vật rơi tự do truyện

                                    
                                              

Edit: Vũ Quân

Nụ thơm này khác hoàn toàn nụ thơm đem bám theo ý vị trấn an một vừa hai phải rồi, thời điểm hiện tại phía trên nụ thơm đem bám theo thế tiến công mạnh mẽ.

Bạn đang xem: vật rơi tự do truyện

Theo động tác của Khúc Ức Hành là bão táp lốc dục tình gào thét thổi quét dọn nhưng mà cho tới, lấy Kiều Tê quấn vô đôi mắt bão.

Cô giương khóe môi tiêu thụ điên loạn kể từ anh, nước miếng bám theo khóe mồm cô tràn ra bên ngoài một chút ít, lại khó khăn khắc chế tình(dục) nhưng mà ưỡn ngực, vụng về về đón ý rằng hùa với anh. Cho cho tới khi cô cảm nhận thấy tầng đậy điệm ở đầu cuối ở nửa người bên dưới vì như thế Khúc Ức Hành mách bảo nhưng mà cũng chuẩn bị rời ngoài bản thân.

"Không cần thiết, ko cần thiết..."

Giống như phiên bản năng khi cảm biến được gian nguy của động vật hoang dã cô đè tay Khúc Ức Hành lại, ko mang lại anh động che, teo rúm về hâu phương mong muốn trốn:

"Khúc Ức Hành, em mong muốn lên đường tắm cọ ..."

Anh túm cô về bên, một lần tiếp nữa ôm vô ngực, lại hung hăng đâm chọc rộng lớn mươi khuôn mới nhất vực lên kể từ bên trên người cô:

"Anh lên đường trước."

Kiều Tê còn còn chưa kịp hít vô tiếp tục nghe thấy anh hỏi:

"Muốn cùng với nhau không?"

Cô nhấp lên xuống đầu như trống không bỏi, Khúc Ức Hành coi nhưng mà hài hước, anh nhéo mũi cô, xuống chóng lên đường vô chống tắm.

Trên tấm trải bàn chóng còn còn sót lại nhiệt độ của Khúc Ức Hành, Kiều Tê cọ cọ lên khu vực ấm cúng cơ, vô đầu xuất hiện trường hợp một vừa hai phải rồi.

Cho cho tới khi cô phân phát hiện tại xuyên thấu qua quýt cửa ngõ kính nhòa ảo rất có thể thấy bóng hình mơ hồ nước của Khúc Ức Hành, tâm trí cô ngay tắp lự trống không trống rỗng, mới chỉ coi chằm chằm vô bóng hình cơ nhưng mà tâm trí cô tiếp tục trống không trống rỗng.

Không biết tiếp tục qua quýt bao lâu, giờ đồng hồ nước ngừng lại, cô thấy khung người trần truồng của Khúc Ức Hành sẵn sàng xuất hiện.

"Anh mau khoác ăn mặc quần áo vô lên đường đã!" Kiều Tê ko chịu đựng nổi gấp rút hô đồ sộ.

Bước chân của Khúc Ức Hành tạm dừng, tiếng động truyền đi ra kể từ vô chống tắm:

"Kiều Kiều, em vẫn luôn luôn coi lén anh à?"

"......"

"Anh ko đem ăn mặc quần áo vô, em fake mang lại anh được không?"

"Ở đâu hả anh?"

"Trong túi."

Xem thêm: gia nhập hay ra nhập

Kiều Tê quét dọn đôi mắt xung quanh chống trông thấy khuôn túi bị nhì người ném ngoài cửa ngõ khi một vừa hai phải vô chống, rõ rệt nó ở ngay gần khu vực anh rộng lớn.

"Vậy anh ra bên ngoài rồi khoác, em sẽ không còn coi đâu."

Cô tảo sống lưng lại ngờ ngạc coi rèm cửa ngõ bị bão táp thổi cất cánh lất phất lại hạ xuống, lại cất cánh lên. Đằng sau cửa ngõ chống tắm banh đi ra, cô nghe thấy giờ đồng hồ loạt soạt khi anh mò mẫm tìm tòi và giờ đồng hồ bước đi anh kể từ từ lại ngay gần.

