truyen thu tinh con dau

Chap 21: Quyết toan chính đắn?

Sáng bữa sau, 6h30 Thảo trào dâng chống thể hình, chẳng ai 6h30 cút tập luyện thể hình như Thảo, đơn giản và giản dị vì thế nường là chúa tể của thời hạn, bà hoàng của việc nhàn nhã dỗi. Tối qua loa vì thế một cái bụng no nhưng mà sáng sủa ni nường quyết tâm cút tập luyện thể hình để lưu lại vóc dáng vẻ thon gọn gàng của tôi, mông to lớn ngực nở rồi nhưng mà bụng to lớn nữa thì phệ phì tổn thất. Thực rời khỏi cút tập luyện thể hình cũng chỉ là 1 mẫu mã giết thịt thời hạn của Thảo, chứ vóc dáng vẻ của nường bao trong năm này, dù là ăn uống hàng ngày thế nào là nường vẫn lưu giữ một khung người phẳng phiu, tía vòng chuẩn chỉnh rộng lớn chân dài, cơ đó là sắc đẹp trời mang đến vô truyền thuyết.

Bạn đang xem: truyen thu tinh con dau

Phòng thể hình của căn hộ phía trên tầng 55 của tòa mái ấm 60 tầng, trước đó tầng 55 là tầng vui chơi giải trí, café món ăn mang đến người xem ở căn hộ, tuy vậy vì thế một trong những nguyên do nào là cơ nhà thầu trong thời điểm tạm thời bỏ phí tầng 55 chưa tồn tại phương án gì thay cho thế, tuy vậy điện và nước tất cả vẫn dùng được, thật sạch sẽ, chống thể hình vẫn hoạt động và sinh hoạt thông thường, tuy vậy chẳng ai lên tập luyện vì thế con số máy vượt lên trước không nhiều, chống phía trên cao nên không gian loãng ko chất lượng tốt mang đến sức mạnh, vì thế không nhiều người lên tầng 55 nên trẻ nhỏ con cái ở căn hộ vọng gác nhau bên trên cơ đem ma mãnh, và tầng này luôn luôn là thách thức cứng cáp của bọn chúng nó.

-Tính toong!!! –cửa cầu thang máy hé rời khỏi, Thảo bước ra bên ngoài, nường mang trong mình 1 cái áo crop top tía lỗ cụt, nó tựa như một cái áo con tuy nhiên đau đớn to lớn ôm đầy đủ vòng một của nường, bên dưới nường mang trong mình 1 cái quần đùi ngố bó sát, chân song song giầy thể thao, tay núm một lọ nước và cái khăn vệ sinh, nom cực kỳ như là dân thể hình có trách nhiệm. bất ngờ nường bị lạnh lẽo sinh sống sống lưng vì thế sự yên lặng lạnh giá của điểm này, nường lưu giữ cho tới lời nói trẻ nhỏ con cái trình bày thực hiện nường chính thức thấy sợ… Thảo cút kể từ từ nom từng tất cả điểm, vì thế chống thể hình cơ hội cầu thang máy một quãng khá xa xôi. Thảo tuy rằng rộng lớn tuy nhiên tính cơ hội, chừng gan liền chẳng không giống gì một đứa con trẻ, nường cũng rất e ma mãnh đấy, tuy nhiên chả nhẽ lại trở lại. Nàng lấy không còn can đảm và mạnh mẽ tiếp cận chống thể hình.

-A! cửa ngõ ko khóa! –Thảo đứng ngoài cửa ngõ chống đẩy vô.

-la la la lá la…. –Thảo hát và nhảy một trong những năng lượng điện lên mang đến hứng e, nường nom xung quanh chống cũng rất rộng lớn, tuy nhiên máy tập luyện tương đối không nhiều, cực kỳ thật sạch sẽ, tô điểm cũng khá đẹp nhất nữa, vậy nhưng mà chẳng đem ai lên phía trên tập luyện, thiệt là phí phạm.

-A! đem cả điều tiết hihi!!! –Thảo núm tinh chỉnh bấm tít tít tít.

-Ộ!!!!!!!!!!! Oáp!!!!! –Bỗng phổ biến người ngáp ngủ thực hiện Thảo lắc phun bản thân.

-A!!!!!!!!!!!!!!!!! Ai? Ai đấy? –Thảo nom vào trong 1 góc nhỏ nhằm bao nhiêu cái vải vóc cũ tủ máy tập luyện thì thấy mội người thâm thùi lùi đang được ngồi dậy.

-xin lỗi, xin xỏ lỗi…. tôi…. –Ông tớ con quay rời khỏi nom thì hóa rời khỏi là bác bỏ Phú bảo đảm.

-A! bác bỏ Phú! Sao bác bỏ lại ngủ bên trên này thế ạ? –Thảo mừng rỡ Khi trông thấy người thân quen, nường cảm nhận thấy không hề e ma mãnh nữa nhưng mà thay cho vô cơ là 1 tâm lý cực kỳ sung sướng.

-Ơ! Thảo à? Ôi! Hóa rời khỏi là cháu! Sao con cháu lại lên phía trên thế này? –Ông Phú cứ tưởng ai lên tập luyện thể hình hóa rời khỏi là Thảo, tối qua loa một vừa hai phải ngồi ăn cơm trắng với con cái bé nhỏ đoạn.

-Cháu lên tập luyện thể hình ạ, sao bác bỏ lại ngủ ở phía trên thế này? –Thảo tiến bộ lại ngay sát trình bày.

