nô lệ nhỏ ngươi đừng khóc

ABO Nô Lệ - Chương 16: Bỉ ổi.

Chương 16: Bỉ ổi.

Bạn đang xem: nô lệ nhỏ ngươi đừng khóc

Bãi đá.

Chiếc xe cộ phủ rèm sang trọng và quý phái hàng đầu tiếp tục ngóng sẵn phía bên ngoài, bên trên nóc bám đẫy bọt tuyết, tuy nhiên tiếp tục là một trong những khi lâu, người vẫn mãi ko thấy bước cho tới.

Trong căn lều tồi tàn tàn, Leo cau ngươi nom cho tới khuôn mặt gầy gò thương kia:

- Ngươi phát biểu loại gì?!

Hàn dứt khoát:

- Ta sẽ không còn về nằm trong với những người.

Leo thứ tự thứ nhất nhập đời nên gật đầu một tiếng kể từ chối, không chỉ có vậy còn là một tiếng kể từ chối của một Omega nhỏ bé nhỏ, khó khăn tin cẩn tuy nhiên chất vấn lại:

- Một Omega như ngươi lại dám kể từ chối ta?

Hàn nom trực tiếp nhập hai con mắt xanh lơ thẳm:

- Tam Vương Tước, xóa khỏi link chuồn.

Một câu “xóa vứt liên kết” loại số phận trăm năm mới tết đến bắt gặp. Như vậy và lại buột rời khỏi thản nhiên ngoài khuôn mồm cơ, cho tới nấc nhường nhịn như nó chẳng xứng đáng một đồng xu lẻ!

Leo thiếu hiểu biết nổi cảm hứng chua chát dưng ngập trong thâm tâm bản thân giờ đó là đồ vật gi nữa, gầm lên:

- Ngươi mong muốn gia tài, tớ mang đến ngươi, ngươi mong muốn sinh sống xa vời xỉ thế nào tớ đều hoàn toàn có thể mang đến ngươi! Chẳng nên trong cả ngần ấy năm ngươi fake thực hiện Alpha cũng chỉ vì thế bao nhiêu loại cơ sao? Ngô Hàn ngươi còn cần thiết loại gì?! Chỉ cần thiết ngươi dám phát biểu tớ đều đáp ứng!

Gương mặt mũi giá buốt nhạt nhẽo, Hàn con quay sinh sống sườn lưng gầy gò cho tới thê bổng về phía Leo:

- Tam Vương Tước, người về chuồn.

Trong lòng Leo lập cập nẩy lên một chiếc, anh siết chặt cổ tay Hàn cho tới đỏ rực trở thành vệt, nghiến răng:

- Là kẻ này mới nhất ngày qua còn cầu nài ta? Là kẻ này mới nhất ngày qua còn vùi nhập ngực tớ tuy nhiên ôm ấp? Ngô Hàn! Ngươi sở hữu nên điên rồi không?

Hàn khẽ nhắm đôi mắt, lộc chăm sóc nhỏ nhập bụng như Chịu xúc cảm u ám, cuộn người một cái:

- Đúng vậy, là chủ yếu tớ đê tiện thông thường mọn. Là chủ yếu tớ tiếp tục cầu nài dục vọng kể từ người. Ta không tồn tại cơ hội này hoàn toàn có thể ngăn chặn phiên bản năng của một Omega, tuy nhiên tớ tiếp tục tự động đưa ra quyết định sinh sống bị tiêu diệt của chủ yếu bản thân. Tam Vương Tước, người cũng nhớ rằng, Omega ko thể có thai con cái của Tước tộc. Ta thà bị tiêu diệt vùi xác ở điểm này, cũng nên hội tụ lại vì thế được đứa nhỏ.

Leo sững người. Lý bởi là như thế.

Omega ko được phép tắc có thai nòi giống của Tước tộc.

Là hắn hoảng hốt tổn thất chuồn lộc chăm sóc cơ ư? Hắn thà ở lại loại điểm với này, cũng chính là vì thế không thích tổn thất chuồn lộc chăm sóc nhỏ.

