truyen mat ngot hon nhan

Ngày hè, ánh mặt mũi trời thiêu thắp mặt mũi khu đất, người đi đi lại lại bên trên đàng không nhiều cho tới thảm, cho tới dù cho có thì người nào cũng đều đem tầm vóc vội vàng.

Phía trước một quán ăn cơm trắng Tây ở trung tâm TP.HCM, một con xe buýt kể từ từ tạm dừng ở trạm. Cửa xe pháo phanh rời khỏi, một cô nàng bước xuống, mặt mũi trái ngược xoan, ngươi liễu cong cong, hai con mắt xanh ngắt, lông nheo lâu năm khẽ lúc lắc động. Đây là 1 trong những hai con mắt tạo cho ai từng gặp gỡ sẽ không còn thể nào là quên được.

Bạn đang xem: truyen mat ngot hon nhan

Cô với khuôn mặt mũi với những đàng đường nét tinh tế, làn domain authority Trắng ngần, làn tóc lâu năm được buộc trở nên loại đuôi ngựa Gọn gàng, nhằm lộ cần thiết cổ Trắng nõn. Cô khoác một cái áo ngắn ngủi tay tự do white color, nom vô cùng tươi trẻ. Khuôn mặt mũi Trắng trẻo nuột, kết phù hợp với hai con mắt cơ, khi mỉm cười rộ lên tiếp tục xinh rất đẹp trần cho tới nấc nào là.

Có điều thời điểm hiện nay, bên trên khuôn mặt cơ chỉ dường như trầm lặng.

Cô xuống xe pháo, tương đối rét phả nhập mặt mũi, tuy nhiên nhường nhịn như cô không tồn tại cảm hứng nào là nhưng mà cứ chuồn trực tiếp nhập quán ăn cơm trắng Tây.

Trước cửa ngõ quán ăn, một cô nàng khoác váy ngay tắp lự color hồng nhìn thấy cô, nhì đôi mắt sáng sủa bừng lên, chạy phụt về phía cô.

“Thanh Lan, sau cuối cậu cũng cho tới rồi. Mình còn tưởng cậu cho chính bản thân leo cây chứ.”

Thẩm Thanh Lan tương đối nghiêng người qua quýt một phía, cô nàng cơ ngay tắp lự ôm hụt. Trên mặt mũi cô gái lại không tồn tại vẻ gì là ngoài ý mong muốn, nhanh gọn lẹ lấy lại thăng tự, minh bạch là tiếp tục sớm biết thành quả này.

“Xin lỗi, vừa vặn rời khỏi cho tới cửa ngõ lại sở hữu việc nên bản thân cho tới muộn.” Thẩm Thanh Lan thản nhiên vấn đáp, tiếng nói du dương êm ắng tai.

Vu Hiểu Huyên khoát tay, “Không sao, không vấn đề gì đâu, chỉ việc cậu cho tới được là chất lượng tốt rồi. Cậu phát biểu coi, bản thân mới mẻ với nhì mươi kiểu mốt tuổi tác, vẫn còn đấy nhỏ lắm. Vậy nhưng mà u bản thân cứ bảo bản thân chuồn coi đôi mắt, kinh khủng không có bất kì ai thèm lấy bản thân sao? May là với cậu chuồn nằm trong, nếu như không thì chắc chắn rằng bản thân sẽ không còn cho tới.”

Vu Hiểu Huyên vừa vặn phát biểu vừa vặn theo đuổi Thẩm Thanh Lan lao vào quán ăn.

“Cậu phát biểu người cơ ngồi ở đâu nhỉ? Làm sao bọn chúng bản thân tìm kiếm ra anh ta? Người này cũng thiệt là, ko thể hứa một điểm nhỏ rộng lớn nhằm coi đôi mắt à? Nhà mặt hàng rộng lớn như thế, làm thế nào bọn chúng bản thân tìm kiếm ra phía trên.” Cách nhập quán ăn, Vu Hiểu Huyên không còn nom mặt mũi đó lại ngó mặt mũi cơ, bĩu môi nhâm nhẩm.

Dường như Thẩm Thanh Lan tiếp tục thân quen với 1 Vu Hiểu Huyên như thế, cô ko chút nhằm ý cho tới tiếng lài nhài của cô ấy ấy, nom xung quanh xung xung quanh thăm dò tìm kiếm một lượt, rồi chuồn trực tiếp về một phía.

