truyện thiên sư hạ sơn

"Tên khốn mái ấm anh chạy chậm rì rì chút, ko biết ban nãy tôi còn đang được giắt ói à!"

"Anh gia chủ ơi, anh xấu xí vượt lên trên rồi! Vậy và lại lén cho tới Cửa Hàng chúng tôi ăn thịt rắn, giờ tuy nhiên tôi vẫn còn đấy giắt ói nè!"

Bạn đang xem: truyện thiên sư hạ sơn

Lái con cái xe cộ hở mui, chở theo đòi tía cô bé xinh rất đẹp chắc rằng là một trong những chuyện niềm hạnh phúc, tuy nhiên giờ Lưu Minh lại lòi ra vẻ mặt mũi thống khổ mong muốn bị tiêu diệt.

Nhà anh cơ hội doanh nghiệp lớn Mạc Liên Y cũng ko xa xăm, chỉ mất một phần hai tiếng chạy xe cộ.

Nhưng nhập một phần hai tiếng ngắn ngủi ngủi này đã trở nên Mạc Liên Y chửi cọ không còn cả đoạn đường.

"Tên khốn mái ấm anh, chớ sở hữu dẫn cô Diệp chuồn bừa bãi. Nếu trưa tuy nhiên không tồn tại nơi nào chuồn thì cho tới doanh nghiệp lớn tôi ăn cơm!"

Mạc Liên Y xuống xe cộ vẫn chẳng sở hữu sắc mặt mũi đảm bảo chất lượng với Lưu Minh, nhằm lại câu này rồi giẫm giầy gót cao tách chuồn.

"Bà u nó tôi đấy là trêu ai chọc ai cơ chứ? Tại phía Nam ăn rắn là chuyện đặc biệt thông thường, ok!"

Lưu Minh ko nhịn được đập tay lái.

"Xin lỗi nhé Lưu Minh, tôi thiệt sự không tồn tại cố ý, đơn giản bao nhiêu thời buổi này bị rắn dọa dẫm e, anh nhắc cho tới thịt rắn thực hiện tôi cảm nhận thấy buồn nôn nên mới mẻ ói thôi".

Diệp Khuynh Thành vô nằm trong hiểu ý trình bày.

"Không sao, không vấn đề gì, bởi tôi tự động nghĩ rằng đích vượt lên trên, ko nghĩ về cho tới cảm hứng của phụ nữ bao nhiêu cô!"

Lưu Minh cũng ko nên loại người bụng dạ hẹp hòi, vạn bất đắc dĩ rung lắc đầu rồi phát động xe cộ.

Vốn tính cho tới cơ sở y tế thăm hỏi Tiểu Thạch Đầu, tuy nhiên nửa lối lại cảm nhận được Smartphone của Hứa Kính Chi trình bày theo người chuẩn bị ko áp dụng nổi nữa bảo anh mau cho tới, nhân thời cơ cảnh cáo tía con cái mái ấm bọn họ Triệu.

Lưu Minh cũng ko dềnh dàng, lái trực tiếp cho tới trại tạm thời nhốt.

"Lưu Minh, chừng nào là thì anh xử lý con cái Xà Vương ê cho tới tôi?"

Ở bên trên lối, Diệp Khuynh Thành ko nhịn được đặt câu hỏi.

"Cô yên ổn tâm, giờ tôi tiếp tục tìm kiếm ra cơ hội ứng phó nó. Đợi tăng bao nhiêu ngày nữa, khi con cái rắn ê tiến thủ nhập niềm mơ ước của cô ý thì tôi tiếp tục đi ra tay xử lý nó".

Lưu Minh điềm đạm trình bày.

Diệp Khuynh Thành gật đầu ừ một tiếng: "Thế tôi coi như cho chính mình nghỉ dưỡng bao nhiêu ngày vậy!"

Chẳng bao nhiêu chốc, cả nhị đang đi vào trại tạm thời nhốt. Lúc này, Hứa Kính Chi tiếp tục đứng đợi ở cửa ngõ, vừa vặn thấy Lưu Minh xuống xe cộ tiếp tục cười cợt ha ha bước cho tới kính chào căn vặn.

"Cô, cô là cô Diệp?"

Khi anh tao xoay đầu quan sát về phía Diệp Khuynh Thành thì đột nhiên cởi đồ sộ nhị đôi mắt, thủ thỉ cũng khá thi công bắp.

"Chào anh, tôi là Diệp Khuynh Thành!"

Diệp Khuynh Thành cười cợt hì hì kính chào căn vặn Hứa Kính Chi.

"Cô Diệp ơi, chuyện là thế này, phụ nữ tôi là người yêu thích của cô ý, cô hoàn toàn có thể tặng cho tới tôi một tấm hình sở hữu chữ kỹ của tôi không?"