-À! Sáng nào là 5h bác bỏ cũng lên phía trên tập luyện thể thao, tối qua loa tu chút rượu nên sáng sủa ni lên phía trên lăn lộn con quay rời khỏi ngủ tổn thất khà khà!!! –Ông Phú gãi đầu gãi tai trình bày và liếc nom vòng tía của Thảo, kể từ khi nào là ông chính thức nhằm ý khung người Thảo nhiều hơn thế nữa, đứng trước đôi mắt ông là cô nàng xinh nhất nhưng mà ông từng biết, cái quần đùi ngố bó sát thực hiện lòi ra mu bướm tuyệt đẹp nhất của Thảo, bên trên là cỗ ngực to lớn nẩy tưng tưng như không tồn tại áo con và vòng eo White tinh ma mềm mượt thực hiện ông Phú bảo đảm không đủ can đảm nom trực tiếp nhưng mà chỉ dám liếc trộm, e Thảo bắt được ánh nhìn của tôi nhưng mà Đánh Giá. Trước phía trên Khi ông ko thì thầm với Thảo, ông nghĩ về con cái bé nhỏ đẹp nhất và xa hoa thế này chắc chắn là vô đôi mắt con cái bé nhỏ ko lúc nào tồn bên trên sự xuất hiện tại của những người dân thấp kém cỏi như bản thân đâu nên chẳng lúc nào ông dám nghĩ về cho tới việc nhằm ý khung người của Thảo. Nhưng sau thời điểm xúc tiếp ông cảm nhận thấy những tâm trí của tôi trọn vẹn sai, Thảo cực kỳ ngoan ngoãn ngoãn, thánh thiện lành lặn, dễ dàng mến và hòa đồng. Tiếp xúc nhiều trở thành rời khỏi ông vô tình phát hiện được không ít hình hình họa thực hiện đỏ tía mặt mày của Thảo, nên ông chính thức để ý cho tới những loại cơ nhiều hơn thế nữa. Một ông bảo đảm già cả dễ dàng mến thánh thiện lành lặn ngay thẳng cũng nên động lòng với vẻ đẹp nhất của Thảo.

-Thật ạ, bác bỏ cần mẫn thiệt cơ, hihi, con cháu thỉnh phảng phất mới mẻ lên phía trên, cũng rất lâu rồi con cháu mới mẻ quay trở lại, thông thường thì con cháu hoặc lên nằm trong anh Minh!, bác bỏ biết ko thời điểm hôm nay con cháu bước thoát khỏi cầu thang máy nhưng mà lạnh lẽo không còn sinh sống sống lưng, ko biết tầng này còn có vong ko bác? Hì hì…–Thảo ngồi xuống khoanh chân đối lập ông Phú trình bày.

-Khà khà!!! Cháu lại nghe trẻ nhỏ con cái vọng gác thổi đúng không nào nào? Cháu thơ ngây vượt lên trước, bên trên này làm những gì đem ma mãnh quỷ gì đâu, nó đơn giản tầng bỏ phí thôi, tối nào là 12h bọn bác bỏ cũng lên khóa cửa ngõ, sáng sủa 5h đem người lên xuất hiện, đem yếu tố gì đâu khà khà!!! –Ông Phú cười sung sướng vì thế vẻ ngây ngô của Thảo, mặt mày ông tương đối ngượng Khi Thảo ngồi vì vậy, ông trình bày nhưng mà đôi mắt cứ nên liếc xuống mu bướm của Thảo trước mặt mày, mu bướm con cái bé nhỏ đẹp nhất vượt lên trước, ước gì được lấy cái quần này về… bất ngờ vô đầu ông Phú hiện thị bao nhiêu tâm trí xấu xa với Thảo, tuy rằng không thích nghĩ về cho tới tuy nhiên con cái bé nhỏ đẹp nhất vượt lên trước, ông Phú đấu tranh giành liên tiếp với tâm trí bản thân.

-Thế ạ? Nhưng bên trên chẳng đem ai lên phía trên nên con cháu cứ thấy e sợ… tuy nhiên sao bọn họ đặt điều chống thể hình bên trên cao áp bác bỏ nhỉ? –Thảo vướng mắc.

-À! Trước phía trên bác bỏ nghe mặt mày mái ấm thầu bọn họ lý giải, đặt điều bên trên cao này không tồn tại yếu tố gì đâu, ở cơ đem một chiếc máy ion không gian gì cơ, bọn họ trình bày lên tập luyện cứ nhảy nó lên thì ở chừng cao từng nào cũng ko là yếu tố, vậy nhưng mà chẳng ai ở phía trên biết con cháu ạ. –Ông Phú trình bày và chỉ ra rằng địa điểm chiếc máy.

-Thế ạ, chẳng ai biết thiệt ý bác bỏ ạ, may vượt lên trước hì hì con cháu cứ tưởng nên tập luyện 1 mình, bác bỏ dậy tập luyện nằm trong con cháu đi! –Thảo cười cợt tít đôi mắt vùng dậy.

-Nhất trí khà khà!! – Ông Phú cười cợt quan ngại liếc nom khung người Thảo liên tiếp Khi con cái bé nhỏ vùng dậy.

-Bác Phú này! Từ giờ đây con cháu tiếp tục cút tập luyện thể hình, bác bỏ cút tập luyện nằm trong con cháu nha! Hì hì… –Thảo một vừa hai phải phát động một vừa hai phải trình bày.

-Khà khà! Ngày nào là bác bỏ cũng lên phía trên tập luyện, nên trình bày đem con cháu tập luyện nằm trong bác bỏ mới mẻ chính chứ! khà khà!!! –Ông Phú sướng rơn trong tim vì thế kể từ giờ lại sở hữu Thảo cút tập luyện nằm trong bản thân.

-Có gì bác bỏ chỉ bảo con cháu nha hihi!!! –Thảo vươn vai, nhấp lên xuống hông lịch sự ngược lịch sự nên, nhị bác bỏ con cháu đứng phát động năm phút, tiếp sau đó Thảo rời khỏi máy chạy, ông Phú ở đẩy tạ, tuy rằng cực kỳ già cả, gày gò, nhỏ người tuy nhiên ông Phú khá khỏe mạnh, nâng được tạ hẳn 50kg.

