truyện lãnh cung nương nương

Từ khi Trịnh Thị vương vãi triều con kiến cơ lập nghiệp đến giờ, kể từ quân cơ trọng thần phía trên, cho tới thị tỉnh dân gian ở bên dưới, không người nào ko biết không người nào không hiểu biết, đó là triều đại mới mẻ, thiệt sự là mới mẻ mẻ đến mức độ trước đó chưa từng thấy qua chuyện. trước hết là xuất hiện nay nhà vua nhưng mà nhập hậu cung có duy nhất một thê tử, rồi lại xuất hiện nay một Hoàng hậu độc tận hưởng thánh sủng lại ko sinh được một oa nhi nào là. Sau cơ, quyền khuynh triều dã, Hàn quá tướng tá một tay tủ trời đùng một phát bị lưu hành hạ, còn đương triều thiên tử nhưng mà bám theo tin cậy truyền ra bên ngoài đang được bệnh nguy kịch vong mạng cư nhiên uy phong ko rời đợt tiếp nhữa xuất hiện nay bên trên triều, không chỉ có vậy chính thức thay cho thay đổi tư thế nhưng mà chiêu hấp thụ tần phi, Hoàng hậu nương nương vì như thế tư thông với những người không giống bị tấn công tiến thủ lãnh cung lại nhộn nhịp đạp tái ngắt khởi (lần nữa vùng lên), ngồi ổn định ấn định bên trên địa điểm đầu hậu cung, nhưng mà nường chục năm ko hoài bầu lại đùng một phát nở nụ khai hoa hoài thượng long chủng….. Tất cả này, cũng thiệt tựa như người tớ gọi hòa thượng trượng nhị ____ mò mẫm ko cho tới đầu.*

(Hòa thượng trượng nhị, mò mẫm ko cho tới đầu: thời thượng cổ người tớ chỉ cao khoảng chừng tám tấc, đem giơ tay lên cũng vượt lên trên lắm là cao một trượng, nhưng mà hòa thượng cao một trượng nhị tấc, nên đương nhiên người không giống ko thể mò mẫm cho tới đầu hắn. Ý nghĩa ở trên đây là: một vấn đề trên mức cần thiết kỳ kỳ lạ thực hiện người tớ ko thể thâu tóm được đầu côn trùng.)

Bạn đang xem: truyện lãnh cung nương nương

Nhưng, chuyện tiếp sau càng khiến cho cho tất cả những người tớ ko thể tưởng tượng nổi. Nghe rằng, một vị quan lại nhỏ ở kinh trở nên khá xa cách thời gian gần đây kỳ quỷ quái lại bị miễn nhiệm, nguyên vẹn nhân sao, nhập nửa mon hắn rãnh rổi ngồi ở trong nhà, một lượt cực tâm tâm trí dốc không còn cân nặng óc đi ra, mới mẻ tương đối khí làm rõ. Chẳng lẽ là vì như thế một ngày hắn trong trái tim phiền não, ngay tắp lự tùy tiện chuồn Di Hồng Viện tợp hoa tửu, thành phẩm bị người xem sét báo lên thượng cấp? Hay là hắn đã trở nên người giám sát, đem kẻ tà đạo manh ý lập kế kinh hoàng hắn? Vậy đang được rơi rụng chuồn chức quan lại ngẫu nhiên càng suy nghĩ càng sụp các giọt mồ hôi giá thành, trong trái tim của lão bách tính lại thỏa cái khoái hoạt thật nhiều, lúc này “kẻ ăn thịt”, từng thương hiệu nhập đám cơ sinh sống còn nên lo ngại thom thóp, thấp thỏm không an tâm rộng lớn chúng ta a!

Thanh quan lại, quan lại đảm bảo chất lượng, quan lại chân thực đang được nhiều lên, đó là một chuyện kỳ lạ của tân triều đại, tuy nhiên bên trên lối của tân triều, mỹ phái đẹp lại không tồn tại ai nom nữa, trên đây đó là chuyện kỳ lạ nha. Nói vậy là khởi thủy, chỉ kinh hoàng là tới từ một câu trả thù của một lão công nhân may tư mật nhập cung đình:

“ Như lúc này a, thắt sườn lưng của những hoàng phi từng loại đối với từng loại càng to hơn, ống ống tay áo cũng từng loại đối với từng loại thô rộng lớn, color vải vóc cũng từng loại đối với từng loại thâm rộng lớn, phương thức, thước tấc, sắc tố của áo quần cũng càng khó khăn thâu tóm, ko đạt trở nên, khẩu vị tuyển chọn phi của thánh thượng trọn vẹn thay đổi rồi sao?”

