tro tàn rực rỡ full

Số chương: 1

Nhóm đọc/download: 0 / 1

Bạn đang xem: tro tàn rực rỡ full

Số phen đọc/download: 2572 / 285

Cập nhật: 2014-11-29 22:46:38 +0700

Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem vấn đề ebook

L

úc cơ nửa tối rồi, lửa cao ngọn lắm. Cao rộng lớn đọt dừa. Tàn đóm nghiền loàn mỗi một khi dông tố thổi qua chuyện quăng quật gò lửa. Mấy cây trúc ven vách Chịu giá buốt ko nổi, vặn xoắn lại trước lúc nổ như pháo loài chuột. Lần này ngôi nhà ko lợp ngói nên ko nghe ngói nổ, lửa cháy coi cỗ êm dịu đềm. Không tựa như cây rơm trước Sảnh cháy bạo phân phát bạo tàn, nhà đất của Tam và Nhàn cháy rất rất lâu, khả năng chiếu sáng của chính nó rọi xa thẳm đến tới tận từng nóc nhà đất của thôn Thơm Rơm.

“Cô lại quăng quật u con cái Tí nhằm chạy lại đó? Đã rằng rồi, hoặc ho gì nhưng mà nửa tối lặn lội…”, ck làu bàu nhập giờ đồng hồ võng fake kèn kẹt. Em ấn mạnh thớt mộc bên trên nhập trái ngược chuối, nhị mồi nhử vai ê độ ẩm. Hôm ni cứng cáp lại mưa chiều, mớ chuối xay phơi bầy ko đặng nắng và nóng, rạm phun lại bên dưới bóng mây cụm thân phụ cụm bảy. Mùi mật chuối quánh quánh nhập Sảnh, đầu mũi em như ướt sũng lối.

- Ông Tam nhen ngôi nhà cần cho tới năm phen rồi – Em nhẩm tính vày bao nhiêu ngón tay đen thui kịt mủ chuối.

- Thì phen nào thì cũng như phen nấy, vướng gì cần coi.

Không cần, ck trước đó chưa từng phát hiện ra một vụ cháy này nên chẳng biết từng gò lửa mang trong mình 1 hương thơm không giống nhau. Mùi những con cái côn trùng cánh bén lửa, hương thơm lá mục, hoặc hương thơm vật liệu nhựa khét xộc đi ra kể từ tấm bạt xóc nóc ngôi nhà và những sợi chão câu. Em phân biệt được vụ cháy này sở hữu hương thơm những con cái loài chuột bị nướng trui bên trên cái ngói, hoặc những hột trứng con kiến vượt lên lửa, vụ cháy này lộn khuất hương thơm cơm trắng sôi vì thế Nhàn đang được bắc nồi cơm trắng lên phòng bếp thì đằng trước Tam rê quẹt gas nhập cái lá… Em hoàn toàn có thể ghi nhớ mồn một những phen ngôi nhà Nhàn cháy, ghi nhớ bao lâu thì vụ cháy rụi chuồn. Và tàn tro của bọn chúng cũng không giống nhau, không nhiều dần dần không nhiều dần dần, sở hữu Lúc tụ lại ko tràn nhị thúng. Đám cháy đầu, ngôi nhà Nhàn còn trơ được cỗ cột cái cháy xém và những miếng ngói vỡ ám sương. Ngôi ngôi nhà kha khá khang trang cơ, là rubi đi ra riêng biệt nhị mặt mày sui gia hùn lại. Sau này, lửa nhắm nháp cho tới trơ đi ra nền khu đất sạm mặt mày, vì như thế nhà đất của bà xã ck Nhàn càng ngày càng tạm thời bợ. Nhàn cười cợt, rằng với em, “trước sau gì anh Tam cũng nhen, thực hiện đàng hoàng chi uổng công. Tụi này cũng đâu sở hữu khá fake gì”. Và cái tối vừa phải rồi, loại dào dạt tan chuồn nhập lửa, đơn giản cái chòi cột cặm, ko rộng lớn.