-Oa!!! Bác Phú khỏe mạnh thế! ông chồng con cháu đẩy điều này được đem nhị viên cơ thôi (=40kg) –Thảo đứng trước mặt mày ông Vũ kinh ngạc vì thế tuổi tác này và với vóc dáng vẻ cơ thì không nhiều người hoàn toàn có thể đẩy khỏe mạnh như vậy.

-Bác đẩy thế này còn yếu đuối cơ, thông thường bác bỏ đẩy 80kg đó! –Ông Phú ngồi dậy mặt mày mẩn đỏ vì thế gắng mức độ nhưng mà vẫn chém dông tố được, tầm tuổi tác này còn cút tập luyện thể hình được vẫn là 1 ông già cả hết sức mạnh mẽ rồi, thời điểm hôm nay đem Thảo nên ông thể hiện tại đẩy 50kg chứ thông thường ông chỉ đẩy được 30kg thôi.

-Thật ạ, bác bỏ đem tuổi tác rồi nhưng mà đẩy khỏe mạnh thế ạ? Bác cảnh giác nha, bác bỏ tập luyện nhẹ nhàng thôi, tuổi tác của bác bỏ con cháu thấy người xem cút tập luyện sinh dưỡng ý. –Thảo nhíu mi phiền lòng, nường không đủ can đảm cười cợt vì thế biết ông Phú đang được thể hiện tại với bản thân.

-Khà khà! Bác vẫn cảm nhận thấy đem sức mạnh nên mới mẻ tập luyện, nên lưu giữ cơ bắp rắn vững chắc những bà mới mẻ quí chứ khà khà!!! –Ông Phú trình bày và dơ cánh tay lên phô bày cái bắp mềm dẻo gày gày gò, so với những bà thì mặc dù thế riêng biệt với Thảo là 1 cô nàng con trẻ ông Phú càng nên thể hiện tại sức khỏe.

-Hihi!! Bác vui nhộn quá! Không biết những bác bỏ gái đem quí body toàn thân sáu múi ko nữa hihi! –Thảo ôm mồm cười cợt vì thế thực sự thà của ông Phú. Nàng nghĩ về tuổi tác này chỉ phù hợp với văn thơ thì thầm phiếm cùng nhau là ăn ý nhau rồi, đằng này bác bỏ Phú cút tập luyện thể hình cho những bà những cô quí, Thảo mỉm cười cợt không đủ can đảm cười cợt to lớn, hóa rời khỏi đấy là động lực hằng ngày của bác bỏ Phú bảo đảm già cả.

-Đây này! lòng bác bỏ đầy đủ sáu múi ko Thảo! –Ông Phú trình bày vén cái áo phông thun cũ cũ lên đập bồm bộp vô bụng.

-Trời, bụng bác bỏ cũng săn bắn vững chắc đấy chứ, còn săn bắn hơn hết của ông chồng con cháu nữa. –Thảo trả một ngón tay ấn vô bụng ông Phú trình bày.

-Thật ư, khà khà!!! Cháu vượt lên trước khen… Mà bao nhiêu tuần ni chiếc máy tập luyện cơ vùng bụng nó bị gãy cái ngoặc chân, bác bỏ chẳng tập luyện được, ko thì còn săn bắn nữa khà khà!!! -Ông Phú cười cợt sướng Khi được Thảo ví với Minh, thực rời khỏi Khi Thảo chỉ tay vô bụng ông Phú hóp bụng gồng thấy tổ tiên luôn luôn mới mẻ cứng được vì vậy.

-Bác đem tập luyện không? bác bỏ ở xuống cút con cháu lưu giữ chân mang đến –Thảo cười cợt trình bày.

-Được! lâu rồi bác bỏ ko tập luyện bài xích này! –Ông Phú ngay tắp lự ở xuống, đột ông thấy Thảo dạng chân lịch sự nhị mặt mày và toan ngồi xuống chân bản thân.

-Ơ! Ơ! Thảo Thảo! chớ ngồi lên chân bác! Cháu tóm nhị chân bác bỏ là được rồi! –Ông Phú toát các giọt mồ hôi hột kinh ngạc Khi con cái bé nhỏ toan ngồi lên chân bản thân, tuy rằng ông cực kỳ quí, quí lắm… Nhưng so với một đứa ở “tầng lớp” như bản thân thì ông Phú tự nhủ bản thân ko xứng và e động chạm với Thảo nên ông không đủ can đảm nhằm Thảo ngồi lên đôi bàn chân xấu xa xí này, ông Phú cảm nhận thấy mang trong mình 1 khoảng cách vô hình dung cực kỳ rộng lớn với Thảo.

-Ngày trước con cháu hoặc ngồi lên chân ông chồng con cháu để lưu lại mang đến anh ấy tập luyện xuyên suốt mà… -Thảo ngây ngô trình bày, so với ông Phú già cả nường chẳng lúc nào dự phòng ông hoặc tâm trí gì cả mặc dù ông là kẻ không giống giới, chắc rằng vô nường luôn luôn coi ông Phú như 1 người các bạn, người phụ thân thực sự, ko đột biến tình thân không giống nên nường cực kỳ đương nhiên thực hiện tất cả Khi ở cạnh ông Phú. Tuy nhiên so với ông Phú lại không giống, ông là nam nhi lại đang tiếp tục thiếu hụt gái trầm trọng, vô ông không tồn tại sạn với Thảo mới mẻ là kỳ lạ. Ông tự động cảm nhận thấy phiên bản thân ái ngu dốt nát Khi bảo Thảo núm chân cho bản thân, tuy rằng đem khoảng cách rất rộng lớn đấy tuy nhiên người tớ luôn luôn bảo thời cơ chỉ cho tới mang trong mình 1 lần….Nhưng việc Thảo toan ngồi lên chân ông bất thần vượt lên trước, ko kịp nẩy số, thực chất ông lại thánh thiện lành lặn ngay thẳng nên không đủ can đảm nhằm Thảo ngồi lên chân bản thân, vô tâm của ông vẫn chưa tồn tại một miếng nhỏ tâm trí nào là nghĩ về cho tới việc tận dụng Thảo nên ông mới mẻ giật thột vì vậy, một trong những phần vì thế ông e thằng cu bản thân cương lên thì bị tiêu diệt.

