đọc truyện ma có thật

                                    
                                              

Đêm cơ, đang được ngủ, một cơn ác nằm mê chợt cho tới khiến cho Thanh giật thột tỉnh giấc. Trong khi nỗ lực vuốt ve lại giấc mộng, cậu bỗng nhiên cảm hứng với người đang được hát ở xung quanh phía trên. Thanh nín thở, lắng tai, thực sự nổi tiếng hát âm thầm, vạc rời khỏi kể từ phía căn chống trống trải. Cậu đặc biệt sửng sốt, ko rõ ràng ai còn thức nhằm nhưng mà rầm rì vào khung giờ này? Thanh với tay lấy dế yêu, cậu nhấn vào 1 phím ngẫu nhiên nhằm để đèn sáng screen lên: 1 giờ 12 phút sáng sủa, đấy là giờ nhưng mà xứng đáng lẽ người xem cần ngủ say rồi mới nhất cần. Trong làng mạc chẳng ai với thói thân quen thức khuya. Kể cả hai người thức khuya nhất, là Thanh và Thu, cũng đều lên đường ngủ trước 12 giờ. Tò lần, Thanh nhổm dậy rẽ đôi mắt qua chuyện khe hành lang cửa số nỗ lực để ý. Những cảnh tượng Thanh bắt gặp khiến cho cậu rùng bản thân sởn tua ốc.

Trên cái bro xi-măng của căn chống trống trải, có một bóng đen thui đang được ngồi vắt vẻo. Điều tạo nên Thanh lạnh lẽo sinh sống sống lưng, là tuy rằng ngồi bên trên cái ngôi nhà, tuy nhiên chân của bóng đen thui nhiều năm sát vấp khu đất. Nó đung trả tựa như các đứa trẻ em con cái vẫn thực hiện vậy khi ngồi bên trên các chiếc ghế cao, hoặc những địa điểm nhưng mà chân ko vấp được khu đất. hai tay bóng đen thui cố kỉnh 2 sợi thừng, ở điểm cuối từng sợi thừng thắt lại trở thành vòng tròn xoe, coi như 2 cái vợt cầu lông cố kỉnh ngược. Đấy là 2 cái thòng lọng, bọn chúng đang dần đu đưa như 2 chân bóng đen thui vậy. Vừa ngồi đu đưa chân, bóng đen thui vừa phải lẩm nhẩm hát âm thầm. Ban đầu Thanh ko nghe rõ ràng, tuy nhiên sau đó 1 khi triệu tập, cậu nghe được vài ba câu nhập bài xích hát: "Gió lạnh lẽo tối hè đôi mắt đang được cay Bơ vơ một cõi này ai hoặc Lòng mang trong mình một nỗi niềm u uẩn Chờ ao ước người mãi, ai với hay" Đây là 1 trong bài xích hát trọn vẹn kỳ lạ, Thanh ko lúc nào được nghe thấy ở đâu cả. Nhịp điệu bài xích hát khá dịu dàng êm ả, đều đều, được hát bởi vì giọng hát âm thầm thực hiện cho tất cả những người nghe với cảm hứng người hát mang trong mình một nỗi phiền miên man ko lúc nào dứt. Tiếp cho tới, lại một bài xích khác: "Nếu anh là cánh diều Em được xem là sợi chỉ Vì nếu như ko với chỉ Diều tiếp tục chẳng dám cất cánh đâu" Cũng là 1 trong bài xích hát kỳ lạ. Nhịp điệu vui vẻ rộng lớn, vẫn được hát với giọng hát âm thầm khiến cho người nghe với cảm hứng người hát với 1 ước ham muốn thiệt giản dị, nhỏ nhỏ bé tuy nhiên chẳng lúc nào trở nên một cách thực tế. Trong một phút xuất thần, Thanh như hòa nhịp nằm trong bóng đen thui quỷ tai ác, cậu si mê lắng tai nhạc điệu những bài xích hát, những ngón tay cậu sờ soạng một cơ hội vô thức lên tuy vậy hành lang cửa số như đang được gõ nhịp theo gót nhạc điệu. Tâm hồn cậu như ham muốn bay thoát khỏi khung người, nó cất cánh theo gót nỗi phiền hoặc những thú vui nhưng mà bài xích hát đưa đến.