Cảm xúc tức phẫn nộ nhập lồng ngực của Leo chìm dần dần xuống, chứ không một viên kẹo ngọt bịa trong thâm tâm.

Leo buông nhẹ nhõm lực bên trên cổ tay Hàn:

- Ta tiếp tục đảm bảo an toàn em, đảm bảo an toàn nguyên con của bọn chúng ta!

Hàn hít thâm thúy một ngụm khí rộng lớn, một khi mới nhất hoàn toàn có thể nghẹn trở thành từng loại nhỏ cứng cáp nịch:

- Tam Vương Tước tâm trí làm sao cho thật kỹ. Người sở hữu dám vì thế lộc nhỏ này tuy nhiên kháng ngược lại toàn bộ hoặc không? Tước tộc? Chủ Tước? Hay những lề luật thảm khốc tuy nhiên chủ yếu Gia tộc người tiếp tục tấp tểnh ra?

Tấm sườn lưng Hàn lập cập rẩy, nước đôi mắt ko tự động căn nhà tuy nhiên ứa rời khỏi. Đương nhiên là ko thể.

Đừng phát biểu nên tiến công thay đổi chỉ vì thế một lộc chăm sóc nhỏ, tuy nhiên e rằng trong cả hàng trăm mạng sinh sống ngoài cơ cũng ko thể.

Đúng không?

Nếu tớ ko nên là một trong những Omega, nếu như tớ thực sự là một trong những Alpha của Ngô tộc thì này sở hữu ngày hôm nay? Định mệnh khiến cho ngược tim tớ cũng biết nhức biết đớn, biết thèm muốn thân mật và gần gũi, biết lưu giữ biết thương Alpha của chủ yếu bản thân.

Nhưng thực sự này vốn liếng là ko thể chối vứt.

Tước tộc, nhập cơ sở hữu từ đầu đến chân nữa, Leo. Lại đó là loại nguyên nhân khiến cho con cái của tớ suýt thì trôi chuồn tổn thất.

Chua chát lắm... Ta này còn sự lựa lựa chọn này không giống đây?

Từng tương khắc trôi qua quýt trĩu nặng.

Cuối nằm trong thì vẫn nên nhảy lên trở thành lời:

- Chỉ cần thiết người xóa khỏi chuồn link này, tớ tiếp tục tức tốc rời chuồn tuyến thể.

Sau này thân thiết nhị tớ không hề mối liên hệ gì. Người cũng sẽ không còn nên vì thế loại số phận ấy tuy nhiên lo ngại nữa.

- Còn tớ. Ta hoàn toàn có thể hội tụ lại đứa nhỏ mang đến riêng biệt bản thân.

Không còn mối liên hệ gì? Cắt vứt đi tuyến thể?

Leo sững người, góc nhìn bịa bên trên vết răng bên trên cổ Hàn. Nơi ấy sở hữu một loại gọi là việc link, về thể xác và cả vong hồn. Thế thì vì sao tức thì lúc này, tức thì lúc này trên đây, lại ko thể?!

Đã là lại gần như vậy, đôi tay vẫn tồn tại cầm cứng cáp lấy cổ tay người.

Vì đồ vật gi tuy nhiên ko thể?

Lời lộc nhỏ nhập niềm mơ ước phút chốc như dội lại mặt mũi tai Leo “Alpha mạnh mẽ nhất thì sao? Tam Vương Tước thì sao? cho tới trong cả Omega của tớ, lộc chăm sóc nhỏ của tớ, còn ko đảm bảo an toàn được”

Xứng xứng đáng sao?

Hình hình ảnh mới nhất chỉ từ thời điểm cách đây vài ba hôm thôi, toàn thân gầy gò guộc đẫm tiết. Đôi chân dằng dịt chỗ bị thương khẽ teo lên, thân thiết cửa ngõ ngục sống chết vẫn tồn tại cố gượng gạo để giữ lại lại lộc chăm sóc nhỏ. Đôi bàn tay đẫy vết rời rớm domain authority thịt, nhức thương như thế…

Em là kẻ thế này cũng rất được, tớ ko biết, cũng ko nên biết nữa.

Chỉ là tớ ko thể tổn thất chuồn em!