- Nhưng nó cháy lâu lắm, lâu nhất từ xưa cho tới giờ.

Em rằng, Lúc nhị mồi nhử vai nhức nhừ nhẫm lại gồng lên lần tiếp nữa. Trái chuối bẹt đi ra như 1 bàn tay xòe. Nghe cái hương thơm tóc khá tanh tưởi cá và khét nắng và nóng của ck phảng phất ở sống lưng. Mai ck chuồn, hương thơm ấy còn vướng vất lại bên trên võng tới cả tuần, hành hạ và quấy rầy em cho tới ổ.

Em thông thường kể lại bao nhiêu vụ cháy Tam tạo nên, vì như thế ck ko khi nào chạy cho tới cơ, cho dù là khi ghe hải dương nhập bờ và ck về thăm hỏi ngôi nhà. Tỉnh rụi và dửng dưng, như bà xã ck Nhàn ko khi nào là thôn giềng, bè chúng ta. Dù vậy, em lại nghĩ về là ck mong muốn biết chuyện Nhàn làm những gì sau từng bận ngôi nhà cửa ngõ hóa tro than thở.

- Chị Nhàn ko khóc đâu, tỉnh bơ luôn…

Bới tàn tích đi ra chỉ bao nhiêu cái nồi cà ràng còn vẹn nguyên, chị chuồn nhiều năm thôn nài gạo, mót mớ củi ngoài Sảnh nấu nướng cơm trắng. mời cái tiếp tục, rồi sinh sống tiếp. Tam ko khi nào ăn kèm, anh ko đói. No nê thỏa mướn, bụng căng tràn lửa, anh ngủ cho tới một ngày dài sau. Nằm vạ vật bất kể nơi nào.

Xem thêm: my darling nghĩa là gì

Nhàn ko khi nào nài gạo ở trong nhà em, tuy nhiên sở hữu phen tìm mua không nhiều lá dừa nước. Em bảo tụi bản thân cùng nhau nhưng mà buôn bán chác gì, em cho tới, sở hữu bao nhiêu cây sánh đũa mặt mày hè, chị đốn luôn luôn chuồn. Nhàn nhặt nhạnh, kết lại cái tổ đầy đủ nhị bà xã ck chị chui đi ra đâm vào. Nhìn chị kéo mớ lá về, đuôi lá quét dọn lên cỏ một vệt ướt sũng, em ko làm thế nào nhịn được việc nghĩ về cho tới kết quả của chúng: một gò tro than thở. Ý nghĩ về ấy nếu như trở thành lời nói người tao tiếp tục cho tới em là đứa ăn rằng xui xẻo, trù ếm. Nhưng ở cái thôn Thơm Rơm này, ai nhưng mà ko biết Tam say xỉn xuyên suốt ngày, và những khi ấy anh tao hoặc lên cơn tủi thân thiện. Chỉ vì như thế Nhàn mệt mỏi vượt lên ngủ quên ko ngồi ngóng mặt mày cửa ngõ, chỉ vì như thế con cái chó láng giềng sủa dữ vượt lên, và Tam nghĩ về “nó khinh thường ta”, hoặc vì như thế cái rễ cây mạ tây gồ lên bề ngoài lối thực hiện anh tao vấp váp té.

- Phải khóc được thì tôi đâu sở hữu nhen ngôi nhà. Tam phân trần, mặt mày hiền lành queo xẻn lẻn.

Má Tam bảo Nhàn quăng quật thằng trời tấn công phứt cho tới rồi. Bây mong muốn ở vậy thì ở với má, vày ko lấy ck không giống má cũng cúng heo ăn mừng. Chị kêu trời khu đất, con cái nhưng mà quăng quật ai chứa chấp ngôi nhà cho tới hình họa nhen, lỡ nhen nhà hàng quán ăn thôn, kỳ lắm. Bà già cả cơ thở hắt đi ra, điệu cỗ của thầy lang đứng trước con cái dịch ko dung dịch trị, sau thời điểm dỗ dành dành riêng công ty chúng tôi tiếp tục nỗ lực rất là. Từ phân phát hình thành ck hoàn toàn có thể tủi thân thiện chỉ vì như thế cọng cỏ, ngọn dông tố chướng, giờ đồng hồ chim kêu nước… Nhàn đem gởi những loại chị nghĩ về là quan trọng, nhằm khi lửa bén nóc ngôi nhà chị chỉ việc vơ lấy cái cặp tóc, rồi lách bản thân ngoài vụ cháy chuẩn bị bùng lên, chị mò mẫm một số chỗ ngồi nhìn Tam.

