hắn ép cô mang thai

"Nếu ko thể mang bầu thì cô biết kết quả rồi chứ?"

"Thưa ngài... tôi..."

Bạn đang xem: hắn ép cô mang thai

Thanh Lương Trà đứng trước bàn thao tác làm việc của hắn, cô cúi đầu sẵn sàng lòng tin cho tới cơn thịnh nộ tới đây của Bắc Đường Huyễn.

Thì bất thần, nó tá chạy vô, bảo rằng cơ sở y tế vừa phải gửi phiếu xét nghiệm, vô thủy dịch có tính PH cực kỳ cao, và Lương Trà đang được mang bầu.

"Thưa ngài, đang được với thành phẩm xét nghiệm mon này, cô Thanh đang được mang bầu."

"Thật sao?"

"Vâng."

Lương Trà ngơ ngẩn đi ra một hồi, rồi vô thức fake tay đặt trên bụng bản thân, cô thiệt sự, đang được đem thai?

Lông mi đang được cau cau của Bắc Đường Huyễn giãn nở, Lương Trà mới mẻ dám thở phảo thoải mái. Chắc chắn hắn đang được cực kỳ hí hửng, hắn chờ đón cục cưng nhỏ này lâu lắm rồi. Thanh Lương Trà thì thầm mừng trong thâm tâm.

"Nào, cho tới cơ sở y tế đánh giá làm sao cho thật kĩ!" Hắn cho tới mặt mũi cô, sự rét tính khi nãy đã và đang phần này giảm xuống.

"Vâng."

Cả nhị cho tới cơ sở y tế, sau thời điểm chưng sĩ siêu thanh, cô thiệt sự đang được mang bầu, cái bầu đang được rộng lớn nhị tuần, đang được cách tân và phát triển mạnh khỏe. Thanh Lương Trà ko lấp liếm được nụ mỉm cười bên trên môi, cô nom Bắc Đường Huyễn, hắn chỉ giá thành nhạt nhẽo đáp lại cô một chiếc nom rồi thôi.

"Mất bao lâu mới mẻ hiểu rằng giới tính?" Hắn chất vấn.

Vị chưng sĩ gảy kính trả lời: "Thưa ngài, thời điểm hiện tại cái bầu còn quá nhỏ, ko thể xác lập được là trai hoặc gái, cần đợi kể từ tư mon trở thành mới mẻ hoàn toàn có thể suy luận."

"Tôi ko cần thiết suy luận, tôi cần thiết cứng cáp chắn!"

"Dạ... cần đợi thôi ạ."

Sau khi thoát khỏi chống siêu thanh, Thanh Lương Trà lẽo gọt giũa theo dõi Bắc Đường Huyễn, đường nét mặt mũi cô u buồn, sầu óc. Suốt kể từ nãy cho đến giờ đây, điều tuy nhiên hắn có một không hai quan hoài đơn thuần trai hoặc gái, trước cơ cô lo ngại bản thân ko thể mang bầu, giờ đây lại sở hữu một lo ngại to hơn, đứa bé bỏng vô bụng ko cần nam nhi.

"Tốt nhất nên là con cái trai!"

Câu trình bày của hắn khiến cho cô choàng tỉnh cơn mơ, Lương Trà chôn chặt chân bản thân bên trên điểm, cô cố nén giờ nấc trong thâm tâm. Nhìn theo dõi bóng sống lưng giá rét của hắn đang được ra đi dần dần, Lương Trà fake tay bao phủ lấy bụng của tôi, kể từ lúc nào, nước đôi mắt của cô ý đang được rơi lã chã xuống cùn váy hoa.

Tin cô mang bầu vẫn được Bắc Đường Huyễn lấp liếm kín như bưng, vì thế hắn ko chắc chắn là con cái của hắn là trai hoặc gái, trừ những người dân được hắn bịt mồm, chỉ mất cô và hắn biết. Sắp xếp cho tới Lương Trà 1 căn ngôi nhà ngoài thành phố, tách rời điểm thành phố Hồ Chí Minh, cho tới cô tịnh chăm sóc an bầu.

Lương Trà bị nhốt vô tư tường ngăn tuy rằng to lớn cũng khiến cho cô thấy ngột ngạt. Thú hí hửng thông thường ngày của cô ý đó là đi ra rừng hoa xem sách, những trang bị với sóng âm như điện thoại thông minh hoặc máy nghe nhạc đều bị Bắc Đường Huyễn cấm cô dùng. Giờ coi truyền ảnh cũng có thể có quy xác định rõ ràng, một ngày ko được coi quá 45p, toàn bộ từng việc vô ngôi nhà, trong cả bật đèn sáng cô cũng ko cần thực hiện.