Cái cảm hứng tổn thất chuồn em, tổn thất chuồn lộc chăm sóc ấy… Nó nhức nhối như ai một vừa hai phải đâm một dao bạc xuyên thấu thân thiết tim ta…

Suốt nhị mon qua quýt, tớ ko một ngày gạt bỏ hương thơm cỏ tươi tỉnh vương vãi vất, tớ ko một ngày thôi chất vấn rằng, ngươi sở hữu còn lưu giữ cho tới tớ hoặc không?.

Leo lờ lững mức độ kéo tay, siết cứng cáp lại song bờ vai đang được lập cập lên cơ. Ép khuôn mặt Hàn lại sát, soi hai con mắt xanh lơ thẳm của tớ lên những giọt nước đang được tràn rời khỏi kể từ khóe mi tiếp tục đầy đủ nhức đầy đủ xót.

- Hàn, tin cẩn tớ. Ta chắc chắn đảm bảo an toàn em, đảm bảo an toàn con cái của nhị tất cả chúng ta.

Đôi đôi mắt lù mù sương rồi, qua quýt tầng nước nhỏ u ám rung lắc đầu.

- Leo… Người về chuồn.

Về sao? Hàn, ngươi ko tin cẩn ta?!

Thế tuy nhiên tớ lại chắc chắn khiến cho ngươi nên tin cẩn tưởng ta!

---------

Mùi ca cao nồng đậm lan rời khỏi tràn trề theo đòi loại ôm siết bất thần.

Gì trên đây...

Hàn trừng đôi mắt nom Leo khó khăn tin cẩn mang đến nổi. Một Tam Vương Tước danh vị trọng vọng như vậy và lại thả Pheromone kích tình cậu tức thì thời điểm hiện tại sao?!

Hàn theo đòi phiên bản năng lập cập rẩy đôi bàn chân, một thời gian dường như không tại vị nổi, cau mày:

Xem thêm: yomost tiếng việt la gì

- Người mau thu lại Pheromone!

Leo mỉm cười rộng thoải mái, một lối bế phốc lấy Hàn bên trên tay, ôm gọn:

- Ngươi chẳng nên mong muốn tớ về sao? Ta đơn giản đem Omega của tớ về nằm trong, sở hữu gì ko đúng?!

- Ta không thích đi! Ta ko nên Omega của người! Buông tớ xuống!

Leo nghỉ chân, va vấp lên bụng Hàn:

- Ngươi ko Chịu về, tớ sẽ không còn xay. Nhưng tớ trên đây đó là đem lộc chăm sóc nhỏ của tớ về!

- Người…!!!

Hàn fake tay lúc lắc lấy vạt áo Leo, một mực giãy nảy dụa yếu ớt ớt, mặt mũi má lại vì thế loại phiên bản năng bị kích ứng cơ tuy nhiên nhuốm hồng:

- Bỉ ổi… mau thu Pheromone lại.

Leo một vừa hai phải bước cho tới cửa ngõ ngay lập tức vén áo choàng lông trắng nuột phủ quấn lên thân thiết Hàn.

Dưới lớp áo, ngón tay lâu năm luồn trực tiếp nhập vạt quần cậu, vuốt lên bờ mông cơ. Hàn lúc lắc nảy người, suýt một ít thì mắng rời khỏi giờ đồng hồ.

Leo liếm một phía khóe môi, nom Hàn:

- Nếu em còn dám mắng tớ là bỉ ổi, tớ sẽn mang ngón tay của tớ nhét nhập thiệt thâm thúy. Còn nếu như em dám giãy nảy dụa, tớ tiếp tục người sử dụng côn thịt của tớ, đem em thực hiện tức thì ở trên đây.

Leo bước lờ lững rãi từng bước, ngón tay bên trên bờ mông trần truồng tham ô lam tiến thủ cho tới sát mặt mũi khe rãnh, miết một lối.

Hàn tức tốc cứng đờ từ đầu đến chân, thấu hiểu kẻ trước mặt mũi ko phát biểu đùa, phút chốc tới mức thở cũng không đủ can đảm thở mạnh.