Cô xoay người mò mẫm giầy, đôi mắt coi mũi, mũi coi tim, vẫn ko tránh khỏi trông thấy nửa thân thuộc bên trên trần truồng của anh ý, phía bên dưới sở hữu một ngọn núi nhỏ phù lên. Cái anh gọi là ăn mặc quần áo chẳng qua quýt chỉ là một trong cái quần con nhưng mà thôi.

Cô bộp chộp vàng xuống khu đất mong muốn chạy vô chống tắm, lại bị anh bao bọc lấy kể từ hâu phương kéo vô vào ngực: "Dép của hotel không sạch lắm, lên đường của anh ý này."

Anh ôm cô cho tới trước người, sống lưng cô dán lên phần ngực trần truồng của anh ý, từ đầu đến chân bị anh dẫn dắt tháo lui về hâu phương, cho tới khi ống quyển vấp cần mép chóng. Anh chậm trễ rãi ngồi xuống, mặt mũi bám sát vô người cô, mũi anh cọ xát dọc từ xương sinh sống của cô ấy, thỉnh phảng phất lại khi nặng trĩu khi nhẹ nhàng thơm cô.

Cô rất là chịu đựng đựng sự tê liệt mỏi vô khung người, tự nhiên cảm nhận thấy vô tay anh sở hữu cái gì cơ vấp vô eo cô, cúi đầu coi là một trong vỏ hộp áo mưa(bcs) còn ko tách vỏ.

Khúc Ức Hành ngồi bên trên chóng, một vừa hai phải túa giầy đi ra Kiều Tê tiếp tục đỏ lòm mặt mũi, rời tay anh, lên đường giầy vô chạy mất hút.

Cô lên đường vô chống tắm đã và đang được tương đối nước trước cơ thực hiện mang lại ấm cúng, chân cô lên đường giầy của anh ý, cô ngờ ngạc đứng bên dưới vòi vĩnh hoa sen, vô đầu toàn bộ đều là cái vỏ hộp vô tay Khúc Ức Hành, tiếng động tim đập mặt mũi tai cô còn rõ rệt rộng lớn giờ đồng hồ nước chảy.

Sau khi kì cọ hoàn thành, cô tiếp cận trước gương, coi khung người thiếu hụt phái đẹp miếng khảnh nuột vô gương, cô khoác bikini vô, tiếp sau đó là cái váy lụa nhì chão cô tiếp tục dốc lòng lựa chọn. Nghĩ nghĩ về một lúc cô lại túa bikini đi ra.

Cô thường xuyên hít sâu sắc vài ba khuôn, vẫn ko khắc chế được xúc cảm lộn lạo trong trái tim, sở hữu và lắng đọng đợi mong tuy nhiên cũng tương đối không yên tâm đau xót.

Suy mang lại nằm trong kể từ khi sinh ra cho tới ni đấy là ra quyết định to gan lớn mật nhất của cô ấy.

Cô lên đường thoát khỏi chống tắm, Khúc Ức Hành vẫn ngồi ở mép chóng yên ắng coi cô.

Rõ ràng anh ko làm những gì tuy nhiên chân Kiều Tê tiếp tục nhão nhoẹt, bước đi cô như đang được cất cánh giẫm lên thảm của hotel, từng bước đều tương tự đang di chuyển bên trên bông khiến cho cô cảm nhận thấy cực kỳ ko sống động.

Khi trải qua, cô nghe thấy trong trái tim bản thân sở hữu một tiếng động đang được rằng trải qua lên đường, anh đang được đợi cô nằm trong anh nằm trong hưởng trọn hoan hỉ, nằm trong anh lao vào tuyến phố rơi đọa.

Cô một vừa hai phải nhấc chân Khúc Ức Hành tiếp tục đứng lên trở về phía cô.

Không cần chỉ mất cô một phía tự nguyện.

Hai người bọn họ cho tới ngay gần cùng nhau.

Hiểu được điều này tạo nên lòng cô không thể hoảng loàn nữa.

Xem thêm: đủ duyên ta lại tương phùng

Cô bị anh ôm vô vào ngực.

Trong lòng cô than vãn, như thế là vượt lên trên đầy đủ rồi.

Cô sẽ không còn hối hận hận.
..........