Vu Hiểu Huyên vẫn còn đấy đang được nhâm nhẩm, vừa vặn xoay đầu tiếp tục thấy Thẩm Thanh Lan chuồn rồi, bèn cuống quýt vàng xua đuổi theo đuổi.

Đi được nửa đàng, vô tình đôi mắt Thẩm Thanh Lan chạm cần một hai con mắt sâu sắc thẳm không giống. Cô khẽ giới hạn, rồi như thể không tồn tại chuyện gì nhưng mà thu đôi mắt lại, ko chớp đôi mắt chuồn trực tiếp tiếp.

Ở thân ái chống ăn, với 1 người nam nhi khoác phục trang thỉnh phảng phất liếc mắt nom đồng hồ thời trang bên trên cổ tay, vẻ mặt mũi rõ nét là tổn thất kiên trì.

Đúng khi anh tớ đang được tâm trí với nên chuồn hay là không thì một bóng người sinh ra trước đôi mắt.

Người nam nhi cơ vô thức ngước đầu lên, đập nhập đôi mắt là 1 trong những khuôn mặt mũi xinh đẹp mắt. Anh tớ sững sờ nom khuôn mặt mũi cơ, nhập đôi mắt tràn trề sự không thể tinh được trước vẻ đẹp mắt cơ.

“Vệ Lâm?” Thẩm Thanh Lan nhẹ nhõm nhành căn vặn.

Người nam nhi nở nụ mỉm cười, sự tổn thất kiên trì vừa vặn rồi tiếp tục bặt tăm, “Đúng, tôi là Vệ Lâm, có thể cô là cô Vu! Chào cô.” Anh tớ vừa vặn phát biểu vừa vặn fake tay cần rời khỏi thực hiện kiểu hợp tác.

Thẩm Thanh Lan ko vươn tay nhưng mà tương đối nghiêng người, chỉ nhập Vu Hiểu Huyên sau sườn lưng rồi nói: “Anh nhận lầm người rồi, phía trên mới mẻ là Vu Hiểu Huyên, tôi đơn thuần các bạn của cô ấy ấy thôi.”

Vệ Lâm tương đối xấu xa hổ, liếc mắt nom thanh lịch Vu Hiểu Huyên. Thấy cô nàng khoác váy ngay tắp lự color hồng này còn có vẻ bên ngoài ko xinh đẹp mắt, nụ mỉm cười bên trên mặt mũi ngay tắp lự nhạt chuồn vài ba phần.

“Cô Vu, kính chào cô.” Cũng ko hợp tác với cô ấy nhưng mà mỉm cười kính chào một cơ hội nhã nhặn.

“Không biết xưng hô với vị đái thư này như vậy nào?” Vệ Lâm nom Thẩm Thanh Lan để ý, nhập đôi mắt ko hề che cất giấu vẻ ngơ ngẩn trước nét đẹp.

Vẻ mặt mũi Thẩm Thanh Lan tỉnh bơ, “Anh gọi tôi là cô Thẩm được rồi.”

Nhìn rời khỏi vẻ rét mướt nhạt nhẽo của Thẩm Thanh Lan, Vệ Lâm ko kế tiếp căn vặn nữa.

“Món che đầu năm mới ở quán ăn này khá ngon, nhì cô vẫn muốn nếm demo không?” Vệ Lâm vậy menu, căn vặn chủ kiến Vu Hiểu Huyên và Thẩm Thanh Lan.

“Chúng tôi ko kén chọn ăn, anh Vệ cứ lựa chọn là được rồi.” tường Thẩm Thanh Lan ko thích nghi phó những tình huống như thế nên Vu Hiểu Huyên dữ thế chủ động vấn đáp.

Vệ Lâm mỉm cười mỉm cười, cũng ko kể từ chối nữa nhưng mà lựa chọn món ăn.

“Nghe phát biểu Vu đái thư là sinh viên?” Vệ Lâm dữ thế chủ động phanh mồm, tuy nhiên căn vặn Vu Hiểu Huyên tuy nhiên góc nhìn vẫn liếc Thẩm Thanh Lan.