Hoàng cung, vĩnh viễn là điểm chỉ đạo của trào lưu dân gian ngoan, chủ yếu vì vậy, những người dân đang được qua chuyện tuổi hạc hôn nhân gia đình, rồi những phái đẹp hài khuê những vừa phải thâm vừa phải tráng khiếu nại thường rất thời gian nhanh được ấn định thân thuộc sạch sẽ bách, xứng đáng thương mang lại những người dân hoa domain authority tuyết mạo thì không người nào thèm chất vấn. Quan niệm của người xem gần như là thống nhất: hoàng thượng đó là nhà vua, nhãn quang quẻ của thiên tử còn sai được sao? !

Ở bên trên trên đây, đều là đem chút chọc mỉm cười trêu đùa, rất có thể ko nghe.

Lại rằng, nháy đôi mắt đang đi vào khi “Trong hồ nước ao đâm chồi cỏ xuân, vườn liễu biến đổi đạp ca”, Hoàng hậu Phong Tuyết xứng đáng thương “thân đang được hoài thai” của tất cả chúng ta, lại một đợt tiếp nhữa trốn nhập lãnh cung.

“ Ta nói____ ngươi lối đường kính trắng là một trong chủ yếu cung Hoàng hậu, làm cái gi nhưng mà luôn luôn trốn nhập lãnh cung!” Vô Dạng vừa phải hạ triều, ngay tắp lự nộ khí xung thiên chạy cho tới trước mặt mày tớ.

Mấy ngày trước , bên dưới sự quấn quit quấy nhiễu của tớ, Trịnh Vô Dạng sau cùng cũng ban mang lại tớ một chiếc mật khí và một cỗ dáng vẻ với của hắn nhằm Open lãnh cung. Lúc cơ, tớ vui vẻ vì như thế sau cùng cũng rất có thể lại tìm tới “thế nước ngoài móc nguyên” của phiên bản thân thuộc rồi.

Ta trề môi, đáp lời: “Chỉ đem ở vị trí này, tớ mới mẻ ko cần thiết nhét ở nhập áo quần một chiếc gối bông phiền toái cho tới ngán ૮ɦếƭ a____ huống hồ nước, điều này còn to hơn nhiều đối với loại phen trước!”

“ Hơn nữa, ngươi lại tựa như chạy nàn nhưng mà gói lại một bao điểm tâm rộng lớn.” Trịnh Vô Dạng mục quang quẻ tàn nhẫn trừng đôi mắt nom bánh trái ngược nhập loại gói lụa bày đi ra bên trên bàn.

“ Ai bảo ngươi luôn luôn bảo tớ ở trước mặt mày người không giống nên vờ vịt như không tồn tại xúc cảm mong muốn ăn, lại nôn lại ói, còn ngày ngày chua ૮ɦếƭ tớ a!” Ta ủy khuất biện bạch, hóa thân thuộc trở nên một con cái sóc nhỏ nhắn xứng đáng thương.

Cuối nằm trong, Vô Dạng ko đấu lại được thế công đôi mắt ngấn lệ ân oán thán của tớ, nhẹ dịu thở nhiều năm một tương đối, rờ đầu tớ rằng, “Vậy ngươi liền____ “sinh non” đi!”

Xem thêm: keo 502 bao nhiêu tiền

Ngày “lâm bồn” được an bài xích khi Trịnh Vô Dạng đang được phía trên triều nghe chính vì sự, ngay tắp lự, thực hiện mang lại văn võ bá quan lại, tam cung lục viện, cung phái đẹp thái giám, người người đều đã biết. Đây cho dù sao cũng tương quan cho tới đại sự sinh tiếp của vương quốc nhập sau này, xấp xỉ nhập cung, đầy đủ loại người đều đợi ở ngoài hoàng cung của Hoàng hậu ngóng cổ nom ngóng, gấp rút mong chờ thông tin, nhưng mà Trịnh Vô Dạng ở trước cửa ngõ chống tớ lại tiếp cận chuồn lùi như con cái cù, thiệt sự là, hắn làm cái gi nhưng mà khẩn trương như thế? Hắn lại ko nên ko biết, đái oa nhi ko nên đang được phía trên nệm của tớ nhưng mà được “sinh” đi ra rồi sao!