Bỉ ổi! Quả thực vượt lên trước bỉ ổi! Ngươi cũng xứng là Tam Vương Tước Sói bạc sao? Ngươi cao bồi cũng ko bằng!

Những tiếng này cũng chỉ đành nghẹn lại trong thâm tâm, khóe môi Hàn mím chặt.

Xung xung quanh vệ binh dàn trở thành một rào, phía xa vời cơ là cả đám quân lính bị xua lại trở thành vòng, ngồi teo cụm bên dưới một chân vạt lều dựng tạm thời.

Bước chân Leo thản nhiên thong dong bước, sung sướng hương thụ biểu tình bên trên mặt mũi Hàn.

Đám vệ binh nửa nom nửa ko loại cảnh bế ẵm này, khiến cho Hàn xấu xa hổ cho tới nấc ko làm thế nào được, đành miễn chống vùi làn tóc đen thui mượt nhập ngực Leo, lấp liếm chuồn khuôn mặt mũi bản thân.

Leo mỉm cười nhảy rời khỏi một giờ đồng hồ khe khẽ, đe nẹt mang đến Lix cũng nên tương đối gãi gãi mũi.

Cảnh đẹp nhất như vậy, lại chẳng tiếp nối được bao lâu. Cả một đám quân lính xung quanh năm nuốt dông tố cát, nốc tuyết giá buốt, trông thấy Alpha là đều kiểm đếm mạng bản thân còn sót lại được bao nhiêu ngày. Vậy tuy nhiên giờ trên đây như ăn nên gan lì hùm mật gấu, toàn bộ một đám vùng lên, người sử dụng những con cái dao chuốt đá, trấn lại bao nhiêu thương hiệu phó bến bãi, giờ đồng hồ xiềng xích vang lên nền tuyết.

Leng keng.

Bông tuyết chuốt rời khỏi, vương vãi đẫy những lớp quần tua thô bụi bẩn, nhằm mục đích trực tiếp phía Leo chạy cho tới.

Cảnh vệ tức tốc dàn mặt hàng quấn lót phần bên trước, hàng loạt họng súng tức thì tức tốc giương rời khỏi, thiên về phía những bước đi tồi tàn tàn.

- Khoan đã!

Hàn như gạt bỏ cơn trị tình nhè nhẹ nhõm, gạt bỏ toàn bộ sự lo ngại ngùng hoảng sợ kể từ ngón tay đang được vờn đùa cơ. Cậu giãy nảy người ngoài vòng đeo tay Leo, đứng xuống kéo chặt lấy vạt áo anh, hai con mắt thiết tha khẩn xin:

- Đừng phun, nài người chuẩn chỉnh mệnh lệnh.

Leo sở hữu phần khó khăn hiểu, tuy nhiên tiếng nói vẫn thuận theo đòi này mà đựng lên:

- Hạ súng.

Đám vệ binh không đủ can đảm ko nghe, một phía hạ súng, một phía vờn phụt sẵn sàng quất cho tới.

Đám người quân lính tiếp tục sở hữu bao nhiêu kẻ chạy cho tới điểm, bộp chộp vàng quỳ sụp xuống vùng chân Lix đứng ngăn một quãng phía trước:

- Xin người buông tha mang đến cậu ấy, là cậu ấy tiếp tục cứu vớt tất cả chúng ta.

- Chính Omega ấy tiếp tục thách đấu nhằm đảm bảo an toàn tớ, mang đến tất cả chúng ta sở hữu nước ngọt, mang đến tất cả chúng ta sở hữu đầy đủ bổng thô.

Một kẻ trẻ em tuổi hạc dập đầu thiệt thâm thúy, tuyết láo nháo nhập đám tóc rối bung, khoanh đôi mắt gắt đỏ:

- Là cậu ấy tiếp tục cứu vớt phụ vương tớ, là cậu ấy tiếp tục lấy mạng rời khỏi thay đổi mang đến phụ vương tớ. Ta nài người, tớ nài người hãy buông tha mang đến cậu ấy.

Hàn lách qua quýt đám vệ binh, hứng một người già lão lên trước, thắc mắc lắng:

- Đứng dậy chuồn, mau quay về. Ta ko có gì cả, tam Vương Tước sẽ không còn sợ hãi tớ. Mau, chuồn chuồn.