Bạn đang xem: đọc truyện ma có thật

Bất chợt, giờ ho của chàng trai công an kéo Thanh quay trở lại thực bên trên. Cậu trí tuệ được trước đôi mắt bản thân là 1 trong con cái quỷ, một dạng yêu thương tai ác, chứ ko cần một người nghệ sỹ, và 2 cái thừng thòng lọng cơ, biết đâu là nhằm dành riêng cho cậu. Thanh kinh sợ cứng người, cậu ham muốn la lên một giờ tuy nhiên có một đồ vật gi chẹn lại điểm cuống họng cậu khiến cho cậu ko thốt lên nổi. Dùng rất là bình sinh, cậu tăng cường tay nhập hành lang cửa số. "Rầm!". Cánh cửa ngõ banh tung, trước đôi mắt Thanh chỉ là 1 trong mùng tối tĩnh mịch. Cậu cố coi kỹ, tuy nhiên chẳng với bóng đen thui cũng chẳng với đôi bàn chân hoặc thừng thòng lọng này không còn.

"Có lẽ là ảo giác"-Thanh tự động nhủ, tuy vậy trong trái tim, cậu ko tin yêu đấy là ảo giác một ít này. Cậu nhảy năng lượng điện lên và lên đường nhập chống tắm thay cho ăn mặc quần áo vì như thế cỗ ăn mặc quần áo cậu đang ăn mặc đang được ướt sũng những giọt mồ hôi. Đêm ấy, cậu cứ nhằm năng lượng điện như thế trong những lúc ngủ. Những hình hình ảnh về bóng đen thui, song người mẫu chân dài ngoằng, thừng thòng lọng và những bài xích hát thực sự khiến cho Thanh rợn tóc gáy. Từ đấy cho tới sáng sủa, cậu ko ngủ được, khi này cậu cũng đều có cảm hứng sau sống lưng bản thân, bên trên xà nhà, nhập Tolet, hoặc bên phía ngoài tường ngăn... với những thây quỷ khoác áo nhiều năm với hai con mắt white dã ko tròng hoặc những bóng đen thui bất tỉnh thẳng hàng răng lởm chởm, những người dân thiếu nữ với cỗ tóc nhiều năm từ trên đầu cho tới chân lấp kín mặt mày mũi đang được coi cậu siêng siêng... Tóm lại, toàn bộ những gì cậu hít vào được qua chuyện những mẩu truyện quỷ quỷ, những bộ phim truyền hình kinh dị hàng loạt xoay quay trở lại xịn phụ thân ý thức cậu. Con người là thế, người tớ hoàn toàn có thể sinh sống thật nhiều năm ko kinh sợ hãi cho dù đang được nhồi nhét đầy đủ loại kinh sợ nhập đầu, tuy nhiên chỉ việc một sự khiếu nại kích ứng là toàn bộ những loại ấy tiếp tục như trái khoáy bom nổ chậm rì rì trở lại dày vò ý thức chúng ta.

Lai

Hôm sau Thanh kể lại cho tới nường nghe về mẩu truyện rùng rợn đấy. Nàng bảo rằng Thanh thực hiện nường kinh sợ và kiến nghị cậu ko nhắc nhở lại chuyện đấy nữa. Thanh ko nhắc tới chuyện ấy trước mặt mày nường, tuy nhiên cậu ko thể này bay rời khỏi được ngoài nỗi ám ảnh của những bài xích hát, cậu lẩm nhẩm lại bọn chúng ở từng tất cả khi từng điểm. Lúc ăn, trước lúc lên đường ngủ, trong những lúc thao tác... Trong những niềm mơ ước, cậu thông thường xuyên hội ngộ bóng đen thui nằm trong 2 sợi thừng thòng lọng. Nó đi đi lại lại đầu chóng bên trên song người mẫu chân dài như 2 cây sào, trả những ngón tay xù xì vuốt ve sầu lên khuôn mặt mày cậu, hát cho tới cậu nghe rồi kể từ từ cúi xuống, vén những lọn tóc nhiều năm phủ kín khuôn mặt mày cho tới cậu thấy.

Thanh hét lên.