-Cháu cứ lưu giữ chân mang đến bác bỏ là được rồi! –Ông Phú bị đỏ tía mặt mày, ông trả nhị tay rời khỏi sau gáy.

-À… Vâng… -Thấy mặt mày ông Phú đỏ tía, thời điểm hiện nay Thảo mới mẻ hiểu một ít bản thân cần thiết lưu giữ khoảng cách với bác bỏ Phú, chút nữa vô duyên ngồi lên chân bác bỏ rồi, may nhưng mà bác bỏ Phú vẫn dữ thế chủ động nhắc nhở bản thân chứ không tồn tại ý vật tận dụng, nghĩ về vậy Thảo càng cảm nhận thấy quý và tin yêu tưởng bác bỏ Phú bảo đảm rộng lớn, tuy rằng bác bỏ nghèo khổ tuy nhiên thực chất của bác bỏ rộng lớn khối người. Thảo quỳ xuống thảm nhị tay cầm chặt chân ông Phú, ông Phú chính thức nhấc đầu lên tầm chục cái thì thở dốc.

-Phù phù! Cháu… đem tập luyện không… bác bỏ mệt mỏi quá… -Ông Phú thở hào hển trình bày.

-Cháu đem, tuy nhiên bác bỏ lưu giữ mức độ nha, chớ gắng vượt lên trước hihi… -Thảo trình bày và ở xuống luôn luôn, nhị duỗi thẳng chân, ông Phú quỳ ở thảm, thời điểm hiện nay ông vừa được ngắm nhìn song người mẫu chân dài của Thảo ở khoảng cách ngay sát thế này, nó trực tiếp tưng, đầy đủ thon gọn gàng như chân chân dài, ông Phú nom ngay sát mới mẻ thấy được làn domain authority White của Thảo mềm mượt ko một vết nhỏ… vượt lên trước là đẹp nhất, ông liếc lên mu bướm Thảo, người ông rét mướt rực con quay mặt mày cút. Ông Phú quan ngại ngùng, nhị tay lập cập run chính thức cầm vô cồ bàn chân Thảo.

-“Mịn quá”. -cảm nhận thứ nhất của ông là Thảo mang trong mình 1 làn domain authority cực kỳ thoáng mát và mịn như domain authority em bé nhỏ, ông không đủ can đảm cầm mạnh e Thảo nhức. Thấy bàn tay thô ráp của ông Phú cầm vô chân bản thân Thảo đem tương đối quan ngại tuy nhiên nường đem kệ, chính thức lên từng cái một.

-Ai da… nặng trĩu quá… hihi… lâu lắm rồi con cháu mới mẻ tập luyện bụng…. ai da…. –Được vài ba cái thì Thảo ở vật xuống thở.

-Cháu tập luyện một vừa hai phải thôi, mới mẻ cút tập luyện lại kẻo nhức cơ… -Vừa trình bày ông Phú một vừa hai phải liếc vô mu bướm của Thảo, đôi mắt ông ko thể tách ngoài cơ, mu bướm Thảo như một chiếc nam châm từ vậy, ông vẫn nom vô cơ vài ba giây, dương vật ông chính thức cửng tướng tá lên vô quần.

-Vâng! Bác Phú ơi, bác bỏ hùn con cháu tập luyện đẩy tạ nhỏ nha, dạo bước này con cháu thấy bắp tay bản thân đem chút mỡ rùi… -Thảo dơ bắp tay lên nom, ông Phú cũng nom, nhưng mà ông chẳng thấy gì, chỉ thấy một cánh tay thon nhỏ và rất đẹp trần, ông Phú nghĩ về bụng “nó đẹp nhất thế này rồi còn tập luyện vật gì nữa”…

-Cháu rời khỏi trước cút, bác bỏ tập luyện nốt bài xích này đã… -Ông Phú cười cợt quan ngại trình bày, ông không đủ can đảm vùng dậy vì thế chim của tôi đang được cửng lên, nhưng mà ông lại ko đem quần sịp bên phía trong, bao nhiêu ông già cả thông thường luôn luôn thế, ông Phú chỉ đem sịp Khi đi làm việc, còn đâu ông chẳng lúc nào đem, chủ yếu vì vậy thời điểm hiện nay ông nhưng mà đứng lên thì chắc chắn là nó sẽ bị chĩa rời khỏi như cái lều.

-Vâng! Cháu rời khỏi tập luyện trước nha… -Thảo chẳng hiểu gì, chạy rời khỏi thi công bao nhiêu viên tạ nhỏ vô thanh Fe.

-Cái ghế ở mon trước những bác bỏ đem xuống chống bảo đảm rồi, con cháu ở tạm thời rời khỏi thảm nhé! –Ông Phú vẫn ko vùng dậy được, hình hình họa mu bướm của Thảo vẫn in vô đầu ông, ông không nhỏ xuống 1 chút nào.

-Dạ! nên ở xuống thảm ạ, thế cũng khá được ạ hihi… -Vừa trình bày Thảo một vừa hai phải ở rời khỏi và nâng thanh Fe lên. Ông Phú cúi mặt mày xuống khu đất lẩm nhẩm điều gì cơ như phát âm kinh nhằm gạt bỏ body toàn thân của con cháu Thảo.

-Aaaaaa bác bỏ Phú! Bác Phú ơi! Nặng… -Bỗng Thảo kêu cứu giúp, ông Phú nom rời khỏi địa điểm Thảo thấy tay phía bên trái Thảo yếu đuối vượt lên trước hiện giờ đang bị trùng xuống đối với tay nên, ông Phú ko tâm trí gì ngay tắp lự lao cho tới đứng bên trên đầu Thảo hứng lấy thanh Fe như huấn luyện và đào tạo viên thể hình.