Anh tớ là bộ phận trí thức thời thượng, thu nhập cao, cũng rất được coi như thể đẹp mắt trai, ĐK mái ấm gia đình cũng ko tệ. Tất nhiên anh chẳng thiếu thốn phụ nữ giới vây xung quanh, nhập số cơ cũng có thể có vô số siêu mẫu. Nhưng đấy là phiên thứ nhất anh tớ gặp gỡ người xinh như Thẩm Thanh Lan. Hơn nữa, khí hóa học cao quý rét mướt lùng, cả thái chừng rét mướt nhạt nhẽo của cô ấy với anh tớ, đương nhiên lại càng kích ứng sự hào hứng của anh ý tớ.

“Đúng vậy.” Vu Hiểu Huyên vấn đáp với phần qua chuyện. Cô cũng chẳng với tình cảm với những người nam nhi này, nếu như không cần ngày hôm nay u cô nghiền thì cô cũng chẳng cho tới.

“Cô Thẩm và cô Vu học tập nằm trong trường?”

“Đúng thế, cô ấy là bạn làm việc của tôi.” Vu Hiểu Huyên ko phát biểu chúng ta là các bạn nằm trong chống. Cô tiếp tục đoán rời khỏi rằng Vệ Lâm nom trúng Thanh Lan rồi. Tuy anh tớ vẫn luôn luôn rỉ tai với bản thân, mặc dù vậy cứ phát biểu ngay sát phát biểu xa xăm nhằm thăm dò hiểu vấn đề của Thanh Lan.

Xem thêm: hồng lâu mộng tóm tắt

Cô biết Thanh Lan không tồn tại kiên trì vấn đáp những người dân nam nhi như thế, trong tim cảm nhận thấy áy náy với chuyện bản thân nhờ cô ấy nằm trong chuồn coi đôi mắt.

Thẩm Thanh Lan đang được hấp thụ nước cam thì cảm hứng được góc nhìn đem theo đuổi tính xâm lúc lắc ko hề che cất giấu của những người đối lập. Ngón tay cô nhỏ gọn vuốt ve sầu thân ái ly, đấy là động tác cô hoặc thực hiện khi tổn thất kiên trì.

Lúc này, Thẩm Thanh Lan ko để ý cho tới, với nhì người nam nhi đang được ngồi chéo cánh góc với chúng ta, người nhưng mà chúng ta đang được thảo luận đó là cô.

Một nhập nhì người dân có khuôn mặt mũi vô cùng quái mị, bên dưới cặp ngươi thăm dò là 1 trong những hai con mắt moi hoa nhiều tình, bên phía trong chứa chấp ăm ắp sự bướng bỉnh, tai treo răn dạy ruby, càng tạo cho những đàng đường nét ngũ quan lại bên trên khuôn mặt mũi anh tớ góp thêm phần hấp dẫn.

Ngồi đối lập anh tớ là 1 trong những người nam nhi với vóc dáng thon dài rộng lớn, làn domain authority sạm nắng nóng, đàng đường nét rõ nét, tinh tế, ngươi thăm dò đôi mắt sáng sủa, đưa đến cho những người không giống cảm hứng đấy là một người cứng rắn ý chí.

Đây là nhì người nam nhi với khí hóa học trọn vẹn không giống nhau, tuy nhiên đều hấp dẫn góc nhìn người không giống.

“Không ngờ lại gặp gỡ Nhị đái thư ngôi nhà chúng ta Thẩm ở phía trên.” Người nam nhi với tướng mạo mạo quái mị nom chằm chằm bóng hình trải qua của Thẩm Thanh Lan rồi phanh mồm.

“Cậu biết cô ấy?” Người nam nhi đối lập - Phó Hoành Dật phanh mồm, tiếng nói trầm thấp nhu hòa, vô cùng êm ắng tai.

“Cậu cũng biết đấy.” Hàn Dịch phát biểu, “Cô ấy là em gái của Thẩm Quân Dục, đó là cô nhỏ xíu luôn luôn theo đuổi sau tất cả chúng ta khi nhỏ.”

Phó Hoành Dật chau ngươi, minh bạch là không tồn tại tuyệt vời gì với chuyện Hàn Dịch phát biểu. Nhưng ngôi nhà chúng ta Thẩm và ngôi nhà chúng ta Phó với mối quan hệ nhiều đời cùng nhau nên anh vẫn biết tình hình của Thẩm gia.

Tiểu thư ngôi nhà chúng ta Thẩm - Thẩm Thanh Lan khi năm tuổi tác bị bọn buôn người bắt cóc, nhiều năm không tồn tại thông tin, mãi mươi 1 năm sau mới mẻ tìm tới được.