Chẳng cần khuôn mặt mày của Lai, chàng trai thao tác cho tới văn chống chính phủ nước nhà cơ sao? Nhưng khuôn mặt mày mới nhất nhôm nhoam và kinh sợ làm thế nào. Hàm răng lởm chởm nhập cái mồm rộng lớn ngoác đến tới tận đem tai, cái lưỡi nhiều năm ngoằng rớt dãi lòng thòng, hai con mắt white dã lồi cả ra bên ngoài, mặt mày khóe đôi mắt, những con cái dòi bọ đang được trườn lểnh nghểnh...

Thanh hoảng kinh sợ giơ tay cố đẩy khuôn mặt mày ấy rời khỏi, tuy nhiên vấp cho tới đâu, từng mảng thịt thối rữa rớt rời khỏi cho tới đấy, cho tới khi cả cái đầu của bóng đen thui chỉ từ là 1 trong cái đầu lâu white ởn thì nó rớt xuống, lăn lộn trọc tếu bên trên nền ngôi nhà như một trái khoáy bóng...

Giấc mơ ấy tái diễn mặt hàng tối, nhiều cho tới nỗi nhưng mà giờ phía trên, mỗi một khi họp mặt Lai, Thanh lại rùng bản thân. Lai ko biết vấn đề đó, anh vẫn vô tư lự kể cho tới Thanh nghe một cơ hội thao thao bất tuyệt về cuộc cách mệnh vô sản Nga, về việc sở hữu tư liệu phát triển của giai cấp cho tư phiên bản, về trọng trách của tuổi tác trẻ em trước biểu diễn phát triển thành chủ quyền...

Dây thòng lọng

Bẵng lên đường 1 thời hạn, một hôm Thanh với việc cần về muộn. Cậu trả chi phí xe taxi ở đầu ngõ và quốc bộ nhập . Hít một khá thiệt nhiều năm tiễn đưa biệt mùi hương khá khu đất không khô thoáng của trời tối, Thanh lao vào khu vực ngôi nhà trọ. Để ko nhiều chuyện người xem, Thanh cố bước thiệt nhẹ nhõm.

Cậu bỗng nhiên khựng người lại.

Giọng hát ấy, cái giọng thì thào đều đều ấy như đang được xối nhập tai Thanh cả những nhạc điệu không xa lạ lộn mới nhất mẻ. Thanh bị tiêu diệt điếng người, từng loại năng lượng điện chạy dọc sinh sống sống lưng khiến cho cậu như ham muốn ngất xỉu. Cậu ham muốn xoay sống lưng chạy thiệt xa xăm và gạt bỏ toàn bộ những chuyện quỷ tai ác này, mặc dù thế như 1 hành động tự nhiên vô ĐK, hai con mắt cậu tự động hóa quan sát về phía căn chống trống trải. Cửa căn chống hé banh, kể từ phía bên trong, độ sáng leo lắt như ánh nến bay ra bên ngoài. Từng nhạc điệu và lắng đọng đang được vạc rời khỏi kể từ đấy. Như người bị thôi miên, Thanh thủng thỉnh bước về phía căn chống. Những nhạc điệu của bài xích hát như trải thảm bên dưới chân chào gọi cậu. Cậu với cảm hứng bản thân đang di chuyển bên trên những đám mây mềm mịn và mượt mà với độ sáng chói lòa và những cánh hoả hồng white nhẹ dịu rơi xung xung quanh, bên trên nền nhạc điệu của những bài xích hát được hát bởi vì cái giọng thì âm thầm nhưng mà tối này Thanh cũng mơ thấy. "Em ở tôi như 1 mẩu truyện cổ Một bóng hồng nhập tập dượt truyện Liêu Trai Và tôi tiếp tục xa xăm em một sớm ngày sành đâu sẽ không còn một điều kể từ biệt".

Khi Thanh cho tới điểm, cửa ngõ căn chống tự động hóa banh rời khỏi và cậu hoàn toàn có thể để ý toàn bộ những gì ở phía bên trong. Thanh sững người.

Cảnh tượng cậu bắt gặp vừa phải rùng rợn tuy nhiên cũng ko xoàng xĩnh phần bi hùng.