-Cháu đem sao không? –Ông Phú đứng tấn hứng thanh Fe nhưng mà quên tổn thất dương vật bản thân đang được cương cứng, cái quần đùi ngố đang được nhô lên trước mặt mày Thảo như ngược núi, chưa tính phần ống quần rộng lớn, ông đứng tức thì bên trên đầu Thảo chỉ việc Thảo nom lên là tiếp tục thấy con cái chim già cả của ông.

-Dạ, con cháu ko, tạ nhẹ nhàng tuy nhiên tự động dưng cổ tay con cháu tương đối nhức ạ… -Thảo cầm nhị tay lại cùng nhau, nường vô tình ngước lên đôi mắt hé to lớn e hãi Khi trông thấy nhị hòn dái của ông Phú đang được lủng lẳng to lớn như ngược trứng vịt, lông dái lưa thưa vài ba cọng. Thảo giật thột tuy nhiên ko hét lên, nường ngượng chín mặt mày ngồi dậy liếc lại thì thấy quần ông Phú đang được lồi rời khỏi, chắc chắn là ông đang được cửng rồi Thảo ngay tắp lự con quay mặt mày cút nơi khác quan ngại chín mặt mày, nường nên vờ vĩnh bóp tay nhằm bác bỏ Phú không sở hữu và nhận rời khỏi điều này.

-Đâu trả tay mang đến bác bỏ coi nào? –Ông Phú vì thế áy náy mang đến Thảo nên quên tổn thất dương vật bản thân đang được cứng, ông đặt điều thanh Fe xuống và quỳ xuống thảm nom vô bàn trắng tay mịn của Thảo… Dần thì chim ông Phú đã và đang nhỏ xuống vì thế sự phiền lòng vẫn lấn lướt cơn nứng của tôi.

-Dạ… nghe đâu con cháu phát động ko kỹ… -Thảo mẩn đỏ mặt mày trình bày, ông Phú lại tưởng Thảo nhức tay nên mới mẻ đỏ tía mặt mày.

Xem thêm: ai chubg tình được mãi

-Chắc chỉ tương đối sai khớp một ít thôi, chẳng sao đâu, may nhưng mà bác bỏ hứng kịp –Ông Phú núm bàn trắng tay trẻo ngà ngọc của Thảo nhìn qua. Ông chợt lưu giữ rời khỏi chim bản thân tuy nhiên cũng may nó xìu xuống rồi, ông di động cầm tay Thảo nhưng mà không thích ném ra, mượt nhưng mà mịn vượt lên trước, tay này chắc chắn là ko phù hợp với núm tạ…

-Cháu cảm ơn bác bỏ ạ… Cháu không còn nhức rồi, vững chắc con cháu núm sai chuyên môn thôi ạ… -Thảo rụt tay lại vì thế quan ngại, nường xoay xoay tay đánh giá.

-Ra phía trên, bác bỏ dậy lại chuyên môn, sau đem tập luyện còn biết phương pháp khà khà! Nghe con cháu kêu lên bác bỏ tưởng bị sao, thực hiện bác bỏ áy náy quá… -Ông Phú một vừa hai phải trình bày một vừa hai phải vứt tạ năm cân nặng rời khỏi chỉ mang đến Thảo núm từng thanh Fe.

-Vâng… -Thảo kể từ khi trông thấy nhị hòn dái thâm to lớn như ngược trứng nường cảm nhận thấy cực kỳ quan ngại, không thích ở xuống vì thế loại gì cũng tiếp tục trông thấy một đợt nữa, có lẽ rằng vì thế không thích nhằm lộ xúc cảm ngượng thời điểm hiện nay, nếu như bác bỏ Phú biết bác bỏ tiếp tục không đẹp hổ, nên là Thảo đành sung sướng ở xuống theo đòi lời nói bác bỏ.

-Đây con cháu phía nhị bàn tay rời khỏi phần bên trước rồi núm vô thanh Fe này, đấy! đấy! chính rồi! –Bác Phú đứng bên trên đầu Thảo chỉ dẫn, ông Phú cực kỳ thoải mái tự tin vì thế nghĩ về chim tôi đã teo cút rồi, ông cũng vô ý ko biết phần ống quần bản thân đang được không ngừng mở rộng rời khỏi vì vậy đứng tấn.

-Thế này đúng không nào ạ? –Thảo núm vô thanh Fe, nường vẫn cố ko nom tuy nhiên đôi mắt vẫn liếc vô tò mò mẫm, Thảo tuy rằng cầm vô thanh Fe dơ lên dơ xuống theo phía dẫn của bác bỏ Phú tuy nhiên đôi mắt nường thỉnh phảng phất vẫn liếc vô đũng quần ông, đôi mắt Thảo tương đối chớp vì thế ko được đương nhiên, chim ông Phú cứ lủng lẳng cùng theo với nhị hòn dái, ở khía cạnh này chim ông Phú nom thông thường thì nằm trong độ cao thấp với ông chồng nường khi bé nhỏ, tuy nhiên lông dái rất ít lắm, lưa thưa vài ba cọng như đầu hói của bao nhiêu ông già cả.

Ông Phú đứng chỉ dẫn mang đến Thảo, ông đinh ninh đứng tấn thế này lỡ đem cửng lên thì cũng ko rõ ràng vì thế cái quần đùi ngố ông bùi nhùi rộng lớn thùng thình, ở góc cạnh này ông ko trông thấy đôi mắt Thảo minh chứng Thảo cũng sẽ không còn trông thấy ông, nên ông Phú tự do thoải mái ngắm nhìn và thưởng thức body toàn thân của Thảo, song người mẫu chân dài White trẻo, mu bướm mềm mại và mượt mà cùng theo với cỗ ngực to lớn đang được đè xuống vì thế dáng vẻ ở của Thảo… bất ngờ ông Phú trông thấy cái áo croptop của Thảo nổi lên một núm nhỏ… ông Phú nom chằm chằm vô cơ vì thế cái áo black color nên tương đối khó khăn nom và sau cùng ông xem sét cơ đó là đầu ti của Thảo, con cái bé nhỏ ko đem áo con, chắc chắn là rồi vì thế này đó là thói thân quen mỗi ngày của Thảo.