“Cậu ở nhập quân team nhiều năm, còn vị đái thư này thông thường sinh sống kín tiếng lặng thầm, khan hiếm khi xuất hiện tại trước mặt mũi người ngoài, cậu ko biết cũng là vấn đề dễ dàng nắm bắt. Trước cơ với nghe đồn đại, vị đái thư ngôi nhà chúng ta Thẩm này phiêu bạt phía bên ngoài kể từ nhỏ nên ko được dạy dỗ bảo nhiều, bởi vậy ngôi nhà chúng ta Thẩm ko nhằm cô ấy xuất hiện tại trước mặt mũi người ngoài. Mọi người chỉ biết Đại đái thư ngôi nhà chúng ta Thẩm chứ không hề biết vị Nhị đái thư này. Hôm ni gặp gỡ, nhường nhịn như rất khác lời đồn thổi lắm.” Hàn Dịch tùy tiện phát biểu.

Anh tớ tiếp tục gặp gỡ vô số người, tuy rằng với bất thần với dung mạo xinh đẹp mắt của Thẩm Thanh Lan, tuy nhiên anh tớ mến khuôn mẫu phụ nữ giới hấp dẫn rộng lớn, không tồn tại hào hứng với loại người rét mướt lùng như Thẩm Thanh Lan. Huống chi, với quyền năng trong phòng chúng ta Thẩm, anh tớ ko thể tùy tiện trêu chọc được.

“Cậu cũng phát biểu đấy là lời đồn thổi.” Phó Hoành Dật thản nhiên phát biểu, góc nhìn giới hạn bên trên sinh sống sườn lưng trực tiếp tắp của Thẩm Thanh Lan một thời gian rồi ngay tức khắc dời chuồn.

Hàn Dịch nghe anh phát biểu như vậy thì chau ngươi, nom Phó Hoành Dật với vẻ hào hứng, “Cậu với hứng với cô ấy à?”

Phó Hoành Dật rét mướt nhạt nhẽo nom anh tớ một chiếc, góc nhìn với ý cảnh cáo, “Nếu tôi ghi nhớ ko lầm, trong năm này cô ấy mới mẻ nhì mươi kiểu mốt tuổi tác.” Ý bên trên mặt mũi chữ, phía trên chỉ là 1 trong những con bạn nhỏ, mặc dù sao trong năm này anh đã và đang tía mươi kiểu mốt tuổi tác rồi.

Hàn Dịch ko coi tiếng cảnh cáo ấy rời khỏi gì, trêu đùa: “Cậu ko biết giờ đây đang sẵn có trào lưu đại giục và loli sao?” Mặc mặc dù loli này tương đối rét mướt lùng một ít.

Phó Hoành Dật ko nhằm ý cho tới tiếng trêu đùa của Hàn Dịch nhưng mà tùy ý phát biểu, “Tối qua quýt vô tình gặp gỡ Hàn phu nhân và dì tôi. Có vẻ thời gian gần đây Hàn phu nhân rét lòng mong muốn ôm con cháu rồi. Bà ấy đang được bàn với dì tôi trình làng cho tới cậu vài ba cô chiêu.”

“Đại ca, đại ca, em biết lỗi rồi, em ko đùa nữa.” Hàn Dịch cầu nài buông bỏ. Đối với loại người phong lưu nhiều tình như anh tớ nhưng mà phát biểu thì hôn nhân gia đình đó là lồng giam cầm. Mà giờ đây, chuyện hôn nhân gia đình của anh ý tớ là chuyện cần thiết nhất của tất cả mái ấm gia đình.

**

Thẩm Thanh Lan cảm biến được góc nhìn như với như ko đàng sau sườn lưng, đơn thuần nhập góc nhìn cơ không tồn tại 1 chút nào ác ý nên cô ko hề nhằm ý.

“Thẩm đái thư là kẻ ở đâu?” Vệ Lâm ko thỏa mãn nhu cầu với vấn đề Vu Hiểu Huyên cung ứng nên tự động bản thân phanh tiếng.

“Người Bắc Kinh.” Giọng điệu Thẩm Thanh Lan rét mướt nhạt nhẽo.