Món ăn từng bữa đều tự chưng sĩ kiêm kê và chỉ định và hướng dẫn, ăn những loại món ăn chất lượng tốt cho tới bầu nhi, những ngày đầu Lương Trà ăn ko vô cái gì, cứ ngửi là nghén, cứ ăn vô lại mong muốn ọe đi ra. Cô thèm đồ dùng cay, Bắc Đường Huyễn ngay lập tức bắt cô ăn đồ dùng chua.

Lương Trà không dễ chịu, mong muốn nhả ngay lập tức miếng xoài chua chát thoát khỏi mồm, ngay lập tức bị ánh nhìn xấu đi của hắn bắt nuốt ngược vô vô.

Xem thêm: ở truồng nghĩa là gì

"Em ko thèm đồ dùng chua."

"Cô thèm! Mau ăn không còn đĩa xoài này cho tới tôi!"

Muốn nghe nhạc, sẽ có được nghệ sỹ riêng rẽ cho tới nhạc cho tới cô nghe. Mà Thanh Lương Trà biết, toàn bộ tất cả đều là cho tới đứa bé bỏng vô bụng, ko cần cho tới cô.

Bắc Đường Huyễn thông thường xuyên tiến thoái, hắn xoa xoa cái bụng phẳng phiu, tự động thở than.

"Bao giờ nó mới mẻ lớn?"

"Tiên sinh, cái bầu vừa mới được một mon, ko nhanh chóng thế đâu."

Hắn nom cô với ánh nhìn áp đặt điều.

"Nó cần là con cái trai!"

Cổ họng của Lương Trà như với gì cơ vướng nghẹn, cô luôn luôn mong muốn gạt bỏ điều này cho tới nâng phiền lòng, tuy nhiên hắn đợt này... đợt nào thì cũng châm ý nhắc cho tới. Cứ từng đợt vì vậy, trong thâm tâm cô lại nổi lên hàng trăm nỗi lo lắng.

"D... dạ."

Hắn gật đầu, nối tiếp xoa xoa bụng nhỏ. Lương Trà ở trong thâm tâm hắn, ko ngoài mệt mỏi. Từ khi với con cái, hắn nhường nhịn như xúc tiếp thân thiết với cô hơn trước đây, điều trình bày cũng kềm chế cút phần này loại đi ra mệnh lệnh, trừ việc cô cần sinh nam nhi.

Thanh Lương Trà nén lại tương đối thở, rồi thở lâu năm một tương đối, cô lấy không còn dũng khí ngước mặt mũi lên nom hắn, chất vấn.

"Tiên sinh... em... nếu như em sinh đi ra phụ nữ thì sao?"

Hắn ko cần thiết tâm trí, ngay tức khắc vấn đáp. Câu vấn đáp như hàng trăm mũi kim đâm xuyên vô trái ngược tim mỏng tanh manh của cô ý.

"Nếu là phụ nữ, cô suy nghĩ tôi tiếp tục nhằm cô sinh nó đi ra sao?"

"..."

Câu chất vấn của cô ý khiến cho hắn mất mặt hứng, nhanh gọn buông cô đi ra rồi vùng lên.

"Đây là trọng trách, tuy nhiên đang được là trọng trách, thì cần hoàn thành xong thiệt chất lượng tốt. Tôi đang được trình bày rồi, nếu như siêu thanh đi ra phụ nữ, cần đập ngay lập tức ngay tức khắc. Tiếp tục mang bầu, cho tới lúc nào sinh đi ra nam nhi thì thôi."

Thanh Lương Trà còn suy nghĩ hắn cho dù cũng muốn nam nhi đến mức độ này, tuy nhiên trong trường hợp là phụ nữ, vẫn chính là con cái của hắn, là loại ngày tiết của hắn. Thì hắn vẫn tiếp tục gật đầu đứa bé bỏng, rồi về sau nếu như muốn với nam nhi, nhị người vẫn hoàn toàn có thể sinh tiếp.

Xem thêm: pháp sư mù phần 2

Thanh Lương Trà biết Bắc Đường Huyễn vô tình, càng ko ngờ hắn hoàn toàn có thể ngày tiết giá thành mong muốn thịt bị tiêu diệt phụ nữ ruột của tôi. Hổ dữ ko ăn thịt con cái, hắn còn ko tự ráng thú.

Trong tối, bên trên cái chóng thoáng rộng càng thực hiện cho tới không khí tăng giá rét, Thanh Lương Trà ôm gối khóc thút thít, cô khóc vô chăn, ko nhằm cho những người thực hiện nghe thấy, nhiều tối khóc nức nở lên ko trở thành giờ.

Cô hoảng cái ngày cơ, cái ngày đứa bé bỏng trở thành hình.