Hàn đương nhiên là lo ngại, quân lính tội phạm nếu như ngẫu nhiên một họng súng này nhảy đạn, bị tiêu diệt một hoặc mươi người đều như nhau. Họ cho tới trên đây vốn liếng được xem là không hề thương hiệu còn tuổi hạc cả rồi.

Người quân lính già nua cứ như vậy một vừa hai phải quỳ một vừa hai phải bao phủ lấy Hàn:

- Một Omega như ngươi sao hoàn toàn có thể thực hiện những chuyện quyên sinh như vậy? Ta tiếp tục già nua rồi, tớ bị tiêu diệt chất lượng tốt rộng lớn ngươi.

Hàn nom những người dân quân lính tương khắc cay đắng, ngược tim rướm tiết ko đành.

Chết chất lượng tốt rộng lớn ư?

Cũng sinh là một trong những mạng người, làm cái gi sở hữu ai bên trên đời này bị tiêu diệt và lại chất lượng tốt rộng lớn người khác?

Vậy tuy nhiên mặt hàng rào vệ binh cơ vẫn nhăm nhe những ngọn phụt quật nhập tay. Một vệ binh tiếp tục vụt lên sườn lưng vài ba người sấn cho tới, giờ đồng hồ kêu nhức nhối vang lên, Hàn bộp chộp vàng xua tay:

- Về chuồn, mau, về cả chuồn. Ta thiệt sự ko có gì hết!

Đám quân lính sau thời điểm xác lập Hàn có lẽ rằng tiếp tục an toàn và tin cậy, chính thức tản về phía lều bạt.

Trên xe cộ, Leo nhíu ngươi trở thành một rãnh nhỏ thân thiết trán, hòn đảo hai con mắt về phía Lix đang được nạm lái. Lix quan sát về phía gương chiếu, khẽ gật đầu như 1 câu vấn đáp xác nhận.

Suốt bao nhiêu ngày qua quýt, kể từ Khi sắp tới đây đều là bộp chộp vàng lo ngại, đều là một trong những mực ủ bên trên thân thiết bản thân một tương khắc ko tách.

Nô lệ đều bị giam cầm quây trở thành góc xa xôi, một tiếng phát biểu đều ko lọt cho tới được. Thế nên Leo thực sự ko thể tin cẩn nổi được rằng những chỗ bị thương cơ là vì thách đấu tuy nhiên trở thành.

Giờ này được Lix xác nhận, bàn tay đang được bám bên trên vai Hàn mặt mũi ghế khẽ lập cập lên một chiếc, siết chặt thêm thắt một chiếc, dằn giọng:

- Ngươi rõ nét biết đang được có thai con cái của ta! Ngươi lại dám thách đấu?! Lỡ như… Ngươi…

Lỡ như ngươi thiệt sự tổn thất chuồn rồi, 50% số phận thiếu hụt chuồn 50%, tiếp tục còn sót lại cái gì đây? Và cơn ác chiêm bao cơ tiếp tục xâm cướp lấy niềm mơ ước của tớ từng tối quay trở lại sau ư?

Hàn ko phát biểu một tiếng, hai con mắt hun hút quan sát về phía bờ đá xa vời dần dần.

Chỉ mong muốn mạng tớ suýt tổn thất chuồn sẽ không còn uổng.

Chỉ mong muốn Sing hoàn toàn có thể sớm cứng cáp, cậu ấy là kẻ chất lượng tốt. Để mang đến những người dân quân lính mạt hạng tận nằm trong nhất hoàn toàn có thể sinh sống tuy nhiên chớ như tiếp tục chết…

Leo một khi vẫn ko thấy người vấn đáp, ho nhỏ nhập trong cổ họng vài ba giờ đồng hồ, tự động thân thiết xích lại sát bên:

- Dựa nguồn vào vai tớ.

Hàn giá buốt nhạt nhẽo hướng trực tiếp phía trướcc:

- Ta ko mỏi.

Xem thêm: hai cô gái hôn nhau

- Không mỏi cũng nên dựa!

- ?!

-----------