Bao nhiêu tâm trí thâm tối về con cháu Thảo ập cho tới khiến cho chim ông Phú cửng lên vô quần. Mé bên dưới Thảo thấy cái dương vật ỉu xìu của ông Phú đột động che rồi ngỏng lên, nường mẩn đỏ mặt mày hé to lớn đôi mắt “trời ơi! Tại sao lại cứng lên thế kia” Thảo càng nghĩ về càng quan ngại, không hiểu biết sao khung người nường phản xạ lại với chuyện bậy bạ này đầu ti nổi lên cứng lắc, biết bản thân ko đem áo con tuy nhiên điều gì cơ khiến cho Thảo nhằm yên ổn tuy nhiên biết ông Phú tiếp tục nom, tuy nhiên cực kỳ tôn trọng bác bỏ Phú tuy nhiên thời điểm hiện nay nường không hiểu biết sao cứ nom dương vật ông cửng dần dần lên, Thảo biết chim ông cửng lên là vì thế nom khung người bản thân bên dưới, Thảo cảm nhận thấy hồi vỏ hộp quan ngại ngại khó khăn mô tả, sau cùng thì chim ông Phú cũng cứng lên không còn cỡ lắc lên vài ba cái như dương vật ông chồng nường khi xuất tinh ma, nom cái cơ của bác bỏ Phú vẫn cực kỳ mạnh mẽ, chằng khác gì thanh niên… Thảo ko trông thấy không còn tuy nhiên dường như như to ra hơn của ông chồng nường, dày rộng lớn, bự hơn… “a!!!!! xấu xa hổ quá!!!!”…. Thảo mím môi nhắm đôi mắt lại không thích nom nữa, tại vì sao những người dân đem tuổi tác đều to ra hơn của ông chồng nường vậy….

-Thôi được rồi, con cháu cứ tập luyện theo đòi bác bỏ hướng dẫn là được! –Bỗng ông Phú trình bày rồi lủi rời khỏi địa điểm tập luyện tạ tay ngồi thụp xuống ghế. Thảo cũng đặt điều cây Fe xuống, song môi đỏ tía mím lại nom rời khỏi địa điểm ông Phú rồi nường vùng dậy.

-Thôi con cháu về phía trên, con cháu còn nấu nướng món ăn sáng sủa mang đến ông chồng ạ hihi… -Thảo mỉm cười cợt trình bày, nường đang được dối trá vì thế ông chồng nường đi làm việc rồi, tuy nhiên chẳng biết nên lấy nguyên do nào là nhằm chuồn ngoài phía trên cả, nường xấu xa hổ lắm rồi… bất ngờ khi cơ cũng đều có giờ đồng hồ điện thoại thông minh của nường vang lên.

-Ừ! Cháu về đi! Khà! Khà! Để lát bác bỏ tạm dừng hoạt động cho! –Ông Phú cười cợt trình bày, ông cảm nhận thấy cực kỳ quan ngại cái Thảo, nom nó dường như cũng tương đối quan ngại, ko biết nó đã nhận được rời khỏi điều gì ko, ông Phú cực kỳ áy náy quan ngại điều này, ông e bản thân tiếp tục tổn thất người các bạn có một không hai nếu mà con cái bé nhỏ hiểu rằng và nếu như bản thân vẫn tồn tại những tâm trí hư hỏng lỗi vô đầu, ông Phú ngay tắp lự nhấp lên xuống lắc cái đầu và vùng dậy tạm dừng hoạt động, ông nom cái quần của tôi vẫn đầm đìa nhẹp một khoảng tầm địa điểm nhọn nhất, chắc chắn là đầu chim ông rỉ nhiều nước rời khỏi, ông vượt lên trước hưng phấn Khi được tự do thoải mái dấm dúi nom chằm chằm vô khung người Thảo, ông ko thể Chịu đựng được cơn nứng này nữa, chắc chắn là ông tiếp tục xuống chống thủ dâm….

Thảo một vừa hai phải cút cầu thang máy xuống một vừa hai phải nghe điện thoại thông minh của bà hiệu trưởng, hóa rời khỏi nhị ngày nữa đem đoàn học viên ngôi trường mần nin thiếu nhi cho tới ngôi trường nường nhằm thăm hỏi ngôi trường na ná thưởng thức được tạo học viên lớp một trước lúc bước đi vô ngôi trường, điều này khiến cho nường cực kỳ phấn khởi, lâu lắm vừa được cho tới ngôi trường, nhưng mà trẻ nhỏ con cái lít nhít mới mẻ sẵn sàng vô lớp một rất đáng để yêu…

Thảo xuống mái ấm, tim vẫn đập thình thịch Khi nghĩ về cho tới cảnh tượng cơ, ko ngờ bác bỏ Phú lại cương cứng Khi nom khung người bản thân, bảo sao bác bỏ đi tìm kiếm gái thôn nghịch ngợm cũng giống thôi, tuy nhiên tội nghiệp mang đến bác bỏ ấy, cút đâu cũng trở nên xua đuổi, vững chắc bác bỏ ấy nên đau đớn sở với những xúc cảm cơ lắm… Chính Thảo là kẻ trải qua loa những xúc cảm cơ mỗi ngày nên nường cực kỳ hiểu và cảm thông cho những người nằm trong cảnh ngộ… Thảo lột cỗ ăn mặc quần áo, khung người rất đẹp trần hình thành, mông cong, người mẫu chân dài, ngực to lớn tròn trặn, domain authority White, môi đỏ tía, tóc búi cao, nường như 1 nữ giới thần đứng bên dưới vòi vĩnh hoa sen, khung người nhưng mà bất kể ai được chạm vô cũng nên sung sướng vội vàng ngàn thứ tự bình thường…

….