Trên xà nhà với 2 sợi thừng thòng lọng, tuy nhiên bên dưới sợi thừng phía bên trái với xác một cô nàng khoác một bộ đồ quần áo trắng nuột từ trên đầu cho tới chân. Mái tóc nhiều năm mềm mịn và mượt mà của nường phủ lên song vai đang được rũ xuống vì như thế ko còn sinh lực. Cái xác xoay mặt mày nhập tường nên Thanh ko thể thấy rõ mặt mày. Sợi thừng ở bên phải ko với gì. 2 sợi thừng tuy nhiên chỉ có một cái xác.

Dưới nền ngôi nhà, là 1 trong vòng hoa rộng lớn diện tích S khoảng tầm 1m2 được kết trở thành hình trái khoáy tim kể từ những bông hồng white, viền của vòng hoa này cắm những cây nến white nhỏ đang được cháy sáng sủa. Trên tường, tức thì sau xác cô nàng, là 1 trong bài xích thơ được ghi chép bởi vì máu:

"Em chỉ tồn tại một niềm mơ ước thiệt giản dị Được ở mãi mặt mày người bản thân yêu thương Được nằm trong cộng đồng những làn nước đôi mắt Chung thú vui và cả những nỗi buồn"

"Anh đang được coi đồ vật gi thế?", một lời nói lạnh lẽo như ngày đông vạc rời khỏi kể từ ở bên phải Thanh. Cậu lắc phun người xoay đầu lại. Cô gái vũ ngôi trường đang được đứng tức thì cạnh cậu. Cô tớ coi cậu một cơ hội kỳ dị như thể bên trên cổ cậu vừa phải nhú thêm một cái đầu.

Thanh lúng búng: "Tôi...". Cậu chỉ nhập góc cửa căn chống và trở về coi.

Xem thêm: hồng lâu mộng tóm tắt

Lại một đợt nữa Thanh bị tiêu diệt điếng người.

Cánh cửa ngõ vẫn đóng góp lặng ỉm như ko lúc nào được banh, ko với thừng thòng lọng, ko có được cái xác, cũng chẳng với vòng hoa,...

Thanh cảm nhận thấy choáng ngợp, cậu ko biết cần lý giải thế này với cô nàng này. Cậu chất vấn lại cô ta: "Cô ko bắt gặp gì à?"

"Có, tôi thấy anh trợn đôi mắt đứng coi nhập góc cửa chống này, anh đang được thôi miên nó hả?". Cô tớ vấn đáp và cười cợt. Cô ả với 1 nụ cười cợt nhẹ dịu không giống xa xăm với điệu cười cợt tục tằn nhưng mà những cô cave vẫn hoặc cười cợt. Đây cũng chính là thứ tự thứ nhất Thanh thấy cô tớ cười cợt. Thanh cảm hứng với một chiếc nào đấy đặc biệt không xa lạ thân thiết ở điệu cười cợt của cô ý tớ nhưng mà thời điểm hiện nay cậu ko thể này giảng nghĩa được. Cậu thấy thiệt mai mỉa thay cho cho tới thực trạng lúc này của tôi, ko lẽ cậu cần lý giải toàn bộ những chuyện ngu ngốc vừa phải rồi với cùng 1 cô cave? Cô tớ ko cần là loại người hoàn toàn có thể tin yêu tưởng cậu, và ngược lại, cậu cũng ko thể này tin yêu tưởng cô tớ được. Cô tớ tiếp tục ko ngần lo ngại bảo rằng cậu là thằng "khìn" và cười cợt nhập mũi cậu. Người độc nhất cậu có thể nói rằng thời điểm hiện nay là Thu, tiếc rằng Thu đang được về quê quán Hưng Yên kể từ 3 thời điểm hôm nay.

"Không với gì, thời điểm hôm nay cô ko đi làm việc sao?". Thanh đánh trống lảng lên đường và coi nhập đôi mắt cô tớ thăm hỏi dò la.

"Đấy là sự việc của tôi. Anh ko sao chứ?". Cô ả vấn đáp và coi Thanh với ánh nhìn nghi ngại.

