Nhã Linh chớ khóc, với nên dì Nhã Linh nhức ở đâu ko, Đa Đa hùn dì thổi, thổi xong xuôi sẽ không còn nhức nữa……..’

“Hu hu hu…..”

Hoắc Nhã Linh ngay thức thì quỳ bên trên mặt mũi khu đất, khóc kiểm đếm tâm tê liệt phế truất liệt…..”

――――

Tối ni ở trên đây với người ko ngủ được.

Ở ngôi nhà chúng ta Hoắc cũng đều có người ko ngủ được.

Tối ni Hoắc Hình ảnh Quân về bên.

Anh cho tới lấy giấy tờ ĐK kết duyên và hình ảnh cưới.

Hi Vân hấp tấp vàng cản lối Hoắc Hình ảnh Quân::Anh Hình ảnh Quân, anh núm bao nhiêu loại này lên đường đâu?”

Hoắc Hình ảnh Quân nhíu ngươi, quan sát về phía cô ta: “Trẻ con cái căn vặn nhiều như vậy thực hiện gì?”

“Cái gì nhưng mà con trẻ con cái, em là bà xã ko cưới của anh!”

Hi Vân rất rất khóc mừng, kể từ Lúc cô tớ tỉnh lại, anh luôn luôn ăn ở với cô tớ như 1 đứa con trẻ.

Trước trên đây anh không phải như vậy.

Hoắc Hình ảnh Quân ko quan hoài cô tớ với mừng ko, trình bày với cô ta: “Em là em gái anh!”

Trong tía năm này, toàn bộ những loại cô tớ mong muốn nước ngoài trừ anh đi ra.

Anh gần như là là đang được thỏa mãn nhu cầu không còn từng đòi hỏi của cô ấy.

Đúng vậy, anh đang được báo đáp cô tớ.

Thậm chí còn mua sắm mang đến cô tớ một can ngôi nhà trị giá chỉ tía trăm tỷ.

Chỉ nhằm khiến cho cô tớ nắm rõ, anh hoàn toàn có thể người sử dụng công thức không giống nhằm báp đáp phần ân tình tê liệt.

Nhưng nhưng mà chỉ riêng rẽ yếu tố tình thân là ko được!

“Em ko nên là em gái của anh ý, em gái của anh ý còn lâu mới nhất vì như thế anh liều mình như thế?” Vẻ mặt mũi Hi Vân ko mừng nói: “Em biết anh mong muốn làm cái gi, em thấy bên trên thông tin trình bày anh mong muốn tái ngắt phù hợp với bà xã trước với đích không?” Không, em từ chối, anh là của em, vì sao anh lại hoàn toàn có thể tái ngắt phù hợp lại với cô ta?” Cô tớ bắt lấy cánh tay của Hoắc Hình ảnh Quân: “Tại sao anh lại phản bội em? Em ko được chấp nhận, em khong mang đến phép!”

“Tái hợp?” người con trai cau ngươi nhâm nhẩm lại nhì chữ này, nom cô nàng đang được làm mưa làm gió tê liệt.

“Đúng, tái ngắt phù hợp, em ko đồng ý!” Cô tớ ngửa đầu, khuôn mặt mũi nhăn lại.

“Ha.” Hoắc Hình ảnh Quân trầm thấp mỉm cười một giờ đồng hồ.

“Anh, anh mỉm cười cái gì?”

“Từ đầu cho tới cuối anh với cô ấy trước đó chưa từng ly thơm, sao lại trình bày là tái ngắt thơm được?” Anh vươn tay xoa đầu của cô: “Về sau nên khách hàng khí với chị dâu một chút ít, biết chưa?”

Nghe vậy Hi Vân mong muốn tổ tung, cô tớ hấp tấp vàng di động cầm tay anh đi ra, nhì tay kháng nạnh nói: “Cô tớ ko nên chị dâu của em, anh cũng ko nên là anh trai của em, em là bà xã anh, em mới nhất là bà xã của anh!!!”

Hoắc Hình ảnh Quân ko nhằm ý cho tới anh tớ nhưng mà núm dụng cụ rời khỏi ngoài.

“Không được lên đường, ko được luật lệ đi!”

Hi Vân hấp tấp vàng theo đòi anh vô cầu thang máy, trở xuống tầng một.

Bàn tay nhỏ bó của cô ấy tớ tóm lấy cổ tay của anh ý, mặc dù vậy mức độ lực của anh ý rất rộng lớn, vóc người cũng khá cao.

Hai người nom tựa như là anh đang được kéo một con cái gấu koala, nom vô nằm trong khôi hài.

“Không được chấp nhận lên đường, em ko được chấp nhận anh lên đường, em ko được chấp nhận anh đi kiếm con cái hồ ly tinh tinh nghịch tê liệt, em ko được chấp nhận anh lên đường, ko được chấp nhận ko mang đến phép!”

“Thái Hi Vân!” Hoắc Hình ảnh Quân ngừng bước đi lại, âm trầm gọi thương hiệu cô tớ.

Hi Vân tạm dừng, theo đòi phiên bản năng buông tay đi ra, cô tớ bĩu môi và nom anh vày vẻ mặt mũi oan ức.

“Làm loàn đầy đủ chưa?” Vẻ mặt mũi anh thiệt sự ko tốt: “Nếu như em còn kế tiếp làm mưa làm gió nữa, anh tiếp tục bảo lái xe đem em về nhà đất của em!”

“Anh Hình ảnh Quân….. Anh mong muốn xua đuổi em lên đường sao?” Cô tớ chuẩn bị khóc lên: “Em đã thử sai ở đâu, em là của anh ý, anh là của em, cô tớ đó là kẻ xen vô thân mật tất cả chúng ta, ko nên sao? Tại sao anh lại ưu tiên cô tớ, huống chí cô tớ còn và một người con trai không giống sinh một người con hoang!”

Nghe vậy, ánh nhìn Hoắc Hình ảnh Quân ngay thức thì mức giá nhu dao, mức giá lùng nom chằm chằm vô cô tớ.

Hi Vân ko ngoài rụt cổ một chiếc, ánh nhìn của anh ý vô nằm trong kinh sợ, tựa như với cùng 1 con cái dao đang được cứa từng nhát vô domain authority thịt của cô ấy tớ, sự đáng ghét vô đôi mắt anh ko thèm che lốt, tựa như cô tớ đang được làm thịt chúng ta anh vậy.

Thế tuy nhiên nhưng mà chuyện này còn có tương quan gì cho tới cô tớ.

Cô tớ lùi lại về hâu phương, trình bày khẽ: “Anh, anh trừng đôi mắt nom em như vậy thực hiện đồ vật gi, em….. Đâu nên em cắm sừng anh đâu….”

“Thái, Hi, Vân!”

Xem thêm: hoà thạc hoà gia công chúa

“Hu hu hu u u u……..” Hi Vân ngay thức thì khóc lớn: “Anh quát tháo em, anh quát tháo em!”

Hoắc Hình ảnh Quân cau ngươi tràn ngán ghét bỏ, núm đồ dùng trở về phía cổng.

“Quân!” Một tiếng nói nghiêm khắc nghị vang lên: “Muộn vì vậy rồi, con cái mong muốn lên đường đâu?”