Hai ngày sau, Thảo lên ngôi trường như lời nói dặn dò của bà hiệu trưởng, vì thế nường là 1 vô số những nhà giáo chất lượng tốt của ngôi trường, cùng theo với nước ngoài hình tuyệt đẹp nhất, nường luôn luôn là niềm kiêu hãnh của ngôi trường, tỷ trọng học viên ĐK vô ngôi trường nhiều một trong những phần cũng vì thế vẻ đẹp nhất của nường, vẻ đẹp nhất khiến cho cả nhị giới phái mạnh nữ giới đều mê mệt. Tuy nhiên vô ngôi trường cũng đều có một vài ba bộ phận ghen tuông ăn tức ở với Thảo, chỉ vì thế Thảo vượt lên trước được không ít tình nhân mến, nường luôn luôn là trung tâm của từng việc, nên thế những kẻ xấu xa luôn luôn mò mẫm thủ tục nường xấu xa hổ, sạn mặt, tuy vậy với trí mưu trí rộng lớn người, chẳng lúc nào Thảo bị bao nhiêu con cái giời tiến công cơ bắt nạt mình…

Buổi thưởng thức ra mắt cực kỳ thành công xuất sắc, những con cái cực kỳ hào hứng và yêu thương quí ngôi trường lớp, tụi nó nghịch ngợm như quỷ, chạy nhảy mọi chỗ, cả ngôi trường vang lên giờ đồng hồ la hét của trẻ nhỏ mầm non, nhiều người thấy cảm nhận thấy tương đối làm cho đầu đau không dễ chịu tuy nhiên riêng biệt với Thảo, nường cực kỳ quí nghịch ngợm với lũ con trẻ, nường ko hề cảm nhận thấy phiền 1 chút nào, nên lũ con trẻ cực kỳ quí Thảo, bọn chúng vây xung quanh Thảo như 1 minh niềm tin tượng âm thanh được người yêu thích vô xin xỏ chữ ký, chưa tính nhiều cha mẹ dỗi nhau vì thế người ông chồng rớt rãi Khi trông thấy Thảo, ko cần thiết thưởng thức nhiều vẫn ĐK mang đến con cái học tập ở phía trên tức thì ngay tắp lự.

Đúng như Dự kiến, Thảo luôn luôn là trung tâm của việc để ý của tất cả cha mẹ và con trẻ của mình, được bà hiệu trưởng nắc nỏm khen ngợi ngợi, bao nhiêu đứa ghanh ghét bỏ thách kỵ với Thảo thì bĩu môi chu choa lườm nường, Thảo cũng chẳng bao nhiêu quan hoài vì thế khoảng cách của đẳng cấp và sang trọng là vượt lên trước xa xôi, nường không nhất thiết phải bận tâm cho tới bọn chúng.

….

-Mày thấy không? Đúng là thèm mong muốn thì thương yêu thương, đến thời điểm đem vô cái á, vững chắc ghét bỏ con trẻ con cái rời khỏi mặt mày ý mi nhỉ… -Một đứa vô group xấu xa tính cố ý trình bày to lớn mang đến Thảo nghe thấy, Khi nhưng mà người xem và bà hiệu trưởng về không còn, sót lại Thảo và một vài ba nhà giáo ở lại tổng dọn dẹp vệ sinh văn chống, phía trên đó là thời cơ của đám thách kỵ cơ đả kích Thảo.

-…. –Thảo chẳng trình bày gì, nường vẫn sung sướng vệ sinh.

-Chả thế à mi, mái ấm tao á, nhị đứa nam nhi nghịch ngợm như quỷ, cho tới ngôi trường nom lũ lít nhít này tao tăng xông tổn thất, chả bù mang đến ai cơ, mong muốn đem con cái lắm nhưng mà chẳng được. –Cả lũ xấu xa tính dọn ko dọn ngồi vắt chân lên ghế trình bày xấu xa Thảo.

-Hai đứa CON TRAI cơ à? Nhà tao đem từng đứa, còn đứa đàn bà mới mẻ học tập lớp 2 thôi mi ạ! –Một đứa nỗ lực trình bày to lớn và nhấn mạnh vấn đề mang đến Thảo nghe thấy.

-Các chị ơi… còn nhiều vật lắm, những chị hùn em với ạ… -Thảo cảm nhận thấy tương đối không dễ chịu ngay tắp lự lên giờ đồng hồ.

-Các chị bận lắm, em còn con trẻ thì góp sức cút, trong tương lai như ý đem Khi lại sở hữu em bé nhỏ đấy! –Một bà ko quan ngại đả kích trực tiếp. Thảo cau mi chẳng trình bày gì nữa.

-Thôi chị ơi, tuổi tác này nhưng mà không tồn tại thì tuổi tác nào là nữa chị, tự ăn ở đấy! –Một đứa gân cổ lên. Thảo bực bản thân, nường đứng hình lại, tay cầm chặt cái khăn, nường mím môi, nhị đôi mắt đỏ tía hoe… Bình thông thường bất kể chuyện gì nường cũng nhịn được, tuy nhiên nào ngờ ngày thời điểm hôm nay tận dụng đem đám con trẻ cho tới nhưng mà bọn chúng nhân thời cơ khẩu nghiệp, chạm trúng nỗi nhức của Thảo, vì thế biết Thảo thánh thiện lành lặn nên bọn chúng ko quan ngại nhưng mà dày xéo Thảo tự những ngôn kể từ xúc phạm.

-Đấy! mi coi, mặt mày xinh, dáng vẻ ngon, vú to! Nói vậy là ông trời đem mang đến ai toàn bộ đâu đúng không nào mày! Vú lép như mi còn tồn tại nhị đứa nam nhi há há há!!! –Chúng nó thấy Thảo dỗi vẫn ko tạm dừng.