“Thật là trùng khớp, tôi cũng chính là người Bắc Kinh, với thời hạn thì tất cả chúng ta rất có thể gặp gỡ nhau nhiều hơn nữa. Vừa khéo vào cuối tuần này Cửa Hàng chúng tôi với 1 buổi tiệc, Thẩm đái thư với thời hạn thì chuồn nằm trong chuồn.” Vệ Lâm nở một nụ mỉm cười tự động nghĩ rằng lịch thiệp, mồm thì chào, tuy nhiên trong đôi mắt lại như vô tình cố ý khiêu khích.

Thẩm Thanh Lan nom anh tớ với vẻ thảnh thơi nhạt nhẽo, không nói vấn đáp.

“Thẩm đái thư ko nể mặt mũi tôi à?” Thấy cô ko vấn đáp tiếng, Vệ Lâm dường như ko hí hửng. Anh tớ mến siêu mẫu, cũng mến đoạt được siêu mẫu, tuy nhiên ko mến siêu mẫu ko coi anh tớ rời khỏi gì.

Tuy Vu Hiểu Huyên là kẻ đua phảng phất tương đối ngờ ngệch tuy nhiên cũng ko ngốc. Nhận rời khỏi sự khiêu khích nhập đôi mắt Vệ Lâm, sắc mặt mũi ngay tắp lự thay cho thay đổi. Mẹ cô nom người thế nào là phía trên, món đồ như thế cũng dám làm cho cô gặp gỡ.

Đang lăm le phanh mồm châm chọc thì bên dưới bàn, 1 bàn tay cầm lấy tay cô. Yên tay tương đối rét mướt, nhập khoảnh xung khắc tiếp tục dội tắt không còn lửa dỗi trong tim cô.

Vu Hiểu Huyên tương đối buông lỏng, sao cô rất có thể quên được, tuy rằng tính cách Thanh Lan rét mướt nhạt nhẽo tuy nhiên cô ấy ko cần là 1 trong những người dễ dàng trêu chọc. Lần này nhờ cô ấy chuồn coi đôi mắt nằm trong cô cũng chính là nhằm tăng thêm sự mạnh mẽ cho tới phiên bản thân ái.

“Người rộng lớn nhập ngôi nhà bị căn bệnh cần nhập viện, tôi lăm le vào cuối tuần cho tới che chở. Cảm ơn ý chất lượng tốt của anh ý.” Thẩm Thanh Lan đáp, tiếng nói vẫn rét mướt nhạt nhẽo như lúc trước.

Người tớ tiếp tục phát biểu là kẻ rộng lớn nhập ngôi nhà nhập viện, khoác kệ tiếng này còn có bao nhiêu phần thiệt thì Vệ Lâm cũng ko thể bắt Thẩm Thanh Lan bỏ dở người rộng lớn nhưng mà cho tới buổi tiệc được. Chỉ là, anh tớ vẫn ko kể từ vứt dự định.

Xem thêm: sùi mào gà bao lâu thì phát bệnh

“Thẩm đái thư, cho tới nài số Smartphone đi! Có số Smartphone tiếp tục tiện tương tác rộng lớn. Cuối tuần Cửa Hàng chúng tôi thông thường chuồn phượt tự xe pháo tương đối, Thẩm đái thư nếu như rảnh rất có thể chuồn nằm trong Cửa Hàng chúng tôi. Tôi với xe pháo, rất có thể chở cô.”. ngôn tình tổng tài

Đáy đôi mắt Thẩm Thanh Lan xẹt qua quýt một tia ko kiên trì, lóe lên một chiếc rồi bặt tăm, nhanh chóng mà đến mức khiến cho người tớ khó khăn nhưng mà thâu tóm được, “Xem rời khỏi anh Vệ phía trên ko vất vả như tiếng bản thân phát biểu nhỉ.”

Giọng phát biểu điềm tĩnh, tuy nhiên Vệ Lâm vẫn nghe rời khỏi sự mai mỉa bên phía trong tiếng Thẩm Thanh Lan. Ai cơ vừa vặn phát biểu bản thân thông thường vất vả việc làm, thông thường xuyên tăng ca, không nhiều với thời hạn chuồn tụ họp, tiếng Thẩm Thanh Lan rõ nét là bảo anh tớ đang được giả dối. Sắc mặt mũi vẫn luôn luôn nhu hòa của Vệ Lâm sau cuối cũng thay cho thay đổi.