"Tôi ổn". Nói rồi Thanh xin chào kể từ biệt và banh khóa chống. Cậu thấy mệt rũ rời và stress quyết liệt. Trước khi loại bỏ đi, cô nàng còn thưa tăng với Thanh: "Anh bắt gặp gì thì thưa cho tới tôi biết với nhé. Tôi thương hiệu Nhung". Mới đầu, cậu suy nghĩ Nhung đang được bỡn cợt bản thân, tuy nhiên khi trở về coi cô ả, Thanh sửng sốt là thái phỏng của cô gái ko có vẻ như gì là cợt nhả cả. Cậu ậm ờ cho tới qua chuyện chuyện rồi ngừng hoạt động lại, ở vật rời khỏi chóng và tâm trí về toàn bộ những chuyện vừa phải xẩy ra. Những hoa lá, những sợi thừng, bóng đen thui, xác cô nàng, những cây nến... toàn bộ như đang được nhảy múa xung xung quanh cậu nhập nền là những bài xích hát thì âm thầm. Thanh ước gì với Thu ở phía trên. Thu đang được về quê được 3 ngày. Nàng rời khỏi bến bắt xe pháo về quê tức thì sau buổi học tập sau cuối trước lúc ngủ hè. Thanh ham muốn trả nường rời khỏi bến xe pháo, hoặc trả nường về tận Hưng Yên luôn luôn, tuy nhiên Thu bảo rằng nường ko ham muốn nhiều chuyện cậu cho tới thế. Nàng vẫn luôn luôn như thế, tự động lập và đậm chất ngầu. Thu ko phân tích nường tiếp tục ngủ hè nhập bao lâu, tuy nhiên nường hứa tiếp tục quay về nhập thời hạn sớm nhất có thể, nường cũng tương đối cực sở khi cần xa xăm Thanh. Thanh suy nghĩ có lẽ rằng cậu cần xa xăm Thu trong tầm 1-2 tuần. Thu thưa nường ko thể rời khỏi sớm rộng lớn được vì như thế phụ huynh nường ở quê cũng tương đối chờ mong nường. Thanh ko thể ích kỷ, chính vì thời hạn Thu và Thanh ở sát nhau nhiều hơn nữa hẳn thời hạn Thu được ở sát phụ huynh.

Thanh lại nhằm năng lượng điện như thế suốt đêm, tuy nhiên cậu ko ngủ. Cậu ở thu bản thân vào trong 1 góc. Một giờ động nhỏ cũng khiến cho tim cậu đập như ham muốn phì thoát khỏi lồng ngực. Đôi khi cậu ham muốn coi qua chuyện khe cửa ngõ về phía căn chống trống trải, tuy nhiên cậu ko đầy đủ mạnh mẽ. Cậu kinh sợ lại cần bắt gặp những hình hình ảnh quỷ tai ác, kinh sợ nhạc điệu những bài xích hát tuy vậy thời điểm hiện nay, nhập bụng cậu đang được lẩm nhẩm lại chủ yếu điều bài xích hát cậu vừa phải nghe được. "Em ở tôi như 1 mẩu truyện cổ Một bóng hồng nhập tập dượt truyện Liêu Trai Và tôi tiếp tục xa xăm em một sớm ngày sành đâu sẽ không còn một điều kể từ biệt". Nó thu hút cho tới kỳ kỳ lạ tạo nên Thanh tuy vậy đang được ở nhập thể trạng kinh sợ hãi cho tới tột nằm trong cũng ko thể này quên được. Cậu với cảm hứng là phát âm nó lên cậu hạ stress rộng lớn tuy vậy ghi nhớ cho tới nó tức là ghi nhớ cho tới những hình hình ảnh tai ác đản vừa phải rồi.

Đêm ấy ko đạt thêm chuyện gì xẩy ra, tuy nhiên Thanh ko ngủ được. Cậu thức white, và cho tới sáng sủa, cậu mệt rũ rời đến mức độ gần như là ngất lên đường. Cậu gọi năng lượng điện cho tới tòa biên soạn van ngủ và nhắm đôi mắt lại ngủ một giấc nhiều năm.