Nhưng nhập đôi mắt Tam chỉ mất vụ cháy tỏa nắng rực rỡ. Không sở hữu Nhàn. Như từng con trai ở cái xó quê này, bọn họ thông thường không thể phát hiện ra bà xã bản thân chỉ với sau đám hỏi vài tháng, nhiều lắm là vài năm. Có Lúc đứng, Lúc quỳ, lưu giữ một khoảng cách vừa phải cần với lửa, Tam say đắm, bại liệt mải miết nhìn bọn chúng cho tới Lúc những cái lưỡi đỏ rực khát thèm liếm láp cho tới khuôn mẫu mộc ở đầu cuối. Vẻ mặt mày rộn rực này đó là của một loài người không giống, không thể là thằng Tam nghèo nàn, Chịu nhiều mất mặt non. Xóm giềng hồi đầu còn xúm lại tát nước cứu giúp ngôi nhà, rồi thấy thằng ck say sưa đứng ngó cái lá bị lửa ăn rào rào, và con cái bà xã thì đê mê nhìn ck, cả nhị không tồn tại vẻ gì xa thẳm xót. Bà con cái chán nản, “thôi kệ thân phụ cái tụi vướng đằng bên dưới, nghèo nàn mạt rệp không ngại, nhen ngôi nhà coi đùa là sao là sao là sao?”

Em cũng cho tới vụ cháy như 1 người coi hát. Vở tuồng của những loài người sụp đổ nát nhừ. Hồi con cái Tí còn nhỏ, em bồng nó theo gót, rồi kệ nó ngủ bên trên tay, em ở cơ cho tới Lúc lửa rụi tàn. Thứ khả năng chiếu sáng lung linh cơ xới động em tới cả bao nhiêu mon sau. Em thấy bản thân đó là Nhàn cơ, một con cái thiếu nữ thèm khát được ck phát hiện ra.

Em, ck và Tam, Nhàn cưới nhau nằm trong năm. Tam và Nhàn cưới trước, nhị bảy mon nhị. Em ghi nhớ vì như thế tối nhị sáu chuồn đám đãi chúng ta ở trong nhà Nhàn về, em và ck (lúc ấy ko gọi là chồng) nằm trong say, ngọn đuốc bên trên tay anh rung lắc lư bên trên con phố thôn. Rồi tự động dưng anh tạm dừng, nhìn em mải miết dại dột. Cái nhìn ngất ngây và bừng cháy trong cả Lúc anh quăng con cái cúi xuống sông. Tàn đóm lịm nhập làn nước tối thẫm. Một cơ hội dứt khoát, anh vùi em nhập vào một gò rơm, vùi nhập thân thiện nhị đùi em cơn cơn nóng bức.

Năm cơ em chục bảy tuổi tác, tứ mon sau mới mẻ biết bản thân đang được có bầu. Suốt kể từ cái tối phía trên rơm cho tới Lúc bụng em phình đi ra ko cứu giúp thưa được, anh ko bắt gặp em. Anh ngoặc tàu đò đi ra cửa ngõ Gành Hào chuồn chúng ta cho tới ghe hải dương. Chán ruộng đồng rồi, đi ra đùa với hải dương, anh bảo vậy. Chắc nụi, như 1 lời nói thề nguyền. Như một cuộc trốn chạy. Một bữa má anh nhắn tàu đò kêu thằng con cái về vội vàng. Về cưới bà xã. dạ con cái nhỏ chang bang rồi. Chắc anh mất quá nhiều thời hạn mới mẻ ghi nhớ đi ra con cái nhỏ nhưng mà má rằng là em, ghi nhớ đi ra một tối tối trời, say, đuốc chìm bên trên mặt mày nước, và bao nhiêu cọng rơm cứ cọ nhập bẹn nhột ran.