Đầu tóc bóng nhoáng, hai con mắt châu thâm lóng lánh, làn domain authority bóng mịn, bàn tay nhỏ bé bỏng tinh nghịch đặt tại bên trên người tớ, coi đi ra một ít cũng ko hề kinh hoàng hãi, sau này chuẩn chỉnh xác tiếp tục là một trong phái mạnh tử hán vóc dáng lối lối, uy phong bén nhọn a, trúng không?

Nhưng nhưng mà, tớ cũng không đủ can đảm chậm rãi trễ, 1 mình vò đầu bức tóc, nhảy lên nhún xuống nhập chống, lại hô lại hét. Tiểu oe oe híp đôi mắt ko banh, tùy tớ nhằm một thau nước đỏ chót huyết và một miếng khăn mới mẻ ngồi cạnh học tập bám theo cỗ dáng vẻ bà lên đồng, cho tới khi thở dốc hô hô, các giọt mồ hôi lúc nào cũng ẩm ướt, toàn thân thuộc ê liệt ở yên lặng ko nhúc nhắc bên trên nệm, bất kể ngươi mong muốn mỉm cười thế nào là, những loại này đều là hội chứng cứ của chuyện tớ sinh hài tử a!

Được rồi, “vạn sự sẵn sàng chỉ thiếu thốn nhộn nhịp phong”. Ta nom đái oa nhi nhập tay, thâm nám tình nom nhập ánh nhìn không có tội thơ ngây của chính nó, trong trái tim niệm niệm: đái bảo bảo, nài lỗi nga, tạo cho ngươi còn nhỏ thế này đã trở nên cuốn nhập vào thủ đoạn vùng cung đình rồi. Ngươi yên lặng tâm, tớ và Vô Dạng chắc chắn tiếp tục tạo cho ngươi vĩnh viễn vô tư lự vô hồi hộp, hạnh phúc tự do thoải mái, nhằm tớ thực hiện một khuôn hậu đảm bảo chất lượng của ngươi, thương yêu thương ngươi xuyên suốt cuộc sống vậy! Nghĩ cho tới suy nghĩ lùi, nhập đôi mắt đùng một phát nhấc lên một làn nước đôi mắt, tớ chuốt nhọn răng, banh mồm gặm lên loại ௱ôЛƓ nhỏ White trẻo mềm mượt của đái oa nhi.

“ Oa…….!”

Một giờ đồng hồ khóc thanh thúy vang lừng triệt nhằm cất cánh từng ko trung của cung Hoàng hậu, tớ nghe thấy thanh âm khích động của Vô Dạng:

“ Hoàng hậu sinh rồi! Sinh rồi! Ta đem hoàng tử rồi! !”

Hắn ngay tắp lự xông nhập vào chống của tớ, tớ nhằm xõa tóc, bên trên cổ còn chảy các giọt mồ hôi và nhập đôi mắt còn ngấn một ít nước đôi mắt cảm động, nom hắn.

Chúng tớ nom nhau nhưng mà mỉm cười.

Vô Dạng đem hoàng tử ôm thoát ra khỏi chống, tớ rời sau bức mùng nhập hoàng cung lặng lẽ để ý phía bên ngoài, ngoài cung một đám đại thần vương vãi hầu đang được quỳ, chúng ta dị khẩu đồng thanh nói:

“ Cung hỉ thánh thượng sinh hạ long tử, nguyện triều tớ thế thế đời đời kiếp kiếp, vĩnh thế ngôi trường tồn!”

Xem thêm: truyện cổ tích thai giáo

Trịnh Vô Dạng uy cay nghiệt đứng ở trước mặt mày triều thần, nghiêm túc tuyên bố: “Chúng ái khanh nghe rõ: Nay trẫm ban thương hiệu mang lại hoàng nhi là Trịnh Võ Cương, kiêm sắc phong thực hiện đương triều hoàng thái tử, chục tứ tuổi hạc rất có thể tự động bản thân chấp chủ yếu, vĩnh ko thay cho đổi!”

“ Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế! ! !”

Nhất thời, giờ đồng hồ vấn đáp rần rộ.