Ba ngày tiếp theo sau, Thu vẫn ko rời khỏi. Nàng thông thường xuyên nhắn tin yêu cho tới cậu, tuy nhiên vấn đề đó nghe đâu chỉ càng thực hiện Thanh ghi nhớ Thu rộng lớn nhưng mà thôi. Trong 3 ngày ko với chuyện gì xẩy ra tuy nhiên Thanh luôn luôn bị stress thần kinh trung ương. Cậu nhẩm cho tới nằm trong như cháo chảy nhạc điệu và điều của toàn bộ những bài xích hát âm thầm quỷ tai ác nhưng mà cậu nghe được. Cậu ko thể hiểu nổi tại vì sao bọn chúng hấp dẫn cậu đến mức độ như thế. Trong đầu Thanh thể hiện hàng chục ngàn thắc mắc nhưng mà cậu ko biết cần vấn đáp rời khỏi sao. Ai là người sáng tác những bài xích hát? Liệu những gì cậu thấy liệu có phải là ảo giác? Nếu là ảo giác, thì lý giải rời khỏi sao về những bài xích hát ? Hay những bài xích hát ấy cũng vì thế chủ yếu cậu là người sáng tác, chủ yếu cậu sáng sủa tác rời khỏi nhập vô thức khi gặp gỡ ảo giác nhưng mà cậu ko biết? Lẽ này cậu với những kĩ năng sáng sủa tác tiềm ẩn nhưng mà cậu ko ý thức được? Những tình huống này nhập lịch sử vẻ vang ko cần là khan hiếm, tuy nhiên cậu mới nhất chỉ nghe người tớ giải toán, lần phát minh, sáng tạo... trong mỗi niềm mơ ước nhưng mà thôi, chứ trong những lúc thức như cậu thì ko nghe thưa lúc nào. Hay những khi bắt gặp hình hình ảnh quỷ tai ác, là khi cậu đang được ngủ, cậu nằm mê du? Giả thuyết này cũng ko thuyết phục cậu lắm, chính vì những hình hình ảnh, những hồi ức về khi ấy thực đến mức độ cậu ko thể này suy nghĩ đấy là nằm mê mị.

Những tối nhiều năm ko ngủ được, Thanh long dong bên trên mạng, cậu nhập những forums rộng lớn chuyên nghiệp nói đến quỷ quỷ nhằm tìm hiểu thêm ao ước tìm kiếm ra một tình huống tương đương bản thân. Thế tuy nhiên cậu nhanh gọn lẹ xem sét là những câu truyện được thành viên của những forums post lên phần lớn là truyện hư hỏng cấu, mang tính chất hóa học rùng rợn, kích ứng trí tưởng tượng, dọa dẫm người không giống là chủ yếu. Nó vô tình thực hiện cho tới cậu tưởng tượng nhiều hơn nữa, và vì thế, cảm nhận thấy kinh sợ rộng lớn. Những con cái quỷ nhưng mà cậu luôn luôn tưởng tượng đang được ở sau sống lưng bản thân Tính từ lúc hôm gặp gỡ bóng đen thui bên trên cái ngôi nhà, giờ phía trên đạt thêm thật nhiều hình dạng nhưng mà cậu tích lũy được 3 thời điểm hôm nay bên trên những diễn đàn. Nào là quỷ bị tiêu diệt trôi, quỷ nữ giới đứng thân thích đàng, quỷ ko chân, quỷ chỉ trỏ, quỷ trâu treo bên trên cây cỏ, quỷ lên đường nhờ xích lô, quỷ đói... cho tới những loại quái vật đầu chó bản thân cọp, tai ác bầu ăn thịt người... ko ngừng được cậu nhập nhập bộ nhớ lưu trữ.

Chán chán nản, Thanh tắt PC và lên đường ngủ. Trong giấc mộng, Thanh lại thấy căn chống trống trải, thấy trái khoáy tim hoả hồng, thấy 2 thừng thòng lọng và thấy xác cô nàng treo bên trên cái thòng lọng phía bên trái. Nhưng thứ tự này, xác cô nàng đu đưa, và nó trở về kể từ kể từ, đương đầu với cậu. Đầu cô nàng gục xuống bên trên sợi thừng, làn tóc nhiều năm xõa xuống lấp lấp 1 phần khuôn mặt mày. Bất chợt cô tớ ngửng mặt mày lên và ngoác mồm cười cợt với Thanh.

Thật xịn khiếp!!!