Đám cưới rước dâu vày cửa ngõ sau, em lủn tủn tròn trĩnh tảo với một cái bụng group áo. Cái khác lạ độc nhất nhưng mà đám hỏi mang đến là em fake thanh lịch ngôi nhà ck sinh sống, phụ u ck xay chuối phơi bầy thô, bán ra cho thương lái. Chồng lại chuồn hải dương. Em nối xứ Thơm Rơm nhập ck vày những mẩu chuyện kể, khi không còn con cái nước, ck về. Ờ, cái hôm em sinh con cái Tí, trăng sáng sủa lắm, phía trên xuồng đi ra bệnh xá, em cứ nghĩ về chắc hẳn rằng đẻ bên trên xuồng. Con nhỏ thiệt lì, láu ăn nữa, rước đi ra là mút tay chóc chóc. Em lo ngại là u lộn, hôm rồi lấy dầu mỏ nhỏ đôi mắt, ngay sát đui mù. Chị Nhàn sinh đứa loại nhị khá khó khăn, em nhỏ bé bị tiêu diệt lưu. Em chuồn thăm hỏi thấy chị cứ ở teo, kệ sữa ướt sũng váy đầm đìa áo. Ông Tam đi dạo này hoặc nhậu.

Em kể và kể, vờ vĩnh như bâng quơ, chuyện nọ xọ chuyện cơ, như ghi nhớ gì rằng nấy. Như ko cần em ấp ủ từng tối bên trên cái nệm trống hốc, những gì nên kể, những gì nhưng mà em nghĩ về ck mong muốn biết nhất. Chúng thực hiện ck mong muốn về ngôi nhà, nhằm nghe. Cũng vài ba thân phụ phen em kỳ vọng một vài ba mẩu chuyện này đấy tiếp tục thực hiện ck nhìn em ngây say như tối ấy, tầm nhìn nhưng mà vì như thế nó em đang không kêu Lúc sống lưng trần chìm lút nhập tấm thảm rơm. Cả Lúc anh nấc lên và sụp đổ sụp xuống domain authority thịt nhễ nhại của em bao nhiêu giờ đồng hồ Nhàn, Nhàn ơi. Em ko kêu, chỉ tự động gỡ bao nhiêu cọng rơm bên trên tóc, tự động mua sắm cúc áo, và lẳng lặng về. Ngồi đòng fake bên trên cây khế mỗi một khi thấy thèm chua, em nhắm nháp cái góc nhìn giá buốt rực cơ, cho dù biết vốn liếng cũng ko cần vì như thế bản thân và cho chính bản thân mình. Nhưng sở hữu sao đâu, tối cơ bóng em in đôi mắt anh, đầy đủ vẹn. Ý nghĩ về cơ thực hiện em ko khóc cả Lúc thân phụ em bắt ở nhiều năm đi ra cỗ ngựa tấn công vày bất kể gì ông vớ được nhập tay. Lúc ấy bụng group lên thực hiện người em ko làm thế nào sát ván, đầu và chân như nhị phía của bập bênh, nhừ nhẫm vì như thế đòn vọt.