Hứa Kính Chi xoa xoa tay, lo ngại ngùng cười cợt trình bày.

Xem thêm: vẽ tranh mặt nạ lớp 8

"Cái gì? Anh sở hữu phụ nữ rồi á, tuy nhiên phụ nữ anh còn biết theo đòi xua đuổi thần tượng luôn luôn rồi?"

Lưu Minh khá bất thần.

"Tôi, tôi kết duyên sớm ko được à!"

Nhắc cho tới phụ nữ, mặt mũi mo của Hứa Kính Chi lại đỏ lòe lên, sở hữu khá xấu xí hổ, ko nhịn được trừng Lưu Minh một chiếc.

Sau khi thỏa mãn nhu cầu lấy được hình họa sở hữu chữ ký của Diệp Khuynh Thành, Hứa Kính Chi tức thì hạnh phúc tung tăng dẫn Lưu Minh vào một trong những căn chống. Chẳng bao nhiêu chốc, nhị tía con cái mái ấm bọn họ Triệu khoác đồ gia dụng tù nhân đã trở nên người tao đưa vào.

Hôm ni, nhìn nhị tía con cái bọn họ sở hữu chút chật vật, bên trên mặt mũi xanh rớt xanh tím tím, ăn mặc quần áo cũng trở nên xé rách nát.

Hiển nhiên là bọn họ đã trở nên Hứa Kính Chi đỡ đần một cơ hội quánh biệt!

"Xin lỗi nhé ông công ty Triệu, bao nhiêu thời buổi này sở hữu chút chuyện nên ko cho tới thăm hỏi ông được!"

Lưu Minh ngó Triệu Thiên Long cười cợt trình bày.

"Ha ha, đứa bạn nhỏ thực sự gớm ghê thiệt. Phải thừa nhận là hôm ê tôi tiếp tục nhìn lầm người nên phiên này lão Triệu tôi nhịn!"

Triệu Thiên Long ngoài cười cợt tuy nhiên trong ko cười cợt trình bày.

"Ông công ty Triệu, quý khách đều là kẻ lanh lợi nên tất cả chúng ta cứ trình bày trực tiếp đi!"

Lưu Minh móc đi ra một vỏ hộp dung dịch lá thắp nhị cây, fake cho tới Triệu Thiên Long một cây, còn bản thân thì ngậm cây còn sót lại.

"Thực đi ra, tôi tuy nhiên mong muốn xử lý tía con cái mái ấm ông thì đúng là dễ dàng như trở bàn tay vậy. Chỉ là, tôi không thích thực hiện rộng lớn chuyện thôi!"

Lưu Minh ngậm dung dịch lá, nhàn hạ nhạt nhẽo trình bày.

Triệu Thiên Long phun đi ra một ngụm sương dung dịch, nhìn khuôn mặt mũi thông thường ê của Lưu Minh nói: "Anh các bạn nhỏ, cậu tính thực hiện sao?"

"Nhất tấp tểnh nên bồi thông thường cho những người đồng đội của tôi, còn chuyện tiến công gãy thủ công của Triệu Bân thì tôi hoàn toàn có thể suy xét!"

Thực đi ra, Lưu Minh trình bày vậy cũng có thể có đo lường và tính toán của tôi. Dù anh ko e tía con cái mái ấm bọn họ Triệu, tuy nhiên suy cho tới nằm trong bọn họ cũng có thể có chút khả năng ở Đường Hải. Ông tao mong muốn xử lý chúng ta Tiểu Thạch Đầu thì quả thực dễ dàng như ăn cháo.

"Nếu đứa bạn nhỏ tiếp tục nể mặt mũi vì vậy, tôi từ chối thì thực sự ko biết điều. Đợi sau thời điểm được thả, tôi tiếp tục cử trạng sư cho tới trao đổi với phía cơ sở y tế biên soạn đi ra một phiên bản ăn ý đồng bồi thường!"

Triệu Thiên Long trình bày.

"Được rồi, ông công ty Triệu cũng là một trong những người trực tiếp thắn, tin tưởng rằng đặc biệt nhanh chóng thôi ông sẽ tiến hành thả!"

Lưu Minh cười cợt trình bày.

Sau khi anh trình bày đoạn, cảnh ngục tức thì dẫn Triệu Thiên Long chuồn.

Bởi vì như thế Lưu Minh còn tồn tại chuyện nên cũng ko chuồn, tuy nhiên thẳng đi tìm kiếm Hứa Kính Chi.

Xem thêm: danh mục truyện ngôn tình

"Nhanh vậy tiếp tục xử lý đoạn rồi à?"

Lúc này, Hứa Kính Chi đnag ngồi nhập một văn chống rộng thoải mái nốc trà.

"Ừ!"