-Thôi! Chúng mi yên ổn cút, tương đối quá tuyệt vời rồi đấy! –Một bà ngồi yên ổn kể từ nãy lên giờ đồng hồ. Lúc này Thảo chính thức mếu, nường ko kìm được xúc cảm nữa, nhị làn nước đôi mắt chảy xuống, nường cảm nhận thấy uất ức vô nằm trong, tại vì sao bên trên đời lại sở hữu những loài người độc địa cho tới thế. Đúng khi ấy, ko biết bà hiệu trưởng quay trở lại làm những gì, bà đứng ngoài nghe được vài ba câu, tiếp sau đó ko Chịu đựng được nữa nhưng mà xông trực tiếp vô trước việc tưởng ngàng của toàn bộ.

-Này! Các cô kia! Tôi ko ngờ những cô thực hiện nghề nghiệp giáo nhưng mà không tồn tại chút đạo đức nghề nghiệp nghề nghiệp và công việc nào! CÒN NGỒI Ỳ RA ĐẤY À? –Bà hiệu trưởng điên tiết quát lác to lớn, cả đám nhảy dậy đứa núm thanh hao đứa dọn bàn và ghế, mặt phẳng cắt không hề giọt tiết.

-Thảo! con cái đem sao không? con cái chớ buồn… -Bà hiệu trưởng vốn liếng cực kỳ cưng Thảo, ni mới mẻ biết Thảo hoặc bị tóm gọn nạt nên bà cực kỳ nhức lòng. Bà cho tới cạnh Thảo và yên ủi.

-Hu hu… con cái xin xỏ lỗi cô! Cho con cái xin xỏ quy tắc về sớm! huhu!!! –Thảo tủi thân ái khóc trở thành giờ đồng hồ Khi đem người cho tới bảo đảm bản thân.

-Ừ! Được rồi! con cái về đi! –Bà hiệu trưởng nheo mi cảm thông và mang đến Thảo về sớm, Thảo đặt điều cái khăn xuống bàn kính chào bà hiệu trưởng và chạy rời khỏi xe pháo, lặn áo nhiều năm White tung cất cánh với những giọt nước đôi mắt của nường rơi xuống logo của ngôi trường tại phần ngực áo. Bà hiệu trưởng thấy vậy càng tức bực, bà cau mi quay trở lại nom đám cơ, Thảo rời khỏi ngoài gara lấy xe pháo xe hơi nhưng mà vẫn tồn tại nghe thấy giờ đồng hồ bà hiệu trưởng đang được gào lên vô chống cơ, tuy rằng cũng lại gan tuy nhiên nỗi sầu bị bọn chúng nó động chạm cho tới cuộc sống đời thường mái ấm gia đình con cháu khiến cho Thảo ko thể nguôi ngoai, nường trở về với cùng 1 tâm lý hết sức tệ hại, Thảo khóc chính kể từ ngôi trường về cho tới tầng hầm dưới đất căn hộ.

….

Thảo về cho tới mái ấm, nường ko buồn nhảy năng lượng điện, nường thay cho vật nhờ vào sofa nom ra bên ngoài ban công hành lang cửa số nom hoàng hít, nhị đôi mắt nường trùng xuống vì thế buồn, vô Thảo thời điểm hiện nay đang được cực kỳ tuyệt vọng xen láo nháo buồn chán và tức dỗi, ko nên tức đám ghen tuông ăn tức ở cơ nhưng mà tức chủ yếu phiên bản thân ái bản thân, tức bản thân tại vì sao lại xui xẻo cho tới thế, cuộc sống mái ấm gia đình sao lại oái oăm cho tới vậy… tức bản thân tại vì sao đang không dứt khoát rộng lớn, ko tâm trí thấu đáo rộng lớn về từng chuyện… tuy nhiên chuyện đem con cái ko nên lỗi của nường tuy nhiên nường vẫn tự động trách móc bản thân. Bản thân ái nường vẫn vượt lên trước cứng nhắc, ko quyết tử đầy đủ mang đến tương lai…. Thảo ôm đầu, nường lại khóc… nước đôi mắt tiên nữ giới rơi rất nhiều cho một ngày thời điểm hôm nay.

….

-Alo!… –Suy nghĩ về một hồi, khóc ko khóc được nữa, nỗi sầu cứ ăn mòn nường từng giây từng phút… nên Thảo vẫn nhấc máy gọi mang đến Linh.

-Tao nghe!

-Linh à! Mày cho tới mái ấm tao tức thì giờ đây được không… Tao buồn quá… -Giọng Thảo như chuẩn bị khóc.

-Sao đấy! con cái dở này! Lại tranh cãi với anh Minh à?

-Không… mi cho tới được không?

-ừ được rồi! được rồi!, 15 phút nữa tao xuất hiện, tao cũng một vừa hai phải tan ca! –Linh nghe giọng Thảo bất ổn 1 chút nào nên không đủ can đảm căn vặn nhiều.

Đúng trăng tròn phút sau, chuông cửa ngõ vang lên, Thảo mang trong mình 1 tâm lý ủ rũ rời khỏi xuất hiện, chẳng trình bày chẳng rằng nường quay trở lại sofa ngồi dáng vẻ cũ.

-Sao! mi một vừa hai phải khóc à? Có chuyện gì thế? –Linh ngồi cạnh cau mi căn vặn, Linh cực kỳ phiền lòng mang đến Thảo, vì thế cuộc sống đời thường các bạn bản thân vượt lên trước không ổn định, Linh là kẻ hiểu hiện tượng của Thảo rộng lớn bất kể ai.

…… Thảo ko trình bày gì chỉ yên lặng, nhịn nhường như nường đang được lưỡng lự điều gì cơ.

-Sao? con cái hâm này! Tao căn vặn chẳng trình bày gì vậy mày??? –Linh núm vai Thảo lắc lay vài ba cái.

-Mày hùn tao được không?

-Giúp cái gì???? Trời ơi cái con cái này, mi ko trình bày sao tao biết mày? tao vững chắc điên quá!!!!

-Phương pháp truyền thống! nó thế nào?…

-HẢ????

Xem thêm: kichi kichi nguyễn ảnh thủ

………………..

_____________________

Hết Chap 21.