Nhưng tầm nhìn cơ ko khi nào em còn thấy lại. Cả Lúc em rằng anh ơi con cái Tí lại sở hữu em rồi, giẫm mạnh lắm, cứng cáp đàn ông. Mắt ck vẫn tối, giá buốt, sâu sắc. Sau từng chuyến du ngoạn hải dương ck về, giờ đồng hồ võng lại nghiến hao mòn tối. Cho ngôi nhà phổ biến người, cho tới nó tương đương một mái ấm gia đình đích thị nghĩa, giờ đồng hồ thiếu nữ rằng rốp rẻn, con trai khạc nhổ và con trẻ con cái cười cợt, em lại kể chuyện, hòng lấp tràn khoảng chừng lặng. Má sưng phổi vừa phải ở ở trong nhà thương thị trấn cả tuần. Cô giáo lựa chọn con cái Tí chuồn thi đua ghi chép chữ đẹp mắt cấp cho xã. Thằng Lanh thì đâm chồi được sáu cái răng. Hôm chị Nhàn vớt con cái Hoa bên dưới mé kinh lên, ông Tam đang được gặt. Nghe người tao kêu, ông chạy về tấn công Nhàn lăn kềnh đi ra khu đất, giẫm túi lớp bụi nhập bụng chị, xong xuôi cứ ôm xác con cái ko Chịu buông.

Có hồi em thấy vô vọng, này đó là khi em ko biết rằng gì khi ck về ở cuộn bên trên võng như đâm vào tuyển chọn. Tẻ nhạt nhẽo rất là rằng cái thôn Thơm Rơm này, điểm những người dân con trai ngập nhập rượu và côn trùng lo ngại thất mùa rớt giá bán, con cháu nhức đau; điểm những người dân thiếu nữ xuyên suốt ngày cắm mặt mày vá víu những điểm rách rưới nhập ngôi nhà. Chị Nhàn không nhiều đi ra lối, em ko thể miêu tả cho tới ck nghe giờ chị nhức hoặc đen thui, ăn diện như xưa hoặc rách rưới rưới, vẫn cười cợt hoặc khóe mồm vắng vẻ.

Rồi Tam tạo nên vụ cháy thứ nhất. Người tao vẫn nhắc về nó như 1 sự khiếu nại rộng lớn của thôn Thơm Rơm, trong cả Lúc cuộc chiến tranh cũng ko thấy cháy rộng lớn vì vậy. Cháy trụi. Không còn gì. Những vụ cháy sau đây không khiến tuyệt vời thâm thúy cho tới bọn họ nữa, nhàm rồi. Ngọn lửa chỉ khuấy hòn đảo cái cuộc sống bình lặng và tù ứ đọng của mình được một phen cơ thôi. Chỉ từng em quan hoài, từng em biết ko vụ cháy này y sì vụ cháy này.

Chị Nhàn chuồn đâu thấy có thêm cái cây này cặm cột được đều vác về quăng xuống ao dìm, biết thể nào thì cũng xài cho tới. Những cụ thể này, cứng cáp em tiếp tục kể rất nhiều lần, cái khó khăn nhất là lưu giữ vẻ điềm nhiên. Ông Tam vẫn thông thường long dong ngoài lối khi nửa tối, lè nhè nguyền rủa cái xuồng vuột chão trôi mất mặt, chửi đom đóm, chửi rạ rơm vướng chân.

Xem thêm: hồng lâu mộng tóm tắt

- Nhưng sau phen cháy này, ông Tam sẽ không còn nhen ngôi nhà nữa.

Em cố cất giấu nỗi tiếc nuối với cái ý nghĩ về, kể từ giờ bản thân không có gì vụ ngôi nhà cháy nhằm kể. Điều cơ sở hữu nghĩa ck ko về nữa, biết đâu. Ngồi kỳ cọ bàn tay tràn sẹo, nhập nỗi đau nhức và thoải mái, nhập cái trưa Thơm Rơm trực tiếp căng vắng ngắt rợn, nhập giờ đồng hồ đập cánh của những con cái ong vàng sà xuống bú mật chuối đang được tươm tất đi ra, với xúc cảm rời nhát kéo nhập sợi chão diều, em rằng với những người con trai cuộn nhập tuyển chọn cụ thể ở đầu cuối,

- Nhàn đang không chạy thoát ra khỏi gò lửa như từng Lúc, anh à! Không biết chị thấy mệt mỏi rồi hoặc vì như thế nghĩ về chỉ ở thân thiện vụ cháy Tam mới mẻ phát hiện ra chị.