Lại là khuôn mặt mày của Lai, chàng trai văn chống chính phủ nước nhà. Lần này mặt mày anh tớ white bệch như thạch cao, hai con mắt vẫn white dã ko tròng và chiếc miệng chi chít các chiếc răng nhọn, đen thui như tua tình nhân kết. Cái xác vẫn thế, vẫn lửng lơ đu đưa, 2 bàn tay rũ xuống, chỉ duy có được cái đầu và khuôn mặt mày, khuôn mặt mày của Lai bên trên cái thể xác bất tỉnh ấy lại vô cùng chân thật và quỷ quỷ. Chiếc đầu ngó nghiêng, khi nhấp lên xuống, rồi hai con mắt ko tròng ấy đá lông nheo với Thanh, chiếc miệng ăm ắp răng mím lại và chu rời khỏi như ham muốn gửi cho tới cậu một nụ hít dông tố, rồi này lại ngoác rời khỏi, lè lưỡi như chọc tức cậu. Rồi cả sợi thừng dịch rời, cái xác dịch rời, cái đầu dịch rời, nó tiến thủ thời gian nhanh lao về phía Thanh và cái xác rơi bịch xuống, đè lên trên người cậu...

Thanh giật thột tỉnh giấc, người cậu váy đìa những giọt mồ hôi. Liệu cậu hoàn toàn có thể chịu đựng đựng được bao lâu trước những chuyện này đây? Đột nhiên, Thanh nảy rời khỏi 1 ý suy nghĩ, cậu cho tới bàn thao tác nhảy PC nằm trong trình duyệt trang web Firefox lên.

Cậu truy vấn Google, tấn công loại chữ "Gió lạnh lẽo tối hè đôi mắt đang được cay" và enter. Ko với sản phẩm này tương mến, Google khêu ý cậu lần cụm kể từ này nhưng mà ko với vệt ngoặc kép. Thanh kế tiếp lần tìm tòi với những cụm kể từ của 2 bài xích hát cậu nghe được khi đầu:

"Gió lạnh lẽo tối hè đôi mắt đang được cay Bơ vơ một cõi này ai hoặc Lòng mang trong mình một nỗi niềm u uẩn Chờ ao ước người mãi, ai với hay"

Xem thêm: khu 2 hoàng cương thanh ba phú thọ

"Nếu anh là cánh diều Em được xem là sợi chỉ Vì nếu như ko với chỉ Diều tiếp tục chẳng dám cất cánh đâu"

Vô ích, cho dù cậu lần tìm tòi theo phong cách gì lên đường nữa cũng ko có một sản phẩm này tương mến. Cậu chính thức tin yêu nhập fake thuyết những bài xích hát này vì thế chủ yếu cậu sáng sủa tác trong những lúc nằm mê du, hoặc là những bóng quỷ cơ trọn vẹn với thiệt. Chán chán nản, Thanh gõ như một chiếc máy cụm kể từ "Em ở tôi như 1 mẩu truyện cổ" nhập vỏ hộp lần tìm tòi và enter. Kết trái khoáy sinh ra khiến cho cậu ko thể này tin yêu nổi. Không như 2 bài xích thơ trước, máy bộ lần tìm tòi của Google đang được trả về một trong những sản phẩm với links trang web rõ ràng với cụm kể từ này và cả những cụm kể từ tiếp theo sau của bài xích hát. Click nhập links ở tức thì đầu, Thanh thấy sinh ra một bài xích thơ khá nhiều năm nhập cơ bao hàm cả đoạn bài xích hát nhưng mà cậu biết. Tựa đề của bài xích thơ này là "Một trận mưa buồn" và người sáng tác là với cây viết danh "Góc Nhìn".

Góc Nhìn là ai? Anh tớ thực hiện bài xích thơ này lúc nào, và ở đâu? Thanh gõ nhập Google kể từ "Góc Nhìn", tuy nhiên SERP rất nhiều và ko mang lại một cá thể rõ ràng này cả. Bởi vì như thế "Góc Nhìn" là 1 trong tính kể từ khá thông dụng nên dễ dàng nắm bắt là với cho tới mặt hàng triệu sản phẩm tương quan tới từ này. Thanh ghép 2 cụm kể từ "Góc Nhìn", "Một trận mưa buồn" nhập và kế tiếp rời khỏi mệnh lệnh cho tới Google lần lần. Kết trái khoáy chiếm được trọn vẹn thực hiện ưng ý Thanh. Cậu đang được với vấn đề về loài người này.